Thông Thiên Đại Thánh

chương 1187: đột sát

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Dẫn động Vạn Kiếp Lôi Trì, dẫn động như thế nào?

- Nói cho cùng, Lôi điện hải dương này có linh tính, chỉ cần gặp công kích sẽ đánh trả, chỉ cần điểm công kích thứ nhất, sẽ dẫn phát sóng lớn, sóng lớn lao nhanh, sẽ dẫn phát phản ứng của Vạn Kiếp Lôi Trì sâu trong lôi điện hải dương, một khi đã dẫn phát Vạn Kiếp Lôi Trì phản ứng, khi ấy chỉ thi triển thủ doạn để thu lấy Vạn Kiếp Lôi Trì rồi!

- Dẫn phát Vạn Kiếp Lôi Trì phản ứng, dẫn phát như thế nào?

- Ta cũng không rõ ràng lắm, lời ta nói chỉ là một ít đồn đãi tại thời kỳ Trung Cổ mà thôi, tại thời kỳ Trung Cổ, Lôi Đế hành cung cũng có hiện thế, sự tình Lôi đế hành cung này cũng xôn xao, bất quá, cuối cùng vẫn không có người nào có thể chính thức thu lấy Vạn Kiếp Lôi Trì.

- Nói cách khác, truyền thuyết này không đáng tin cậy rồi.

Chu Báo nghe xong, trợn trắng mắt.

- Chuyện này, những người khác có biết hay không?

- Một ít gia hỏa cổ xưa trong Hải Vực cũng biết, còn các đại tông môn siêu hạng như Linh Tiêu Điện của Thất Thần Vực các ngươi có lẽ cũng có ghi lại.

- Nói đi nói lại, kỳ thật chỉ là mộn kiện bảo bối căn bản không thể sờ đến, chạy tới chỉ tổ vong mạng!

Chu Báo cười khổ nói, nếu như có thể xác định trong lôi điện hải dương này thật sự có Vạn Kiếp Lôi Trì, hắn không ngại dùng Chí tôn Tiên khí xâm phạm thoáng một chút, bất quá vạn nhất không có thì sao? Khiến Chí tôn tiên khí hiện thân, tất nhiên sẽ sinh ra phản ứng dây chuyền, thậm chí sẽ khiến Hải Vực Thiên Hoàng chú ý.

Hiện giờ hắn xem như đã biết toàn bộ thực lực cường đại của Hải Vực, Hải Vực Thiên Hoàng cho hắn cảm giác cao thâm mạt trắc, vạn nhất Hải Vực Thiên Hoàng ra tay làm khó dễ cho hắn, cho dù có Chí Tôn tiên khí tại thân, chỉ sợ cũng phải nghĩ lại a!

Hắn cái gì cũng không lo lắng, chỉ lo lắng Hải Vực Thiên Hoàng cũng có Chí Tôn tiên khí!

Lôi đế hành cung, so với tưởng tượng lúc trước của hắn thì phiền toái hơn nhiều.

Vốn hắn có lẽ có hai phụ tá, lại bởi vì quan hệ Thất sát thanh lôi trụ, một người người cũng không qua được, cái này vượt quá dự liệu của hắn, làm rối loạn kế hoạch của hắn ở trình độ nào đó.

Không phải có một câu nói, sống càng lâu, đảm lượng càng nhỏ, như Chu Báo vậy, tu vi càng cao, đảm lượng càng nhỏ.

Chu Báo cũng không phải là một tên ngựa non háu đá cái gì cũng không hiểu, nói đến cùng, bất quá là một dị số, một gia hỏa không hiểu thấu được vận mệnh chiếu cố mà thôi.

Từ trước đến nay, hắn không cho mình là người may mắn duy nhất, chỉ có thể nói là người gần may mắn nhất, mà Hải Vực Thiên Hoàng, là chí cường giả thống ngự Thiên Giới Hải Vực từ Thượng Cổ đến nay, vận khí cũng không chênh lệch hắn bao nhiêu, hắn cũng có thể miễn cưỡng gom góp ra một kiện Chí Tôn tiên khí, như vậy, Hải Vực Chí Tôn cũng không thể không có một kiện Chí tôn tiên khí được, mà Vạn Kiếp Lôi Trì đối với Chí Tôn tiên khí mà nói, là một kiện công cụ rất trọng yếu, cho nên cũng sẽ khiến vị Hải vực chí tôn này chú ý, thậm chí muốn đoạt lấy, dưới tình huống như vậy, nếu mình lèm nhèm nhấc át chủ bài ra, không chừng có thể khiến nhân gia tận diệt, không có cơ hội xoay người.

Cho nên, hiện giờ hắn rất mâu thuẫn, cũng thập phần cẩn thận.

- Không đúng, trong cung điện này không phải có rất nhiều đường hầm sao? Vì cái gì hiện tại chỉ có chúng ta trên lôi điện hải dương này, những người khác đâu? Chăng lẽ bọn hắn theo thông đạo đi đến xứ sở khác, hoặc là nói, trong Lôi đế hành cung này, không chỉ có một Lôi điện hải dương?

- Không thể, mỗi một tòa Lôi đế hành cung chỉ có một tòa lôi điện hải dương!

Bị Chu Báo nhắc nhở như vậy, Chương Kinh Lược Sử tựa hồ cũng tỉnh lại.

- Chẳng lẽ vận khí của chúng ta tốt như vậy, thoáng cái chọn đúng lộ tuyến, trực tiếp đi đến Lôi đế hải dương này, những người khác đi lầm đường?

Sắc mặt Chu Báo cổ quái, nói.

- Chúng ta may mắn như vậy sao?

Nói đến đây, cả hai đều im miệng không nói.

Loại vận khí này có lẽ thật sự tồn tại, nhưng người có bản lĩnh tiến vào Lôi đế hành cung, nguyên một đám cũng đều là người có vận khí nghịch thiên, nếu không sẽ không tu luyện đến cảnh giới này, không có lý do gì vừa đến, liền hiện ra trước mặt hai người bọn họ, vận khí đều quy về hai người bọn họ.

Lúc này, ánh mắt hai người đều biến thành cổ quái, ngẩng đầu nhìn hồng vân đầy trời, ngay tại thời điểm hai người chuẩn bị rời đi, lại thoáng như cảm giác được cái gì đó, đồng thời ngừng động tác, chỉ thấy hai đạo nhân ảnh thoáng cái liền vọt ra từ đường hầm, đồng thời phát ra hai tiếng kinh dị, cũng giống như Chu Báo và Chương Kinh Lược Sử, đều ngừng trên Lôi điện hải dương.

- Lôi điện hải dương, đây là lôi điện hải dương, cuối cùng đã đến hải dương Vạn Kiếp Lôi Trì.

Người tới chính là Ngọc Thái Hư và Phượng Cửu Tiên Sinh, chứng kiến tình hình trước mắt, dù Ngọc Thái Hư là Linh Tiêu Điện Điện chủ, cũng nhịn không được kêu lên.

Lôi điện hải dương a, giống như đúc với điển tạ ghi lại bên trong Linh Tiêu Điện, y theo điển tạ ghi lại bên trong Linh Tiêu Điện, tức là dưới hải dương này là Vạn Kiếp Lôi Trì trong truyền thuyết rồi!

- Hắc hắc hắc hắc, tên gia hỏa kia, chẳng lẽ các ngươi cho rằng một phần Vạn Kiếp Lôi Trì dành cho các ngươi hay sao?

Nghe được tiếng hét lên của Ngọc Thái Hư, Chương Kinh Lược Sử nở nụ cười âm lãnh, trừng măt nhìn Ngọc Thái Hư, hào quang thẳng tắp chớp động bên cạnh.

Ngọc Thái Hư bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, tóc gáy toàn thân bắt đầu dựng đứng lên.

Sát ý, sát ý trắng trợn, sát ý trắng trợn không che dấu chút nào.

Xoát!

Ánh sáng màu xanh lóe lên, Bích tủy thanh diệp hiện ra trước mặt của hắn, một đạo bích quang chớp động, bảo vệ toàn thân hắn.

- Chu Báo, ngươi đây là ý gì?

Chứng kiến Ngọc Thái Hư trợn mắt nhìn, Chu Báo cũng không phủ nhận thân phận, trên thực tế, cặp tiểu song chùy trên tay đã sớm bản rẻ hắn.

- Ta không có ý gì, ta cùng vị Chương Kinh Lược Sử này có một hiệp nghị nho nhỏ, bất quá cái hiệp nghị này là chuyện giữa hai người chúng ta, không bao hàm người ngoài, hắc hắc, hiện tại ngươi là người ngoài, cho nên, ta muốn ngươi sớm ly khai một chút a!

- Chu Báo, ngươi đừng quá đáng!

Nghe được lời Chu Báo nói, thần sắc Ngọc Thái Hư âm trầm.

- Đừng quên, ngươi là người Thất Thần Vực, kỳ thật không phải Yêu Tiên Hải Vực, nếu ngươi cấu kết với Yêu Tiên Hải Vực thì ngươi không thể sống an ổn tại Thất Thần Vực rồi!

- Thú vị!

Ánh mắt Chu Báo phát lạnh, nhìn thoáng qua Ngọc Thái Hư.

- Ngọc đại điện chủ, ngươi cho rằng nơi đây là Thất Thần Vực sao? Đây đâu phải là nơi ngươi có thể hô phong hoán vũ sao? Tốt, ngươi muốn hô phong hoán vũ thì cứ làm a, nhìn xem ngươi có thể lấy được Vạn Kiếp Lôi Trì hay không!

- Ngươi!

Sắc mặt Ngọc Thái Hư đều thay đổi, hắn thân là Linh Tiêu Điện chủ tại Thất Thần Vực, ai dám dùng thái độ như vậy nói chuyện với hắn, dù là những lão quái vật bất tử, ở trước mặt của hắn cũng tôn kính, nhưng bây giờ, tiểu tử Chu Báo này, ỷ vào chính mình có một chút thực lực, vậy mà hoàn toàn không để hắn vào mắt, tùy ý trào phúng chính mình, cái này quả thực là một kiện sự tình không thể tha thứ.

- Chu Báo, ngươi đừng tưởng rằng có một chút thực lực thì mắt cao hơn trời, đừng quên, ngươi vẫn là người Thất Thần Vực, gia tộc của ngươi, lãnh địa của người đều ở tại Thất Thần Vực, chẳng lẽ ngươi muốn phản bội Thất Thần Vực, phản bội nhân loại hay sao?

- Ta muốn làm cái gì, cũng không phải ngươi có thể quản được!

Chu Báo lạnh lùng cười, nhìn nhân vật Chí Tôn Đông Tứ Vực này.

- Ngươi cho rằng ngươi là thứ gì, nói cái gì là chính là cái đó à, đừng quên, ta là một trong Tứ Tượng Tiên Cung, có phải không, Phượng Cửu tiên sinh?

Con mắt Phượng Cửu có chút nhíu lại, trong nội tâm hiện lên một tia nghi hoặc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Tiểu tử này đến tột cùng là muốn làm gì, chẳng lẽ muốn khơi mào mâu thuẫn giữa Linh Tiêu Điện và Tiên Cung ở chỗ này, không đúng, tiểu tử này cũng không phải gia hỏa ngây thơ như vậy, cho rằng chỉ bằng một hai câu là có thể khơi mào cự đại tranh đấu giữa lưỡng đại tông môn Thất Thần Vực, nhưng nếu không phải như vậy thì hắn có ý gì?

Ý niệm nghi hoặc lóe lên rồi biến mất, Phượng Cửu nhẹ hít một hơi, nói:

- Ngọc Điện chủ, Chu Báo nói không sai, hắn là một trong Tứ Tượng Tiên Cung chúng ta, không phải người Linh Tiêu Điện ngươi, hơn nữa hiện tại, hắn cũng chỉ là hợp tác với vị này mà thôi, không cần phải nói khó nghe như vậy a!

- Hừ, Phượng Cửu tiên sinh, đừng nói với ta là ngươi không cảm giác được sát cơ trên người hắn a!

Ngọc Thái Hư cười lạnh, nói:

- Ngươi cũng đừng quên, thời điểm chúng ta mới tới Hoang Nguyên đảo, chính hắn dẫn người tập kích chúng ta, còn bắt giữ Chu Báo, nhưng bây giờ Chu Báo lại tốt lành đứng ở chỗ này, chẳng lẽ nói, trong chuyện này không có uẩn khúc gì hay sao? Ngươi thật sự cho rằng bọn họ hóa thù thành bạn sao? Trên đời này có sự tình trùng hợp như vậy sao? Quả thật là sự tình đáng cười!

- Cái này..

Nhất thời, Phượng Cửu tiên sinh có chút nghẹn lời.

Quả thật, chuyện này thật sự hơi có chút quỷ dị.

Chương Kinh Lược Sử quả thật đã bố trí mai phục, tập kích bọn hắn tại Hoang nguyên đảo, mà Chu Báo kia còn một búa đánh chết vài tên Yêu Tiên Thiên Quân khác, cứ như vậy trong thời gian ngắn, hai thằng này thật sự hóa thù thành bạn sao? Trên đời này có sự tình buồn cười như vậy sao?

Nếu như không phải, như vậy, lời Ngọc Thái Hư thật sự có khả năng, không thể nói trước Chu Báo này đã có quan hệ sâu đậm với Hải Vực yêu tiên, lại liên tưởng đến kỳ tích quật khởi của Chu Báo, tuy rằng tất cả đại tông môn Đông Tứ Vực đã thẩm tra qua, bất quá từ trước đến nay vẫn không điều tra ra hắn đến tử xứ sở gì, cái này rất không bình thường, chẳng lẽ Chu Báo này là quân cờ của Hải Vực tại Thất Thần Vực hay sao?

