Chương Sự uy hiếp của cửu phẩm. (Trung)
Nụ cười đắc ý của Vương Xà, giống như một thanh chủy thủ sắc bén cắm vào lòng Lục Thiếu Du, nụ cười đáng giận khiến Lục Thiếu Du hận không thể xông lên xé rách mặt Vương Xà, nhưng hắn không dám, cũng không thể.
Dưới uy lực của Vương Xà, bát phẩm cường giả là hắn cũng không có nổi dũng khí để xuất thủ.
- Kỷ thúc, chuyện này để ta xử lý!
Hắn hít một hơi dài, đè ép những bât đắc dĩ cùng sợ hãi trong lòng xuống, nhiều năm như vậy hắn đã thuận lợi quen rồi, giờ đây lại gặp phải chuyện như vậy, thật đúng là không biết nên xử lý như thế nào, nhưng mà hiện tại nên làm gì, hắn đã rõ ràng.
- Không, ngươi lui ra, chỗ này giao cho ta!
Kỷ Trung Đường nói, trong ánh mắt lộ ra một cỗ lãnh ý khiến lòng người lạnh ngắt:
- Hắn là cửu phẩm cường giả, cho dù ngươi xuất thủ cũng không có chút phần thắng nào, lui xuống đi là tốt nhất. Vương Xà, một khi sự tình đã tới tình trạng này, ta cũng không thể nói gì hơn, chuyện ngày hôm nay, lục phủ chúng ta bất tài, nhưng cũng không phải hạng người mặc cho người khi dễ, tại đây Kỷ mỗ muốn lãnh giáo với Vương thủ tọa một phen!
- Kỷ thúc ?!
Nghe được lời nói Kỷ Trung Đường, Lục Thiếu Du chấn động, bật thốt lên.
- Câm mồm, chuyện này ta đã có chủ trương!
Kỷ Trung Đường quát.
- Quên đi, các ngươi đã gặp hạn, lãnh giáo thì không cần!
Vương Xà lắc đầu nói:
- Hôm nay chúng ta đến, mục đích chính là tân nương tử, chẳng có quan hệ gì với Kỷ đại hiệp ngươi, hơn nữa ngươi tu vi quá thấp, cho dù thắng ngươi cũng không phải sự tình đáng kiêu ngạo gì. Lục Thiếu Du, ngươi có một vị hảo thế thúc như vậy, chuyện hôm nay dừng ở đây , nếu ngươi không phục, ta ở trên thiên Long Thần Sơn luôn đợi ngươi đại giá!
Vương Xà nói xong,ánh mắt lưu chùyển, quét qua mọi người, bị ánh mắt này đảo qua, chúng tân khách trong đường không ngờ đều có một loại cảm giác bị hoàn toàn nhìn thấu, cả một đám theo bản năng tránh đi ánh mắt Vương Xà, giống như ánh mắt của hắn có thể khiến người ta bị thương vậy. Nguồn:
Tựa hồ là cảm thấy có chút không thú vị, Vương Xà nhẹ nhàng thở dài, cuối cùng, ánh mắt dừng tại bố mẹ, nhìn một đôi ngọn nến đỏ thẫm kia, có chút suy nghĩ cười cười:
- Tốt lắm. Chuyện này đã xong, ta cũng nên đi, cáo từ, cáo từ!
Nói xong, hướng tới phụ mẫu tân lang chắp tay, nhìn Lục Thiếu Du cáo từ, nhưng chỉ có hắn mới hiểu được, cái cáo từ này là hướng về một đôi ngọn nến đỏ thẫm kia, xong phất ống tay áo, triển khai thân hình, đảo mắt liền biến mất trước mặt mọi người.
Thấy Vương Xà đi rồi, Lục Thiếu Du khẽ thở dài một hơi nhẹ nhõm, nhưng đồng thời thần sắc lại âm trầm xuống, âm trầm vô cùng, cả giận hừ một tiếng, phẩy tay áo bỏ đi, ngay cả tiếp đón cũng không nói một tiếng.
"Ai!" Thấy hắn rời đi, Kỷ Trung Đường hít một hơi, hướng vềc húng tân khách trong đường chắp tay thi lễ:
- Chư vị võ lâm đồng đạo, giang hồ hào kiệt, thật có lỗi, sự tình giờ biến thành thế này, khiến mọi người mất vui!
- Sao lại thế sao lại thế, Kỷ đại hiệp ngàn vạn lần đừng nói như vậy, phát sinh chuyện như vậy ai cũng không muốn!
Chúng tân khách trong đường vội vàng đáp lễ, tuy rằng vừa mới xem được một hồi tuồng miễn phí, lại may mắn thấy cửu phẩm cường giả xuất thế, trong lòng cả một đám thập phần kích động, nhưng mà thời điểm này không phải là lúc nên lộ ra vẻ mặt này a!
- Ai, đúng vậy, sự tình này cũng là không có biện pháp, ai lại nghĩ đến sẽ phát sinh chuyện như vậy!
Kỷ Trung Đường cũng là một con cáo già, hùa theo lời mọi người an ủi, mọi người trong lòng cười thầm tên này giảo hoạt, nhưng ai cũng không muốn đắc tội Kỷ Trung Đường cùng Lục phủ lúc này, hiện tại Lục Thiếu Du tâm tình bất ổn, vạn nhất lại kích thích đến hắn, khiến hắn gây ra một chút chuyện không lý trí thì không vui nữa.
Tân nương tử không có, tiệc hỉ tự nhiên cũng cũng không thể tiếp tục, chúng tân khách sau đó sôi nổi cáo từ. Cả một đám hận không thể "ngựa bạc chắp cánh hà" truyền bá chuyện cửu phẩm cường giả xuất thế, đồng thời tụ tập lại một chỗ nghị luận một phen, trên giang hồ, đã thật lâu không có tin tức giật gân nóng sốt như vậy.
Cửu phẩm cường giả chạy đến cướp cô dâu, chuyện như vậy, đừng nói là gặp qua, cho dù là nghe cũng chưa từng nghe qua. Mấy người bọn họ hôm nay lại chính mắt thấy, đây chính là đề tài câu chuyện chia ra thiên đại a, còn như trong chuyện này một chút địa phương cực không hợp để ý, ngoại trừ khiến cho một vài người hữu tâm âm thầm phỏng đoán ở ngoài, cũng đã bị che dấu tại một mảnh táo làm trong tiếng .
Vương Xà mang theo cửu phẩm cường giả quang hoàn, công thành lui thân, thân thể hóa thành một lưu quang màu xanh bay ra khỏi Lục phủ, thẳng hướng Tần đồi quận thành ngoài thành bay đi, tốc độ cực nhanh, làm cho người ta cứng lưỡi không thôi.
Chính là, lúc thân hình hắn đương bay đến phía trước tường thành cao cao Tần đồi quận thành, mạnh mẽ ngừng lại, đặt chân xuống một chỗ cách tường thành ba mươi trượng có một ngõ tắt ở trong.
Lúc hạ xuống, cả ngõ tắt nhỏ đều bị một cỗ hơi thở cường đại bao phủ, cho dù là Vương Xà cửu phẩm cường giả, vẻ mặt cũng không nén nổi hơi đổi sắc:
- Vương Xà yết kiến Mã Tổng đốc!
Lúc này Vương Xà cũng không còn vẻ uy nghi ứng với cửu phẩm cường giả nữa, mà chỉ như một vãn bối bình thường thi lễ với trung niên nam tử đang ngang nhiên mà đứng, nam tử này một thân áo mãng bào, đầu đội tử kim quan, chân đạp an tường vân lý, trên khuôn mặt đoan chính hiện ra uy nghi khôn cùng, người này, chính là Tổng đốc Vân Châu Đại Tấn, Mã ThiênTrường.
- Ngươi chuẩn bị đưa nữ nhi của ta đến đâu?
Mã Thiên Trườngthản nhiên nói, thanh âm không cao, lại lộ ra uy nghiêm vô tận.
- Không phải ta, là Vô Song muội muội, ta chỉ tìm đến Lục Thiếu Du gây phiền toái mà thôi!
Chiếc quạt trong tay Vương Xà nhẹ nhàng gập lại, cười nói.
- Vậy sao? !
Mã Thiên Trườngcười lạnh nói:
- Trong thành Vân Châu của ta, tại hôn lễ nữ nhi ta công nhiên cướp cô dâu, Thiên Long đạo các ngươi hình như không hề đặt Mã Thiên Trường ta trong mắt!
- Lời này của Mã Tổng đốc hơi nặng rồi, chuyện này hoàn toàn không quan hệ, chính là ta cùng Vô Song muội muội muốn làm thôi, còn tại sao muốn làm như vậy, ta nghĩ, tiểu tử kia đã nói rõ ràng cho ngài, nếu không sao ngài lại trơ mắt nhìn nữ nhi bị cướp đi, không phải sao? !
- Hừ, đám hỏi quan hệ rất rộng, cho dù là ta cũng nơm nớp lo sợ, vài người trẻ tuổi các ngươi, lá gan thật quá lớn, chẳng lẽ các ngươi thật sự nghĩ rằng bằng thực lực các ngươi, có thể khiêu chiến uy nghiêm người kia sao? !