Đường Vũ vì muốn chỉ ra nhược điểm của trùng vương mà làm ra động tác mất mặt, vẫn chú ý tình hình chiến đấu bên này nên thượng tá Simon nhìn thấy tất cả, mới bắt đầu thì ông cũng nghĩ giống bọn Courson, nghĩ tới Đường Vũ dùng ám chỉ nào đó muốn kích thích chiến sĩ anh dũng giết địch, tuy rằng động tác này làm cho ông già như ông đỏ mặt, nhưng chỉ cần có thể chiến thắng kẻ thù thì trên chiến trường không cần chú ý nhiều như vậy.
Nếu thằng nhóc nhà Garfield kia thật thích tiểu giống cái kia thì ông vẫn có thể vì giống cái kia nói mấy lời tốt đẹp, nhưng mà cuối cùng gia tộc Garfield có chấp nhận giống cái không có bối cảnh làm bầu bạn người tương lai kế thừa gia tộc nhà bọn họ hay không thì ông cũng không biết, chỉ hy vọng người có tình sẽ thành người thân.
Nhưng ngay sau đó Courson dựa theo động tác của Đường Vũ, kết hợp với Ares liên tục tấn công hoa cúc của trùng vương, mà lúc nhược điểm rõ ràng của trùng vương xuất hiện thì khuôn mặt già nua của thượng tá Simon đỏ hoàn toàn, ông lớn tuổi như vậy, lúc khẩn trương ở trên chiến trường mà mặt lại còn nghệch ra!
Thượng tá Simon ho khan một chút, tình huống bên Courson và Ares tạm thời không cần lo lắng, chiến sĩ thú nhân chiến khu số và chiến sĩ cơ giáp Ares mang tới cũng cực dũng mãnh, cả cuộc chiến dần dần đi vào hồi kết, nhưng mày của thượng tá Simon lại không cách nào thả lỏng, ngoại trừ chiến sĩ đã hy sinh thì chiến sĩ bị thương này thì những ngày về sau phải làm sao bây giờ!
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người thì Đường Vũ tựa như đi dạo phố bình thường, đi dạo trong vũ trụ, từng chút phân tích đặc điểm phân bố của trùng tộc, suy tính vị trí trùng vương có thể trốn.
Dạo qua một vòng, mạo hiểm né tránh sự tấn công của trùng tộc, đột nhiên trước mắt Đường Vũ sáng ngời, tục ngữ nói nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, nếu lại ra khỏi vòng vây bên ngoài thì cũng không có lợi cho việc điều khiển trùng tộc, nhưng trong phạm vi gần lại hoàn toàn không có bóng dáng trùng vương đích thật, như vậy chỉ có một chỗ có khả năng lớn nhất!
Chiến hạm tiếp tế!
Đường Vũ quay đầu nhìn về phía chiến hạm tiếp tế, xa xa là lưới phòng ngự do lần phun Clo Cyhaotrin tạo thành, ở giữa là vô số trùng tộc và chiến sĩ thú nhân, Thái Cực bát quái đồ trong đầu cậu bắt đầu vận chuyển điên cuồng.
Cả chiến hạm tiếp giống như thu nhỏ lại, ở trong phạm vi tầm mắt của Đường Vũ thu nhỏ lại thành hình ảnh D, tinh thần lực chợt trào ra điên cuồng, xẹt qua chiến trường thú nhân và trùng tộc làm các thú nhân và trùng tộc nháy mắt lông tơ dựng đứng, một loại sợ hãi và xúc động kính phục phát ra từ nội tâm.
Tinh thần lực từng chút thấm tới phía chiến hạm tiếp tế, Đường Vũ không có phát hiện bề ngoài của mình đang xảy ra thay đổi, nguyên bản tóc ngắn màu vàng bị tóc dài màu đen thay thế, không gió mà bay, nếu có người nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì khẳng định có thể nhận ra thân phận thật của Đường Vũ là “Trà Trà” gây kinh ngạc cả tinh cầu thú nhân.
Nhưng theo càng ngày càng nhiều tinh thần lực được phát ra thì không gian chung quanh Đường Vũ trở nên cực kỳ không ổn định, cả người tựa như biến mất ở phạm vi tầm mắt bình thường, thoạt nhìn như chỗ không có một bóng người nhưng nếu dùng rađa quét thì sẽ phát hiện hàng loạt đoàn năng lượng tụ tập, nếu lúc này thầy của Ôn Nhạc là Warren đại sư – người cuồng số liệu kia ở hiện trường sẽ phát hiện sự đáng sợ của đoàn năng lượng này, tuy rằng thể tích rất ít nhưng lại tương đương với ít nhất ma thực sư cao cấp tập trung cùng một chỗ thi triển tinh thần lực, đã đủ hóa thành hình ảnh cụ thể.
Cứ như vậy chẳng những không ai phát hiện thân phận giấu diếm của Đường Vũ mà ngay cả đám trùng tộc đều mất đi mục tiêu công kích, Đường Vũ có thể tập trung toàn bộ lực chú ý đi tìm con trùng vương xảo quyệt kia, nó cư nhiên còn biết chuẩn bị kẻ thế thân! Bọn trùng này thật sự là thông minh tới đáng sợ.
Tinh thần lực làm cuộc điều tra nhỏ, có Thái Cực bát quái đồ trợ giúp nên Đường Vũ có thể sử dụng tinh thần lực trong phạm vi lớn, theo thời gian trôi qua thì cậu cảm giác cực mệt mỏi. Cái loại cảm giác này giống như là có người đưa cho cậu vũ khí rất nặng, cậu rất miễn cưỡng mới có thể chống đỡ, mỗi khi vung lên một chút đều sẽ mệt muốn chết. Khác với lúc trước sử dụng quá mức tinh thần lực tạo thành cảm giác hư thoát, đầu sẽ đau đớn như kim đâm, lần này cậu chỉ cảm thấy mệt, mệt chết luôn…….
Cắn răng nắm tay, Đường Vũ liều mạng chống đỡ, tiếp tục tiếp tục tìm kiếm con trùng vương đích thực đang chơi trò trốn tìm kia.
Courson và Ares nhận được ám chỉ của Đường Vũ thì tốc độ giải quyết trùng vương nhanh hơn rất nhiều, trong đó con trùng vương ve sầu yếu hơn chút vốn bị mất cánh làm cho sức chiến đấu giảm xuống rất nhiều, nhược điểm lại bị hai thú nắm được, tập trung công kích, không bao lâu thì Ares đâm đao laser vào hoa cúc của ve sầu!
“Minh ——”. Trùng vương phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, trùng tộc cấp thấp lệ thuộc vào nó nghe thấy mà xót xa trong lòng, trùng vương của chúng nó sắp chết rồi! Đám trùng tộc phát điên! Bắt đầu không muốn sống hướng chỗ trùng vương tụ tập lại. Ngay sau đó đâm vào lưới phòng ngự hình thành do Clo Hycalotrin, chết theo trùng vương của chúng nó.
Giải quyết một con vương thì áp lực của Courson và Ares giảm đi, người được trang bị các loại vũ khí, thiết bị tiên tiến còn người kia là thú võ giả có thú nguyên lực đẳng cấp và kỹ thuật chiến đấu siêu việt, đối mặt trùng vương có nhược điểm bị đưa ra ánh sáng thì chém giết căn bản nghiêng về một bên, vừa rồi đao laser đâm vào hoa cúc trùng vương trước đó lại một lần nữa đâm vào trong hoa cúc của trùng vương giả, con hổ này còn sợ không đủ hiệu quả, lại rút đao ra rồi đâm thêm mấy lần, làm trùng vương nguyên bản trước khi chết có thói quen phát ra tiếng côn trùng kêu trở nên đứt quãng, trùng tộc cao cấp gần với trùng vương thật sự cứ như vậy bị chết khó coi và mất mặt.
Đồng dạng phương pháp giải quyết hết con trùng vương còn lại, bên Courson cuối cùng có thể thả lỏng, để cho chiến sĩ lang tộc còn sống sót ở lại bảo vệ giống cái và nhân viên kỹ thuật, Courson và Ares bất chấp vết thương trên người vội vàng lao đi tìm Đường Vũ.
Bầu bạn khế ước ngoại trừ có thể cho bên càng biết rõ tình huống trong cơ thể đối phương thì lúc ở gần, cẩn thận cảm thụ còn có thể phát hiện vị trí đại khái của đối phương. Trước đó Courson căn bản không ngờ Đường Vũ sẽ xuất hiện ở chiến khu số . Có đôi khi nửa đêm nhớ Đường Vũ, tĩnh tâm cảm thụ vị trí của đối phương lại phát hiện ở ngay tại chỗ mình đang ở thì còn tưởng rằng là anh quá mệt mỏi, rất nhớ Đường Vũ mà sinh ra ảo giác.
Chiến trường khá lớn nhưng không có khả năng một chút cảm ứng đều không có, Courson và Ares điều khiển cơ giáp chạy một vòng quanh bên ngoài chiến hạm tiếp tế, vẫn như cũ không có cảm ứng gì, giống như là tiểu giống cái đã chết! Suy đoán như vậy làm ngực trái hai người căng thẳng, động tác tìm kiếm càng thêm điên cuồng, nếu phía sau trùng tộc mắt mù tấn công tới thì cũng chỉ có thể tự nhận chúng xui xẻo, đi địa ngục tiếp tục đi theo vương của chúng nó.
Chiến hạm tiếp tế là tàu chiến khổng lồ tương tự như tòa thành hình thoi, có rất nhiều khe hở nhưng khe hở này rất nhỏ, trùng tộc bình thường căn bản không vào được, liền ngay cả các chiến sĩ thú nhân nếu mặc cơ giáp vào rồi thì đều rất khó đi vào, khi xuất hiện trục trặc cần sửa chữa thì trừ phi mặc đồ vũ trụ bình thường nếu không chỉ có thể sử dụng cánh tay người máy. Đây là vì phòng ngừa trùng tộc trốn trong đó cho nên lúc mới bắt đầu Đường Vũ căn bản không có nghĩ tới hướng chiến hạm tiếp tế.
Một điểm ánh sáng nhỏ màu xanh biếc giống như con đom đóm lúc ẩn lúc hiện, khóe miệng Đường Vũ hơi cong lên, rốt cục tìm được rồi!
Nháy mắt tinh thần lực biến mất thì Đường Vũ vô lực té xuống, trùng tộc ve xanh chung quanh vốn mất dấu vết của Đường Vũ thì một lần nữa phát hiện mục tiêu công kích, một đám vọt lại đây. Cả người Đường Vũ vô lực, tuy rằng tốc độ của trùng tộc này trong mắt cậu rất chậm nhưng cậu cảm thấy tốc độ di chuyển thân thể của chính mình càng chậm, ngay cả ý nghĩ tựa hồ đều giống bị hậu di chứng mà rất chậm chạp, cậu muốn ném chính mình vào trong vườn trà tùy thân để tránh né nguy hiểm cũng đều không được!
Đường Vũ cảm thấy chính mình thật sự rất khổ bức, tác dụng lớn nhất của tùy thân không gian không phải là trở thành công sự tránh né nguy hiểm sao nhưng vừa đến thời khắc mấu chốt thì lại như thế nào đều không thể mở ra, giống như là từ chối tất cả sự máu me bạo lực gì đó.
Nguy hiểm buông xuống, Thái Cực bát quái đồ trong đầu không biết có phải vừa rồi sử dụng quá mức hay không mà cây trà trong mắt cá héo rũ chết đi, bát quái đồ đang miễn cưỡng vận chuyển nhưng không thể giúp Đường Vũ được gì nhiều, cậu luyến tiếc Courson và Carl, cũng có chút không buông bỏ Ares được, hiện giờ đám người quyền lực ở thế giới thú nhân đang chiến đấu kịch liệt, con hổ đầu óc đơn giản kia thân là đứa con giống đực duy nhất của tướng quân Hardman, là trong những người cầm quyền không biết sẽ biến mất trong cơn lốc xoáy này hay không, suy nghĩ một chút nếu cậu chết thì trong người chỉ sợ cậu lo lắng nhất chính là con hổ.
Đường Vũ suy nghĩ miên man, không có phát hiện chính mình suy nghĩ nhiều như vậy nhưng không có nguy hiểm chân chính gì kéo tới. Ares dùng cái đuôi quấn chặt lấy bầu bạn giống cái của mình, móng vuốt sắc bén cắt nát thân thể của con trùng tộc, vừa rồi bộ dáng Đường Vũ thiếu chút nữa bị giết làm cho Ares gần như ngừng thở.
Con trùng vương đích thực xảo quyệt kia không biết vì sao sau khi con trùng vương chết sạch thì cũng không hạ mệnh lệnh gì nữa mà im lặng trốn ở góc nhỏ cực bí mật, hơi thở quanh thân nén tới mức thấp nhất, hơn nữa dáng người nhỏ nhắn của đối phương khác với phần lớn trùng tộc, trốn trong khe hở của chiến hạm tiếp tế thực thật sự làm cho người ta khó phát hiện ra.
Chiến đấu tiến vào giai đoạn cuối cùng, các chiến sĩ cơ giáp giết chết một đám trùng tộc bị nhốt, thắng lợi giết chết gần vạn trùng tộc hạ đẳng trước tiên truyền tới trên chủ tinh, mọi người trước đó biết được tin tức chiến khu số bị bao vây thì rốt cục đứng lên hoan hô, nơi nơi đều là hoạt động ăn mừng thắng lợi.
Bên tai thượng tá Simon là tiếng cười tới từ chủ tinh, trước mắt là một đống máu me hỗn độn, chiến sĩ thú nhân dũng cảm dùng mạng sống của chính mình thực hiện lời thề bảo hộ quê hương, chiến sĩ thật vất vả sống sót còn phải chịu cảnh cả đời thú nguyên lực không thể thăng cấp, thậm chí còn chịu sự đau đớn khi thú nguyên lực thụt lùi.
Chiến sĩ bị thương thật sự rất nhiều, chiến sĩ bị thương hơi nhẹ hoặc khiêng hoặc đỡ thú nhân trọng thương quay về chiến hạm tiếp tế, bên trong phòng y tế căn bản chen không lọt, các chiến sĩ thú nhân chỉ có thể chờ đợi ở trong đại sảnh chiến hạm.
vạn chiến sĩ thú nhân, chết đi chỉ còn lại hơn vạn thì trong vạn này có hơn nửa nhiễm độc tố của trùng tộc ve xanh! Thắng lợi như vậy không thể làm cho thượng tá Simon cao hứng, nhìn số liệu trong tay thì thượng tá Simon cưỡng chế tắt thiết bị truyền tin, hung hăng đấm cái trên bàn chỉ huy, thực lực của thú võ giả cao cấp làm cho bàn chỉ huy trực tiếp bị đập thành cái hố.
“Luke! Tôi, Simon thề sẽ giết ông!”. Thượng tá Simon mắt đầy tơ máu rống to, sau khi rống xong thì dồn dập thở dốc, hòa hoãn nửa ngày mới khôi phục phong độ của quan chỉ huy chiến khu trọng yếu như cũ.
Sau khi Đường Vũ được Ares và Courson cứu thì nghỉ ngơi một lát, Thái Cực bát quái đồ trong đầu cuối cùng khôi phục một chút sức sống, lần này Đường Vũ cũng không dám, cũng không cần giống vừa rồi phóng ra đại lượng tinh thần lực, cậu chỉ cần thả ra một tia tinh thần lực tập trung tìm trùng vương là được.
Cùng với việc thú nhân thu dọn chiến trường thì trùng vương này cư nhiên vẫn không nhúc nhích, giống như chiếc lá chen vào khe hở trong chiến hạm tiếp tế, chỉ lớn bằng bàn tay giống đực thú nhân, cả người xanh biếc, thoạt nhìn khuôn mặt trùng vương mượt mà hơn trùng tộc bình thường một ít, cư nhiên có chút đáng yêu……
Đường Vũ vẫn không nhúc nhích, đứng ở chỗ cách trùng vương không xa, ở giữa bọn họ có vòng sương mù thuốc Clo Hycalothrin cho nên cậu rất yên tâm, cậu muốn nhìn con trùng vương giảo hoạt này muốn giả chết tới khi nào!