Thông Thiên Đại Thánh

chương 1001: hành động

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bản thể của Long Uyên Đảo là một ngôi sao băng trên trời rơi xuống, cũng có thể là thiên thạch, toàn thân đều là Kim Cương Nham cứng rắn, vô cùng cứng rắn, không một ngọn cỏ, mà Cổn Long Vương lợi dụng Long Uyên Đảo này có Kim Cương nguyên lực cường đại, bố trí một cái Cửu Hồi Duệ Kim Trận, hơn nữa bắt được một cái không gian, cố định lại, không gian kia, còn gọi là Long Uyên Ngục.

Mà nơi này cũng không sử dụng bất cứ kiện tiên khí này, thậm chí cũng không có một kiện Thuần Dương pháp khí, cho nên, cái Long Uyên Ngục này thập phần nguy hiểm, thậm chí có thể nói phiêu hốt bất định, tùy thời tùy chỗ đều có thể tan biến, hơn nữa bởi vì không ổn định, cho nên cửa ra vào có rất nhiều không gian phong bạo, loạn lưu, hình thành một khu vực phòng hộ, mà phạm vi hoạt động của cửa ra vào lại nằm trên Long Uyên Đảo, ngoại trừ Cửu Hồi Duệ Kim Trận, Cổn Long Vương còn bố trí trên đảo tám mươi mốt đại trận, cho nên từ bên ngoài của Long Uyên Đảo, hay là tiến vào bên trong, đều có lực phòng ngự kiên cố.

Không chỉ có như thế, bời vì có quan hệ với Long Uyên Ngục, phương viên năm trăm trượng quanh Long Uyên Đảo đều bị phong bế, năm đó, bởi vì muốn phạm vi năm trăm trượng này, Cổn Long Vương phải nhường một phần của Long Uyên Đảo mới đàm phán thành công với Long Vương khác.

Long Uyên Ngục hiện tại, cho dù là con ruồi cũng không bay lọt.

Mà tình huống cơ bản của Long Uyên Ngục này, chính là từ trong miệng của Lý Toàn mới biết rõ, đồng thời, cũng biết được những tin tức tình báo khác ngoài Long Uyên Ngục.

Dù gia tộc sau lưng Lý Toàn có thực lực không tệ, nhưng còn chưa đủ để tiếp xúc với các bí mật của Long Uyên Ngục, ngược lại Chu Báo đối với chuyện xảy ra trong hai mươi ngày này mới làm hắn chú ý.

Ngọc Nam Thiên bị phát hiện ba lần, nhưng đều đào thoát trước mặt người khác, đồng thời, trong quá trình hắn lẩn trốn, hắn đã sử dụng tiên khí một lần, do đó làm cho tất cả tinh quái trong vùng biển này xác định hắn có tiên khí trên người.

Bởi như vậy, tinh quái gia nhập đuổi bắt càng ngày càng nhiều, tinh quái từ bốn phương tám hướng tụ tập về phiến hải vực nhiều hơn trước kia gấp nhiều lần. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

- Nếu như thằng này có thể từ trong đuổi giết mà sống sót, thành tựu tương lại, đúng là bất khả hạn lượng!

Chu Báo thầm nghĩ trong lòng, tuy hắn biết được nơi Ngọc Nam Thiên xuất hiện cuối cùng, nhưng hắn không có tâm tư đi quản, đuổi giết Ngọc Nam Thiên, chỉ là cái cớ của hắn, từ phương hướng và vị trí Ngọc Nam Thiên xuất hiện, hắn đi thẳng về hướng đông, nói cách khác, hắn muốn lên bờ, trốn về Thất Thần Vực, hành vi như vậy trong mắt Chu Báo là ngu xuẩn nhất.

Cho dù dùng mông để nghĩ, cũng biết được, những con đường đi thông từ hải vực tới Thất Thần Vực, khẳng định đã có trọng binh trú đống, lại có rất nhiều bẫy rập, hắn muốn dùng sức một người mà vượt qua, đây không phải là muốn chết sao?

- Có tiên khí trong người, đúng là không giống a, ít nhất là có tin tưởng mười phần!

Hắn nhìn mà hả hê.

Hắn từ Trực Giác Loan biết được tin tức mình muốn, biết rõ địa điểm chính xác của Long Uyên Ngục, Chu Báo sẽ không dừng lại ở Trực Giác Loan nữa, mà tùy tiện tìm một người trên phố để hỏi, hắn trực tiếp đi tới Ngự phủ.

Cái gọi là Ngự phủ, chính là nơi chuyên môn gửi tọa kỵ lại, dù sao tọa kỵ ở vùng biển này thiên kỳ bách quái, có lớn có nhỏ, mà địa phương như Trực Giác Loan, nếu đều cưỡi tọa kỵ, thì sẽ loạn lên mất.

Đường đi trên Trực Giác Loan, cũng có đường dành riêng cho người đi bộ, không cho phép người cưỡi tọa kỵ đi vào.

Đến Ngự phủ, giao tấm giấy của Vạn Hữu Phúc viết ra, Chu Báo đem lĩnh con tọa kỵ cá voi xanh của mình về, sau đó rời khỏi Trực Giác Loan.

Rời khỏi Trực Giác Loan và đi tới Trực Giác Loan, tâm tình đúng là không giống nhau.

Lúc đi tới, tuy hắn đã tiến hành ngụy trang nhất định, nhưng vẫn lộ ra bộ dáng lén lút, trong nội tâm không tự tin, bởi vì khi đó, cho dù hắn ngụy trang bằng yêu khí của Thực Long Thu, vẫn có thể bị người ta nhìn ra, hiện tại thì khác, hắn không cần ngụy trang, bởi vì chân thân của hắn chính là chân thân của Thực Long Thu, Thái Cổ hung thú, trời sinh là đại yêu thú, cho dù thiên vương lão tử có tới cũng không nhìn ra sơ hở. Các bạn đang đọc truyện tại truyenyy .com

Hơn nữa cổ thân thể này ở trong biển phi thường tự tại, cũng không có không lưu loát như trước kia, cho nên, cưỡi lên người con cá voi xanh cực lớn, một mực hướng tây, Chu Báo rất tiêu dao, thậm chí hắn có xúc động hát vang một khúc hát.

Trong phiến hải vực này, Chu Báo không thể không thừa nhận, không gian sinh tồn trong vùng biển này, đúng là lớn hơn so với lục địa, không nói vạn trượng dưới đáy biển, chỉ nói tới mặt biển, đã đủ chỗ cho toàn bộ sinh vật trên mặt đất sinh tồn, mà những sinh vật có thể sinh tồn trên mặt nước, còn sống trên đại lục làm gì? Mà ở trên mặt đất, có rất nhiều núi đá, trên bầu trời rộng lớn, chỉ có chim chóc, mới có thể bay qua.

Không gian sinh tồn lớn hơn lục địa, tài nguyên phong phú hơn xa lục địa, cho nên bọn họ mới không đánh tâm tư lên một địa phương như Thất Thần Vực, nếu không thì nhân loại có thể xưng hùng trên Thất Thần Vực hay sao?

Cưỡng trên lưng cá voi, một mực đi về hướng tây, đi thẳng ba ngày, cũng không có gặp bất cứ phiền toái gì.

Hiện tại trong vùng biển này, tất cả mọi người đều bị Ngọc Nam Thiên hấp dẫn, đều chạy từ tây sang đông, đột nhiên động phải một người như hắn, một gia hỏa cưỡi trên con cá voi cực lớn, cũng không ai để ý, hơn nữa, gia hỏa dám ở dưới biển nghênh ngang như thế, khẳng định là có thực lực cường đại, đám tinh quái cũng không nhãn rỗi nhức trứng *** đi trêu chọc hắn làm gì.

Mà từ chỗ Lý Toàn, Chu Báo còn kiếm được một tấm hải đồ, hơn nữa còn là hải đồ cực lớn, bao quái đại khái vùng biển mà Cổn Long Vương chiếm cứ, trong đó cung cấp cả con đường tinh quái thường xuyên qua lại, đại lộ cũng tốt, đường nhỏ cũng được, những lộ tuyến này, giống như một đám dây thừng, trong hải vực này phân chia rất nhiều thế lực lớn nhỏ, phân cắt ra.

Dọc theo những con đường này, trừ phi là không may, gặp phải cướp bóc, bằng không thì, không có người nào quản, Chu Báo đi đường này là con đường đi tới Long Uyên Ngục gần nhất, đương nhiên, hắn cũng không chuẩn bị đi tới Long Uyên Ngục, hắn lựa chọn một mục tiêu, suy nghĩ một kế hoạch, nếu như kế hoạch này thành công, hắn tin tưởng, mình sẽ thuận lợi tiến vào Long Uyên Ngục.

Long Uyên Ngục cũng không phải là ngục giam duy nhất trong hải vực này, trong vùng biển quản lý sâm nghiêm, ngục giam cũng có rất nhiều, mà nghiêm khắc nói về Long Uyên Ngục, thì đó chính là ngục giam trọng hình, chỉ có trọng hình phạm, phạm phải tội lớn ngập trời mới bị nhốt trong cái ngục giam này.

Nếu như Chu Báo chỉ tiểu đả tiểu nháo trong vùng biển này, cho dù bị bắt lại, cũng không tiến vào Long Uyên Ngục, còn không bằng tự bộc lộ mình ra.

Cho nên, trong ba ngày Chu Báo luôn tìm cách, nhìn địa đồ trong tay, không ngừng suy nghĩ.

- Ở phía trước, chính là giao giới Long Tu Câu giữa Bạch La công tử và Cẩm Hoa công tử, nói cách khác, chỉ cần ta đi vào địa bàn của Cẩm Hoa công tử, nghe nói bởi vì Tứ thái tử bị giết, Cẩm Hoa công tử bị sứt đầu mẻ trán, đang liều lĩnh đuổi giết Ngọc Nam Thiên, nói cách khác Thủy phủ của hắn hiện giờ không có người, hắc hắc...

Trong nội tâm Chu Báo âm thầm cười gian trá, nụ cười này ngoài hèn mọn bỉ ổi cũng chỉ có hèn mọn bỉ ổi mà thôi.

Hai chân hơi phát lực, tọa kỵ cá voi xanh thu được tín hiệu của hắn, tốc độ nhanh hơn, rất nhanh vượt qua Long Tu Câu, tiến vào vùng biển của Cẩm Hoa công tử.

- Người kia dừng lại!

- Làm gì?

- Đứng lại, dừng lại kiểm tra!

Giống như tất cả biên giới, trong mỗi phạm vi thế lực khác nhau, đều có thủ vệ của mình, chiến sĩ dùng để duy trì trật tự, bảo hộ lợi ích, hiện tại Chu Báo nghênh ngang xông vào Long Tu Câu, rõ ràng là vi phạm quy củ.

Đương nhiên, Chu Báo phá hư quy củ thì sao chứ, nhìn thấy những tinh quái này đang xông về phía hắn, trên mặt Chu Báo lộ ra nụ cười cực kỳ âm lãnh, hắn đưa tay lên, điểm nhẹ một cái, một đoàn hỏa diễm từ ngón tay bắn ra, đem hơn mười tên tinh quái thủ vệ đốt cháy, đốt thành tro bụi.

- Cẩm Hoa công tử, Cẩm Hoa công tử, ha ha ha ha, nhiều năm như vậy, chắc hẳn ngươi đã quên kẻ thù như ta a, thù hận này phải trả thôi!

Hắn ngửa đầu cười lớn, tọa kỵ cá voi xanh, phiêu nhiên mà đi.

Sau khi hắn rời đi một nén hương, ở trong khe sâu của Long Tu Câu, có một đá nhỏ du động, sau đó lăn qua một bên, lộ ra một cái động không lớn không nhỏ, từ cái động khẩu này, có một tên tinh quái chui ra, nhìn phương hướng Chu Báo rời đi, cặp mắt nhỏ của hắn hiện ra thần sắc hoảng sợ, thân thể run nhè, bỗng nhiên lúc này, hắn giật mình, nhanh chân bỏ chạy, mà phương hướng của hắn, đương nhiên là ngược với hướng của Chu Báo.

Sau khi hắn chạy đi, ở cách Long Tu Câu ba bốn mươi trượng, Chu Báo mở miệng cười, nói:

- Xem ra không bao lâu nữa, ta đến tìm Cẩm Hoa công tử trả thù, sẽ truyền đi khắp hải vực này a, chắc chắn Cẩm Hoa công tử sẽ cảm thầy kỳ quái, lúc nào hắn trêu chọc địch nhân như ta a? Ha ha ha ha ha...

Hiện tại, Cẩm Hoa công tử đúng là rất giận dữ, hắn hắn giận dữ cũng không phải không có lý do, vốn là muốn cướp lấy chỗ tốt, tranh thủ hảo cảm của giai nhân, kết quả lại biến thành như hiện giờ, đúng là khi hắn bắt được đám người Thất Thần Vực kia có được chỗ tốt, nhưng chỗ tốt này so với cái mất đi, căn bản không đáng nhắc tới.

- Tứ thái tử bị giết, đáng chết, Tứ thái tử vậy mà bị giết!

Ẩn trong một cái khe trong biên giới Long Cốt Thập Bát Vực Đệ Tứ Vực Huyễn Hải Vực, trong đầu của hắn đang suy nghĩ mấy vấn đề cực kỳ phiền muộn.

Cái gọi là ta không giết bá nhân, bá nhân vì ta mà chết!

Theo đạo lý mà nói, nếu Tứ thái tử không phải là đồ bỏ đi, nếu bản thân hắn không mê tửu sắc, hắn tự tìm tới, thì làm sao hắn bị đám người Thất Thần Vực giết chứ? Cổn Long Vương sẽ nói đạo lý sao?

Không, hắn không nói đạo lý, sở dĩ hắn không tìm mình gây phiền toái mà còn ban thưởng lớn cho mình, nếu là hành vi trấn an nhân tâm thì bỏ đi, nhưng lúc này, phiền toái đã tới với mình, dù sao người giết Tứ thái tử là do mình bắt, nếu như mình không bắt họ, Tứ thái tử sẽ không bị giết.

Vì tham công, rơi xuống tràng diện như thế này, đúng là làm cho hắn bị đè nén, làm cho hắn nổi giận.

Sau khi nhận được tin Tứ thái tử bị giết, chuyện đầu tiên hắn nghĩ tới là phải bỏ chạy trối chết, chạy mau, trốn càng xa càng tốt, rời xa cái hải vực này, nếu đến khi Cổn Long Vương chết đi.

Đương nhiên, đó là suy nghĩ tốt đẹp của hắn, bởi vì chuyện này khó thành sự thật.

Bởi trong phiến hải vực này, Cổn Long Vương đã kinh doanh rất kiên cố, trọng yếu nhất là, tuy năm đại Long Vương thỉnh thoảng có chút ma sát nhỏ với nhau, nhưng gặp chuyện đại sự sẽ liên hợp lại, luôn luôn đoàn kết với nhau, nếu không, cũng không có đồ vật như Phong Hải Lệnh xuất hiện, tuy hắn là Tứ Kiếp Chân Tiên, nhưng cao thủ dưới tay năm đại Long Vương nhiều như mây, mà người mạnh hơn hắn không thiếu, có thể đơn giản đánh hắn chết, đuổi giết đến không còn cặn bã, cho nên, hắn không dám tự tiện hành động, hắn muốn tránh để cho lão Long Vương tìm được lý do giết mình.Các bạn đang đọc truyện tại banlong .us

- Tiên khí, chỉ cần giết tên kia, đoạt tiên khí, ta mới có cơ hội chạy ra khỏi phiến hải vực này, chỉ có như vậy, ta mới có thể tiếp tục sống sót!

Trong lòng của hắn hung hăng, đây là sinh cơ duy nhất của hắn.

Đột nhiên lúc này, bên cạnh hắn có một âm thanh, sắc mặt Cẩm Hoa công tử đại biến, tuy trong lòng của hắn có suy nghĩ, nhưng linh giác vẫn không buông lỏng, không thể ngờ được lại có người tới gần hắn như vậy, thế mà hắn còn không phát hiện, nếu như vừa rồi người này đánh lén thì...

Nghĩ tới đây, trong lòng của hắn xấu hổ một hồi.

- Công tử không cần kinh hoảng, là ta!

Người tới nhìn thấy bộ dáng của Cẩm Hoa công tử, trong nội tâm vui vẻ, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên không tệ, hiện tại Cẩm Hoa công tử đang nghi thần nghi quỷ, đây chính là cơ hội tốt nhất của hắn.

- Thì ra là Minh Hải Quân, đúng là làm cho ta sợ mà!

Thấy rõ người tới, trong lòng của Cẩm Hoa công tử buông lỏng, một bộ dáng vẫn còn sợ hãi, thầm nghĩ:

- Ta thật là, chỉ là một nhân vật như Minh Hải Quân còn có thể tới gần ta trong vòng mười trượng, ta cũng không ngờ tu vi của mình đã lui tới bước này!

- Công tử làm gì cố gắng cười như vậy, tình cảnh bây giờ của ngươi, ta cũng không phải không biết!

Bộ dáng của Minh Hải Quân cũng không tính là cao lớn, với ánh mắt kiếp trước của Chu Báo, thì bộ dáng của người tới chỉ một mét sáu, rất thanh tú, nhưng nhìn thì thập phần gầy yếu, trên mặt mang theo một tia bệnh hoạn, đã hoàn toàn là bộ dáng của nhân loại, nhìn không ra bản thể của hắn là gì.

- Thế nào, tình cảnh hiện giờ của ta không tốt, Minh Hải Quân tới muốn chiếm tiện nghi của ta sao?

Nghe được giọng điệu của Minh Hải Quân, sắc mặt Cẩm Hoa công tử trầm xuống, trọng giọng nói lộ ra vẻ bất thiện.

- Công tử cho rằng ta sẽ ngu như vậy sao? Cái gọi là ngoan cố chống cự, cộng thêm khốn cảnh hiện giờ của công tử, nếu như đánh thật, ta không chịu nổi, ta tới đây, chính là muốn làm giao dịch với công tử!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio