Trong tĩnh thất cạnh băng hồ ở một thành lớn của Tịch Hàn đại lục, Ngụy Tác và lục bào lão đầu cũng sáng lên như hoa y thanh niên, bất quá không phải thần quang, là kim quang.
Cũng như lúc Ngụy Tác tại Linh Nhạc thành, tài sản tổng cộng chỉ bảy, tám viên hạ phẩm linh thạch đột nhiên thấy mười vạn hạ phẩm linh thạch chất trong nhà.
Không còn cách nào nữa, thu hoạch lần này quá kinh nhân.
Nắp lọ trong suốt và Sinh tử thư màu trắng pha tím được Linh Lung Thiên cầm lấy.
Trừ hai thứ đó, các loại pháp bảo gân hư chất đầy gian tĩnh thất rất rộng này. Các loại linh quang kinh nhân phủ kín tĩnh thất, nếu Ngụy Tác không đặc biệt bố trí pháp trận cấm chế linh quang và nguyên khí dao động thì phía trên đã hình thành bảo quang xung thiên, trong trăm dặm đều nhìn thấy.
Mấy trăm pháp bảo từ Luân hồi tháp bay ra, sau khi chia chác, phần của Hoàng Phủ thế gia và Chân Lôi tông Hoàng Phủ gia chủ tạm giữ, phần của Vũ Hóa thế gia do Vũ Hóa Nhược Tinh thu giữ, cả hai đều chết nên nạp bảo nang lọt vào tay Ngụy Tác, mấy trăm pháp bảo trong Luân hồi tháp trừ một phần bị Cực Âm lão tổ lấy đi thì còn lại hai trăm mấy chục món đều thuộc về gã.
Đây là tích lũy cả đời của Thần huyền ngũ trọng điên phong đại năng bố trí Luân hồi tháp, phần lớn do ông ta sử dụng qua từng giai đoạn, tệ nhất cũng là linh giai trung phẩm pháp bảo.
Pháp bảo đạo giai trở lên tới hơn sáu mươi món, pháp bảo huyền giai trở lên hơn ba mươi món.
Lú trước Ngụy Tác hút được thanh ngọc thủ trạc tỏa ánh xanh kinh nhân và tử sắc chủy thủ giờ đều lọt vào tay gã.
Trừ pháp bảo trong Luân hồi tháp, Chân Lôi tông, Hoàng Phủ thế gia và Đại Hàn cung chết mất hơn hai trăm tu sĩ, số lượng pháp bảo của họ cộng lại cũng kinh nhân.
Trừ pháp bảo bị các loại thần uy trong trường đại chiến kinh thiên đánh vỡ, tổng cộng còn gần năm trăm pháp bảo.
Lần này tam đại thế lực chết toàn nhân vật đỉnh nhọn, phẩm giai pháp bảo và pháp khí không thấp, trong gần năm trăm pháp bảo nguyên lành chỉ có mấy chục món linh giai trở xuống, pháp bảo đạo giai trở lên tới gần bảy mươi.
Số lượng pháp bảo đạo giai trở lên cực kỳ kinh nhân, như tông môn Âm Thi tông trước kia cũng chỉ có không đầy hai bàn tay.
Vũ Hóa thế gia, Đại Hàn cung và Hoàng Phủ thế gia, ba đại thế lực tích lũy thâm hậu hơn siêu cấp đại tông môn của Thiên Huyền đại lục, cả ba ngầm tính toán lâu rồi, không chỉ không thu lợi, cơ hồ một món bảo vật trong Luân hồi tháp cũng không lấy được mà còn chết nhiều đại năng, đại tu sĩ tu vi kinh nhân như thế, nên cả ba gần như điên cuồng, treo phần thưởng cực lớn để giết Ngụy Tác.
Không tính pháp bảo đạo giai trở lên, nguyên số pháp bảo và pháp khí linh giai và linh giai trở xuống đem đi bán cũng được mấy nghìn vạn hạ phẩm linh thạch.
Trong các nạp bảo nang có lượng linh thạch và yêu đơn hoặc nguyên liệu từ yêu thú mà Ngụy Tác không dùng được, trị giá năm nghìn vạn hạ phẩm linh thạch!
Trừ các pháp bảo này, Ngụy Tác còn lấy được thần thiết liên hoa chiến y và thần thiết liên hoa trường thương của Vũ Hóa Ứng Thiên.
Thần thiết liên hoa chiến y và thần thiết liên hoa trường thương do một thần huyền đại năng rèn ra, có chảy ngân sắc thần văn huyền ảo, cơ hồ có lực phòng ngự tương đương Bất diệt tịnh bình, ngân sắc thần văn khiến chiến y và trường thương gặp uy năng mạnh hơn cũng không tổn hủy, như không chịu nổi uy năng thì dồn lên mình tu sĩ sử dụng, thập phần đặc biệt.
Hai thứ này thập phần hữu dụng với Ngụy Tác, mặc thần thiết liên hoa chiến y thì không cần động dụng thuật pháp khác, chỉ với Động Hư bộ pháp rồi dùng nhục thân xáp lá cà là ngang với một món nhân hình tiên binh.
Sinh tử thư thì không cần nói nhiều, trong mấy nạp bảo nang đoạt được từ tu sĩ Hoàng Phủ thế gia có mấy viên linh đơn chuyên môn dùng để đột phá kim đơn tu vi, thậm chí có cả một nhánh Tử hồ hoa!
Lúc Nam Cung Vũ Tinh và Hàn Vi Vi đột phá kim đơn thì xác suất thành công vô hình trung thêm được mấy phần.
Ngoài ra, Ngụy Tác còn lấy được đôi Hỗn độn thanh ngưu bảo giác và hai thi thể thần huyền cấp cổ yêu thú!
Trước mặt Ngụy Tác và lục bào lão đầu đang cười ha hả lơ lửng ba vật.
Món lớn nhất là đôi Hỗn độn thanh ngưu bảo giác lớn cỡ đùi thiếu niên, cực kỳ cứng, bề ngoài trông như đá thô tháp, nhưng đến gần thì thấy linh khí kinh nhân, như có thần tuyền chảy bên trong, phát ra thanh sắc linh khí, thậm chí hình thành quang văn như thần văn khiến người ta chấn kinh. Đôi Hỗn độn thanh ngưu bảo giác là vạn hóa linh dược trong truyền thuyết, tạo cảm giác như tự dệt thành nguyên khí pháp tắc đặc biệt. Nguồn:
Bên trái đôi Hỗn độn thanh ngưu bảo giác là một viên lục sắc tinh thạch nhưng màu hơi đậm, thoáng có màu đen, là thứ Ngụy Tác lấy được từ thi thể Phệ linh thú. Gã tìm khắp mà không thấy yêu đơn hay pháp châu mà chỉ tìm được lục sắc tinh thạch đtương tự như viên gã dùng nuôi dưỡng Diệt tiên đằng và Thanh hư đằng nhưng màu đậm hơn mấy lần.
Bên phải là mấy mảnh yêu đơn vỡ, viên yêu đơn này to như trái dưa, màu sắc đủ loại đen, xám, tím, trắng đan nhau, là yêu đơn hắc mao lão bất tử phát ra sau chót, bị cổ đế thi đánh vỡ.
Yêu đơn tạo cho Ngụy Tác cảm giác thập phần kỳ quái, như thể là kết hợp giữa yêu đơn và kim đơn bị cổ yêu thú đoạt xá, tiên linh căn của gã cảm tri rất nhạy nên nhận ra linh khí từ yêu đơn vỡ bay lên vẫn là linh đơn hiếm có.
"Đừng có cười kiểu đó được không, nửa tuần hương rồi đấy!" Linh Lung Thiên đã nghiên cứu xong cái bình màu và Sinh tử thư, bực mình liếc Ngụy Tác và lục bào lão đầu, "Một tin xấu và một tin tốt, các ngươi thích nghe tin nào."
