- Cái này ta minh bạch, cho nên lúc tu vi ngoại đan đạt đến trình độ lục phẩm, ta vẫn không có luyện! Tiểu Báo Tử nói, tiếp nhận lại ngoại đan từ tay Lão Kim Kê, đeo lên cổ.
- Vô luận thế nào, có vẫn tốt hơn không nhiều a, hơn nữa, tu vi ngoại đan này cũng là lục phẩm, đeo trên người, dưới tình huống nguy hiểm có thể cứu ta một mạng a!
- Ha ha, ngược lại ta cảm thấy ngươi đang cam chịu a!
- Việc đã đến nước này, không chịu thì làm thế nào? Chẳng lẽ có thể luyện chế lại lần nữa hay sao? Tiểu Báo Tử cười khổ nói.
Lão Kim Kê lắc đầu, cười cười:
- Tên hỗn đản Vương Xà kia luôn không có trình tự, đổi trắng thay đen, trêu cợt người khác, có một số việc, hắn nói thì nghe hay nhưng ngàn vạn lần đừng cho là thật, ngươi chỉ chịu thiệt mà thôi!
- Đa tạ chỉ điểm.
Bầu trời trong xanh một mảnh, vẻn vẹn một chút mây trắng như, từng đoàn tuyết trắng như sợi bông tản ra, thương thanh trên núi.
Càng về hướng nam, khí trời càng nóng hơn, không sảng khoái râm mát như lúc ở Giang thành.
Bầu trời nắng gắt như lửa, không có một cơn gió, cỏ cây không lay động, dã thú đều không muốn ra ngoài, chỉ nằm trong sơn động đợi đêm tối đến.
Mặt trời dần về phía bên kia núi, đột nhiên, tại chân trời phương Bắc, một mảng mây đen từ xa xa thổi đến, tản ra, che đi cái khí nóng vô biên do mặt trời tỏa ra.
Mây đen cuốn tới thành từng mảnh, từng khối như phi ngựa mà đến, che lấp chân trời rộng lớn lại, trong thời gian cực ngắn, toàn bộ đại địa như biết thành màu xám tro.
Đột nhiêt, một tia chớp chói mắt xẹt qua phía chân trời, bay sau đó bầu trời chớp liên tục, tiếng sấm cuồn cuộn vang vọng cả Thiên địa.
Sấm rền vang cả bầu trời, đồng thời từng hạt mưa như hạt đậu đổ ào xuống, vừa nhanh vừa vội, rơi trên mặt đất, trên đá, trên nhánh cây, tiếng mưa đùng đùng không dứt, đồng dạng như một nhà nào đó đang rang đậu, núi xanh phía xa xa, chỗ gần dòng suối nhỏ đều mờ mịt, mất phương hướng, trắng xóa một màu toàn đại địa, trong sương mù hắc ảo, có thể thấy lờ mờ nham thạch, sơn lâm.
Lúc này, bên kia núi, hai đạo nhân mã chạy băng băng dọc theo đường núi, hai con ngựa này chạy rất nhanh, nhưng theo mưa to rơi xuống, tốc độ chúng vốn cực nhanh đã dần chậm lại, hai người này đúng là Lão Kim Kê Kim ngọc Tuyền và Tiểu báo Tử đang tới Nam Man Việt Châu, hai người này sau khi thay ngựa tốt nhất tại Ngô châu thành, liền bắt đầu lên đường về phương nam, sau năm sáu ngày liền tiến nhập vào Thục châu, đất Thục này nhiều núi, tuy rằng ngựa hai người đều là ngựa tốt khó tìm, nhưng chạy băng băng trên sơn đạo này lại không phù hợp, phiền toái nhất chính là, thời tiết đất Thục này hay thay đổi, mới vừa vừa còn hảo hảo nắng đẹp, bầu trời trong xanh, đùng một cái không một tia báo hiệu nào đổ mưa ầm ầm xuống, trong thời gian ngắn, hai người không thể tìm được chỗ trú mưa nào, chỉ kiên trì đi thẳng về phía trước, tới sường núi mới phát hiện một tảng đá lớn nổi bật, không gian phía dưới có thể núp mưa.
- Thời tiết nơi này thật là quái quỷ a! Hai người mang theo hai ngựa, trốn phía dưới cự thạch, Tiểu Báo Tử không ngừng mắng trong miệng.
- Chết tiệt, mới mấy dặm đường mà làm ta mệt chết đi được!
- Tu vi của ngươi không tệ a, có thể kiên trì đến lúc này! Lão Kim kê cười nói.
- Trình độ cô đọng nội khí Thanh nguyên càn khôn của ngươi thật là vượt quá dự liệu của ta.
- Thôi đi, ngươi có cương khí hộ thể, đừng cười nhạo ta như vậy! Tiểu Báo Tử tức giận nói.
Vừa rồi đột ngột gặp mưa to, tự nhiên hai người đều không muốn dầm mưa ẩm ướt, cho nên cơ hồ đồng thời vận dụng nội khí hộ thể, ngăn cản mưa khỏi người mình, Tiểu Báo Tử chu tu chính là Cửu long thần hỏa công, thủy hỏa bất dụng, dưới tình huống như vậy, hắn sẽ không ngu xuẩn mà đi tìm rủi ro, liền vận Thanh ngọc càn nguyên công bên trong ngoại đan, miễn cưỡng bảo vệ mình và ngựa.
Bất qua, dù sao hắn cũng không tu thành cương khí, chỉ là nương theo một ít nội khí trong ngoại đan, cái này hao tổn rất lớn, ngược lại Lão Kim Kê chính là cường giả thất phẩm, đừng nói mà mưa, cho dù là mưa đá cũng không gây thương tổn hắn, bởi vị, bề ngoài hắn có thể khí định thần nhàn, đối với tránh hay không tránh mưa hắn đều không để ý.
- Với tư chất và thực lực ngươi hiện tại, muốn đạt tới thất phẩm, cũng chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, ngươi không cần phải hâm mộ ta, Vương Xà đã truyền Thanh ngọc càn nguyên công cho ngươi, lại truyền cả phương pháp cô đọng cương khí Thanh ngọc càn nguyên cho ngươi.
- Hắn nói cho ta địa điểm cô đọng Thanh ngọc càn nguyên.
- Nói như vậy, thằng này quả thực đã giao lại rõ ràng tất cả hậu sự!
- Trên cơ bản là vậy, ngoại trừ chuyện này! Tiểu Báo Tử nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
- Nhưng tới bây giờ, ta cũng không biết, nguyên lai hắn gia nhập TIên cung của các ngươi!
- Hắn đề cử ngươi làm người thay thế hắn, nhưng cũng không cách nào xác định là hắn cần người thay thế hay không! Kim Ngọc Tuyền cười nói.
- Hắn gây ra đại phiền toái, nhưng cũng có thời điểm giải quyết đại phiền toái!
- Đại phiền toái? Hắn là người của các ngươi, vì sao không đi bang trợ hắn?
- Kim thân phật sống, Ma tôn diệt trần, Công luân thượng sư, ba gã gia hỏa này không phải ngươi có thể tưởng tượng được! Lão Kim Kê cười khổ nói.
- Hiện tại Tiên cung chúng ta âm thầm, một khi nhúng tay vào, tất nhiên sẽ bại lộ!
- Vậy các ngươi muốn chiếm đoạt bảo vật Tổng đốc Việt châu, chẳng lẽ không sợ bại lộ?
- Chỗ tổng đốc Việt châu không tồn tại vấn đề này! Kim Ngọc Tuyền nhẹ nhàng nói.
- Chỗ đó không có cao thủ chân chính, nếu có thì chúng ta cũng đủ ứng phó, đồng dạng với Trữ Châu thành lần trước, ta đã đoạt Thiên la huyền kim của Văn gia, ngươi có biết có tổ chức tên Tiên cung tồn tại không?
Nói đến đây, hắn hít một hơi.
- Vương Xà lần này quả thật gặp rắc rối, bị Tam đại tông sư Bắc nguyên truy sát, nếu như chúng ta muốn bang trợ hắn, phải dùng đại bộ phận lực lượng, nếu một hai người thì không có gì, nhưng đột nhiên xuất hiện một đám cường giả thất, bát phẩm, thậm chí cửu phẩm, ngươi nói sẽ phát sinh chuyện gì?
Tiểu Báo TỬ nghe xong, không nói gì.
Kim Ngọc Tuyền nói không sai, đột nhiên xuất hiện một hai cường giả, mọi người cũng chỉ thoáng nghi hoặc, nhưng nếu cả một đám xuất hiện, sẽ khiên võ lâm thiên hạ cảnh giác, thậm chí khủng hoảng, tất cả thế lực đều điên cuồng phát động thực lực của mình ra, tìm kiếm thế lực ẩn tàng kia, đến lúc đó, Tiên Cung ẩn sâu như thế nào cũng sợ phải bạo lộ.