Ý nghĩ này dần hiện ra, liền thoáng như là một hạt giống, càng lúc càng lớn.

- Ngươi cái này gọi là muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do.

Chu Báo cũng nhìn ra Phượng Cửu tiên sinh đang nghi hoặc, thực sự không gấp, chậm rãi nói:

- Nguyên nhân ta và Chương Kinh Lược Sử hợp tác rất đơn giản, nếu như hắn không nguyện ý hợp tác với ta, ta sẽ phá hủy Bản Tôn Thiên Địa của hắn, cho nên hắn không thể không hạ lời thề Tâm Ma, giúp ta đoạt được Vạn Kiếp Lôi Trì, ngươi nói có phải như vậy không, Chương Đại kinh lược?

- Tiểu tử này giống như có chút kỳ quái.

Chứng kiến Chu Báo thẳng thắng như vậy, Chương Kinh Lược Sử cũng có chút nghi hoặc trong nội tâm, bất quá hắn vẫn bất đắc dĩ cười, gật đầu nói:

- Ta không nghĩ tới trên người hắn có Tiên khí, thu thập hắn vào Bản Tôn Thiên Địa, đâm lao phải theo lao, rơi vào đường cùng, bị hắn cưỡng ép, đây là sự thật đấy!

Lông mày Ngọc Thái Hư và Phượng Cửu đều nhíu lại, đều có chút ngoài ý muốn, nhưng nghĩ lại, cũng nằm trong dự liệu, trên người Chu Báo có một kiện tiên khí, đây là chuyện mọi người đều biết, hơn nữa tiên khí này là đám năm đại tông môn bọn hắn cho đấy, chỉ là khi đó năm đại tông môn chỉ xem tiên khí này như gân gà mà thôi, không thể tưởng được đã đến trong tay Chu Báo, vậy mà lại phát huy ra hiệu quả cự đại, cái này hoàn toàn vượt quá ý liệu năm đại tông môn, có lẽ trừ Tiên Cung ra, bốn đại tông môn khác đều cảm thấy rất phiền muộn a.

- Thì ra là thế, nói như vậy, mục đích của vị Chương kinh lược này đồng dạng với chúng ta rồi!

Phượng Cửu thở dài một hơi, nói:

- Trước kia là giống nhau, vì Vạn Kiếp Lôi Trì, bất quá hiện tại Chương kinh lược tựa hồ đã nổi sát cơ với Ngọc điện chủ rồi!

Chu Báo cười âm lãnh, trong ánh mắt bắt đầu dần hiện ra ánh sáng nhàn nhạt màu đỏ.

- Ước thúc của ta đối với Chương Kinh Lược Sử chỉ là giúp ta tìm kiếm Vạn Kiếp Lôi Trì, còn hắn muốn giết ai, ta cũng không quản được, cũng sẽ không nhúng tay vào, có phải không, Phượng Cửu tiên sinh!

- Điều này..

Phượng Cửu rõ ràng sửng sốt một chút, có chút không rõ lời Chu Báo nói là có ý gì, nhưng Chương Kinh Lược Sử lại nghe rõ.

- Ngươi muốn ta làm thịt tên Ngọc Thái Hư này ?

- Giúp ta làm thịt hắn, cho dù ngươi hoàn thành ước định hay không, vô luận nơi này có Vạn Kiếp Lôi Trì hay không, tất cả ta sẽ tự dựa vào bản lĩnh của mình.

Thần niệm hai người trao đổi dồn dập với nhau, trong lúc này, Chương đại kinh lược có thể cảm giác được Chu Báo không che dấu sát ý một chút nào.

- Ngươi thật sự muốn làm hắn chết tại đây?

- Đúng vậy, ta phải làm hắn chết ở chỗ này!

Bỗng nhiên, sắc mặt Chu Báo đanh lại, thân hình bỗng nhiên biến mất.

Oanh!

- Hỗn trướng!

Cơ hồ ngay tại lúc thân hình hắn biến mất, Ngọc Thái Hư phát ra tiếng gầm giận giữ, bích quanh quanh thân chấn động kịch liệt một hồi, thân thể mãnh liệt bay ra nooài, đập thẳng tới hướng lôi điện hải dương.

- Ngọc Thái Hư, hôm nay là tử kỳ của ngươi!

Thân hình Chu Báo bắn đi như điện, ánh mắt chớp động lên một vòng hỏa hồng yêu dị.

Hỏa Hồng Tình!

- Hỏa Hồng Tình! Ngươi là dư nghiệt Hỏa Hồng Tình!

Vượt qua cả sự bất ngờ, vô luận là Ngọc Thái Hư hay là Phượng Cửu, đều không nghĩ tới lại gặp phải tình huống như vậy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio