Thú Giới Trà Chủ

chương 46: chiến tranh tinh tế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không gian vũ trụ ở chỗ thú nhân ngay cả Đường Vũ cũng biết không chỉ có một loại hình thái sinh mệnh thú nhân mà còn có một cái chủng tộc thù địch —— trùng tộc.

Chỉ số thông minh phổ biến của trùng tộc thấp nhưng chủng loại rất nhiều, có thể cung cấp thịt cho thú nhân ăn, có thể mang đến nguồn năng lượng cực lớn, còn có thể làm quần áo, hợp thành các loại vật phẩm, có thể nói là tài nguyên quan trọng để sinh sống của các thú nhân.

Nhưng là trùng tộc giữa các vì sao cũng không phải ngoan ngoãn canh giữ ở cái tinh cầu chờ thú nhân tới giết mà là giống châu chấu thích di chuyển nơi nơi, hễ là tinh cầu bình thường bị chúng nó tàn sát bừa bãi qua thì không có bao nhiêu tài nguyên có thể tái sinh mà dùng lại, nếu mặc kệ không quản thì rất khó nói có thể có một ngày cả vũ trụ rốt cuộc không tìm thấy tài nguyên khác để thú nhân sinh sống hay không.

Thú nhân ở thế lực phạm vi của bọn họ thành lập nhiều cứ điểm phòng ngự, điều động hàng loạt chiến hạm tinh tế canh giữ ở đó. Trong đó chỗ ở nơi Courson là khu , là chiến khu tiền tuyến lần này trùng tộc tấn công, cấp báo động màu đen là của khu vực nguy hiểm cực độ.

Từ lúc càng ngày càng nhiều chiến sĩ thú nhân bị điều động tới, nguyên bản truyền thông nơi nơi khí thế ngất trời bí mật mời ma thực sư phân tích các loại phương pháp mới hấp thu ma thực, món ngon ma thực bắt đầu dần dần đưa tin tình hình chiến sự nơi tiền tuyến tăng dần. Thỉnh thoảng Đường Vũ mang theo Carl và Ares hóa trang đi dạo sẽ phát hiện sắc mặt mọi người nặng nề, nơi nơi đều là quảng cáo trưng binh (kêu gọi nhập ngũ) cùng với tạp chí ảnh mạng động viên toàn dân.

Chiến khu số , trên chiến hạm phòng ngự tiếp viện, cả đám binh sĩ thú nhân bị thương ngồi ở ngoài phòng y tế chờ chữa trị. Rất nhiều binh sĩ thương thế nghiêm trọng, làn da bị dính dịch ăn mòn của trùng tộc làm cho thối rữa gần hết, ngay cả nhân hình đều không thể khôi phục, chỉ có thể dùng thú hình uể oải quỳ rạp trên mặt đất.

Còn có chút thú nhân bị trùng tộc cắn đứt bộ phận thân thể thì may mắn hiện tại kỹ thuật chữa bệnh phát triển, chỉ cần người còn chưa có chết thì còn có cách khôi phục, bởi vậy ít thấy thú nhân tàn tật. Nhưng như vậy sẽ có ảnh hưởng rất lớn với sự tăng trưởng thú nguyên lực, rất có thể sẽ làm cho thú nhân suốt đời không thể lần thứ hai thăng cấp, hiện giờ ở thời đại lấy thú nguyên lực quyết định địa vị xã hội thì không thể thăng cấp gần như tương đương tàn phế suốt đời.

Đáng tiếc mặc dù kỹ thuật chữa bệnh phát triển ra sao, thời gian trị liệu dù ngắn nhưng xem tốc độ gia tăng người bệnh ở tiền tuyến thì mỗi giờ mỗi phút trước cửa phòng y tế đều đầy ắp người, sắc mặt mấy bác sĩ giống đực kia bởi vì mệt nhọc quá độ mà khó coi muốn chết, nhưng dù vất vả ra sao thì cũng phải kiên trì, bọn họ lười biếng thì cái giá phải trả là sinh mạng của chiến sĩ thú nhân.

Ở giữa một đống binh sĩ bị thương mỏi mệt thì có gã giống đực thú nhân mặc dù bị thương nặng cũng vẫn ngồi tao nhã như cũ, thoạt nhìn có chút không ăn khớp, nhưng nhóm binh sĩ bên cạnh gã hình như rất tôn kính gã, theo bản năng chừa ra không gian thoải mái cho thú nhân đang ngẩn người nhìn quang não này.

Bên người gã có binh sĩ hổ tộc, tình huống bị thương không nghiêm trọng lắm, chỉ là mất đi nửa cánh tay, đang bôi thuốc cầm máu, đang chờ đi vào tái tạo cánh tay mới, nhìn thấy cấp trên nhà mình ngẩn người nhìn quang não sắp mình thế giới thì binh sĩ hổ tộc đang chờ tới nhàm chán tò mò ngắm trộm, sau khi thấy rõ người trên quang não thì nhịn không được kinh hô, “Trà Trà!”.

Cho dù nhóm binh sĩ ở chiến trường tiền tuyến này hơi mù tin tức chút nhưng có rất ít người không nghe tới giống cái “Trà Trà ” thần kỳ rơi từ trên trời xuống này, mỗi ngày trên chiến hạm tinh tế phát ít tin tức cho binh sĩ thú nhân xem, một đoạn thời gian gần đây hơn % đều là đưa tin về tiểu giống cái gọi là “Trà Trà” này.

Hơn nữa đoạn thời gian trước màn biểu diễn làm mẫu phương pháp hấp thu ma thực mới kia, thông qua quang bình truyền lại nghe nói làm cho mấy chiến sĩ thú nhân ở tiền tuyến gia tăng thú nguyên lực, nhiều ít tăng thêm một chút tỷ lệ sống sót trên chiến trường, làm cho tất cả binh sĩ bon chen mỗi ngày rảnh rỗi nhất định phải xem đoạn clip trong truyền thuyết có thể gia tăng thú nguyên lực kia, cho dù ảnh chụp nhân vật chính đang nhắm mắt ngủ thì binh sĩ này liếc mắt một cái liền nhận ra, hơn nữa nhìn đến là ảnh chụp tư thế ngủ mà gã chưa bao giờ gặp qua.

Một tiếng “Trà Trà” này đánh thức rất nhiều binh sĩ thú nhân đang chợp mắt, đều tò mò nhìn qua, tiểu binh lính hổ tộc này quả nhiên không có làm cho mọi người thất vọng, “Cấp trên, ngài lấy ở đâu được tấm ảnh chụp Trà Trà đang ngủ vậy! Rất lớn nha! Có thể cho tôi tấm không?”. Nói xong còn cố gắng ngỏng cổ ra muốn xem kỹ chút.

Thú nhân khác nghe nói như thế đều vây quanh lại đây, buôn dưa lê bán dưa hấu ồn ào cả lên.

“Cấp trên, là Trà trà sao? Tôi thích cậu ấy nhất, có thể cho tôi nhìn cái không?”. Một binh sĩ hùng tộc thật thà cười nói, “Tôi cũng là tộc gấu ngựa, mỗi lần nhìn thấy trên cánh tay phải của Trà Trà có hình xăm tộc tôi thì đặc biệt có cảm giác thân thiết”.

“Hừ! Tượng trưng bầu bạn thú nhân đầu tiên trên cánh tay trái là hình xăm của nhóm hổ tộc chúng tôi kìa!”. Lại thú nhân nghe không lọt tai nên phản bác.

“Garfield, cho chúng tôi nhìn xem nào, tôi cho cậu điếu thuốc Kro trân quý”. Một sĩ quan thú nhân cấp uý mặc đồng phục có cấp bậc ngang ngửa Courson, không để ý thương thế của Courson cười vỗ lên vai anh lôi kéo làm quen, còn đưa ra điều kiện hấp dẫn.

Lời này vừa nói ra thì vang lên mảnh tiếng kháng nghị, “Frank! Tên khốn này, quả nhiên còn giấu trộm thuốc lá Kro, ngày đó hỏi cậu thì cậu nói hút hết rồi!”.

Courson nhìn thấy các anh em vào sinh ra tử bên người mình làm ầm ĩ thì khẽ cười cười, trong lòng vì tiểu giống cái được mọi người thích mà tự hào, nhấc tay lên chuyển tấm ảnh trong quang não của mình lên máy chiếu, đây là lúc quan hệ của bọn họ còn tốt đẹp, vào sáng sớm ngày anh lẻn vào trong phòng ngủ của đối phương chụp trộm.

Tiểu giống cái tắm mình trong ánh mặt trời sáng sớm dễ chịu, bỏ đi sự thần bí cùng khoảng cách trong mắt quần chúng, thoạt nhìn giống như là thằng nhóc hàng xóm, thân thiết mà tự nhiên, nho nhỏ chui trong ổ chăn chỉ chừa ra nửa khuôn mặt, lông mi thật dài hơi hơi vểnh lên, thoạt nhìn cực kỳ mê người.

Khi tấm ảnh chiếu lên không trung thì nhóm binh sĩ thú nhân vốn đang còn ồn ào thì chậm rãi im lặng lại, dường như sợ tiếng tranh cãi ầm ĩ một chút của chính mình sẽ làm tiểu giống cái trong lúc ngủ mơ kia tỉnh giấc, thời gian dài chìm trong chiến trường giết chóc đẫm máu, càng lúc càng mờ mịt cùng mỏi mệt nhưng đột nhiên nhìn thấy hình ảnh như vậy thì ý niệm nào đó sâu trong đáy lòng càng thêm kiên định!

Bọn họ vì cái gì phải trên chiến trường đẫm máu mà chiến đấu hăng hái? Bọn họ vì cái gì phải rời xa người thân chiến đấu ở nơi tiền phương nhất? Không phải là vì chờ đợi hình ảnh yên bình mà tốt đẹp chính là trước mắt này sao!

Courson say mê nhìn tiểu giống cái trong bức ảnh, cảm giác xem bao nhiêu đều không thấy đủ, đây cũng là giống cái của anh, anh phải bảo vệ người vợ cả đời của mình! Anh thật sự rất muốn nói những lời này với mọi người nhưng anh không dám, ngày đó ở bệnh viện trước giường bệnh lời nói lạnh như băng và bóng dáng đoạn tuyệt của tiểu giống cái làm cho anh mỗi khi nghĩ tới thì tim liền khó chịu giống như bị ngâm vào nước lạnh như băng, ngạt thở.

Dưới các loại áp lực với ánh mắt lên án của các đồng đội thì Courson không có chia sẻ bức ảnh anh cất giấu, cũng không có tiết lộ làm sao anh có được bức ảnh này. Nhưng thật ra cả chiến khu số vốn hiu quạnh sau đó trở nên sôi nổi lên, hình như mỗi người đều lấy việc bẻ khóa quang não của Courson làm mục tiêu, sức chiến đấu liên quan tới việc này cũng mạnh hơn rất nhiều. Khiến cho người trung úy số phụ trách phân đội của Courson dở khóc dở cười, chuyện tốt, đây là chuyện tốt.

Từ ngày Đường Vũ nhận được sự giúp đỡ của Courson thì cũng không có thêm tin tức mới gì về anh ta nữa, hơn nữa tình hình chiến đấu ở tiền tuyến hình như không được lạc quan cho lắm, mỗi ngày cậu sẽ vô tình nhìn về phía quang não trên cổ tay.

Chưa chờ được tin tức của Courson thì Đường Vũ lại nhận được cái tin xấu là Carl và Ares cũng bị cử đi tiền tuyến!

Carl là bị trưng binh của tinh cầu tương ứng kêu gọi. Trước mắt trên tinh cầu tất cả giống đực thú nhân trên tuổi tới dưới tuổi, thú võ giả trên cấp phải nhận biên chế thống nhất của quân bộ.

Mà Ares lại bị cha anh ta ra lệnh một tiếng, trực tiếp ném tới chiến trường tiền tuyến rèn luyện!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio