Thông Thiên Đại Thánh

chương 323: xử lý thiếu nữ kiêu ngạo (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vương Thành và Giang Hiểu không đi nói với hắn, Chu sẹo trong thời gian này, đi theo hắn tập luyện võ nghệ, tư chất bản thân không tệ, võ công là tiến triển cực nhanh, tuy tu vi vẫn là Tam phẩm, nhưng tổng hợp thực lực, chiến lực, so với trước kia, ít nhất mạnh hơn ba bốn lần, trước kia hắn chỉ đánh ngang tay với Giang Hiểu, nhưng hiện tại, cho dù Giang Hiểu và Vương Thành liên thủ, cũng không phải là đối thủ của hắn , chiến lực của hắn hiện tại cũng là hảo thủ trong hàng Tam phẩm trên giang hồ, đạt tới tiêu chuẩn thượng lưu.

Nhưng bây giờ, thủ hạ đi nói cho hắn biết, Chu sẹo cũng bị đánh bại.

Ít nhất điểu này đã nói rõ, người tới, ít nhất là một hảo thủ Tam phẩm đỉnh phong, thậm chí là cao thủ Tứ Ngũ phẩm.

Cao thủ Tứ phẩm, nếu gây náo ở Giang Thành, thì mình cũng bỏ qua, bây giờ lại gây náo ở đảo giữa lòng sông, rất rõ ràng đang gây phiền toái cho mình.

Nghĩ tới điểm này, tâm tình của Tiểu Báo Tử khẩn trương, lại buồn bực, lão tử muốn sống an an ổn ổn ở nơi này mà thôi, ta không đắc tội với ai, thế mà dám nghĩ biện pháp chơi ta?

Thần sắc của Tiểu Báo Tử không thể tốt nổi, chạy đằng sau tên binh sĩ, đi tới nơi xảy ra chuyện.

- Tại bến cảng?

- Đúng thưa đại nhân, nữ nhân kia từ trên thuyền đi xuống, đã bắt đầu náo sự.

- Nữ nhân? Là nữ nhân?

- Đúng vậy a, là nữ nhân, hơn nữa...

Lúc nói tới nữ nhân náo sự, thần sắc tên binh sĩ kia trở nên cổ quái.

- Đại nhân, ngài đi đến sẽ biết rõ !

Tiểu Báo Tử không hỏi nhiều, nhưng thần sắc của tên binh sĩ này, nói rõ nữ nhân này không đơn giản.

Mà trên thực tế, sau khi Tiểu Báo Tử đi tới nơi xảy ra chuyện, mới phát hiện, ý nghĩ của mình đúng là không sai, nữ nhân này không chỉ không đơn giản, mà là một cực phẩm.

Nơi xảy ra chuyện là trên một nơi chứa hàng mới xây dựng, con đường cũng vừa xây xong, thời điểm xây con đường này đã tính toán tới việc vận chùyển số lượng hàng hóa cực lớn, cho nên nó rất rộng rãi, chắc chắn, rộng hơn mười trượng, hiện tại, trên mặt đường này người đứng thành ba vòng, chật như nêm cối.

- Đại nhân tới, đại nhân tới.

Thời điểm Tiểu Báo Tử và tên binh sĩ kia chạy tới, mọi người vây xem đồng loạt kêu to lên, dù là binh sĩ thủy quân, hay là khách thập phương xem náo nhiệt, hay là người có dụng tâm kín đáo, đều tự giác nhường một con đường.

- Đại nhân, thuộc hạ hổ thẹn!

Vẻ mặt Vương Thành và Giang Hiểu lộ ra thần sắc xấu hổ đi tới, đi đến trước mặt Tiểu Báo Tử thỉnh tội.

Tiểu Báo Tử chỉ khoát khoát tay, nói:

- Chu sẹo đâu?

- Ách, hắn còn nằm trong kia!

Giang Hiểu trầm thấp nói ra, khóe mắt liếc trộm biểu lộ trên mặt của Tiểu Báo Tử, lộ ra thần sắc thập phần cẩn thận.

- Ta lại muốn nhìn, rốt cuộc là ai mà to gan như vậy, dám ở đảo giữa lòng sông này giương oai!

Thần sắc trên mặt Tiểu Báo Tử lộ ra vẻ giận dữ, lướt qua hai người, trực tiếp đi vào bên trong.

Chỉ vừa đi hai bước, thần sắc trên mặt của hắn cổ quái, ánh mắt và cơ bắp rút rút, tuy còn chưa tới nơi, nhưng với thị lực cường đại của hắn, lại nhìn thấy rõ tình hình trong tràng, Chu sẹo đang dùng tư thế chướng tai gai mắt nằm trên mặt đất rên hừ hừ, nhìn thấy muốn đi lên quất hai quai hàm của hắn, mà người đứng bên cạnh hắn, cũng không phải có bộ dáng giống như hắn tưởng tượng.

Nữ nhân mà! Nữ nhân nổi danh trên giang hồ không nhiều lắm, võ công vượt qua Tam phẩm cũng không nhiều, mà trong những nữ nhân nổi danh này, có hứng thú tìm hắn phiền toái lại càng ít, thậm chí có thể nói là không có, cho nên Tiểu Báo Tử cho rằng nữ nhân này là người của gia tộc hoặc thế lực thần bí bí mật bồi dưỡng ra, cũng không là người ló mặt trên giang hồ, nhưng không ngờ, người đứng giữa sân là một thiếu nữ kiêu ngạo.

Kiêu ngạo, hơi kiêu ngạo a! Giống như kiếp trước của Tiểu Báo Tử, mà vị quái thúc thức Vương Bác này thỉnh thoảng thấy qua, thấy trên inte khi tìm tòi những hình ảnh manga, thiếu nữ này giống như đúc thiếu nữ hắn nhìn thấy trong hình ảnh kia.

Dáng người lung linh, ngũ quan xinh đẹp tinh xảo, đồng tử như nước chớp động thần quang cường liệt lăng lệ, ngẫu nhiên xuất hiện một tia cảm xúc ngang ngược và quật cường, biểu lộ trên mặt lạnh lùng trong trẻo, không theo nụ cười, nhưng khi nhìn thấy, loại trong trẻo nhưng lạnh lùng này, luôn có sức hút với võ giả, vóc người gầy yếu, với mục quang của Tiểu Báo Tử, nhìn thấy nàng cao khoảng một mét năm, phần lưng khoác một trường bào màu đen, mặc trên người một bộ quần áo màu hồng phấn dễ thương, mà hình dáng lung linh của nàng không có chút mỡ thừa, đương nhiên, hiện tại chỉ có một mình Tiểu Báo Tử là chú ý tới quần áo của nàng, những người khác chú ý tới chính là thanh đại đao trong tay của nàng.

Đại đao này có chiều dài không kém hơn chiều cao của thiếu nữ, hơn nữa sống đao rộng thùng thình, từ đầu tới đuôi, đều lộ ra vẻ khát máu, hoàn toàn không cân xứng với vóc dáng của thiếu nữ, nó nằm trong tay của nàng liền lộ ra vẻ quái dị, nhưng trong cảm giác quái dị, còn lộ ra một cảm giác hài hòa mờ ảo. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tiểu Báo Tử từ từ đi vào bên trong, ánh mắt thiếu nữ lập tức sáng lên, thính lực của nàng kinh người, tuy cách đám người nên không nhìn thấy Tiểu Báo Tử, nhưng khi nghe tiếng bước chân Tiểu Báo Tử từ từ đi tới, tiếng bước chân trầm ổn làm cho da đầu người ta tê dại, làm cho nhiệt huyết của nàng sôi trào.

Đám người kia, rốt cục cũng tách ra hoàn toàn, mà thiếu nữ trong tràng, cũng thấy rõ khuôn mặt của Tiểu Báo Tử, hiển nhiên, trang phục của Tiểu Báo Tử hiện giờ, hoàn toàn vượt qua dự kiến của nàng.

- Ngươi chính là Chu Báo?

Trong mắt thiếu nữ hiện ra một tia nghi hoặc, cho nên mở miệng trước.

- Ngươi là tên gia hỏa đệ tử Ô gia vốn phải chết trong hỏa mạch dưới lòng đất sao?

Cơ mặt của Tiểu Báo Tử co rút mãnh liệt, trong nội tâm thầm mắng.

- Kiêu ngạo đúng là kiêu ngạo mà, vừa mở miệng đã tỏ ra mình rất thông thái, cái gì gọi là gia hỏa đệ tử Ô gia vốn phải chết trong hỏa mạch dưới lòng đất? Chẳng lẽ ta đáng chết sao?

- Tại hạ là Chu Báo, nhưng ta có cảm giác mình không phải là gia hỏa đáng chết trong hỏa mạch đâu, ngược lại vị tiểu thư này, ngươi vô duyên vô cớ đến nơi này gây chuyện với ta, còn đả thương tướng sĩ thủy quân chúng ta, rốt cuộc là có ý gì?

- Bọn chúng đều là đại nam nhân, sống nhiều năm như vậy mà quá yếu đuối, ngay cả một chiêu của ta cũng không tiếp được, ngươi còn không biết xấu hổ nói chuyện thay bọn chúng!

Lời này nói, bỗng nhiên Tiểu Báo Tử có xúc động muốn nhét đôi tất thối của mình vào trong miệng của nàng, mà Vương Thành và Giang Hiểu ở bên cạnh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio