Thú Giới Trà Chủ

chương 1: thú giới tương lai

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phòng nghỉ riêng ở phía sau đài truyền hình, một người đàn ông còn trẻ ăn mặc lịch sự khuôn mặt điển trai không để ý hình tượng mệt nhoài ngã xuống giữa sô pha, phòng nghỉ không xa đại sảnh đang khẩn trương quay phim, sắc trời bên ngoài đã muốn tối tăm, đèn đuốc ban đêm vẫn sáng trưng như cũ xuyên qua làm cho người ta không thể thả lỏng cảm giác khẩn trương.

Thời điểm ăn cơm chiều đã qua lâu rồi, một ngày làm việc làm Đường Vũ mệt đến nỗi không muốn nói chuyện, hôm nay ghi hình tiết mục kì này “Luận trà” bởi vì sơ suất của tổ làm phim làm cho trà Long Tĩnh hảo hạng bị ẩm, pha ra màu như cháo bột, đành phải khẩn cấp đổi trà pha lại, làm tốn không ít thời gian.

Đường Vũ là người bệnh tiểu đường, thời gian dài dựa vào trị liệu bằng insulin, tối nay đã muốn lỡ thời gian tiêm thuốc. Không kịp chờ về nhà, cậu ở phòng nghỉ của đài truyền hình đem thuốc tiêm vào người.

“Anh Đường Vũ? Anh có ở đó không?”. Trợ lý đạo diễn tiểu Trương gõ cửa phòng nghỉ, “Đạo diễn nói vừa rồi có chỗ quay chưa đạt, cần anh giúp quay lại”.

Đường Vũ nghe vậy đành phải đứng dậy mở cửa, đi theo trợ lý tiểu Trương đến đại sảnh ghi hình.

“Anh Đường Vũ, anh là phẩm trà sư, dĩ nhiên là vô cùng quen thuộc công hiệu của trà, anh có đề nghị hay nào đối với đông đảo phụ nữ uống trà không?”. Nữ MC xinh đẹp hỏi Đường Vũ, thấy Đường Vũ hình như đang ngẩn người thì nghi hoặc kêu: “Anh Đường Vũ?”.

Đường Vũ cố gắng chặn cơn buồn nôn, cảm giác không khỏe, nữ MC xinh xắn trong tầm mắt trở nên vặn vẹo, mơ hồ, cậu nắm chặt tay, ngoài mặt lộ ra nụ cười ấm áp, “Tôi vừa rồi đang nghĩ đến câu hỏi của cô, đều nói trà xanh lạnh không thích hợp với phụ nữ, thật ra phụ nữ thường xuyên cần dùng máy tính có thể lúc rửa mặt cho thêm một chút trà xanh vào trong nước có tác dụng chống tia bức xạ! Hơn nữa axit tunic trong trà có thể làm giảm khô da, dùng lâu dài lỗ chân lông càng thêm nhỏ mịn!”.

MC xinh đẹp khoa trương lộ ra biểu tình kinh ngạc “Thật thần kỳ! Gần đây khí hậu mùa thu khô ráo làm da khô, rất đáng ghét”.

“Đúng vậy…”. Mồ hôi lạnh trên trán Đường Vũ ngày càng nhiều, nụ cười càng lúc hư ảo, lúc này nữ MC đứng gần cậu cũng cảm thấy bất thường, vội vàng ra hiệu dừng ghi hình, cúi người đi tới đẩy nhẹ bả vai Đường Vũ, “Anh Đường Vũ, anh làm sao vậy?”.

Vẻ mặt lo lắng của nữ MC là trí nhớ cuối cùng của Đường Vũ, mí mắt vừa khép lại cậu hoàn toàn ngất đi.

Cả đại sảnh nháy mắt trở nên ồn ào, trợ lý tiểu Trương vội vàng gọi cấp cứu. Bệnh viện nhận được điện thoại lập tức đến khám bệnh tại nhà, nhưng do kẹt xe, xe cứu thương và bác sĩ phút sau mới đến hiện trường, lúc này Đường Vũ đã hôn mê sâu, bác sĩ nhanh chóng kiểm tra sau đó tức giận mắng to người ở xung quanh, “Cậu ta bị tuột huyết áp! Tại sao các người không cho cậu ta ăn chút đồ ngọt! Mau! Đưa đến bệnh viện cấp cứu!”.

Trợ lý tiểu Trương leo lên xe cứu thương ngồi bên cạnh bác sĩ, thật cẩn thận hỏi: “Cậu ấy bị bệnh tiểu đường, không thể ăn đồ ngọt? Làm sao còn có thể tuột huyết áp?”.

Bác sĩ đang cấp cứu cho bệnh nhân cũng không muốn giải thích nhiều, đưa người lên xe cứu thương, đóng cửa xe trực tiếp hướng bệnh viện chạy đi.

Tiết mục “Luận trà” kì này trở thành hình ảnh cuối cùng của nhân tài phẩm trà sư Đường Vũ, cuối cùng thì đêm đó cũng không cứu được người, hiệp hội trà vì nguyên nhân này mà tổ chức lễ tang long trọng cho phẩm trà sư tuổi trẻ, tương lai rộng mở, rất nhiều người đến tham gia, nhưng tiếc là không có một ai là người nhà của Đường Vũ…

Rừng rậm nguyên thủy mênh mông rậm rạp bao quanh thành phố tràn ngập màu sắc khoa học viễn tưởng, dã thú có thể biến thân thành con người mặc cơ giáp hình dạng động vật, các loại quái vật chiến đấu có diện mạo kỳ lạ những người đó được gọi là thú nhân giống đực. Còn có một loại giống như nam giới địa cầu bình thường bị gọi là giống cái, kỳ diệu hơn là tuy rằng số lượng nam giới giống cái ở đây chỉ bằng một nửa giống đực nhưng bọn họ lại có thể sinh con.

Các loại tin tức kỳ quái thi nhau kéo tới, Đường Vũ nằm trên mặt đất đau đớn giãy dụa. Căn bản không có người biết đến hẻm nhỏ hoang vắng này có một giống cái đáng thương cả người đầy vết thương nằm trên mặt đất lạnh như băng. Tiểu giống cái khoảng , tuổi, thân thể cực kỳ ốm yếu, xem ra là kết quả của thời gian dài thiếu ăn. Trên người tiểu giống cái có vết thương rõ rệt, mặt sưng phù, trên cánh tay và đùi đều bị trầy da, nghiêm trọng nhất là ở trên ngực, chỗ quần áo bị rách có thể lờ mờ nhìn thấy một vùng bị va đập bất ngờ làm cho tụ máu bầm đen kịt.

Đôi mắt xanh lạnh như băng, trong đầu xẹt qua cảnh tượng cuối cùng là bị mọi người chế nhạo và bị xe cơ giáp đụng vào, Đường Vũ đột nhiên mở to mắt, hai tay gầy yếu cùng các vết chai không phải của cậu, cả người đau đớn làm cho cậu hiểu được “cảnh trong mơ” khi mê man không phải là ảo giác, khung cảnh xung quanh quen thuộc lại xa lạ làm cho cậu càng thêm đau đầu.

Bên ngoài hẻm nhỏ hình như có tiếng bước chân đến gần, Đường Vũ nhắm mắt mặc niệm, cả người đột nhiên biến mất ở hẻm nhỏ.

Hít vào hương trà tươi mát dễ chịu, Đường Vũ thấy vô cùng may mắn vì tùy thân không gian của mình vẫn còn. Không gian là nơi mà cậu đi tìm cây trà mọc hoang không hiểu vì sao có được, nơi này trồng nhiều cây trà và hoa, còn có một ít dược liệu phối hợp với trà. Cậu chính là dựa vào nó mới trở thành phẩm trà sư cao cấp.

Trong không gian còn có nhà trúc ở bên hồ, chỉ có phòng, bị cậu làm phòng ngủ, cái còn lại để đặt công cụ sản xuất trà truyền thống. Trước nhà trúc bày bốn bộ trà cụ, uống trà Phổ Nhĩ, trà Ô Long dùng hai bộ trà cụ tử sa , uống trà xanh dùng bộ trà cụ thanh hoa cao cấp, uống trà lài thì dùng trà cụ thủy tinh. Bốn bộ trà cụ này là cậu nén đau dùng trà thượng hảo hạng đổi lấy

Đường Vũ vừa rồi đã soi gương, xem ra cậu thật sự sống lại trong thân thể người khác, cũng may cơ thể này cùng với cơ thể trước đây của cậu giống nhau đến , phần, dùng coi như là quen thuộc. Tự pha cho mình ly trà hoa hồng giảm căng thẳng, cậu cần thả lỏng, bình tĩnh lại.

Thân thể mới của cậu là đứa nhóc đáng thương, ở thế giới thú nhân hoàn toàn khác hẳn địa cầu, giống đực thú nhân có thể biến thân thành dã thú cường đại tiến hành chiến đấu, mà sự cường đại của họ không chỉ tự mình cố gắng mà còn cần giống cái lợi dụng ma nguyên lực ngưng kết ra ma thực giúp họ nâng cao sức mạnh, không có loại thực vật này lực lượng của họ sẽ phát triển vô cùng chậm chạp. Trước khi trưởng thành sẽ do cha mẹ họ cung cấp, sau trưởng thành đổi thành giống cái của bọn họ cung cấp, do vậy có thể tìm được giống cái có ma nguyên lực mạnh, xuất sắc là mục tiêu của họ định ra từ lúc mới sinh ra!.

Mà thân thể của cậu là giống cái gần như không có ma nguyên lực, tuổi còn chưa thành công ngưng kết một chút ma thực nào, nên biết rằng bình thường giống cái tuổi là có thể ngưng kết ra, cũng chính thức trở thành ma thực sư. Bởi vậy, đứa nhóc cũng tên Đường Vũ này bị ức hiếp thê thảm.

Nhưng trong lòng tiểu giống cái cất chứa một thế giới nho nhỏ màu sắc rực rỡ, trong trường học tên Ares Hardman thuộc giống đực hổ tộc, anh ta xuất thân từ gia tộc Hardman, ông nội và cha đều là quan chức quân đội, bà nội và mẹ đều là ma thực sư cao cấp được kính trọng, còn bản thân anh ta lại là giống đực cực kỳ xuất sắc, chưa tới tuổi đã có tư cách gia nhập quân đội, cũng vì nhiều lần biểu hiện xuất sắc mà được đặc biệt cất nhắc lên làm thiếu úy.

Ngày hôm qua là sinh nhật tuổi đánh dấu sự trưởng thành của tiểu giống cái, cậu không có cha mẹ, bạn bè nên tự quyết định tặng cho chính mình quà sinh nhật là lấy hết can đảm tỏ tình với Ares, mặc kệ thành công hay không, cậu hy vọng có thể đem tấm lòng của mình truyền đạt lại cho đối phương.

Không nghĩ tới toàn bộ trở thành sự bắt đầu của bi kịch “cảnh trong mơ”, đôi mắt xanh lạnh như băng của anh ta và chê cười của người xung quanh làm tiểu giống cái tan vỡ, một đường nghiêng ngã lảo đảo chạy khỏi trường học, không chỉ rơi từ trên cao xuống mà còn bị xe cơ giáp đi ngang qua đâm phải, không đợi người khác xuống xe giúp cậu, cậu lại điên cuồng chạy đi, kết quả bởi vì vết thương quá nặng lại ngất xỉu ở hẻm nhỏ không người lui tới, cuối cùng thân thể bị người địa cầu Đường Vũ chiếm giữ.

Sắp xếp suy nghĩ lại xong, Đường Vũ thở dài lấy ra cái tách đổ đầy trà hoa hồng, sau đó hất từng cái xuống đất xem như bái tế tiểu giống cái đã qua đời.

Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng (việc gì đến thì sẽ đến, gấp cũng không được, mặc kệ cũng không xong), ông trời một lần nữa cho cậu một thân thẻ khỏe mạnh, giúp cậu không phải chịu nỗi khổ khi tiêm insulin nữa, cậu nào có còn oán trách đâu? Chỉ có thay thế tiểu giống cái cố gắng sinh sống, huống chi thú nhân thế giới hình như có chút thú vị.

Chú thích

. Trà cụ tử sa: bộ ấm trà làm bằng đất tử sa

. Trà cụ Thanh Hoa: Ấm sứ Thanh Hoa là một trong những loại sứ truyền thống Trung Quốc. Đồ sứ này xưa nay vẫn sử dụng. Người Trung Quốc dùng cả đồ sứ ngoại quốc, kết hợp đặc điểm ấm chén uống trà của phương Tây, thiết kế ra lọai ấm trà Thanh Hoa. Xung quanh ấm vẽ hình ảnh thời cổ, phẩm vẽ màu xanh, khiến ấm trà Thanh Hoa trở thành đồ gốm sứ công nghệ được các nhà sưu tập yêu mến.

. Trà cụ thủy tinh:

. Trà Phổ Nhĩ: Trà Phổ Nhĩ được sản xuất từ giống trà Shan, mọc hoang dã trên các triền núi cao ở vùng núi mà chủ yếu ở tỉnh Vân Nam Trung Quốc.

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio