Thông Thiên Đại Thánh

chương 316: huyết mạch chu sẹo, ngủ đông, nguyên nhân ở ẩn (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên đời này có rất ít người có được thiên phú huyết mạch, mà trong số rất ít những người có thiên phú huyết mạch, không có bao nhiêu thức tỉnh được lực lượng huyết mạch, số người thức tỉnh ít lại càng ít.

Như Thiên Long Đạo Lôi thị gia tộc, cho dù là cả một gia tộc, nhưng người thức tỉnh cũng không nhiều, cả Đại Tấn cũng chỉ có hai nhà, phóng nhãn khắp thiên hạ, những gia tộc như vậy không vượt quá mười ngón tay, còn lại tuyệt đại đa số người, không chỉ không thức tỉnh, biết mình có huyết mạch hay không cũng không có bao nhiêu.

Giống như Chu sẹo, hắn thậm chí còn không biết chuyện mình có thiên phú huyết mạch, mà theo thời gian trôi qua, loại lực lượng thiên phú huyết mạch này không bị kích hoạt, cho nên huyết mạch càng lúc càng mờ nhạt, vận mệnh cuối cùng, chính là mất đi huyết mạch.

Bản thân Chu sẹo cũng không biết mình có được thiên phú huyết mạch, mà Tiểu Báo Tử thì có thể thông qua Hỏa Hồng Tình nhìn thấy dị thường trên người Chu sẹo.

Chu sẹo là một gia hỏa thô lỗ dị thường, đến tìm Tiểu Báo Tử cũng rất ít là thông qua cổng bảo vệ bẩm báo trước, có một mực chạy thẳng, xông vào nội viện, mà có một lần, Tiểu Báo Tử đang rèn luyện Hỏa Hồng Tình của mình, thì thằng này xông thẳng vào, mà lần đó, thời điểm đó Hỏa Hồng Tình của Tiểu Báo Tử khởi động toàn diện, cho nên mới phát hiện một cổ lực lượng thần bí trong cở thể Chu sẹo.

Mà càng làm cho Tiểu Báo Tử kinh hãi nhất là, sau đó cổ lực lượng này làm Hỏa Hồng Tình bị ảnh hưởng, tham lam, tham lam cực độ!

Trong khoảnh khắc đó, trong óc của Tiểu Báo Tử lóe lên ý niệm cắn nuốt sạch sẽ cổ lực lượng của Chu sẹo trong đầu, một loại tham niệm cường đại muốn chiếm hữu nguyên thủy nhất.

Loại tham niệm này trực chỉ bản tâm, không thèm thu liễm mảy may, mà Tiểu Báo Tử dưới tâm tình như vậy, căn bản không thể ức chế được tham niệm trong lòng của mình, mà hắn muốn làm, chính là thuận theo tự nhiên, dùng phương pháp an toàn nhất, không bị người ta chú ý nhất, đem lực lượng của Chu sẹo cầm vào tay. Nguồn truyện: Truyện FULL

Cho nên, Tiểu Báo Tử mới có thái độ hoàn toàn khác với những người còn lại, thậm chí còn rải ra tin tức Chu sẹo có tư chất cực cao, rất đúng khẩu vị của hắn, cho nên, hắn sắp sửa tài bồi Chu sẹo trọng điểm, có chuyện hay không có chuyện đều gọi hắn, lấy lý do xem xét tiến độ võ công của hắn, trên thực tế, cũng từ như vậy, mỗi lần đều lưu Chu sẹo lại, Tiểu Báo Tử cũng nói khảo sát tiến độ của hắn.

Sau khi hắn đánh chiếm Đoạn Long Than, cũng từ trong đó tìm được pháp môn Kim Cương Thân mà Lý Tam Bảo dùng làm vốn liếng hoành hành bá đạo nhiều năm, mà sau khi Tiểu Báo Tử lưu Chu sẹo lại, giống như sư phụ dạy dỗ đệ tử, truyền cho hắn loại pháp môn này, cũng vì hắn mà giải đáp những vấn đề khó khăn trong tu luyện.

Bởi vậy, trong những người khổ luyện Kim Cương Thân cướp được ở Đoạn Long Than, thì Chu sẹo tiến bộ nhanh nhất, hiện tại, võ công của Chu sẹo, ở trong thủy quân, là tồn tại gần với Tiểu Báo Tử nhất, có thể nói là đệ nhất cao thủ dưới Chu Báo. Chỉ dựa vào điểm này, đã làm cho người khác hâm mộ muốn chết.

Tiểu Báo Tử tuy còn trẻ tuổi, nhưng người nào cũng biết hắn là kỳ tài võ học, lại xuất thân danh môn, tuổi còn nhỏ đã là cao thủ Tứ phẩm, chiến lực càng đáng sợ, mà tiến độ phát triển của hắn, tương lai có khả năng rất lớn tiến vào hàng ngũ cường giả Thập phẩm, có loại người này chỉ điểm võ nghệ, đối với đám quê mùa thủy quân mà nói, chính là một chuyện cầu còn không được.

Cho nên chưa từng có người nghi ngờ chuyện Tiểu Báo Tử còn nhỏ tuổi, không thể dạy bảo võ học cho người khác, mấy tên gia hỏa trong thủy quân cũng ao ước được Tiểu Báo Tử vừa ý, đến lúc đó được hắn chỉ điểm một hai câu thì rất tốt.

Nhưng binh sĩ bình thường muốn tiếp xúc với Tiểu Báo Tử cũng không nhiều, không có cơ hội, cho dù gặp phải, cũng không có cái gan tiến lên thỉnh giáo, còn bọn người Vương Thành, tuổi đã quá lớn, cũng ngại mất thể diện nên không thỉnh giáo, mà trong mắt bọn họ, Chu sẹo chính là một người may mắn.

Nhưng người may mắn sống trong phúc mà không biết phúc, mỗi lần Tiểu Báo Tử trở về đều phàn nàn, mà yêu cầu của thống lĩnh này quá nghiêm khắc, nghiêm đến mức bản thân mình không chịu được, mà Tiểu Báo Tử an bài cho hắn những bài tập, giảng những thứ mà hắn nghe không hiểu, những người khác hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, hận không thể tiến lên dùng một cước đá bay hắn.

Mỗi khi Chu sẹo từ chỗ Tiểu Báo Tử trở về đều có sắc mặt rất khó coi, bộ dáng cả đám người nhìn thấy đều hả hê, chưa bao giờ đứng ra hỏi thăm hắn.

Tuy bộ dáng Chu sẹo thô tục hỗn trướng, nhưng hắn không phải người ngu, biết rõ Tiểu Báo Tử xem trọng hắn mang đến chỗ tốt cho hắn, bởi vậy, tuy không phàn nàn, nhưng Tiểu Báo Tử cực lực giữ gìn, hắn không phàn nàn, nếu có người nào ở trước mặt hắn nói xấu Tiểu Báo Tử, hắn là người đầu tiên xông lên, đánh kẻ đó một trận tơi bời.

- Đại nhân, bài học ngài bố trí cho ta, ta đã hoàn thành!

Đi theo Tiểu Báo Tử vào hậu viên, Chu mặt sẹo lộ ra vẻ mặt tươi cười nịnh bợ, hai con mắt đều híp lại thành hình trăng lưỡi liềm.

- Không phải hôm nay có vật gì tốt sao?

- Là đồ tốt, nhưng ngàn vạn lần đừng nói cho người khác biết!

Tiểu Báo Tử cười nói, đi vào trong nhà.

- Đây là dược liệu ta dùng để luyện thể, ta dùng, nhưng hiệu quả, ta không dùng được nữa, ngươi cầm lấy mà dùng, một lượng này có thể tẩy luyện được bốn lần, có tác dụng tăng cường thể chất cho ngươi rất lớn, cầm lấy.

Thân thể Chu sẹo cương cứng, trợn mắt há hốc mồm nhìn cái bao trong tay Tiểu Báo Tử, nhìn một hồi, giống như đang nằm mộng, làm cho Tiểu Báo Tử ác hàn, trong mắt thằng này có nước mắt lấp lánh a.

Sau đó, hắn hú lên thật lớn, quỳ xuống.

- Đại, đại nhân...

Chu sẹo dùng âm thanh rất kích động, dung ánh mắt cực kỳ mập mờ nhìn Tiểu Báo Tử.

-Đại nhân đối đãi với như phụ mẫu tái sinh, Chu sẹo nguyện đem cả đời này dâng cho dại nhân, cam tâm tình nguyện làm mọi việc, quyết không chối từ.

- Ách...

Tiểu Báo Tử rùng mình, muốn thò tay nâng hắn dậy, nhưng vừa thò tay ra liền cảm thấy ác hàn.

- Ách, chuyện này, kỳ thật cũng không có gì, ngươi là kỳ tài luyện võ trong quân, có hi vọng thành tựu trên võ đạo nhất, đương nhiên ta xem trọng ngươi, võ công của ngươi càng cao, thực lực của ta cũng lại càng mạnh, lại nói, dược liệu này ta không cần nữa, không biết cho ai, cho nên, đừng nói ra những lời vô dụng này, hảo hảo luyện công, nâng cao thực lực của mình mới là chính đạo!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio