Thú Giới Trà Chủ

chương 10: tiết học ma thực

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đường Vũ tùy ý tìm chỗ trống ngồi xuống, chống cằm ngẩn người không muốn để ý tới Neil, hành động như vậy ngược lại càng chọc giận đối phương thêm. Ngày trước gặp chuyện này thì tiểu giống cái đều chuồn đi hoặc núp bên run rẩy, thế nhưng bây giờ một bộ dáng vẻ bình tĩnh, Neil nhìn thấy thì rất không thích.

“Khủng chưa, mới có nghỉ vài ngày mà đi học lại như biến thành người khác, hay mày cho là mày như vậy sẽ được Ares coi trọng, về sau có chỗ dựa vững chắc?”. Neil nói xong tự mình cười to, mấy giống cái bên cạnh gã cũng hùa theo giễu cợt.

“Nhưng mà cũng không nhìn lại bộ mặt của nó đi, đã lớn lên xấu xí lại còn không thể ngưng kết ma thực! Làm một cái giống cái không thể ngưng kết ma thực còn không bằng chết đi cho rồi!”. Giống cái bên cạnh Neil nói chuyện càng khó nghe, trực tiếp đâm vào chỗ đau nhất của người khác, Đường Vũ không thể tưởng tượng mỗi ngày nghe mấy tiểu giống cái này châm chọc sẽ đau khổ biết bao nhiêu, khó trách sau khi tinh thần sụp đổ thì Đường Vũ trước kia không muốn sống nữa.

Đối với các nhóc con nhìn chằm chằm thì Đường Vũ đều trực tiếp không nhìn, thứ nhất là đánh không lại, thứ hai là đối mặt loại cãi lộn này Đường Vũ tĩnh cách nhã nhặn thích yên tĩnh chỉ cảm thấy rất phiền chán.

Trong phòng học đều yên lặng lại, lúc này mọi người mới phát hiện phía sau thầy Ôn Nhạc còn có giống đực thú nhân đi theo, nhìn kỹ rõ ràng là Ares! Nhóm giống cái trong phòng học nháy mắt kích động, một đám ngồi thẳng lưng, hy vọng có thể cho để lại ấn tượng tốt cho đối phương, mà đám người Neil hối hận đến nghiến răng nghiến lợi, không biết lời nói mới rồi bị Ares nghe được bao nhiêu.

“Hôm nay dạy chính là cách dùng ma thực, thầy đặc biệt mời học sinh giống đực thú nhân trợ giúp giảng bài, để các em càng thêm trực tiếp hiểu rõ ràng tầm quan trọng cách dùng ma thực”. Ôn Nhạc ra hiệu cho Ares đi vào, tuy rằng hổ tộc thú nhân này còn chưa vào quân đội rèn luyện nhưng nhất cử nhất động (mỗi việc làm)lại tràn ngập phong độ quân nhân, sống lưng thẳng tắp nhìn không chớp mắt, rõ ràng khuôn mặt điển trai gần như yêu dị lại lạnh lùng giống như tác phẩm điêu khắc bằng băng, biểu cảm vĩnh viễn không có thay đổi.

Đường Vũ không e dè nhìn đối phương, hóa ra đây là thú nhân mà tiểu giống cái thích? Quả thật có năng lực làm cho người ta điên cuồng. Bạn học xung quanh đi qua đi lại nhìn Đường Vũ và Ares, lúc trước chuyện Đường Vũ tỏ tình lan truyền rất nhanh, tiểu giống cái liều lĩnh trực tiếp trước công chúng vọt tới trước mặt Ares lớn tiếng tỏ tình, tất cả mọi người tò mò khi bọn họ gặp lại nhau sẽ có phản ứng gì, kết quả thái độ của người làm cho bọn họ vô cùng thất vọng. Một người từ đầu đến cuối mặt than (mặt tê liệt không có biểu cảm), người là bình tĩnh không thèm để ý, phản ứng của Ares nằm trong dự liệu của mọi người, nhưng Đường Vũ lại có thể cũng như không có việc gì làm cho bọn họ tưởng chừng như không thể tin được vào mắt của mình.

Đường Vũ chăm chỉ ghi bài, cậu đã từ trên mạng biết được ma thực rất quan trọng đối với giống đực thú nhân. Trong cơ thể giống đực thú nhân có loại lực lượng thần kỳ được gọi là “thú nguyên lực”, thúc đẩy cổ lực lượng này thì bọn họ có thể biến thân thành thú hình càng cường đại hơn, nhưng là cổ lực lượng này bị ma thực kìm hãm, bọn họ chỉ có dùng ma thực mới có thể không ngừng cường đại, nếu không sẽ ngừng lại không phát triển.

Ma thực chỉ có thể từ giống cái ngưng kết, không thể giống thực vật bình thường trồng trọt sinh sản, mặc dù là ma thực sư mạnh nhất ngưng kết ra ma thực có bộ rễ hết sức đầy đủ thì qua thời gian sau đều tự nhiên biến mất trong không khí, hiện tại thú nhân thế giới có khoa học kỹ thuật phát triển lại vẫn như cũ không có phương pháp bảo tồn ma thực. Đường Vũ từng thử nghiệm đem cây trà còn nguyên bùn đất với lá trà trong không gian lấy ra ngoài, kết quả cây trà không được ngày liền khô héo hoàn toàn, mà lá trà chế biến xong lại không có biến hóa gì, ít nhất cho tới hôm nay cậu đi học trà trong hộp vẫn mới mẻ, thơm ngon như cũ!.

Đường Vũ không biết điều này có nghĩa gì, càng hiểu biết thú nhân thế giới thì cậu càng có một loại cảm giác sợ hãi, mỗi một loại đồ đạc mà cậu biết đều có thể dễ dàng mang đến chấn động lớn cho thế giới này, mà cậu chỉ là người địa cầu cực kỳ bình thường không có năng lực tự bảo vệ mình, có năng lực trong chấn động này mà đứng vững không?

Ông trời ném cậu tới thú nhân thế giới này rốt cuộc là vì cái gì?

“Đường Vũ, em Đường Vũ?”. Ôn Nhạc ngừng giảng bài, trong tiếng nói không chứa hờn giận, “Khi đi học mời em chú ý nghe giảng không cần ngẩn người!”.

Xung quanh truyền đến tiếng cười nhạo khe khẽ, Đường Vũ chợt hoàn hồn, thì ra khi mình vừa rồi nghĩ vớ vẩn, hướng ngẩn người lại vừa lúc đối mặt với Ares đang đứng thẳng tắp, người bên ngoài thoạt nhìn giống như là cậu nhìn giống đực tới mê mẩn, cậu không muốn giải thích nhiều dù sao đối phương cũng không để ý có người nhìn mình hay không.

Trong lòng Ôn Nhạc hiện lên bất mãn, phần lớn nhân loại ở tinh cầu thú nhân có ngũ quan thâm thúy, da trắng hoặc đen, nhân chủng (giống người) da vàng, mắt đen tóc đen rất ít ỏi, giống đực thú nhân đã muốn tuyệt chủng, hiện nay chỉ có giống cái còn tồn tại ít. Đường Vũ là đồng loại duy nhất da vàng, tóc đen mắt đen nhiều năm qua Ôn Nhạc mới thấy. Vốn còn muốn gần gũi thân thiết nhưng kết quả tính cách tiểu giống cái này làm cho Ôn Nhạc tính tình thẳng thắn nóng nảy nhìn thấy liền bốc hỏa, thấy Đường Vũ vừa đáng thương vừa đáng giận! Không có ma nguyên lực thì làm sao? Cũng không phải không có cửa hàng buôn bán ma thực, thú nhân muốn trở nên cường đại thì tự mình cố gắng kiếm tiền mua đi! Giống cái không có giống đực thì sống không nổi nữa?

“Đường Vũ, dựa vào lời nói của thầy mới nãy mời em đi lên giúp Ares chọn lựa ma thực thích hợp”. Thầy Ôn Nhạc đột nhiên yêu cầu như vậy làm cho Đường Vũ ngây ra một lúc, khó hiểu nhìn về phía đối phương, trong ấn tượng của cậu thầy giáo này rất quan tâm tiểu giống cái, lúc này tại sao lại làm mình khó xử?

“Còn không mau lên chút, đừng làm lỡ thời gian”. Ôn Nhạc chính là tìm cớ riêng gọi Ares tới, chỉ là nghe nói hôm nay Đường Vũ đi học lại, hy vọng làm cho đứa nhóc này hoàn toàn hết hy vọng, giống đực trên đời này nhiều như vậy cần gì yêu đơn phương, yêu mến khối tượng băng này.

Trên bục giảng bày chồi lá ma thực, đều cùng loại chỉ có chi tiết khác biệt, xem ra hẳn là thầy Ôn Nhạc tự ngưng kết dùng cho việc giảng bài. Tiết học cách dùng ma thực này thấy rất mơ hồ, kỳ thật nói trắng ra là “chơi ghép đôi”. Ví dụ thú nhân này sẽ cần năng lượng mà trước mắt có loại ma thực có , , năng lượng, chắc chắn ma thực năng lượng là thích hợp với thú nhân kia nhất.

Phải biết rằng thú nhân hấp thu ma thực cũng không phải vô hạn, dựa vào tình hình tố chất thân thể cá nhân trong ngày tối đa chỉ có thể hấp thu lần ma thực, khoảng , ngày sau thì hoàn toàn hòa tan vào cơ thể. Phương pháp thú nhân hấp thu thực đơn giản, thô bạo, chính là trực tiếp vò nát ma thực nuốt vào bụng, nếu năng lượng hấp thu không đủ sẽ ảnh hưởng đến tốc độ phát triển thú nguyên lực của bản thân, hơn nữa “ăn bù” cũng không có hiệu quả gì. Ngược lại “ăn” lần nếu thấy không ổn thì sau ngày lấy ra là được, chẳng qua ma thực trân quý như vậy, hành vi lãng phí như thế thú nhân bình thường chịu không nổi, chỉ có giống đực thú nhân ở đại gia tộc mới có thể có nhiều hơn, lãng phí liền lãng phí.

Hôm nay đúng lúc đến ngày Ares hấp thu năng lượng ma thực, Ôn Nhạc vì gọi anh đến còn cố ý sửa lại nội dung tiết học.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio