Thông Thiên Đại Thánh

chương 592: thất phu điên cuồng (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đây là một loại cảm giác chưa từng có qua, đang trong hải dương màu tím nhìn như vô biên kia, Tiểu Báo Tử chuẩn bị dùng Như Ý Kim Lân Côn trong tay mình quấy lên sóng gió vô biên, trong chớp mắt kia, hắn cảm thấy nội khí của mình bị tháo nước, sau đó, lực lượng bị tháo nước của mình lại lan tràn ra bốn phía.

- May mắn ca thiên phú dị bẩm, nói cách khác, hôm nay không chừng đã bị lật thuyền rồi!

Tiểu Báo Tử trong nội tâm âm thầm cười khổ, hắn chưa từng nghĩ tới sau khi hai loại Thất Bảo Diệu Thuật hợp tại một chỗ, trước khi phát ra được công dụng đã khiến nội khí của hắn hoàn toàn tháo nước rồi, mà hắn hiện giờ vẫn còn bị hãm trong biển khí lưu của Phi La Tử Văn Đao, nếu như không phải hắn còn có một khỏa ngoại đan thì cho dù có thi triển ra một chiêu này, hắn cũng sẽ phải táng thân trong tư hải vô biên này, đồng quy vu tận mất thôi.

Bất quá, hắn có ngoại đan, khỏa ngoại đan Hỏa Hồng Tình vận chuyển nơi mi tâm, cũng là Cửu Long Thần Hỏa Công, quan trọng nhất là, hắn đã tìm được phương pháp khiến ngoại đan tiếp tục vận chuyển, nói cách khác, ngoại đan của hắn một ngày 24h chưa từng có chút nào đình chỉ tu luyện, cho nên, nội khí tu luyện ra so với bản thân hắn thì hùng hậu hơn nhiều, Tiểu Báo Tử đã từng tính toán qua, nội khí tồn trữ trong Hỏa Hồng Tinh, ít nhất gấp mười mấy lần bản thể hắn. Cho nên hiện giờ nội khí trong cơ thể hắn bị rút hết sạch sẽ, nhưng hắn cũng không kinh hoảng, cơ hồ đồng thời một cổ nội khí hùng hậu liền từ nội đan tràn ra, lập tức bổ sung toàn thân hắn.

Sau khi nội khí toàn thân được bổ sung đầy đủ, trong lòng hắn mới hơi chút yên tâm, mà lúc này nội khí bị tháo nước ra của hắn cũng bắt đầu có tác dụng.

Hắn cảm thấy sau khi nội khí của mình bị rút ra, dọc theo côn thế của hắn, hoàn toàn quấy ra ngoài.

- Đây là lực lượng gì? !

Tiểu Báo Tử và Vương Nguyệt Bạch cơ hồ đồng thời lắp bắp kinh hãi, nội khí của Tiểu Báo Tử ẩn mà không phát, nhưng tốc độ của Như Ý Kim Lân Côn cũng đột nhiên gia tăng vô số lần, Như Ý Kim Lân Côn hơn tám nghìn cân trong thời khắc này, đã hoàn toàn mất đi sức nặng.

Đúng vậy, đã mất đi sức nặng, Tiểu Báo Tử chỉ cảm thấy trong tay không còn gì, tuy rằng vẫn nắm thật chặt Như Ý Kim Lân Côn, nhưng sức nặng gì cũng không cảm nhận được, mà cùng lúc đó, khí lưu màu tím tràn ngập xung quanh rốt cục cũng không cách nào sinh ra ảnh hưởng tới côn của hắn nữa.

Rất nhẹ nhàng, đơn giản, thập phần quỷ dị, một côn vô cùng đơn giản lại phảng phất như hoàn toàn không có hạn chế không gian, dùng một tốc độ cực kì nhanh chóng xuất hiện trước mắt Vương Nguyệt Bạch.

- Không tốt!

Nỗi sợ hãi vô biên lập tức bao trùm nội tâm Vương Nguyệt Bạch. Trong vô thức, hắn nâng tay lên đỡ, động tác này đã cứu được hắn một mạng, bất quá, vẫn không cách nào ngăn cản Như Ý Kim Lân Côn của hung hăng nện lên đại đao của hắn. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

- Oanh!

Côn cùng đao tấn công, một côn này của Tiểu Báo Tử súc thế mà làm, đao của Vương Nguyệt Bạch chỉ là vô thức che chắn, lực đạo chưa đủ, một kích này, tuy rằng cũng không sinh ra lực lượng bạo kích, bất quá lực lượng của Tiểu Báo Tử trải qua sự tăng phúc của Ngọc Hư Thông Thiên kình, tăng thêm cây côn tám ngàn cân, hơn nữa lại tăng thêm lực lượng cực đoan được đánh ra, cũng không kém hơn bạo kích bao nhiêu, Vương Nguyệt Bạch gấp rút giơ lên đỡ, cứu được bản thân một mạng, thực sự khiến hắn nhận lấy trọng thương.

Một tiếng nổ mạnh vang lên, Phi La Tử Văn Đao trước tiên bị đánh rời khỏi tay bay đi, hóa thành một đạo ánh sáng tím, trong chớp mắt liền biến mất trước mắt tất cả mọi người, đồng thời bị bay theo Phi La Tử Văn Đao còn có thân thể của Vương Nguyệt Bạch nữa, hắn mang theo tiếng xương cốt vỡ vụn bay ra ngoài hơn trăm mét, trùng trùng điệp điệp đập vào vách tường Thương Long Quan, tạo nên trên tường một hình quật long.

- Muốn giết ta, không dễ dàng như vậy đâu!

Yên tĩnh, hoàn toàn yên tĩnh, yên tĩnh đã đến mức phảng phất thời gian như ngừng trệ.

Thẳng đến khi hết thảy kết thúc, người của Vương gia mới phản ứng lại, gia chủ Vương gia mãnh liệt đứng lên, cơ hồ cùng lúc đó, bốn gã thất phẩm cường giả cùng đi với bọn họ cũng đều phóng người lên, hai người đánh về phía Tiểu Báo Tử, một ngươi bay về phía Phi La Tử Văn Đao biến mất, một người khác thì nhảy đến trước người Vương Nguyệt Bạch đã mất đi ý thức, bế vị Đại trưởng lão cốt cách toàn thân đã nát vụn hơn phân nửa này lên.

- Trở về!

Trông thấy hai đạo cương khí đánh về phía mình, Tiểu Báo Tử chỉ nhếch miệng cười cười, Như Ý Kim Lân Côn trong tay điểm về phía trước.

PHỐC, PHỐC hai tiếng, cương khí của hai người liền lập tức bị đánh bại, bắn ngược về phía sau.

Như Ý Kim Lân Côn quấy một cái xua tan toàn bộ khí lưu màu tím xung quanh, Tiểu Báo Tử liền chống cây gậy trong tay lên đất, con mắt bắt đầu có chút híp lại.

Ngọc Hư Thông Thiên kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật đồng thời vận dụng, hai loại tâm pháp quấn tại một chỗ còn ẩn ẩn có dấu hiệu muốn hợp lại nữa.

- Thất Bảo Diệu Thuật, ta tựa hồ đã tìm được một chút bí quyết, bất quá hiện giờ không phải là thời điểm tốt!

Đồng thời khi hắn đánh lui hai gã cường giả, trong trận doanh của Vương gia bắn ra mười mấy đạo nhân ảnh, vây hắn lại.

- Phụng Châu Vương thị. Ha ha!

Tiểu Báo Tử quét mắt liếc mười mấy người, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người gia chủ Vương gia.

- Ngàn năm môn phiệt, tựa hồ đều là người thua không chấp nhận a!

- Chu Báo, đừng tưởng rằng ngươi có một thân tu vị tuyệt đỉnh là có thể hoành hành trên giang hồ, nước trên giang hồ nhiều bao nhiêu, ngươi còn chưa đủ tư cách thăm dò đâu, ngươi căn bản không biết chuyện mình gây ra hôm nay có ý vị thế nào đâu nhỉ? !

- Ngươi nói không sai, ta xác thực không biết sự sâu cạn của nước trong giang hồ, cũng không biết đắc tội với Phụng Châu Vương thị các ngươi đến tột cùng ý vị như thế nào, nhưng ta biết rõ, vừa rồi cũng không chỉ một người lao về phương hướng Phi La Tử Văn Đao, nói không chừng qua hôm nay thì thần binh trấn tộc Phi La Tử Văn Đao của Phụng Châu Vương thị phải thay chủ rồi!

- Hừ!

Gia chủ Vương gia hừ lạnh một tiếng.

- Đồ vật của Vương gia ta, không người nào dám tham, dám đoạt cả!

- Gia chủ, xảy ra chuyện rồi, việc lớn không tốt rồi!

Lời còn chưa dứt, một thanh âm vội vàng liền truyền ra từ trong đám người.

- Chuyện gì? !

Gia chủ Vương gia sắc mặt trầm xuống, âm trầm như muốn nhỏ ra trước

- Là ai ở đây hô to gọi nhỏ?!

- Gia chủ, là thuộc hạ, là thuộc hạ!

Một bóng người liền lách ra, vọt tới quỳ rạp trước mặt gia chủ Vương gia.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio