Trà lài thuộc chủng loại ma thực đã tồn tại ở thế giới thú nhân, nó có tên gọi rất có chất thơ “Tuyết Áp Thanh (màu xanh trong tuyết)“, Đường Vũ không biết các thú nhân tại sao lại gọi trà lài như vậy, liền ngay cả chính thú nhân cũng nói không rõ, hình như từ lúc bọn họ bắt đầu có bản ghi chép lịch sử thì ma thực Tuyết Áp Thanh đã kêu tên này.
Lúc trước Đường Vũ nhìn thấy đoạn chữ này thì còn nhịn không được hoài nghi người gọi trà lài là Tuyết Áp Thanh có thể hay không thấy qua qua trình chế biến trà lài, trà lài có được bề ngoài độc đáo như lá thông xanh, rất thẳng, nhưng lại có lông trắng, giống như là tuyết trắng đặt ở trên cây tùng màu xanh, mang theo hơi thở ngạo nghễ.
Hơn nữa khác với danh trà Bích Loa Xuân Giang Tô, trà lài chỉ có hơn mươi năm lịch sử, chẳng lẽ là có người ở cùng thời đại giống cậu từng xuyên qua tới thời đại viễn cổ của thế giới thú nhân, đưa cây trà cho thú nhân? Ý tưởng này cũng quá khoa trương, Đường Vũ lập tức tự mình phủ nhận, nếu thật sự là như vậy thì không có khả năng thế giới thú nhân ngoại trừ có quan hệ gì đó với trà, hoặc là truyền thuyết một chút cũng không liên quan tới địa cầu, nhất định còn có nguyên nhân khác tồn tại!
Đường Vũ ưu tiên chọn lấy ra trà lài, chủ yếu là số lượng ma thực sư có thể ngưng kết trà lài khà nhiều, nhiều nhất so với các loại ma thực khác, ví dụ như ma thực sư quân đội ở chiến khu số , ít nhất một phần ba là Tuyết Áp Thanh.
” Đây là cái gì vậy?”. Malone cầm bình trà còn chưa mở ra thì đã có thể cảm giác được mùi ma thực đập vào mặt, tới gần chỉ cần dựa vào mùi có thể đủ dẫn động thú nguyên lực của gã bắt đầu hoạt động, cái này cùng món ngon ma thực vừa rồi căn bản không phải cùng đẳng cấp! Nếu nói món ngon ma thực là súng đồ chơi thì cái trong bình tương đương với súng máy hạng nặng! Gã theo bản năng ngồi thẳng người, tay phải cầm chặt bình trà, tay trái thận trọng mở nắp bình ra, mùi ma thực thơm ngát càng thêm nồng đậm thấm vào trong mũi, cảm giác sảng khoái lan tỏa toàn thân, ga nghi hoặc nhìn thứ bên trong giống như cây kim nhỏ, “Ăn hả?”
” Là lá trà, xem như một loại đồ ăn, từ từ! Không phải ăn trực tiếp”. Còn chưa nói xong, gấu hoàng kim cư nhiên trực tiếp bốc nắm cho vào miệng nhai, Đường Vũ vội vàng lên tiếng ngăn cản nhưng Malone đã cho vào miệng nhai.
Nghe được Đường Vũ ngăn cản thì Malone do dự một chút, vẫn là không nỡ nhổ ra, dứt khoát nuốt vào bụng, chỉ một chút như vậy liền cũng đủ gã hấp thu năng lượng ma thực một lần, “Thật sự không thể ăn sao?”.
Khóe miệng Đường Vũ hơi hơi co rút, miễn cưỡng lộ ra tươi cười, “Không…….Anh thích ăn thì ăn đi, chỉ là nó còn có cách ăn rất tốt, anh có biết trà đạo không?”.
Malone gật gật đầu, “Rất nhiều người muốn phục chế nhưng đều thất bại”.
” Đó là đương nhiên, không có ma thực trải qua chế biến tỉ mỉ quan trọng nhất thì sao có thể pha ra trà đạo hoàn mỹ chứ, nhưng mà loại lá trà em lấy ra cũng không cần sử dụng nghệ thuật trà đạo phức tạp mà chỉ cần như vầy……..”. Đường Vũ cười cười, lấy ra chén thủy tinh trong suốt đã chuẩn bị tốt trước đó, lấy ra một nắm lá trà lài để vào trong chén, sau đó rót nước sôi khoảng độ vào, lá trà lài xinh đẹp bập bềnh ở trong nước, làm nước sạch vốn không màu chậm rãi nhuộm thành màu xanh biếc trong suốt nhàn nhạt, nước sôi tạo thành đám sương phối hợp đám lông trắng độc đáo của trà lài, thoạt nhìn có loại cảm giác cốc vũ ( trong tiết trong năm, vào khoảng , hay /) thư thái nhẹ nhàng khoan khoái, cực đẹp!
Malone bị cảnh tượng trước mắt làm rung động, mỗi cử chỉ của Đường vũ cũng không có phiền phức, đẹp đẽ như lúc biểu trà đạo lúc trước, mà là vô cùng đơn giản không có gì dư thừa, nhưng chính là mấy động tác dứt khoát lưu loát như vậy liền đổi lấy chén nước trà nồng đậm năng lượng!
” Đây là nước ma thực giống như trà đạo ngày đó sao?”. Malone khẩn cấp cầm nước trà tới bên miệng muốn nhấm nháp, nhưng độ nóng làm cho gã không có cách uống vào, chỉ có thể cầm cái chén giương mắt nhìn.
Đường Vũ thoáng tự hỏi một chút mới trả lời, “Không hẳn vậy, dùng ma thực khác, cách pha trà cũng khác, nước ma thực hẳn là cũng khác nhau”. Hơn nữa cách pha trà đơn giản này không cần tập trung lực chú ý quá mức, cũng sẽ không dẫn phát dao động tinh thần lực, đạt tới hiệu quả khủng bố lúc trước biểu diễn trà đạo.
Malone thổi nguội mặt ngoài nước trà, chậm rãi uống xong, lộ ra biểu tình hưởng thụ, Carl ở phía sau cũng bị mùi thực càng nồng đậm hấp dẫn, bỏ lại hộp cơm đã ăn sạch sẽ, đi tới bên người Đường Vũ muốn uống nước trà. Đường Vũ cười lại lấy ra cái chén thủy tinh trong suốt pha trà cho Carl giải ngấy, chén thủy tinh rất phổ biến ở thế giới thú nhân, đối kế hoạch tiếp theo của cậu có thể cung cấp không ít tiện lợi. Carl uống trà vẫn lãng phí như cũ, đều là phát uống sạch, Malone nhìn mà nhíu mày, thằng nhóc gấu thô bỉ nhà gã vẫn không biết cách thưởng thức đồ ngon như cũ, Malone bình tĩnh thảnh thơi tiếp tục thưởng thức nước trà.
Chờ gấu hoàng kim lấy lại tinh thần, chưa thỏa mãn uống sạch sẽ nước trà trong chén, quả nhiên ngon hơn so với trực tiếp ăn “lá trà”, năng lượng cũng càng tinh thuần mạnh mẽ hơn, hơn nữa thoạt nhìn cách pha cũng rất đơn giản dễ học, hiện tại trọng điểm chính là ma thực rõ ràng đã trải qua xử lý trong bình, nói chính xác là cách chế biến ma thực!
Khi Malone bắt đầu nhìn chằm chằm lá trà hoa lài thì Đường Vũ biết đối phương phát hiện ưu điểm của lần hợp tác này, “Dụng cụ rất phổ biến, gần như mọi nhà đều có, cách pha rất đơn giản, càng dễ dàng phổ biến hơn so với trà đạo. Chỉ cần chúng ta có thể ổn định cung cấp ma thực qua chế biến xử lý, sẽ kiếm được rất nhiều”.
Malone gật gật đầu, biểu tình kinh ngạc trước đó lộ ra liên tiếp đã nhìn không ra dấu vết gì, lại khôi phục tới bộ dáng bình tĩnh nhìn không ra cảm xúc gì, bắt đầu nói tới hợp tác cùng Đường Vũ, “Nhưng tôi không biết tay nghề chế biến ma thực có khó không, có thể cung cấp đủ sản lượng hay không”.
“Tại sao không chọn công hội ma thực sư hoặc là tướng quân Hardman?”. Ở khoảnh khắc Đường Vũ sắp rời đi thì Malone vẫn là nhịn không được hỏi ra nghi hoặc dưới đáy lòng.
Đường Vũ nghe vậy thì khóe miệng nhếch lên, cười liếc mắt nhìn Carl, “Coi như đây là sính lễ em tặng Carl, đây là phong tục của chủng tộc của em. Về phần tướng quân Hardman và công hội ma thực sư………”. Cậu híp mắt lại, tạm dừng một chút nói, “Chưa tới lúc”.
Hai đại thế lực kia, thật ra trong lòng Đường Vũ vẫn nghẹn cơn tức, cậu không hiểu sao lại phức tạp đấm đá với nhau như vậy, nhưng đối phương có hay không khi dễ tới trên đầu chính mình thì cậu vẫn là có thể hiểu rõ. Khi tới lúc chính mình bày ra giá trị thì chỉ có người nhà Carl không có động tác gì, điều này cậu v