Thú Giới Trà Chủ

chương 8: khiêu chiến quyền uy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Joseph lộ ra nụ cười châm biếm, “Không biết chỉ cần khoanh đại chỗ thì thua cũng không mất mặt, cần gì làm ra vẻ hiểu biết tự mình chỉ ra chỗ lỗi!”. Một tiểu giống cái đến tên còn chưa ai biết tới, còn dám nghi ngờ năng lực của công hội ma thực sư!

Matthew lấy chỗ lỗi ra, chỉ vào chỗ còn lại hỏi Đường Vũ, “Cậu bé, nếu cậu không có gì giải thích, tôi chỉ có thể tính cậu thua rồi”.

Đường Vũ gật gật đầu, “Tôi giữ vững phán đoán của mình, chính là hy vọng ngài có thể mời đại sư ngưng kết ma thực này tự mình đến kiểm tra chỗ lỗi này”.

“Hừ! Không biết tự lượng sức! Tôi sẽ làm cho cậu hiểu người trẻ tuổi vẫn nên khiêm tốn chút mới tốt!”. Joseph giành trả lời trước, ma thực sư cao cấp ngưng kết ma thực này vừa vặn là thông gia với nhà cha mẹ anh ta, rất nhanh đã liên lạc được với đối phương.

Sau khi đối phương hiểu rõ tình hĩnh quả nhiên giận không tả nổi, ” Ở đâu ra giống cái không biết trời cao đất rộng (kiến thức nông cạn mà tự cao tựđại), Matthew cậu cũng cùng nó nhắm mắt làm liều à?”.

“Đại sư Joshua xin bớt giận, nếu ngài đã đến đây không bằng liền xem chỗ lỗi này, để cậu bé này tâm phục khẩu phục”. Matthew đúng mực nói, ở lúc không ai chú ý thầm nhíu mày.

“Được! Không nghĩ tới tôi đường đường là ma thực sư cao cấp lại suy thoái đến nỗi phải làm cho đứa nhóc tâm phục khẩu phục, đi! Tôi liền nhìn xem tiểu thiên tài có thể chỉ ra vấn đề của ma thục sư cao cấp có dáng vẻ gì.”. Joshua đại sư cười lạnh đi tới, “Nói đi, cậu cảm thấy tôi làm sai ở chỗ nào”.

Đường Vũ lộ ra vẻ mặt chuyên nghiệp mỉm cười đối diện trước camera, ” Vị đại sư này, ngài không phải là làm sai cái gì, mà tôi cho rằng ma thực này có chỗ lỗi, mời xem, độ lớn của lá cây có phải bị lệch không? Mặt khác màu búp lá dường như rất tái rồi”.

Mỗi chỗ Đường Vũ nói ra thì sắc mặt của đại sư Joshua liền rất khó coi, sau khi cậu nói xong Joshua lập tức đem ma thực giật qua, lấy ảnh D cẩn thận đối chiếu, nửa ngày không nói gì.

Matthew thấy bất thường, lúc này sợ đắc tội ma thực sư cao cấp liền vội vàng hòa giải, “Joshua đại sư công vụ bận rộn, có phải hay không quên trước cố ý để lại bộ phận bị lỗi không phải mà là cái?”.

“Ha ha, đúng vậy! Ai, xem trí nhớ của ta này, may mắn Matthew cậu giúp tôi nhớ lại không thì đã vuột mất hạt giống tốt”. Joshua không thẹn là người từng trải, đánh rắn phải đập đầu(chỉ người khôn khéo, tia đúng trọng tâm của sự việc)“. Cuộc thi đã trễ mất nửa ngày, các người cứ tiếp tục tôi còn có việc phải đi trước”

Người xem xung quanh không phải là kẻ ngốc, đương nhiên hiểu được ý của lời nói đó nhưng không ai dám đắc tội Joshua, tự nhiên không ai làm ầm ĩ gì. Abel đứng ở trước mặt Matthew ý bảo, “Chúng ta tiếp tục cuộc thi đi”.

Trận đấu tiếp tục tiến hành, ánh mắt mọi người nhìn Đường Vũ thay đổi rất nhiều. Trung úy lang tộc vuốt cằm rất vui vẻ, cuộc thi này kết thúc anh có ngày nghỉ phép dài vốn định trở về thăm cha mẹ chút, sau đó tới cấm địa của trùng tộc giết thời gian, hiện tại xem ra hình như có thứ để giải trí khi nghỉ phép rồi.

Vòng thi cuối là “Ngưng”, tuyển thủ có thể lựa chọn ngưng kết ma thực chính mình sở trường nhất, ai tốn ít thời gian tạo ra ma thực có giá trị năng lượng cao thì có thể trở thành người xuất sắc cuối cùng, Đường Vũ giống như nhìn đến tiền thưởng cho người đứng đầu đang vẫy vẫy mình.

“Từ từ!”. Phó hội trưởng Joseph đột nhiên lên tiếng, Abel đang muốn tuyên bố trận đấu bắt đầu nghi hoặc nhìn qua, Joseph không để ý đến tới cậu ta mà là quay đầu hướng Matthew nói, “Hội trưởng Matthew, tuy nói ngưng kết ma thực có thể tùy ý lựa chọn, nhưng loại ma thực này nó còn chưa trải qua chứng thực nên không thể tính! Nếu không thì không công bằng đối với các tuyển thủ khác”. Nếu vừa rồi năng lượng tân ma thực hiện ra thì cháu gã chẳng phải sẽ thua sao?

Lời nói của Joseph làm cho người xung quanh phát ra tiếng xì xầm xem thường, trung úy lang tộc cũng khó chịu, nụ cười vụt tắt, lạnh lùng nhìn qua.

Matthew nhíu mày nhìn về phía Đường Vũ, phó hội trưởng Joseph yêu cầu nghiêm khắc này nói ra có chỗ không thỏa đáng, chính là mỗi con đường nghiên cứu của mỗi một loại ma thực đều cần ma thực sư dành hết cả đời đi nghiên cứu, cho nên phần lớn chỉ sở trường ngưng tụ một loại ma thực, Đường Vũ có thể đưa ra tân ma thực xuất sắc như thế tất nhiên là tiêu phí tâm tư khá nhiều ở trên nó, ngưng kết loại ma thực khác dĩ nhiên sẽ kém ít. Nếu thật sự hạn chế lựa chọn ma thực thì đối với Đường Vũ mà nói cũng rất không công bằng rồi. Hội trưởng do dự, có mấy trọng tài vẻ mặt cũng nhăn nhó, “Vậy bỏ phiếu quyết định đi”.

“Không cần phiền toái”. Đường Vũ lộ ra mỉm cười tự tin, trong nháy mắt khuôn mặt trở nên rực rỡ làm người khác lóa mắt, “Cứ làm theo lời nói của ngài ấy là được”.

Biểu hiện của Đường Vũ làm người có mặt tại đó đều thầm trầm trồ khen ngợi, giống cái thẳng thắng như thế thật sự là rất hiếm có, không ít thú nhân độc thân hai mắt hình trái tim, xúc động tâm tư muốn theo đuổi đều hỏi thăm giống cái “Trà Trà” là người ở đâu. Liền ngay cả lính gác có trách nhiệm giúp đỡ bảo vệ trận đấu cũng nhịn không được thì thầm với nhau, “Không biết giống cái này có giống đực chưa, cho dù có cũng không sao, chỉ cần cậu ta đồng ý tôi liền thật muốn làm thú nhân bảo hộ cho cậu ấy”.

“Hừ! Chỉ dựa vào diện mạo này cậu ta có thể đến ý đến anh ư? Giống như trung úy Garfield còn chấp nhận được!”. Binh lính thú nhân bên cạnh cười nhạo nói, lời nói làm cho tên trung úy lang tộc đang nghe lén gật đầu tán thành, thằng nhóc này thật tinh mắt xem ra vè sau phải quan sát nó nhiều hơn nữa, xem thử có giá trị bồi dưỡng hay không.

Joseph cười lạnh một tiếng, ngồi trở lại vị trí của mình không nói gì. Trong lòng Matthew rất bất mãn nhưng không biểu hiện ra ngoài, tự mình tuyên bố vòng thi thứ bắt đầu.

Lary và Goring nhắm mắt tập trung tư tưởng, tập trung tinh thần ngưng tụ ma thực, trên mạng ngưng tụ ma thực không cần ma nguyên lực nhưng yêu cầu rất cao đối với tinh thần lực, chỉ hơi sai sót sẽ làm cho mô phỏng sai số liệu. Ngoài dự đoán của mọi người Đường Vũ không có lập tức bắt đầu ngưng kết mà nhìn đông nhìn tây, người xem thì hoàng đế không vội mà thái giám vội.

“Trà Trà sợ là không làm được, giờ còn chưa bắt đầu, cậu xem Larry đã ngưng kết mô hình búp lá rồi!”. Người ủng hộ Larry nhịn không được nhẹ giọng nói, đưa tới xung quanh đột nhiên xuất hiện người ủng hộ Đường Vũ nhìn nhìn chằm chằm, giống cái bị nhiều người căm thù như vậy thì khó chịu mắng, “Một đám nhà quê!”.

“Giống đực không chấp nhặt cùng giống cái!”. Tiểu thú nhân nhỏ tuổi bên cạnh tiểu giống cái phản bác.

Kết quả bị thú nhân bộ dạng rất giống nhóc vỗ phát lên đầu, “Đừng ồn!”.

Dĩ nhiên Đường Vũ không phải kiêu ngạo tự đại đến muốn làm phát ra nghịch chuyển lớn, căn bản cậu không rõ lắm giống cái bình thường cùng tuổi khác có thể làm ra ma thực đến trình độ nào, sợ không muốn biểu hiện quá xuất sắc mà rước lấy những phiền phức không cần thiết.

Ma thực sư tạm chia thành ma thực sư sơ cấp, trung cấp và cao cấp, phân biệt lấy ngưng kết búp lá, cành và rể cây là phương pháp phân biệt chính. Gần như tất cả giống cái đều có thể ngưng kết ma thực, bởi vì ma nguyên lực và tinh thần lực khác nhau khiến trình độ mỗi người cũng khác nhau, hơn % giống cái cả đời chỉ đạt tới trình độ ma thực sư trung cấp, mà chỉ có không đến % có thể trở thành ma thực sư cao cấp, trong khi đó có chưa đến % giống cái có thể trở thành đại sư ma thực sư.

Khi Larry và Goring đã ngưng kết xong một phần gân lá, Đường Vũ vừa mới bắt đầu tập trung tinh thần, cậu phải ngưng kết ra Chính sơn tiểu chủng ở đề thi thứ nhất. Vốn những người đang còn chế giễu Đường Vũ để lỡ thời gian chậm rãi thì đột nhiên ngừng thảo luận, một đám lộ ra vẻ mặt giật mình, mạng giống như bị lag, sân thi đấu khổng lồ nháy mắt không có tiếng ồn ào nào.

Larry và Goring trong lòng nghi hoặc nhưng rất nhanh quẳng ra sau đầu, khi người mở to mắt lần nữa nghĩ đến đối phương mới là đối thủ quan trọng nhất, lại không ngờ rằng người ta vốn không đem tầm mắt đặt ở trên người bọn họ, nhưng mà chú của Goring lại có thể cũng không chú ý gã, thậm chí hai người đã ngưng kết ma thực hoàn thành thì đều không có người biết, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía bên trái.

Hai người kỳ quái quay đầu qua xem, nháy mắt há hốc mồm, đây rốt cuộc là tốc độ kiểu gì! Lá ma thực lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được ngưng kết, Đường Vũ bắt đầu chậm hơn nhiều so với bọn họ, mà bây giờ cũng đã ngưng kết xong, so với bọn họ chỉ chậm hơn giây.

Đường Vũ nhẹ nhàng thở ra, mở mắt ra, hài lòng nhìn chiếc lá trong xanh có vàng trong tay, vừa rồi lúc ngưng kết cậu cố ý làm chậm tốc độ lại, không biết có chậm quá hay không, ngẩng đầu nhìn phía xung quanh, vẻ mặt mọi người dại ra làm cho Đường Vũ mặt lộ vẻ khó hiểu.

Trung úy lang tộc lắc đầu phá lên cười, tiểu giống cái này nha.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio