Lakjhal đứng dậy và lấy ra thanh kiếm Radefal, sau khi hấp thụ hai thanh kiếm Deviance và Platonic thì nó đã hoàn thiện hình thức của mình.
Toàn thân chỉ có lưỡi kiếm và chuôi kiếm, nhưng ngoại hình hoàn mỹ tuyệt đẹp, chỉ cần thêm bất kỳ chi tiết nào thì sẽ phá hư sự cân bằng của vẻ đẹp đó, chung quanh thân kiếm có lượn lờ ánh sáng đen và trắng tinh khiết và thuần túy nhất.
Hiện tại Radefal có thể can thiệp trực tiếp vào sự tồn tại, nó có thể hủy diệt hoặc khôi phục bất kỳ loại sinh mệnh nào.
Nó có thể ỗ nhiễm thứ thánh khiết nhất cũng có thể tịnh hóa thứ đọa lạc nhất.
Lakjhal bình thản nhìn thanh kiếm trong tay và thu hồi nó vào không gian vương tọa nhưng lại không được. Suy nghĩ một chút thì cậu đã hiểu được nguyên nhân.
Sự tồn tại của Radefal đã trở thành một sự nghịch lý của thế giới, vượt qua sự hiểu biết và chịu đựng của không gian vương tọa.
Lakjhal dùng Gnodom biến thành một chiếc hộp và cho thanh kiếm vào trong, cậu mang thanh kiếm và đi tìm Metatron để nói lời từ biệt.
Trên đường đi cậu cảm thấy tộc Thiên Thần sống trên núi Garael vắng đi hẳn. Metatron cảm giác được Lakjhal đã đi ra nên hiện thân trươc mặt cậu và nói:
-Vậy là ngươi đã thành công?.
Lakjhal gật đầu, Metatron nhìn sâu vào ánh mắt thanh niên và hỏi:
-Ngươi hạnh phúc?.
Lakjhal tự nhiên gật đầu và mỉm cười ấm áp khiến Metatron kinh ngạc, sau đó hắn bỗng nhiên cười nhẹ và nói:
-Ta cảm thấy yên tâm, có lẽ đây là cảm xúc lo lắng.
-Ngươi xem ta là bạn?.
Metatron ngẩn người trước câu hỏi của Lakjhal sau đó đáp lời:
-Có lẽ…
-Ngươi không nên làm thế, ta đã không cảm nhận được hạnh phúc khi ngươi xem ta là bạn.
Metatron nhíu mày nói:
-Chẳng lẽ…
Lakjhal gật đầu thản nhiên nói:
-Đúng vậy, ta đã mất đi tất cả mọi tình cảm đối với mọi thứ trên thế giới, trong lòng ta chỉ còn một tình cảm duy nhất, đó là tình yêu cho người quan trọng nhất.
-Ngươi sẽ không hạnh phúc, chắc chắn.
Lakjhal mỉm cười ấm áp nói:
-Không. Hiện tại ta là người hạnh phúc nhất thế giới.
-Mong rằng như vậy, bạn của ta.
Metatron thở dài nói, sau đó hắn mỉm cười tự nhiên không còn lạnh lùng như trước. Lakjhal nói:
-Cũng đã đến lúc ta rời đi nên đến để thông báo với ngươi.
-Lên đường bảo trọng.
Lakjhal không đáp lời mà biến thân thành Vua Chiến Tranh và dứt khoát bay vút đi, Metatron nhìn bóng dáng đã xa và nhếch miệng cười thú vị nói thầm:
-Ngươi không xem ta là bạn, nhưng xem ngươi là bạn hay không lại là quyền của ta, hẹn ngày gặp lại.
…
Lakjhal sau khi lột xác về tinh thần, cảm xúc, linh hồn và thân xác thì cảm thấy thế giới trở nên rõ ràng trong mắt cậu hàng nghìn lần so với trước.
Lực lượng trong người Lakjhal nhờ hấp thụ phần dư thừa được tích tụ của hai thanh kiếm Deviance và Platonic còn lại nên đã đột phá mức Drastro.
Lakjhal dùng Mieris quan sát dòng chảy của thời gian, đã lại năm nữa trôi qua kể từ khi cậu rút ra thanh Platonic.
Trong thời gian đó cậu chìm vào giấc ngủ trong chiếc kén năng lượng do hai thanh kiếm bị Radefal hấp thụ tỏa ra.
Vậy là cậu đã tuổi, cũng khá già, Lakjhal tự bật cười với suy nghĩ của mình. Đối với người đã mang trong thân thể dòng máu phượng hoàng, và lột xác hoàn mỹ thì tuổi cũng chẳng khác gì đứa bé sơ sinh.
Năm tuổi cậu đến thế giới này với cái tên Lạc Hạ.
Ba năm theo học kiến thức từ cha nuôi.
Tám tuổi theo Lancelot huấn luyện suốt năm.
Mười hai tuổi gặp Arthur, được nàng ban cho tên Lakjhal và sống bên cạnh nàng năm hạnh phúc nhất cuộc đời.
Mười lăm tuổi, mất đi điều quan trọng nhất là nàng và điên cuồng tu luyện nhằm báo thù và phục sinh Arthur.
Hai mươi tuổi thì tìm được tộc Tinh Linh và biết về sứ mệnh của mình.
Hai lăm tuổi rời đi tộc Tinh Linh và đến tộc rồng. Trải qua hành trình phiêu lưu thì lưu lạc đến phương bắc năm.
Mười ba năm sống chìm vào giấc ngủ trong lốt Vua Chiến Tranh.
Trở về vương quốc là đã tuổi, mười năm rèn luyện tại Địa Ngục, mười năm ngủ say trong chiếc kén năng lượng tại Thiên Đường.
Lakjhal nhìn lại quãng đường xuốt năm của mình và mỉm cười như tỉnh giấc sau một giấc mơ.
Lakjhal đứng trên vùng biển ngoài khơi phía cực đông của vương quốc và thu tất cả vào tầm mắt. Cậu nhẹ nhàng nói:
-Tạm biệt!...
Sau đó vỗ đôi cánh và bay ra khỏi kết giới lục địa.
…
Cậu bay vào buổi sáng còn buổi tối thì lấy từ không gian vương tọa ra một chiếc thuyền và nghỉ ngơi trên đó, bản thân dùng khí lưu Gnodom để điều khiển chiếc thuyền.
Sau hơn tháng bay trên biển theo hướng đông, cuối cùng Lakjhal cũng đã thấy được đất liền.
Theo lịch trình của Lakjhal thì nơi cậu đang đến là eo biển Xipi thuộc vương quốc Crimous.
Crimous có hơn sáu phần mười lãnh thổi tiếp xúc với biển, phía bắc giáp với nước vương quốc Timeson hiện nay đã đổi thành nước cộng hòa Timeson do nữ tổng thống Misaka Ackerman đứng đầu.
Phía nam giáp với vương quốc Rusdia do vua Adamad đứng đầu.
Crimous có vô số thành phố cảng sầm uất, và nền thương nghiệp chủ yếu dựa vào hàng hải.
Crimous sử dụng một dạng năng lượng tên là Hal, nó có rất nhiều ứng dụng đối với quốc gia này nhưng chủ yếu được dùng trong mục đích quân sự.
Crimous cũng có rất nhiều chủng tộc cùng chung sống nhưng chủ yếu là Tinh Linh hắc ám - Dark Elf, các chủng tộc còn lại hiện vẫn còn nằm trong các vùng đất tách biệt với thế giới loài người.
Lakjhal chú ý đến một đặc điểm của quốc gia này đó là họ đã phát hiện một dạng vũ khí chiến tranh tên Seikijin, đó là một sản phẩm được con người phát hiện cách đây năm của nền văn minh cũ.
Chúng là các sinh vật khổng lồ sống trong dạng trứng, khi người có khả năng điều khiển chúng kết hợp với Seikijin thì chúng sẽ thoát ra khỏi quả trứng và trở thành hình dạng dựa theo tính cách của người điều khiển.
Những người điều khiển được loại vũ khí chiến tranh này được gọi là Seikishi.
Các Seikishi và Seikijin chính là quân bài chiến đấu chủ lực của các lãnh chúa trong vương quốc Crimous.
Lakjhal từ trong tri thức của mình và dòng chảy lịch sử của vương quốc Crimous thì mỉm cười thì thào:
-Thú vị.
Cậu biết rằng Seikijin cũng không phải là sản phẩm của nền văn minh trước mà là các bộ phận của một con quái vật của tộc Undead thoát khỏi phong ấn.
Con quái vật đã bị Anh hùng của nền văn minh cách đây năm – Levis D’Cosgas tiêu diệt. Levis đã chia con quái vật thành nhiều phần và chôn giấu ở khắp nơi trên vương quốc.
Tiếp đó là nền văn minh cách đây năm, họ phát hiện ra các bộ phận của con quái vật và cho rằng đó là một thành tựu chiến tranh vượt trội của nền văn minh trước để lại.
Họ nghiên cứu, phát triển để rồi thành công khiến con quái vật lấy lại một phần sức mạnh. Nền văn minh của họ bị hủy diệt.
Đến thời đại này thì con người lại lần nữa phát hiện ra thứ vũ khí này và đặt tên nó là Seikijin.
Lakjhal thản nhiên cười, cậu có lẽ nên nghiên cứu một chút về thứ vũ khí tên Seikijin này, cậu cảm thấy Vua Chiến Tranh có thể sẽ tiến thêm một bước tiến hóa nữa nếu cậu thành công.
Sau khi trải qua tẩy lễ và lột xác hoàn mỹ thì Lakjhal đã có thể nhìn được các dòng chảy vốn mờ mịt như số mệnh, thời gian,… Việc lần này cũng đã trải qua sự quan sát của cậu.
Chiếc thuyền của Lakjhal cập vào bến cảng sầm uất của thành phố cảng Udd.
Lakjhal bước lên bến thuyền rồi cất bước tiến vào thành phố.