"Choang!"
Tu sĩ Cổ Kiếm tông tu sĩ hiện rõ một thanh đồng sắc tiểu chung trên đỉnh đầu, thanh quang rừng rực, đánh bay lục quang.
"Cẩn thận, tu sĩ Ngọc Hành đại lục thả yêu thú!"
Quanh bọn Cổ Kiếm tông tông chủ lóe lên lục quang, vô số lục sắc giáp trùng như mư đổ tới.
"A!"
Không ít tu sĩ kinh hô, bị mấy lục sắc giáp trùng vây công, phòng ngự bị phá, nhất thời không cản.
Ngụy Tác và Linh Lung Thiên không xuất thủ, lục sắc giáp trùng có uy năng phá pháp không tệ nhưng muốn giết các tu sĩ vẫn phải trông vào bản thể, uy năng chỉ bán linh giai, với toán Cổ Kiếm tông tông chủ thì yêu thú cỡ này không đáng gì.
"Oành!"
Quả nhiên, không ngời Ngụy Tác và Linh Lung Thiên dự liệu, mấy tu sĩ sắp không chống nổi, Lôi Tiêu tông tông chủ đột nhiên bạo phát mấy chục tia sét như mấy chục ngọn roi quất tan lục sắc giáp trùng.
"Keng!"
Kiếm ngân vang vang, cổ kiếm sau lưng Cổ Kiếm tông tông chủ bay ra, với tốc độ kinh nhân quay quanh tu sĩ đó, hình thành hắc sắc linh quang, từng dải lục sắc giáp trùng bị chém rụng.
Phe Thiên Huyền đại lục chỉ có hai Kim đơn đại tu sĩ xuất thủ, là giữ vững trận cước. Lục sắc giáp trùng từ bốn phương tám hướng ập đến như mưa, nhưng đều bị chặn lại, phe Thiên Huyền đại lục vì có Ngụy Tác nên tu sĩ nghênh kích không chết ai.
"Có thứ cổ quái đang tới!" Đột nhiên, Linh Lung Thiên nhíu mày, truyền âm cho Ngụy Tác.
"À!" Ngụy Tác đột nhiên nhãn quang lóe lên, thân hình đáp xuống gần trăm trượng.
Linh Lung Thiên lên tiếng thì cảm tri được nguyên khí lưu động cổ quái nhưng thần thức tảo như quét qua hư vô, tựa hồ có gì đó ngăn được thần thức tra xét.
"Cách!"
Một tán tu phe Cổ Kiếm tông đột nhiên biến hẳn sắc mặt, bên sườn lóe lên lưỡng đạo hàn quang, chẻ đôi pháp thuẫn và một món hồng sắc mộc cổ pháp bảo của y.
"Choang!"
Hắc sắc du long kiếm quang đột nhiên bắn ra chặn lưỡng đạo hàn quang nhưng bị lưỡng đạo hàn quang đánh bay.
Cổ Kiếm tông tông chủ biến sắc, phi kiếm của lão không chặn được.
A!
Nhiều người đồng thời hít hơi lạnh vì phát ra lưỡng đạo hàn quang là một tinh kim khôi lỗi cao bằng nửa thân người, cầm hai thanh trường đao, mắt lóe thanh quang quỷ dị khiến người ta rợn tóc gáy.
Tinh kim khôi lỗi mà chặn được phi kiếm của Cổ Kiếm tông tông chủ, thậm chí hơi chiếm thượng phong.
Đồng thời, mấy tinh kim khôi lỗi cầm song đao từ vân vụ lao ra.
"Chát!"
Những tưởng tu sĩ này bị tinh kim khôi lỗi chẻ xác thì từ vân khí, quỷ trảo lấp lánh lam hắc sắc tinh quang đột nhiên thò xuống nhấc tôn tinh kim khôi lỗi lên.
"Ngụy tiền bối!"
"Tinh kim khôi lỗi thực lực sánh với kim đơn, mà bị hút lên, Ngụy tiền bối quả thần thông không thể tưởng tượng."
Tuyệt đại đa số tu sĩ ngẩn người, nhất là tán tu vừa thoát chết toát mồ hôi lạnh, nhưng bọn Cổ Kiếm tông tông chủ nhìn nhau, càng trấn định.
"À!"
Ở phía trên, thi triển Huyền sát quỷ trảo hút tinh kim khôi lỗi lên, Ngụy Tác nhíu mày.
Huyền sát quỷ trảo của gã hơn hẳn huyền giai thượng phẩm uy năng, nhưng có phần không nắm được tinh kim khôi lỗi, hồng sắc thần quang khiến Huyền sát quỷ trảo không ngừng kêu canh cách rơi từng mảng.
"Cách!" Ngụy Tác à lên, hoàng sắc thủy tinh bảo liên hiện ra, phong ấn tinh kim khôi lỗi giãy giụa trong Huyền sát quỷ trảo.
"Cả Tự chuyển thiên phong ma pháp không trấn áp được?"
Ngụy Tác kinh ngạc phát Đại thừa pháp âm. Hoàng sắc thủy tinh bảo liên cơ hồ lập tức nứt ra, uy năng Đại thừa pháp âm giáng vào hoàng đồng sắc tinh kim khôi lỗi thì hồng sắc thần quang mới tan, mọi quang hoa tan đi, bị Ngụy Tác dồn chân nguyên hút về.
"Luyện chế tinh kim khôi lỗi này e rằng ít nhất cũng là đại năng Thần huyền tam trọng trở lên. Lực công kích tuy ngang với uy năng thuật pháp của Kim đơn nhất trọng hậu kỳ tu sĩ nhưng phá thần văn phòng ngự này không dễ." Ngụy Tác liếc qua, bảo Linh Lung Thiên thần sắc có vẻ ngưng trọng.
"Đúng thế, đối phương ít nhất cũng Thần huyền tam trọng, lại biết luyện khí, cho thần văn vào để trợ trận." Linh Lung Thiên và lục bào lão đầu lên tiếng.
"À!"
Cùng lúc, hoàng sam thanh niên phe Ngọc Hành đại lục vốn coi thường Thiên Huyền đại lục, đang ngầm tán tỉnh cung trang quý phụ, đột nhiên biến sắc.
"Thế nào?"
Cung trang quý phụ đang rào rạt xuân tình cả kinh.
"Một Hoàng thiên thần tướng bị đối phương diệt!" Hoàng sam thanh niên mặt mày khó coi. Nguồn:
"Một đã bị diệt?" Tu sĩ lùn họ Phòng mắt lóe lên hàn quang, nhìn về hoàng sắc vụ khí và bạch sắc vân vụ sôi trào, như muốn nhìn ra.
…
"Thần văn này đặc biệt, có lực cắt kinh nhân, nếu thần huyền đại năng đó phát ra pháp vực uy năng dệt từ thần văn này e sẽ phá hoại pháp bảo kinh nhân." Ngụy Tác phát đạo đạo thanh sắc kiếm quang, cắt tinh kim khôi lỗi ra xem.
Nếu tinh kim khôi lỗi mà luyện chế được nhiều thì quá kinh nhân.
"Nếu khiến được luyện khí đại năng khai ra ảo diệu của đạo thần văn này mà dồn vào thể nội thì nhục thân của ngươi càng mạnh." Lục bào lão đầu kêu.
"Đây là phong hệ yêu đơn? Tinh kim khôi lỗi cỡ này quả nhiên không thể chỉ trông vào pháp trận, Ngọc Hành đại lục có tông môn nào nghiên cứu kinh nhân về phong hệ pháp trận như thế?" Ngụy Tác e dè.
Thần văn bị ép xuống, thai thể tinh kim khôi lỗi không ngăn được uy năng Duy ngã tâm kiếm, bị cắt ra dễ dàng. Trong tinh kim khôi lỗi có mấy tinh trụ đã vỡ cùng mấy phù văn không hiểu được, mấy mảnh yêu đơn vỡ bị Ngụy Tác hút lên, phong hệ yêu khí ràn rạt.
"Đây là Cổ hoặc tinh thạch, do thượng cổ kinh thiên đại năng hút sao băng từ Cổ hoặc tinh vực mà có, còn lại không nhiều, tinh kim khôi lỗi này không thể luyện chế nhiều." Linh Lung Thiên cầm một mảnh tinh thạch vỡ rồi nhìn Ngụy Tác, nhãn quang lóe lên nhưng định nói gì nhưng nén lại. Từ khi Ngụy Tác đột phá đến Thần huyền lưỡng trọng và tu thành tiên linh căn thì cảm ứng thiên địa linh khí đạt mức kinh nhân, Linh Lung Thiên tận vừa rồi mới xác định bên trong là phong hệ pháp trận, còn gã đã nói ra trước.
"Cương nha muội, có cách gì khiến thần văn của tinh kim khôi lỗi không bị hủy không?" Ngụy Tác hỏi nhanh Linh Lung Thiên. Đối với gã, muốn lấy thần văn của thần huyền đại năng đó là bất khả thi, tương lai qua thần văn lấy được mà đoán ra thần văn hoàn chỉnh thì còn có thể.
"Hừ." Linh Lung Thiên hừ lạnh, lướt xuống.
"Hừ... Cương nha muội..." Ngụy Tác trợn tròng trắng, suýt ngất đi.
"..." Tu sĩ Thiên Huyền đại lục cũng tròn mắt.
Linh Lung Thiên trực tiếp đến trước một tinh kim khôi lỗi, song thủ cầm cứng song đao, cắn mạnh lên đầu.
Trán tôn tinh kim khôi lỗi thủng một lỗ, mắt vốn sáng thanh quang chợt mờ đi, nhưng hồng sắc thần quang trên mình không tan, như nước quấn quanh.
"Lại tổn thất thêm một thần tướng!"
Cùng lúc, hoàng sam thanh niên phe tu sĩ Ngọc Hành đại lục lại kinh hô.
"Cương nha muội quá mạnh, quá ấn tượng!"
Linh Lung Thiên xách một tinh kim khôi lỗi quay về, Ngụy Tác kêu.
"Ngươi nói thêm nữa câu, ta hủy thần văn của tinh kim khôi lỗi này." Linh Lung Thiên mặt mũi lạnh tanh nhìn Ngụy Tác.
"..." Ngụy Tác trợn tròng trắng, quả nhiên không nói gì, mục quang lóe lên, ba tinh kim khôi lỗi còn lại bị hoàng sắc thủy tinh bảo liên vây lấy. Gã phát vài đạo Duy ngã tâm kiếm, ba tinh kim khôi lỗi bị cắt đầu.
"Ba Hoàng thiên thần tướng còn ại đều tổn hủy!" Phe Ngọc Hành đại lục, hoàng sam thanh niên biến hẳn sắc mặt, rống lên.