Ở thế giới thú nhân, tuy rằng giữa vợ chồng thú nhân ký kết bầu bạn khế ước sẽ có cảm ứng, nhưng thật ra cảm ứng rất nhạt, bình thường cần gần gũi, hơn nữa chú ý rất nhiều mới có thể thoáng cảm giác được phương hướng của đối phương, về phần giống đực thú nhân bị thương mà giống cái cũng có thể cảm giác được đau đớn thì loại này cũng không thấy nhiều, bằng không năng lực chịu đau của thú nhân và giống cái khác nhau mà thú nhân lại thường xuyên bị thương, nếu mỗi lần bầu bạn giống cái đều có thể cảm ứng được thì thê thảm, mỗi ngày giống cái phải dựa vào tiêm thuốc giảm đau mà sống luôn.
Cho nên khi Đường Vũ che ngực vẻ mặt đau đớn thì Carl cũng không có nghĩ đến có liên quan tới Ares, tưởng Đường Vũ khó chịu và vân vân, thật cẩn thận ôm Đường Vũ không dám tùy tiện di chuyển cậu, chỉ có thể không ngừng rống to, “Bác sĩ đâu! Nhanh đi kêu bác sĩ!’. Thật ra không cần Carl rống to thì thú nhân chung quanh vẫn thường xuyên chú ý Đường Vũ cũng đã đi kêu bác sĩ trước.
Có mấy người giống cái mặc đồng phục quân y chủ động đi tới đây, muốn giúp Đường Vũ. Đường Vũ miễn cưỡng hít sâu nhịn xuống đau đớn, “Đi, xem Ares! Trước….. Xem anh ấy trước!”. Nói xong liền che bụng cắn chặt răng, cả người co trong lòng Carl, tầm mắt bay tới chỗ Ares, tuy rằng đau đớn của lồng ngực đã giảm bớt rất nhiều nhưng cậu vẫn là lo lắng không thôi.
Mấy giống cái mặt nhăn lại, người trong đó chạy nhanh tới chỗ bạch hổ thú nhân giúp đỡ Ares, không thể không nói thân thể thú nhân mạnh mẽ. Vừa rồi trái tim của Ares bị bạch hổ thú nhân mang theo thú nguyên lực cường đại tấn công mạnh, nếu là người thường chỉ sợ trái tim quá tải trực tiếp đột tử, nhưng Ares chỉ là tạm dừng khoảng , giây, sau đó dựa vào sinh mệnh lực cường đại và tố chất thân thể cư nhiên mạnh mẽ đập lại.
Khi bác sĩ quân y kia đi qua hỗ trợ kiểm tra thì tên ngốc này đã bình phục, ngoại trừ ngực có một vết xanh tím bự và xương bị nứt nhỏ thì không có chuyện gì, ngược lại là anh làm liên lụy tới Đường Vũ, thoạt nhìn tình huống hình như thật không xong.
Khi tim ngừng đập , giây thì thị giác của Ares đã xảy ra thay đổi, hình như góc độ nhìn sự vật lớn hơn, giống như là cái camera có góc độ quay phim khác nhau. Ares không ngốc, vật sở hữu đều cất giữ ở trong đầu óc của anh, chỉ là không thể dùng từ diễn tả ra, sau khi anh hồi phục biết Đường Vũ đột phát đau bụng và đau tim thì anh hiểu được có liên quan tới chính mình, ngực nóng nóng, không phải do đau đớn mà là bụng Đường Vũ truyền tới một loại dẫn dắt không hiểu.
Loại cảm giác này đối Ares mà nói là cực xa lạ, anh không có trải qua, cũng không có nghe nói qua, nhưng bản năng làm cho anh đẩy bạch hổ thú nhân bên người ra đi tới bên người Đường Vũ, ngồi xổm trên mặt đất, mặt chậm rãi gần sát vị trí đau bụng của Đường Vũ.
Không biết là bởi vì biết Ares không có việc gì hay là mặt con hổ có độ ấm hơi cao dán tại trên bụng có tác dụng giữ ấm mà Đường Vũ cảm thấy đau đớn hình như giảm bớt rất nhiều, vì thế cậu chủ động ôm lấy đầu của Ares, miệng khẽ nói, “Không sao…..Em đỡ nhiều rồi…….”.
Vẻ mặt Đường Vũ vốn cực đau đớn thoạt nhìn quả nhiên dịu đi rất nhiều, Carl cuối cùng có thể thoáng thả lỏng cơ thể, để thân mình của mình không cứng ngắc làm Đường Vũ trong lòng mình khó chịu, “Tiểu Vũ, còn đau không?”. Carl hiếm khi không hề cợt nhả, khuôn mặt cả ngày cười ha hả lộ ra biểu tình lo lắng không phù hợp với con gấu này.
Đường Vũ khẽ lắc đầu, đau đớn của bụng rất kỳ quái, sau khi Ares dán đầu mình lại, cảm giác ấm áp từ má Ares tiếp xúc với bụng cậu trực tiếp truyền tới bên trong bụng, mà đều không phải là mặt ngoài co rút, mà đau đớn thình lình xảy ra này giống như được trấn an, chỉ là thỉnh thoảng co rút đau đớn một chút, hơn nữa cảm giác đau đớn càng ngày càng bớt.
“Thiếu úy Adam tới!”. Lúc này có người kêu lên, đám người vây quanh đều tránh ra chừa đường cho bác sĩ quân y của chiến khu số .
Ares thấy bác sĩ quân y tới thì chạy nhanh nhường chỗ cho đối phương, vốn định đứng ở bên cạnh, không ngờ Đường Vũ lại nắm chặt quần áo của anh không buông nên anh đành phải nhích sang hướng bên cạnh, cũng đưa qua một bàn tay cho Đường Vũ cầm.
Sau khi Đường Vũ cầm tay của Ares, vốn bởi vì con hổ rời đi mà bụng lại đau lên đã dễ chịu rất nhiều.
Bác sĩ quân y tới đây gọi là Adam, là bác sĩ cực lợi hại, quân chức là thiếu úy, ở trong hệ thống quân y xem như là giống cái có thân phận khá cao. Vốn cũng không cần anh ta tự mình đóng tại chiến khu tiền tuyến, nhưng người này thuộc công hội ma thực sư, cha mẹ của Courson lo lắng liền yêu cầu đoàn trưởng lão cao cấp của công hội ma thực sư cử người này tới đây, vì thế gia tộc Garfield phải cách một đoạn thời gian đưa cho bầu bạn giống đực của Adam một đám ma thực trung cấp.
Kinh nghiệm chẩn đoán bệnh của thiếu úy Adam cực nhiều, khi gã nhìn thấy phản ứng hỗ động của Đường Vũ và Ares thì lông mày hơi hơi nhướn lên, lại nhìn kỹ bộ dáng của Đường Vũ và Ares, lộ ra vẻ mặt cực tế nhị.
“Ngồi thoải mái đi”. Adam ngồi xổm trước mặt Đường Vũ, đặt hộp y tế ở bên, mở nó ra lấy thứ giống ống nghe, tác dụng của nó không khác với ống nghe, nhưng không chỉ có thể nghe được thanh âm trong thân thể mà ngay cả trạng huống của cơ thể cũng có thể đồng thời hiện ra ở trước mắt người khác ở phía trước “ống nghe”, “Nói cho tôi biết, cậu đau ở đâu?”.
“Bụng, trước đó là ngực”. Cầm lấy tay của Ares thì Đường Vũ cảm giác dễ chịu rất nhiều, liền hơi ngồi thẳng người để cho bác sĩ quân y càng dễ dàng chẩn đoán kiểm tra bệnh.
“Bụng đau như thế nào? Liên tục đau đớn hay là co rút đau đớn? Hoặc là quặn đau?”. Adam đặt “ống nghe” tới chỗ trái tim của Đường Vũ, cẩn thận kiểm tra một chút, đồng thời miệng hỏi bệnh trạng.
Đường Vũ nghe vậy thì cúi đầu, hơi chần chờ nói, “Tôi cũng không biết hình dung như thế nào, trước đó vẫn là liên tục nhưng khi Ares bụm bụng cho tôi thì biến thành thỉnh thoảng co rút đau đớn”.
Lúc này “ống nghe” đã chuyển tới bụng của Đường Vũ, quân y Adam cư nhiên lộ ra tươi cười, thấy vậy thì Carl và Ares tức điên, cũng không biết Đường Vũ bị bệnh gì, còn đang rất đau đớn mà Adam là bác sĩ lại có thể tươi cười, thật không có đạo đức nghề nghiệp gì cả!
Adam là bác sĩ nên cần thường xuyên quan sát sắc mặt người bệnh tiến hành chuẩn bệnh, sắc mặt bầu bạn giống đực của tiểu giống cái bên cạnh gã thay đổi thì tự nhiên gã đều thấy hết, lại nghĩ tới thân phận của tiểu giống cái trước mắt đặc thù nên vội vàng thu liễm biểu tình ra hiệu Ares thay Carl ôm Đường Vũ tới phòng chữa bệnh, làm thêm bước kiểm tra lại nữa, tuy rằng cũng không nói ra phỏng đoán của ra bản thân nhưng Adam vẫn an ủi, “Không cần lo lắng, Trà Trà không sao, rất nhanh có thể khôi phục khỏe mạnh”. Không riêng gì an ủi bầu bạn thú nhân của Đường Vũ mà còn có những người chung quanh khác.
Đưa Đường Vũ tới phòng chữa bệnh đầy đủ thiết bị tiên tiến, mà Courson đã nghe tin nên đã tới rồi, sớm chờ ở cửa. Adam nghĩ nghĩ vẫn đơn giản làm phun sương tiêu độc cho thú nhân, mới để bọn họ cùng đi theo vào. Một khi giống cái thú nhân mang thai thì trạng huống thân thể sẽ tương đối suy yếu rất nhiều, Đường Vũ còn suy yếu hơn nữa, Adam sợ lúc đợi làm kiểm tra tỉ mỉ lại thì trên người thú nhân có thể tồn tại bệnh độc vũ trụ sẽ nhân cơ hội xâm nhập Đường Vũ.
“A!” Ares đi làm công tác tiêu độc, không thể không tạm thời rời khỏi Đường Vũ lát, cảm giác đau đớn lại đánh úp lại, sắc mặt Đường Vũ tái nhợt cuộn mình nằm ở trên bàn giải phẫu.
Ares giống như có tâm linh cảm ứng với nên vẫn rất nôn nóng, bằng tốc độ rất nhanh xử lý tốt chính mình xong liền vọt tới bên người Đường Vũ, giữ chặt tay của cậu, đồng thời tay kia thì thì xoa bụng cậu, đau đớn lại cực thần kỳ biến mất.
Lúc này Adam mới cười nói, “Bây giờ mấy người còn không hiểu được vì sao Trà Trà sẽ đau bụng sao?”.
Sau đó Courson nhìn nhìn Đường Vũ và Ares, lộ ra vẻ mặt không dám tin và hơi kinh hỉ, “Không thể nào……. Lúc này mới vài lần…….”.
“Đây không phải là vấn đề vài lần, thân thể của Trà Trà rất khỏe mạnh, mà Ares lại là giống đực thú nhân trưởng thành có rất ít tạp chất ma thực trong số các thú nhân, xác suất cao hơn so với phần lớn mọi người”. Adam đưa ra đáp án khẳng định, đồng thời cởi áo trên bụng Đường Vũ ra, ở trên bụng bôi ít thuốc mỡ sền sệt trong suốt, cũng để dụng cụ lên trên bụng bằng phẳng của Đường Vũ, quang bình bên cạnh lập tức hiện lên tình huống trong cơ thể của Đường Vũ, làm Courson và Adam cực nghiêm túc nhìn.
Carl nghi hoặc sáp tới nhìn kỹ, không rõ hai người kia đang nhìn cái gì, anh cũng không có nghe hiểu đối thoại trước đó, nghi hoặc gãi gãi đầu, “Các người rốt cuộc đang nhìn cái gì, tiểu Vũ có sao không?”.
