"Ai đến đó?" Sau lưng Trưởng Tôn Cảnh, một tu sĩ trẻ tuổi có linh khí ngưng thành hư ảnh tam tí la sát quát to.
Ai cũng thấy một thiếu niên tu vi Thần hải cảnh nghênh ngang trước ngần ấy thần huyền đại năng thì tất có nguyên do, hỏa linh khí tức của y cực nồng, là tư chất hỏa linh căn thượng đẳng, khẳng định có bối cảnh bất phàm. Nhưng một tu sĩ Thần hải cảnh, trong trường hợp này không có tư cách để thần huyền đại năng quát hỏi.
"Ta là thất đệ tử La Phong của Hỏa Vực thần vương, phụng pháp chỉ của Hỏa Vực thần vương đến bắt y." Thiếu niên dừng lại, chỉ vào chỗ hai nguyên vương. Thiếu niên này trán rộng môi mỏng, đối diện Trưởng Tôn Cảnh và thần quang pháp thân của Vương Vô Nhất mà vẫn cực kỳ ngạo nghễ.
"Hỏa Vực thần vương? Lai lịch thế nào? Chỉ với một đệ tử này mà muốn các đại thế lực và Thần huyền tu sĩ e dè?" Thiếu niên mười ba, mười bốn tuổi nói xong, tất cả triệt để chấn kinh.
"Hỏa Vực thần vương?!" Bọn Kim hoàng nữ rùng mình, rõ ràng biết lai lịch Hỏa Vực thần vương.
"Hỏa Vực thần vương lai lịch thế nào mà khẩu khí kinh nhân như thế?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên thập phần chấn kinh, khẩu khí của thiếu niên quá mức khiến người ta có cảm giác thân phận Hỏa Vực thần vương cực kỳ kinh nhân.
"Hỏa Vực thần vương? Tuy mỗ có nghe đến nhưng làm thế thì không coi tu sĩ Tịch Hàn đại lục ra gì rồi." Cùng lúc, Trưởng Tôn Cảnh sầm mặt, sát ý ngùn ngụt chụp xuống La Phong.
Qua lời Trưởng Tôn Cảnh, Hỏa Vực thần vương không phải tu sĩ Tịch Hàn đại lục, vậy mà tùy tiện phái một đệ tử tu vi Thần hải cảnh đến Tịch Hàn đại lục, bắt mọi đại thế lực và đại năng người đường thì đích xác coi thường tu đạo giới cả đại lục, thái độ của Trưởng Tôn Cảnh thể hiện rõ, nếu La Phong không có giải thích thì y sẽ động thủ lấy mạng La Phong và cho Hỏa Vực thần vương biết thái độ.
"Sư tôn ngưng thành một đạo pháp phù, sai ta bảo các đại nhân vật của Tịch Hàn đại lục, nếu ai phá được thì có thể chống được uy lực người đích thân tới, không cần nghe theo lời người. Còn lại mà ngăn ta thì trong hai tháng, người sẽ tới tấn công sơn môn." Trước uy áp của Trưởng Tôn Cảnh mà La Phong chỉ có Thần hải cảnh tu vi như không bị ảnh hưởng, nạo nghễ nói.
Dứt lời, hồng quang từ miệng y phun ra, hình thành một tấm hồng sắc phù lục.
Hồng sắc phù lục chỉ cỡ bàn tay, không có phù văn trừ ngọn lửa nhấp nháy ở giữa, nhưng tế xuất ra thì không khí trong mấy trăm trượng cháy lên, hình thành hỏa hải, khí tức kinh nhân như có thứ gì đó khổng lồ đột nhiên từ hư không bước ra, khiến tất cả biến sắc.
"Khí tức quá đáng sợ! Hỏa Vực thần vương lẽ nào chính thức đột phá đến Thần huyền ngũ trọng!" Hồng sắc phù lục hóa ra, bọn Kim hoàng nữ run lên.
"Chư vị đạo hữu, Hỏa Vực thần vương là ai?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn nhau, Ngụy Tác hỏi Kim hoàng nữ.
"Hỏa Vực thần vương là Hỏa Vực quật tông chủ, Hỏa Vực quật là một đại tông môn trong Cổ Hỏa vực của Lưu Hỏa đại lục, bình thường cực hiếm khi hiện thế, mấy chục năm trước Hoàng Kim tông tông chủ Thiên Hoàng thần quân, tu vi Thần huyền lưỡng trọng hậu kỳ bị Hỏa Vực thần vương giết, nghe nói Hỏa Vực thần vương tu vi Thần huyền tứ trọng." Kim hoàng nữ nhìn Ngụy Tác đáp.
"Chỉ tu vi Thần huyền tứ trọng thì không thể như thế." Linh Lung Thiên mắt lóe kim quang, "Y đã đột phá đến tu vi Thần huyền ngũ trọng."
"Vân Linh đại lục có Vương Vô Nhất, Công Đức tông tông chủ cũng không tệ, Tịch Hàn đại lục có đại năng như Vũ Hóa Ứng Thiên, Trưởng Tôn Cảnh, Vũ Hóa thế gia và Trưởng Tôn thế gia có lẽ còn có bài tẩy cao hơn. Lưu Hỏa đại lục chỉ một Thánh Vương tông đã có hai thần huyền đại năng, còn cả Hỏa Vực thần vương có thể là Thần huyền ngũ trọng, xem ra thực lực tu đạo giới Thiên Huyền đại lục kém nhất." Ngụy Tác truyền âm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
"Thiên Huyền đại lục không phải có ngươi sao, gian thương!" Linh Lung Thiên liếc Ngụy Tác. Tuy tu vi Thần huyền ngũ trọng tại tu đạo giới hiện tại là đỉnh cao nhưng với Linh Lung Thiên kiến đa thức quảng thì không đủ dọa nó.
"Đúng, Cương nha muội cũng không tệ, chúng ta dù gì cũng là tuyệt đại song kiêu của Thiên Huyền đại lục, so với đại lục khác cũng không kém." Linh Lung Thiên vốn định chọc tức Ngụy Tác, không ngờ gã mặt dày nói thế khiến nó tắt tiếng.
"Chả trách Cổ Hỏa vực Liên lão tổ và Đạo Đài tông Lâu Lan lão quái không dám..."
"Hỏa Vực thần vương mấy chục năm không có tin gì, lần nãy rình rang như vậy có thể chuẩn bị chấn nhiếp Lưu Hỏa đại lục..."
"Ngươi có biết Lâu Lan lão quái mấy chục năm trước đã bại dưới tay Hỏa Vực thần vương, không ai chạm vào y được."
Kim hoàng nữ và đại năng ẩn tàng mặc cổ đồng sắc pháp y ngầm truyền âm, qua những lời Linh Lung Thiên nghe được thì Lưu Hỏa đại lục có ba siêu cấp đại thế lực, Thánh Vương tông là một nhưng uy thế của Hỏa Vực thần vương tựa hồ còn hơn Kim hoàng nữ nói. Phái của Hỏa Vực thần vương tuy mấy chục năm không ra mặt nhưng mọi đại năng đỉnh nhọn của Lưu Hỏa đại lục đều sợ, không dám chạm vào.
"Vậy hả, để ta lĩnh giáo!"
Cùng lúc, thần quang pháp thân của Vương Vô Nhất chém kim sắc thánh kiếm vãng tới.
Vương Vô Nhất là Thần huyền tứ trọng đại năng, thân phận cực kỳ siêu nhiên, đơn đả độc đấu thì cả Vân Linh đại lục không có đối thủ, là nhân vật chí cao vô thượng của một cõi tu đạo giới, vô thượng uy nghiêm như thế sao chấp nhận để một thần huyền đại năng khác chỉ với một đệ tử mà bắt y phải lùi bước.
Tuy chỉ thần văn pháp thân giáng lâm, nhưng kim sắc thánh kiếm tựa hồ phong ấn một đoạn thần uy, do thần văn pháp thân thi triển, uy lực gấp mấy thánh kiếm do Lưu Chân Võ thi triển lúc đối địch với Ngụy Tác.
Kim sắc thánh kiếm chém ra kim sắc thần vực bao lấy La Phong vênh váo và hồng sắc phù lục.
"Xoẹt!!"
Trong kim sắc thần vực không có gì nhưng từng dải kim sắc thần quang tan đi, như nhất phương thiên địa biến mất. Hồng sắc thần huy chấn tan tất cả, như cự thú đang phóng đại trong kim sắc thần vực.
"Xoạt!"
Khí tức khiến nhiều Kim đơn đại tu sĩ phe Trưởng Tôn Cảnh suýt quỳ xuống, kim sắc thánh kiếm trong tay Vương Vô Nhất, kể cả thần văn pháp thân đều tan nát, hóa thành vô số kim sắc lưu quang.
Thinh không như có mưa ánh sáng, hồng sắc thần huy lướt qua, hư không càng sáng rõ, thiếu niên La Phong và hồng sắc pháp phù vẫn y nguyên còn thần quang pháp thân của Vương Vô Nhất bị hồng sắc phù lục phản kích hủy mất.
"Phù!"
Trưởng Tôn Cảnh không nói gì, cực kỳ nghiêm túc, tinh khí từ miệng phun ra, hòa vào hoàng quang đại thủ đoạn ép xuống La Phong.
"Xoẹt!!"
Hồng sắc pháp phù lại phát ra thần huy, nguyên khí nóng bỏng làm tan chảy tuyết trong mấy trăm dặm, như có hỏa vực diễn hóa trên không trung.
"Cách!"
Hoàng quang đại thủ tan vỡ, vô số quang văn trải ra trên không trung, pháp âm cổ quái rền vang.
Trưởng Tôn Cảnh lúc trước đấu với Vũ Hóa Ứng Thiên không lùi nửa bước mà lại lùi liên tục, mỗi bước lại hộc máu, hóa thành uy năng kinh nhân trước mặt.
"Đúng là phù lục do tự thân pháp vực ngưng thành, Hỏa Vực thần vương tu vi đích xác đạt Thần huyền ngũ trọng, chỉ là Thần huyền ngũ trọng trung kỳ. Không thì uy năng của Trưởng Tôn Cảnh sẽ tan ngay, không thể đến gần đạo pháp phù." Linh Lung Thiên truyền âm cho Ngụy Tác.
"Chỉ một đạo pháp phù cũng khiến một Thần huyền tam trọng đại năng không địch nổi?" Ngụy Tác hít sâu một hơi.
"Pháp phù này tương đương với thần vực hoàn chỉnh của Thần huyền ngũ trọng đại năng, phá được tức là phá phòng ngự của thần huyền đại năng đó." Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác, "Ngươi định thế nào?"
"Đi, xem tình hình đã."
Trưởng Tôn Cảnh vừa lùi vừa thổ huyết đoạn phất tay, người Trưởng Tôn thế gia biến sắc, theo bước y đi luôn. Ngụy Tác mục quang lóe lên, không nhiều lời, lướt về chỗ thiếu niên.
"Các hạ làm gì?" Kim hoàng nữ thấy Ngụy Tác làm thế thì biến sắc, quát lên.
"Mỗ phải đến hỏi dò tin tức về Hỏa Vực thần vương, các vị sợ y thì đừng đến." Ngụy Tác nhìn bọn Kim hoàng nữ, cố ý nói.
"Bọn chúng ta không nên chọc giận uy nghiêm của Hỏa Vực thần vương nhưng cứ thử xem Hỏa Vực thần vương thật ra có tu vi và thần thông nào."
Bốn tu sĩ Thánh Vương tông truyền âm, mục quang lóe lên kịch liệt rồi gật đầu, đi theo.