Ai mà nghe thấy Linh Lung Thiên nói thế khẳng định sẽ bổ chửng, Ngụy Tác và lục bào lão đầu đắc ý cười suốt nửa tuần hương.
"Được rồi, nghe lời đã, khổ tận cam lai." Ngụy Tác dừng tiếng cười đắc ý bảo Linh Lung Thiên.
"Sinh tử thư thiếu mười mấy chữ, mỗi chữ là một đại đạo thần văn, cảnh giới của ta không đủ, tạm thời không thể lĩnh ngộ Sinh tử thư." Linh Lung Thiên nhe răng khinh miệt nói, như không muốn ở gần kẻ mới phất này.
"A! Thảm quá!" Ngụy Tác kêu lên thê thảm.
"Thảm cái đầu ngươi, đại năng ở thời đại của ta từ kinh văn thiếu nửa hoặc nửa thần văn là có thể tham ngộ thành kinh văn hoàn chỉnh và cả đại đạo thần văn." Linh Lung Thiên hừ lạnh, "Ngươi mà được như thế, thiếu mười mấy chữ có là gì."
"Ít nhất phải Thần huyền ngũ trọng?" Ngụy Tác tỏ ra khoa trương.
"Còn phải xem là ai, có những kẻ hơi ngốc, phải đạt Chân tiên ngũ trọng cũng nên." Linh Lung Thiên bĩu môi.
"Tin tốt là gì." Ngụy Tác trợn tròng trắng.
"Tin tốt là trong tiên binh có khí linh pháp trận." Linh Lung Thiên nhìn lục bào lão đầu, "Tuy nguyên khí của lão đầu không thể khống chế vật này nhưng khí linh pháp trận này hoàn toàn có thể bổ sung nguyên khí, để lão dung thân."
"Tức là lão đầu ban ngày cũng ra được, lúc đấu pháp cũng không cần thu lại, không sợ bị đánh vỡ?" Ngụy Tác ngẩn người. Mắt lục bào lão đầu sáng lên.
"Thế nào, có là tin vui không?" Linh Lung Thiên hầm hừ.
"Tin vui! Đương nhiên là tin vui!" Lục bào lão đầu kích động vô cùng, kêu lên, "Làm thế nào, ta làm thế nào để khống chế pháp trận!"
"Đây là khí linh pháp trận từ thời đại của ta... Nhìn kỹ nhé, chỉ cần dung nhập vào pháp trận đó, đừng chạm tới cái khác là được." Linh Lung Thiên hóa ra tử quang, ngưng thành một pháp trận.
"Hiện tại có thể thử?" Lục bào lão đầu nhìn kỹ pháp trận rồi hỏi.
Nhiều lúc lục bào lão đầu vì đối thủ của Ngụy Tác quá cao cấp, động thủ là nguyên khí chấn động có thể làm hỏng Dưỡng quỷ quán nên đành cùng Dưỡng quỷ quán chui vào nạp bảo thủ trạc, khó được thấy cảnh đấu pháp và tìm bảo vật, giờ đổi sang cái bình màu thì khác.
Cực đạo tiên binh thì cổ đế thi vị tất phá được, nguyên khí lại được bổ sung, ban ngày cũng ra ngoài được, với lão và Ngụy Tác đều là việc tốt.
"Đương nhiên khả dĩ." Linh Lung Thiên gật đầu, đối với lục bào lão đầu thì nó khách khí hơn.
Lục bào lão đầu hơi bình tĩnh tâm tình lại, hóa thành lục quang quấn lấy cái bình màu, chỉ mấy tích tắc sau, lục quang ẩn vào cái bình màu.
"Oa ha ha ha!"
Thân ảnh lục bào lão đầu từ cái lọ lấp lánh nổi lên, hưng phấn bật cười.
Đúng như Linh Lung Thiên nói, lão thành công vào được khí linh pháp trận trong cái bình màu, hiện tại lão là của khí linh cực đạo tiên binh, không sợ Dưỡng quỷ quán bị vỡ nữa.