Courson bất đắc dĩ nhìn lại Carl, bọn họ đều nói rõ ràng như vậy mà con gấu ngốc này cư nhiên còn không hiểu được, xem ra phải nói toạc ra mới được, “Tiểu Vũ mang thai”.
Đây cũng nói toạc móng heo quá đê, một câu vô cùng đơn giản làm cho con gấu ngốc này hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý trực tiếp ngây dại, sau một lúc lâu mới phản ứng lại.
“Mang, mang, mang thai!”. Sau đó cư nhiên đỏ mặt, “Ầm ——” cái xé nát quần áo trực tiếp thú hóa, đỉnh đầu bởi vì lúc trước áp lực lớn mà hình thành hình tròn rụng lông thoạt nhìn cực rõ ràng.
Thằng nhóc gấu chạy tới bên người Ares, hưng phấn nằm sấp trước mặt Đường Vũ, “Tiểu Vũ! Em có bé cưng gấu à?!”.
Đường Vũ cũng có chút ngốc lăng, tuy rằng lời nói của Courson và bác sĩ Adam làm cho cậu đã sinh ra dự cảm xấu, nhưng sau khi loại sự tình này thật sự bị xác định thì cậu vẫn cảm giác cực phức tạp, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve trên bụng, cảm tình bài xích lại chờ mong làm cho cậu tạm thời không biết trả lời Carl như thế nào.
Courson đi tới bên người Carl, trực tiếp nắm lông ót của Carl, “Đi bên cạnh ngốc đi, đừng chắn đường, tiểu Vũ mang thai chính là con của Ares”. Nói xong thì trong giọng nói vẫn là có chút thất vọng.
Carl bị Courson lôi tới một bên, gãi gãi đầu lộ ra nụ cười ngây ngô cười, “Bé cưng hổ cũng tốt, nhưng mà tiểu Vũ sinh bé cưng cho Ares xong thì sinh bé cưng gấu cho anh được không?”.
Nếu sinh em bé dễ dàng như vậy thì nhiều người cao tầng quyền lực như vậy sẽ không cả ngày cực kỳ sầu muộn, bình thường giống cái cả đời có thể sinh ra đứa bé đã là tốt rồi, bởi vì sau khi giống cái thụ thai qua lần thì tỷ lệ thụ thai sẽ giảm xuống gấp đôi. Courson nhìn thấy hỗ động của Đường Vũ và Ares thì biết đây là tình huống đặc biệt khi giống cái mang thai, khi cha của đứa bé bị nguy hiểm thì đứa bé sẽ cực khẩn trương và sợ hãi, tạo thành ảnh hưởng đối cơ thể mẹ.
Vừa rồi anh đã nghe nghe người ta báo cáo xong tình huống, Ares bị đòn nghiêm trọng có thể chết người, đoán chừng chính là nguyên nhân này làm cho thai nhi trong bụng Đường Vũ sinh ra cảm ứng. Khi anh làm ra suy đoán này thì nói không thất vọng là không có khả năng, nhưng sẽ không quá khó để chấp nhận, thật ra từ lúc cả bọn họ đều trở thành bầu bạn khế ước của Đường Vũ thì chỉ cần là Đường Vũ sinh thì anh sẽ đối xử với đứa bé như con ruột của chính mình.
Đứa bé lưu giữ huyết thống của Đường Vũ, Courson khẩn cấp muốn nhìn thấy sự sống yếu ớt kia.
Đường Vũ và Courson đều không có trả lời Carl, ngược lại bác sĩ Adam ở bên cạnh cười nói, “Bé cưng của ngài hổ hay ngài gấu vẫn còn chưa xác định mà?”.
“A?”. Những lời này thành công làm cho trung úy Courson dù gặp biến cũng không sợ hãi rốt cục lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, mà vẻ mặt này thành công làm cho Adam thỏa mãn, làm cho Adam có cảm giác rất thành tựu.