“Bái người trước mặt làm thầy.” Mật lệnh chỉ vỏn vẹn nhiêu đó, Hoàng Yên nhìn Lưu Ly, Lưu Ly tròn mắt gật đầu xác nhận, cả hai ngước lên nhìn Long đang nở nụ cười tà mị.
Long giật lấy mật lệnh trong tay Hoàng Yên rồi đưa cho Vũ Tiên, “Vốn dĩ anh chỉ có hứng thú với Hoàng Yên nên bảo tỷ tỷ đưa cô bé đến đây nhưng giờ có thêm Luu Ly, thôi thì bà xã à em nói nhà càng đông càng vui phải hăm.” Long nháy nháy mắt cười cười xin ý kiến Vũ Tiên.
Vũ Tiên nhìn hai cô gái mĩm cười rồi chỉ tay về khu phía tây tầng hai, “Hai đứa tự chọn phòng trên đó nha, chị em vui vẻ ở chung không có gì phải ngại cả.” Nói rồi nàng chỉ tay về phía phòng Long, “Tránh xa cái phòng đó càng xa càng tốt, con dê cụ biến thái ở trong đó không tha cho ai đâu.”
“Pika...Pika.” Con chuột béo gật đầu phụ họa theo Vũ Tiên.
Vân nhìn Long rồi nhớ đến những lời nhận xét của Vũ Tiên về hắn thì bũi môi.
“Chuyện này có hơi đường đột quá không ạ?” Hoàng Yên hoang mang mở lời, nàng không ngờ cái mật lệnh này lại...
Lưu Ly có chút vui mừng, lén liếc mắt nhìn Long.
“Không có gì là đường đột cả, tỷ tỷ của hắn đã gữi hai đứa đến đây thì chị phải có trách nhiệm với hai đứa.” Rồi nàng nắm tay Hoàng Yên và Lưu Ly, “Ăn sáng thôi! Hai đứa đi đường chắc mệt rồi.”
Long nhìn Vũ Tiên rồi mĩm cười, nàng giờ ra dáng một đại tỷ rồi.
Khẽ nhích đến gần, bàn tay hư hỏng nhéo lấy bờ mông gợi cảm của nàng.
Vũ Tiên bị tập kích nơi hiểm địa đỏ mặt nghiến răng vôi ra lệnh cho con chuột phóng kim lôi về phía Long, dù biết vô dụng với tên già dê này.
“Dị thú lôi hệ?” Hoàng Yên nhìn con chuột trên vai mà trợn mắt, bên trong Huyễn Thế có vô só dị thú mạnh mẽ nhưng mà dị thú hệ nguyên tố thì hiếm có vô cùng, tuy nhiên con này lại sở hữu dị lôi kim sắc nữa chứ.
Vân nhìn thấy hành động của Long mà đỏ mặt tía tai, cô nàng cũng đi lại dắt tay Lưu Ly.
“Nhưng tại sao là tôi?” Hoàng Yên nghi hoặc hỏi, Trúc Lâm có biết bao nhiêu nhân tài thế hệ mới nhưng tại sao người này lại chọn nàng? Còn nữa người này rốt cuộc là ai? Đây cũng là câu hỏi của Lưu Ly.
Long chỉ cười mĩm: “Vào ăn sáng trước đi, lát nữa ta sẽ giải đáp thắc mắc hai đứa.
ta chỉ có thể nói rằng toàn bộ Trần Thế này kẻ có thể nhận em làm đồ đệ duy nhất chỉ còn có ta.
Kể cả tỷ tỷ của ta, Thánh Mẫu Liễu Hạnh cũng không đủ khả năng mà nhận em là đồ đệ.” Nói rồi hắn xoay người đi vào phòng ăn.
Mọi người vô cùng kích động trước lời nói của Long...
Lê Hoàng Yên kích động vô cùng, sát khí xém chút bạo tạc cũng may có Lưu Ly kế bên giúp nàng giữ lấy một chút lý trí tĩnh táo.
Vân nhìn Long trân trân không thể tin được người này gọi Thánh Mẫu Liễu Hạnh chủ nhân của Trúc Lâm Yên Tử là tỷ tỷ.
Duy chỉ có Vũ Tiên là bình tĩnh nhất: “Đi thôi, lát nữa anh ấy sẽ nói rõ cho em biết nguyên nhân, không cần phải gấp gáp.” Nàng vỗ vỗ vai hai đứa rồi cùng Vân dẫn cả hai vào phong ăn.
Bửa sáng được tiếp tục chỉ là giờ có thêm hai thành viên mới gia nhập.
Kết thúc bửa sáng, Vũ Tiên mang Hoàng Yên cùng Lưu Ly đi chọn phòng ở, còn Long vác Vân đi về phòng trọ dọn đồ đến vì cô nàng không có giới chỉ nên Long đảm nhận luôn việc thu dọn đồ dùng.
Sau khi đưa Vân trở lại nhà, bốn cô gái tất bậc sắp xếp phòng ốc, Long mang theo con chuột béo ra sân sau tiến hành cho Hắc Dực Long cảnh cáo nó.
Quả nhiên có tác dụng, Hắc Dực Long chỉ vừa thò cái đầu ra thì con chuột đã run như cầy sấy, đôi mắt ngập nước muốn khóc thật to...
Sau khi cơ bản xong việc Vũ Tiên dẫn theo ba chị em mới ra sân sau gặp Long, ai cũng đang nóng lòng muốn khai thác thông tin từ Long.
Long nhìn đoàn người đi đến mà âm thầm đắc ý, Vũ Tiên cứ như chính cung quàng hậu dắt theo đám phi tần đi hỏi tội hắn vậy.
“Pika pika pika...” Con chuột béo nhìn thấy chủ nhân thì bất chấp lao đến, gương mặt mếu máu, chỉ tay về phía Long liên tục mắng vốn...
“Cái tên chết bầm này! Đến thú cưng của em mà anh cũng ăn hiếp nó.” Vũ Tiên vuốt ve trấn áp tâm tình con chuột, nàng cũng không quên đá rồi nhéo Long trả đũa.
Long vô tội dơ tay lên: “Anh không hề làm gì nó nha.
Không hề luôn.”
“Thế anh thả con rồng tham ăn kia ra làm gì hả?” Vũ Tiên nghiến răng càng gia tăng thêm lực đạo.
“Ai da! Anh chỉ cho tụi nó giao lưu tí thôi mà.
Ai bảo con chuột của em nhát cấy quá chi.” Long biện minh, âm thầm trừng mắt con chuột nhiều chuyện.
“Tha anh lần này!” Vũ Tiên buông tay, lại kêu ba đứa còn lại vào bàn, mọi người vừa ổn định thì tất cả chăm chú nhìn về Long.
Long nhấp xong chén trà thì nhìn Hoàng Yên rồi nói: “Lý do ta nhìn trúng em, chính là Yêu Đao.”
“Yêu Đao?” Hoàng Yên tròn xoe mắt đẹp, nàng không nghĩ đến lý do này.
Chỉ thấy Long ngoắc ngoắc ra hiệu, nàng liền lấy Yêu Đao ra.
“Dài và sắc bén thật.
Thanh này chắc nặng lắm ha?” Vũ Tiên lần đầu nhìn thấy thanh Yêu Đao thì ngó nghiên đánh giá các kiểu.
“Yêu Đao, dài , mét cả cán đao, nặng cân, lưỡi đao được đúc từ Huyết Hồn Thạch, cán đao được khảm hai viên Xích Luyện Châu và Bích Huyết Châu” Long nhìn Yêu Đao rồi hỏi Hoàng Yên, “Em biết đẵng cấp của nó là gì không?”
Lê Hoàng Yên không ngờ Long lại nói rõ chỉ số của Yêu Đao lại càng bất nghờ khi hắn nói đến chất liệu làm nên thanh đao, nàng cất lời: “Thánh Mẫu từng dò tìm trong cổ tịch của Trúc Lâm có ghi chép lại chỉ vỏn vẹn Cực Phẩm Chí Bảo, Yêu Đao.”
Lưu Ly cũng gật đầu đồng ý ở Trúc Lâm ai cũng biết việc này.
Nhưng mà Long lại lắc đầu cười cười.
“Em lấy được nó ở đâu?”
“Lần đầu em nhìn thấy nó được cắm trên một tảng đá dưới đáy hồ Tuyền Lâm.” Hoàng Yên nói ra.
‘Thì ra là hắn phong ấn nó dưới đó.” Long lẫm bẩm.
Lại nghe Hoàng Yên nói tiếp: “Khi đó em cảm thấy nó đang kêu gọi chính mình thì tiến đến thử rút nó ra thì thành công, em dùng nó đến nay đã năm.”
Long gật gật đầu nhìn Yêu Đao rồi lại nhìn sng Vũ Tiên, “Bà xã, dám làm kèo solo với đệ tử của anh không?”
“Ý anh là muốn em va chạm với Hoàng Yên sao?” Vũ Tiên lấp lóe ánh mắt, nàng cũng muốn tìm đối tượng giao lưu kiếm thuật.
Long gật đầu với nàng rồi quay sang nhìn Hoàng Yên cất lời: “Dùng mọi thủ đoạn của em đánh bại cô ấy.
Nếu thua thì tự cút về lại Trúc Lâm còn Yêu Đao ta sẽ hủy nó theo ý nguyện của người kia.”
“Người kia là ai?” Lê Hoàng Yên nắm chặt Yêu Đao trong tay hỏi Long.
Long cong môi rồi cất lời: “Người đã phong ấn Yêu Đao dưới lòng hồ Tuyền Lâm suốt năm qua, cũng là người đã sáng lập ra Trúc Lâm Yên Tử, Thánh Hoàng Trần Khâm.”
Hôm nay đúng là Hoàng Yên cùng Lưu Ly trãi qua không biết bao nhiêu cú sock tinh thần...
Long lại nói tiếp: “Năm xưa Thánh Hoàng từng nhờ vả ta hủy đi thanh Yêu Đao này nhưng mà ta lại rất có hứng thú với nó, khi đó ta định bụng ngoài mặt thì hủy nhưng sẽ âm thầm giữ lại làm của riêng.
Cơ mà lúc đó lại sảy ra trận siêu đại chiến Trần Thế, Thánh Hoàng hi sinh ở Sibalba và giao lại gánh nặng Đại Nam lên đôi vai đồ đệ ngài ấy chính là Thánh Mẫu Liễu Hạnh, từ đó ta cũng mất đi tung tích của Yêu Đao.”
“Sao ngài ấy lại nhờ ngài hủy đi Yêu Đao?” Lê Hoàng Yên khó hiểu hỏi, vết bụi thời gian bao phủ Yêu Đao sắp được hé mở rồi.
Một Chí Bảo được hai đại nhân vật xem trọng đến vậy, chắc chắn có bí mật cực lớn trong đó.
Long nhún vai: “Muốn biết thì thắng cô ấy đi, nếu thua thì ta sẽ hủy nó ngay lập tức, coi như thực hiện nguyện vọng trước khi mất của Thánh Hoàng.” Nụ cười ma quái nở trên môi Long làm Hoàng Yên khiếp sợ.
“Muốn làm đồ đệ của ta thì phải có bản lĩnh một chút.”
Lê Hoàng Yên hít sâu một hơi đứng dậy cúi đầu hành lễ với Long rồi hướng sang Vũ Tiên cúi đầu: “Xin sư mẫu chỉ giáo.” Giọng nói của nàng vô cùng tự tin, trực tiếp gọi Vũ Tiên là sư mẫu như khẳng định với Long rằng nàng chắc chắn sẽ chiến thắng.
Lưu Ly cũng hướng về Hoàng Yên cổ vũ, cô bé rất mong sư tỷ có thể chiến thắng, một phần vì Yêu Đao một phần vì...người kia.
Vũ Tiên nhoẽn miệng cười liếc mắt với Long: “Ông xã nơi này chiến đấu được không?”
“Đợi anh một chút.” Long nói rồi giậm chân xuống đất.
Dị biến này sinh, không gian xung quanh lập tức thay đổi, từ sân vường trong phút chốc biến thành một hoang mạc đầy rẫy núi đá dựng đứng, tầm nhìn xa không tưởng, bầu trời cũng thay đổi từ nắng ấm sáng sớm chuyển sang giữa trưa oi ả.
“Cái...cái này là gì vậy?” Vũ Tiên ngơ ngác nhìn xung quanh, nàng giật mình phát hiện sau lưng chính là nhà của mình, nói vậy đây chính là sân sau nhà mình nhưng mà...
“Huyễn Thế, chúng ta vậy mà đã đi vào Huyễn Thế.” Lê Hoàng Yên kinh sợ thốt lên, ánh mắt nhìn về vị sư phụ tương lai tràn đầy kính sợ.
“Không phải Huyễn Thế nhưng mà nơi đây mạnh hơn Huyễn Thế.” Long nhìn thành quả của mình mà gật đầu hài lòng.
“Anh đã thiết lập hàng loạt trận pháp không gian biến nơi đây thành một thao trường huấn luyện thứ thiệt với mọi loại địa hình từ đơn giản đến hiểm địa.
Đương nhiên dù mấy người có phá phách cỡ nào đi nữa cũng sẽ không ảnh hưởng đến sân vườn thực tại.”
Ba đứa kia nhìn Long như quái vật, loại thủ đoạn này nghe cũng chưa từng nghe qua chứ nói gì đến tận mắt chứng kiến.
“Hì hì coi như anh thông minh.” Vũ Tiên cười cười táng thưởng rồi bước lên một bước, nhưng mà...
Bụp...
Cơ thể trở nên nặng nề đỏ oạch xuống mặt đất nóng ran.
Long nhuếch mép cười: “Quên nói cho em biết trọng lực nơi đây được anh thiết kế gấp ba lần so với hiện thực.”
Vũ Tiên chậc vật ngồi dậy lườm Long.
“Sao không nói sớm!”
“Đến cả trọng lực cũng có thể thay đổi? Nè Long, ông có thể thay đổi thời gian không vậy?” Vân hỏi.
“Lúc đầu cũng dự tính sẽ thiết lập một Thánh Trận tác động quỷ tích thời gian trong này chậm lại vài lần so với thực tại, nhưng mà làm vậy tiêu hao quá lớn, chỉ có thể dùng liên tục trong chục năm thôi.” Long gãi mũi nói, nếu có thêm một viên tương tự Hỗn Nguyên Châu hắn sẽ thiết lập hoàn chỉnh ngay.
Cả bọn nghe xong xém bật ngữa, tên này không thể dùng từ ngữ thông thường để diễn tả, Lưu Ly nhìn Hoàng Yên cả hai còn nghi ngờ Long là một vị Thần chứ không phải một Thánh Đế, bởi lẽ thủ đoạn của hắn quá mức khủng khiếp.
“Bắt đầu đi.” Long nói.
Vũ Tiên trong tay cầm Ma Thần Kiếm đối diện với Lê Hoàng Yên cầm Yêu Đao.
“Vũ Tiên cấp tham chiến!” Vũ Tiên cất lời.
Tuy có chút bất ngờ về cấp độ của sư mẫu nhưng mà bản thân nàng chưa bao giờ đánh giá thấp bất kỳ đối thủ nào cả.
“Lê Hoàng Yên cấp tham chiến!”
Ánh mắt Lê Hoàng Yên thay đổi, sát khí nàng tích tụ bấy lâu nay bạo phát cực mạnh ép đến Vũ Tiên, sau khi thấy thủ đoạn của Long nàng quyết tâm phải ôm đùi hắn bằng mọi giá.
Cơ thể nàng sáng lên ánh lục quang.
Vũ Tiên khi dùng đến Ma Thần Kiếm lập tức tiến vào trạng thái Nhân Kiếm Hợp Nhất, một lĩnh vực tuy có chút mỏng manh hình thành xung quanh nàng.
Sát khí của Lê Hoàng Yên đánh tới trực tiếp va chạm với lĩnh vực kia của Vũ Tiên, cả hai tác động không ai nhường ai, nơi va chạm giữa hai lực lượng vô hình Vân cùng Lưu Ly chỉ có thể nhìn thấy một vòi rồng cát xoay tròn theo quỷ tích khó hiểu.
Bụp...Bụp...Bụp...
Âm thanh va chạm giữa hai luồn lực lượng liên tục vang lên giữa không gian...
Ánh mắt hai cô gái nhìn nhau như tử địch.
Một tia sáng chạy dọc theo lưỡi kiếm Ma Thần, trên thân kiếm lập lòe lôi đình kim sắc...
Yêu Đao trong tay Hoàng Yên rung lên hưng phấn, thân đao đỏ ngầu bóng loáng phản chiến đôi mắt hung ác đầy mỹ lệ...
Bùm.
Vòi rồng cát nổ tung cất tiếng súng khai cuộc.
Hai cô gái bằng tất cả sực mạnh lao vào nhau, cả hai cùng chém vào nhau...hai lưỡi kiếm sắc bén va chạm nhau nhưng không có bất cứ âm thanh nào vang lên, một luồng khí lãng từ nơi kiếm giao càn quét ra xung quanh bược Vân cùng Lưu Ly phải lùi lại vài bước.
Nơi hai lưỡi kiếm giao nhau không khí như bị áp bức làm vặn vẹo đến mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
KÉT......
Âm thanh kiếm ngâm vang lên chói tai làm Vân cùng Lưu Ly phải ngồi xổm xuống đất hai tay bịt tai.
Chỉ thấy hai người cắt kéo lưỡi kiếm của nhau, tia lửa bắn ra tung tóe.
Liên tục hàng chục nhát chém và vào nhau khiến bầu không khí xung quanh vang lên những tiếng nổ không ngớt...cho đến khi Vũ Tiên nhìn thấy một điểm sơ hở trong thế chém của Hoàng Yên, nàng giậm chân sử dụng thần thông bắn lên không trung, kim lôi lập lòe trên lưỡi kiếm chém xuống...
Hoàng Yên không phải dạng vừa, thấy đối phương thay đổi thế công liền trong nháy mắt xoay kiếm từ dưới chém lên đối kháng lưỡi kiếm chí mạng kia.
Xoẹt...Xoẹt...Xoẹt...
Khi hai lưỡi kiếm lần nữa va chạm nhau, hàng chục tia kim lôi từ nơi giao kiếm phóng thích ra xung quanh...
Hai cô gái bật lui ra xa, nhìn nhau đầy kiên kỵ.
Long hài lòng gật đầu với biểu hiện của cả hai, đây là lần đầu Vũ Tiên giao đấu với một kiếm sư mà đó lại còn là Yêu Đao.
Xoẹt...
Hoàng Yên tụ kiếm khí rồi chém nhanh về phía Vũ Tiên.
Vũ Tiên nhuếch môi, giậm chân phóng lên không trung khi đường kiếm kia vừa đến, đồng thời sử dụng đến Quang Dực, nàng như một tia đạn bắn thẳng về Hoàng Yên, kim kiếm lóe lên chém ra những đòn thế chí tử.
Vì trọng lực ở đây gấp ba lần Hoàng Yên không thế không chiến được, đành phải vận dụng thân pháp tốc độ cùng cảm giác của Yêu Đao mà công kích lại đối phương.
Quang dực vỗ cánh cung cấp tốc độ cho Vũ Tiên đồng thời nàng liên tục sử dụng đến kỹ năng Đạp Không đổi hướng cấp tốc trước những đường kiếm đến từ Hoàng Yên,..vừa ra đòn ở vị trí này thì nàng lại Đạp Không thay đổi vị trí gần như trong tích tắc.
Hai cô gái cứ du đấu như thế, tách ra lại lao vào, kiếm ảnh lôi đình phóng thích liên tục...
Két...
Lưỡi kiếm Ma Thần xoẹt qua gương mặt yêu kiều Hoàng Yên, cô bé ngữa đầu đưa Yêu Đao lên phòng thủ, chỉ chậm tí nữa thì bị hủy dung rồi...
Vũ Tiên một đường không thành cất cánh bay lên.
Hoàng Yên thuận thế ngã ra sau liền liên tục xoay kiếm chỉ tỏng thoáng chống một cơn bão cát được hình thành rồi bao phủ nàng bên trong.
Bão cát xoay tròn không nhìn rõ bên trong, từ trong đó liến tục phóng thích ra hàng chục đường kiếm khí lưỡi liềm sắc bén.
Vũ Tiên đập cánh, chân Đạp Không thay đổi phương vị, đôi mắt mở lớn tìm kiếm khe hở giữa các đường kiếm khí mà phóng vào tiếp cận với bão cát...
Bụp...Bụp...Bụp...
Mỗi đường kiếm của nàng chém vào bão cát đều va chạm trực tiếp với Yêu Đao điều đó có nghĩa Hoàng Yên đã nhìn thấy quỷ tích chuyển động của nàng từ trong bão cát.
Vũ Tiên cất cánh lập tức ly khai phạm vi bão cát.
Đứng trên không trung nhìn thấy bão cát xoay tron bắn ra kiếm khí, Vũ Tiên liền giương kiếm lên cao, kim lôi lập tức bùng nổ, quang dực mở rộng che chắn phía trước người nàng như bộ chiến giáp, thế chẻ tre từ trên trãm xuống bão cát.
XOẸT.....
Lôi kiếm một đường hung hăng trãm xuống xé đôi bão các ra, các đường kiếm khí tập trung một chổ liên miên bất tiệt tấn công lên người Vũ Tiên, tiếc là có quang dực bảo vệ.
ẦM.
Một tia kim lôi khủng kiếp đánh xuống, dư ba công kích chấn động lan tỏa, những cột đá xung quanh bị trấn đến gãy đỗ, bão cát tan rã, kim lôi phóng thích càn quét xung quanh...
Chính giữa nơi va chạm, Vũ Tiên cầm Ma Thần đang gồng với Yêu Đao, quang dực hộ thể của nàng đã bị vỡ nát.
Hoàng Yên nghiến răng vận chuyển lực lượng cực hạn chống đỡ đòn tấn công khủng khiếp này, Yêu Đao lóe sáng hưng phấn, đây là lần đầu nó gặp địch thủ ngang tàng như thanh kiếm kia, dưới chân Hoàng Yên mặt đất cững rắn sau màn va chạm đã có những vết nức lan như mạng nhện...
“Ngang kèo sao?” Vân cất lời.
Lưu Ly gật đầu xác nhận, lâu lắm nàng mới thấy sư tỷ dùng đến sức mạnh cực hạn để chiến đấu.
Long nhìn chiến trường xung quanh rồi lắc đầu: “Trận này Vũ Tiên thắng, cô ấy vẫn chưa dùng đến bài tẩy.”
“A! Nhớ rồi.” Vân nhìn qua con chuột béo đang đứng cổ vũ nhớ đến trận đánh hôm qua thì rùng mình.
“Vậy chẳng phải Hoàng Yên sẽ...” nếu thật sự Vũ Tiên gọi hai con kia chơi hội đồng thì toang.
Lưu Ly nắm tay siết chặt, nàng không mong muốn bị trả về chút nào.
“Mà khoan đã, nguyên lực của chị Vũ Tiên không cạn kiệt sao?” Đây chính là điều mà nàng và Lưu Ly thắc mắc.
“Nguyên lực cô ấy mặc dù chỉ cấp nhưng thực tế chính là nguyên lực đè ném không giới hạn, càng ngày sẽ càng tích lũy thêm khủng bố, hơn nữa cô ấy có thể triệu hồi nguyên lực của Chủ Thần để hổ trợ.” Long vuốt cằm.
“Nếu muốn cô ấy tiêu hao hết nguyên lực thì hơi khó, gần như nguyên lực sẽ là vô hạn.”
Cả hai cô gái phóng ra sau lại tách nhau ra, Vũ Tiên triệu lại triệu hồi quang dực, sau khi có thêm Chủ Thần thứ hai khả năng và sức mạnh của nàng đã gia tăng trên diện rộng.
Hoàng Yên nhìn Vũ Tiên vỗ cánh trên không trung lập tức vận lên sát khí hòa cùng Yêu Đao, liên tục đâm Yêu Đao về phía Vũ Tiên.
Hàng loạt tia kiếm khí sắc lẹm vô hình bắn ra, chỉ có thể nghe thấy âm thanh vun vút trong không khí...
“Kiếm Vũ.” Vũ Tiên quát lên, đôi quang dực sau lưng nàng mở rộng hết cỡ, đồng thời sáng lên, hàng loạt lông vũ từ đôi cánh rơi rụng.
Vũ Tiên giương kiếm ra hiện Quang Dực liền đập mạnh hàng trăm chiếc lông vũ như những mũi kiếm bén nhọn phóng xuống.
Bùm...Bùm...Bùm...
Hai chiêu thức quần công liên tục va chạm nhau kịch liệt, một tràng pháo hoa lấp lánh trên không trung...
Lúc này Vũ Tiên chém ra một đường kiếm khí vo thưởng vô phạt, Hoàng Yên dể dàng lách mình né tránh.
“Xong! Vũ Tiên thắng.” Long lập tức cho ra kết quả trận đấu.
Hai cô gái tròn xeo mắt quan sát cuộc chiến hi vọng không bỏ sót bất cứ khoảnh khắc nào...
Đường kiếm kia của Vũ Tiên lại chém vào một phiến đá sau lưng Hoàng Yên, tản đá văng lên...
Vũ Tiên lập tức vỗ cánh lao xuống, Ma Thần Kiến trong tay huy động chém nát công kích của Hoàng Yên...
Hoàng Yên nhận ra đối thủ một lần nữa muốn sáp lá cà thì dùng lại viễn công, xoáy kiếm nghênh đón...
Tuy nhiên khi Vũ Tiên còn cách Hoàng Yên một đoạn nhỏ, ánh mắt nàng không trực tiếp nhìn Yêu Đao chém đến mà là nhìn tảng đá sau lưng Hoàng Yên đang từ từ rơi xuống...
“Hoán Đổi.” Vũ Tiên bắt chéo hai tay, cơ thể lập tức biến mất, thay vào đó vị trí của nàng chính là viên đá kia...
Hoàng Yên trước biến cố bất ngờ này lập tức thể hiện bản lĩnh của mình, cô nàng xoay người, cổ tay đảo lưỡi kiếm Yêu Đao vẽ một hình vòng cung theo chiều kim đồng hồ chém ra sau.
Vũ Tiên xuất hiện sau lưng Hoàng Yên tay trái cầm kiếm hướng cổ họng Hoàng Yên mà đâm đến, đồng thời nàng thi triễn kỹ năng Làm Chậm lên người Hoàng Yên dù là chỉ trong tích tắc để tay phải của nàng kịp hành động.
Hoàng Yên cảm giác cơ thể nặng nề trong một khoảnh khắc ngắn ngũi vừa trở lại bình thường thì mũi kiếm sắc bén chỉ cách cổ họng một tấc...
Hoàng Yên liếc mắt nhìn xuống thì toàn thân chấn động...
Những tưỡng lưỡi kiếm Yêu Đao của nàng sẽ cách cổ Vũ Tiên một tấc nhưng không...
Lưỡi kiếm của nàng đã bị Vũ Tiên dùng một hổ trảo bén nhọn cứng cáp chộp lấy...
Trận đấu kết thúc..