Thông Thiên Đại Thánh

chương 1048: phá sát sơn thành, phiên thiên ấn xuất

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Được rồi, đứng lên đi, hiện tại ta muốn gặp vị nhân tài vừa xuất hiện kia, các ngươi ở chỗ này chờ tin tức!

Tần gia Sơn Thành, khách điếm Lưu Hạc.

Chu Báo đang đứng ở cửa sổ khách điếm quan sát cảnh đêm của Sơn Thành Tần gia, bỗng nhiên sắc mặt khẽ biến, trên mặt hiện ra một tia cười lạnh, lẳng lặng nhìn ra cảnh đêm bên ngoài, mấy hô hấp sau, một thanh âm hùng hậu tiến vào trong phòng.

- Nam Lĩnh Tần Hạo Nhiên, cầu kiến Chu đạo hữu!

- Có ý tứ, không thể ngờ được là Tần gia lại có nhân vật cấp Tôn Giả tọa trấn, đúng là ngoài ý liệu của ta a!

Chu Báo mỉm cười, vung tay lên, cửa phòng khách sạn mở ra.

- Vào đi!

Chỉ thấy bóng người nhoáng một cái, một lão già mặc hắc ý xuất hiện trong phòng của Chu Báo, lão già này bộ dáng như sáu mươi tuổi, dáng người không cao! Lộ ra bộ dáng thập phần tinh anh, một đôi mắt lộ ra hào quang cực kỳ khôn khéo, tuy nhiên vừa rồi thái độ của Chu Báo không được tốt lắm, nhưng với tư cách là nhân vật cấp Tôn Giả, hắn cũng có thể phát hiện trên người của Chu Báo truyền ra cảm giác nguy hiểm, đã mấy trăm năm nay hắn chưa cảm nhận được.

- Ha ha ha ha, tốt lắm, quả nhiên là hậu sinh khả uý a, Chu đạo hữu tuổi còn nhỏ, một thân tu vị lại không dưới lão phu a, đúng là kỳ tái cái thế a, bội phục, bội phục!

Nhìn thấy Chu Báo, Tần Hạo Nhiên nhìn khuôn mặt Chu Báo trẻ tuổi, trong mắt hiện ra một tia hâm mộ.

- Không có gì phải bội phục, vận khí của ta quá tốt mà thôi, ngược lại tiền bối, một mực ru rú trong nhà, tại hạ đúng là bội phục sát đất a.

Chu Báo khẽ cười, nói ra:

- Trách không được Tần gia lại có thể xưng bá Nam Linh suốt ba ngàn năm a!

- Đâu có đâu có, ta chỉ là một lão già khọm mà thôi!

Tần Hạo Nhiên liên tục nói ra, Chu Báo đã cho hắn tiến vào, cũng không có mời hắn ngồi, đây đã là chuyện cực kỳ thất lễ, nhưng là lão gia hỏa này cũng không so đo, ngược lại cực kỳ khiêm tốn, nói ra:

- Lúc này lão phu đến đây, một là vì muốn giải thích hiểu lầm của song phương, hai là có một thiên đại chỗ tốt, muốn chia xẻ với đạo hữu, xem như bồi thường cho việc đám tiểu bối vô lẽ với đạo hữu, đạo hữu thấy thế nào?

- Đúng là già thành tinh, đám lão gia hỏa các ngươi đều là một đám láu cá, ngươi cho rằng ta sẽ giao dịch với ngươi sao? Lần này ta đến đây, vốn chỉ muốn giết vài tên cường giả, báo thù cho đường huynh của ta, cho Tần gia của các ngươi cái giáo huấn, nhưng mà, không thể ngờ là ngươi lại tìm tới cửa, ha ha, một người cấp Chân Tiên, ta giết ngươi, chỉ sợ thực lực của Tần gia sẽ rớt xuống đáy vực ngàn trượng a.

- Chỉ bằng ngươi?

Đột nhiên Chu Báo trước mặt biến mất, thần sắc Tần Hạo Nhiên biến đổi, động niệm một cái, một đạo hào quang màu tím từ trên người của hắn bay ra.

- Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, cả tầng một khách điếm bị nổ văng đi, sau đó, một đoàn tử ảnh điên cuồng vọt tới đinh Sơn Thành Tần gia, nhưng còn không bay đi được mấy trượng, có một cổ cương khí màu đỏ thẫm hóa thành Kiếm Nhận Phong Bạo cuốn vào bên trong. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

- Chu Báo, ngươi dám, a...

Ở bên trong Kiếm Nhận Phong Bạo, truyền ra tiếng hô kinh sợ của Tần Hạo Nhiên, hắn chưa từng nghĩ tới, Chu Báo lại không nói lý như vậy, chưa nói được bao nhiêu câu, hắn đã xông tới động thủ với hắn.

Hắn lại không biết, trong lòng của Chu Báo đang thầm mỉa mai Tần Hạo Nhiên.

Thiên đại chỗ tốt, muốn dùng lợi để dụ dỗ, hắn vừa mới đạt được từ Bích Lạc Bí Cảnh một món Sang Thế Ấn, khẩu vị của hắn, tầm mắt của hắn, đã sớm không phải một Tôn Giả cấp Chân Tiên như Tần Hạo Nhiên có thể tưởng tượng được.

Cho nên, hắn cũng không cho rằng Tần Hạo Nhiên có thể xuất ra cái gì tốt mà có thể làm cho hắn động tâm, cho dù lấy ra được thì có thể thế nào?

Hiện tại hắn muốn công pháp có công pháp, muốn thực lực có thực lực, muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn tiên khí có tiên khí, cho dù Tần Hạo Nhiên thật sự xuất ra được tiên khí, hắn cũng không thèm, còn không bằng đánh cho thống khoái.

Nhưng hắn không ngờ, Tần Hạo Nhiên lại có thể ngăn một kích của mình.

- Ta có cái gì không dám, ta chỉ là nhìn ngươi không vừa mắt mà thôi, thậm chí có có được một món Thuần Dương pháp khí phòng ngự a, nhưng mà, cho dù có Thuần Dương pháp khí thì thế nào, còn không phải chết dưới Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm của ta sao?

Chu Báo cười lạnh, âm thanh hùng hồn, chấn động cả Sơn Thành Tần gia.

- Không tốt!

- Là lão tổ tông!

- Lão tổ tông bị vây khốn!

- Tên Chu Báo này thật lớn mật, cũng dám động thủ ở Sơn Thành Tần gia.

- Nhanh, nhanh khởi động hộ thành đại trận!

Tuy Chu Báo và Tần Hạo Nhiên vừa mới giao thủ, nhưng âm thanh đúng là quá lớn, dấu diếm không được, mà Sơn Thành Tần gia chính là căn bản của Tần gia, cường giả có tu vi trên Thất phẩm đã hơn vài chục người, đặc biệt là mấy tên trưởng lão trong tộc, đều có tu vi Cửu phẩm, một trận chiến này, đương nhiên là kinh động tới bọn họ, mà trên người tất cả những người này đều có cương khí, nhanh chóng bay lên không trung, bao vây quanh Chu Báo, nhưng lại khiếp sợ hung uy của Chu Báo, sửng sốt không dám tiếp cận.

- Các ngươi đều đến, đúng là quá tốt, cũng miễn cho ta đi tìm, Tần gia các ngươi giết người Chu gia ta, hôm nay Chu Báo ta sẽ đòi khoản nợ này, nếu không, các ngươi sẽ không biết rõ giá trị của người Chu gia chúng ta!

Chu Báo âm lãnh nói ra, đầu ngón tay nhấc lên, đột nhiên không khí chung quanh chấn động mãnh liệt, giống như có một vật thể khổng lồ đang rơi xuống mặt nước.

Theo tiếng chấn động này, không gian chung quanh lập tức phát ra âm thanh "Ông ông", gợn sóng vô hình khuếch tán ra mọi nơi.

- Không tốt...

- Chạy mau!

- Đây là vật gì?

Trong Sơn Thành Tần gia có hai mươi tám tên cường giả vây quanh Chu Báo, lúc này đều cảm nhận được một cổ nguy hiểm cực lớn đang xâm nhập vào người, ba tên có tu vi cao nhất, đạt tới Cửu phẩm, những tên này đều là trưởng lão có tâm tư linh hoạt nhất, lập tức chạy ra khỏi Sơn Thành, mà hai mươi lăm tên còn lại, còn chưa kịp có động tác, chỉ cảm thấy được một gợn sóng nhàn nhạt xẹt qua người, sau đó, đã không còn ý thức, ngay cả tiếng hét thảm cuối cùng còn chưa kịp phát ra.

Mà ba tên cường giả kịp thời thoát đi đã nhìn thấy một màn cực kỳ quỷ dị, thân thể của hai mươi lăm tên cường giả và trưởng lão dừng lại một cái, sau đó, tất cả chỉ trong nháy mắt, hóa thành bột phấn, biến mất trong không khí, không còn lại cái gì.

Tại sao lại quỷ dị như vậy?

- Vô Cực Chấn Thiền, đây chính là Vô Cực Chấn Thiền trong truyền thuyết, làm sao hắn có thể thi triển được loại bí kỹ này?

Một tên trưởng lão có kiến thức rộng rãi nhìn ra thủ đoạn mà Chu Báo thi triển, nhưng tất cả đã trễ.

Hai mươi lăm tên cường giả này chính là lực lượng trung kiên nhất của Tần gia, mà lão tổ tông Tần gia bị Kiếm Nhận Phong Bạo của Chu Báo vây khốn chính là vương bài, không thể ngờ được chỉ trong thời gian ngắn, đều mất đi, điều này đã làm cho người của Tần gia không kịp có phản ứng gì cả, không biết rốt cuộc nên làm cái gì cho phải?

Mà Sơn Thành Tần gia phía dưới, vài tên cường giả chủ trì mở đạo phòng tuyến cuối cùng của Tần gia, hộ thành đại trận.

Nhìn thấy hào quang màu tím trong thành bay lên, lại nhìn Tần Hạo Nhiên bị Kiếm Nhận Phong Bạo vây khốn và giãy dụa trong đau khổ, sắc mặt Chu Báo liền xuất hiện một tia vui vẻ quỷ dị, một ngón tay điểm lên trung tâm của Kiếm Nhận Phong Bạo, một đạo kiếm khí màu ám kim sắc và hỏa diễm từ bên trong dâng lên.

Sau đó là một tiếng kêu rên trong ngắn ngủi, kiếm khí biến mất, mà Tần gia lão tổ tông Tần Hạo Nhiên, đã biến thành một hình nhân bị ngọn lửa vây khốn từ trên không trung rơi xuống, ở giữa không trung, hóa thành tro tàn.

Đại Tiêu Dong Thuật!

Cho đến lúc này, rốt cuộc Tần gia mới kịp phản ứng là có chuyện gì vừa xảy ra.

- Chu Báo, Tần Chính ta và ngươi thề bất cộng đái thiên!

Ở bên trong Sơn Thành Tần gia, truyền ra một tiếng rống giận dữ đầy oán độc.

- Bất cộng đái thiên sao? Ta đã muốn giết ngươi rồi đấy!

Chu Báo nói ra với giọng điệu không sao cả, áo xanh trên người phất phơ trong gió, lệ quang trong mắt chớp động liên tục, cảm giác được một cổ áp lực vô hình từ trong hào quang máu tím phóng ra, đè hắn xuống, Chu Báo chỉ cười lạnh, hai tay hợp một chỗ, kết xuất pháp ấn.

Khi kết ấn hoàn thành, một cổ lực lượng cuồn dã từ trên người Chu Báo tuôn ra, đem áp lực vô hình chung quanh bắn ra ngoài, tuy cổ áp lực vô hình này, tuy tràn ngập lực lượng khủng bố, điều này cho thấy sự cường hãn khủng bố của hộ thành đại trận của Tần gia, cái hộ thành đại trận này đúng là gây đủ áp lực cho Chu Báo, trái lại, hiện giờ nó bị lực lượng trên người Chu Báo đè ép.

Cùng lúc đó, một cái kim ấn cực lớn hoàn toàn do chân nguyên ngưng tụ mà thành, hiển hiện ra trước người của hắn.

Phiên Thiên Ấn!

Đây là lần đầu tiên Chu Báo thi triển Phiên Thiên Ấn ngoài Bích Lạc Bí Cảnh, hắn chưa từng nghĩ tới, mình lại thi triển Phiên Thiên Ấn lại có hiệu quả kinh người như hiện tại.

Chỉ thấy đại ấn do chân nguyên ngưng tụ thành đón gió lớn lên, lập tức biến thành lớn hơn mười trượng, phía trên kim quang chói mắt, từng đạo phù trận huyền ảo từ trên người đại ấn hiện ra, màu sắc vô cùng đẹp mắt.

Nhìn thấy Phiên Thiên Ấn có biểu hiện như vậy, Chu Báo cũng cảm thấy ngoài ý muốn, hắn không ngờ Phiên Thiên Ấn lại có thể biến lớn như vậy, trọng yếu nhất là, hắn có cảm giác chân nguyên trong cơ thể của hắn dị động, nói cách khác, hắn chỉ cần vận dụng chân nguyên, thì chân nguyên sẽ tự vận hành theo lộ tuyến bí kỹ Phiên Thiên Ấn, chỉ cần như vậy là phóng xuất Phiên Thiên Ấn, nhưng lúc này đây, không giống như các lần khác, sau khi Phiên Thiên Ấn hình thành, hấp thu chân nguyên của hắn, nhưng lại không phải hấp, mà là đặc biệt hấp, nếu cứ hấp như vậy, chỉ sợ không đến mấy hô hấp, một cao thủ cấp Chân Tiên cũng bị hấp khô, cũng vì lần trước hắn đã mở Chân Long Cửu Khiếu , Tiên Thiên Thần Chi Tinh ẩn chứa trong cơ thể, một thân chân nguyên hùng hậu vượt xa thường nhân, nếu không, đúng là không thể chịu nổi sức hấp thu của Phiên Thiên Ấn.

Trên bầu trời, sau khi cái đại ấn màu vàng tăng lên tới mười trượng, thì không còn biến lớn nữa, cũng không có áp xuống, nhưng khi Chu Báo đưa chân nguyên vào, thì uy áp của đại ấn càng ngày càng mạnh, không khí chung quanh giống như cứng lại, uy áp áp xuống phía dưới, cái hộ thành đại trận của Tần gia đúng là một trận pháp không tệ, cho dù đụng phải Tôn Giả cấp Chân Tiên, cũng có sức liều mạng, nhưng hiện tại, sau khi Phiên Thiên Ấn phát ra uy áp, tình huống đã biến hóa, thời điểm ban đầu, áp lực của Phiên Thiên Ấn đã bị lực lượng của đại trận ngăn cách ở bên ngoài, nhưng càng về sau, chân nguyên của Chu Báo đưa vào càng nhiều, khí tức của Phiên Thiên Ấn đã làm cho nguyên khí chung quanh như dính lại, từng sợi khí tức vô hình từ Phiên Thiên Ấn thò ra, gắt gao áp chế nguyên khí của hộ thành đại trận, nhưng khi khí tức này sinh ra, Chu Báo cảm giác được chân nguyên của mình càng ngày càng ít đi, nhưng đồng thời, thì hộ thành đại trận của Tần gia sinh ra biến hóa. ánh sáng màu tím càng ngày càng nhạt dần.

- Chuyện gì đang xảy ra, rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra? Vì sao ta không khống chế được Lục Đạo Cực Trận? Tại sao phải như vậy, thứ trên bầu trời là gì? Thuần Dương pháp khí hay là tiên khí, vì sao nó lại hấp thu lực lượng của đại trận.

Lúc này, Tần Chính ở trong hộ thành đại trận gào thét, thủ đoạn cuối cùng của Tần gia không ngờ lại mất đi hiệu lực, ba ngàn năm nay, Lục Đạo Cực Trận luôn bảo hộ Tần gia vô sự lại mất đi tác dụng, không khỏi thở hổn hển, nhưng tình thế hiện tại không phải là hắn có thể giải quyết.

- Thú vị, không ngờ thứ này lại có thể hấp thu nguyên khí địa mạch và thiên địa nguyên khí chung quanh, ngưng tụ thành từng đạo trận pháp phù lục, đúng là vượt qua ngoài ý muốn của ta a.

Cảm giác được Phiên Thiên Ấn không hề hấp thu chân nguyên của mình nữa, mà bắt đầu rút nguyên khí địa mạch và thiên địa nguyên khí chung quanh, bỗng nhiên Chu Báo buông lỏng một hơi, bỗng nhiên lúc này, thần sắc của hắn biến thành cổ quái.

- Có ý tứ, không ngờ có thể thực thể hóa!

Sau khi Phiên Thiên Ấn hấp thu càng nhiều thiên địa nguyên khí và nguyên khí địa mạch, rốt cục bất động, lúc này, nó đã không còn kim quang chói mắt như trước kia, mà là biến thành một màu vàng lợt ảm đạm, mà phù lục giống như linh xà kia cũng tử từ biến mất, hoàn toàn chui vào bên trong ấn, không thấy bóng dáng, thậm chí khí thế và uy áp cực lớn cũng biến mất, chỉ còn lại một đại ấn màu vàng lợt hơn mười trượng lơ lửng trên không trung.

Cái đại ấn màu vàng lợt này, dù không còn phát ra bất cứ tia khí tức và uy áp nào, nhưng Chu Báo nhìn nó, một cảm giác tim đập nhanh lan ra khắp toàn thân. Sau đó, cái đại ấn màu vàng lợt này rơi xuống, Phiên Thiên Ấn từ không trung rơi xuống, vô thanh vô tức.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio