Việc đã đến nước này, nói đến nước này, chẳng lẽ mình so với Từ Lệnh Nghi còn am hiểu mọi thứ hơn hay sao? Hơn nữa theo như lời Từ Lệnh Nghi, chuyện này một người vì mọi người, hắn so với mình áp lực lớn còn hơn nữa. Thập Nhất Nương lựa chọn tin tưởng Từ Lệnh Nghi.
Nàng gật đầu, thấp giọng dặn hắn:” Hầu Gia phải bảo trọng nhiều hơn. Như ngài nói, phía sau ngài còn có rất nhiều người đó!” Từ Lệnh Nghi gật đầu cười, đưa tay đi vỗ vỗ bả vai của nàng: “Đi giúp ta thu thập đồ vật đi! Ta nghĩ một người ở trong này lẳng lặng ngồi chút!” Thập Nhất Nương có thể lý giải, loại thời khắc mấu chốt này cần thanh tỉnh đầu óc.
Nàng mang cho Từ Lệnh Nghi chén trà nóng, đem Hạ Y cùng Xuân Mạt kêu tiến vào, các nàng giúp đỡ thu thập đồ vật. Thật sự là mở nhãn giới a.
Hóa ra tiết y bạch lăng liền muốn mang hai mươi bốn bộ đi…… Ánh mắt nàng dừng đống xiêm y ở tủ quần áo cùng mười hòm xiểng trong lúc đó bồi hồi, quyết định về sau đi thân thích nếu có thể tốt nhất không ở qua đêm, thật sự là quá phiền toái.
Nhìn thấy sắc trời không còn sớm, nghĩ hôm nay buổi tối Từ Lệnh Nghi sẽ nghỉ ở chỗ Kiều di nương, Thập Nhất Nương quyết định đi chỗ thái phu nhân nơi đó ăn cơm trở về thu thập. Liền nhẹ chân nhẹ tay đi noãn các.
Từ Lệnh Nghi khoanh chân ngồi ở kháng, ngẩng đầu nhìn tuyết trắng ngà ngà ngoài cửa sổ, có chút đăm chiêu. Nghe được động tĩnh, quay đầu hướng tới Thập Nhất Nương cười cười.
Thập Nhất Nương nhỏ giọng nói:” Thời điểm không còn sớm, phải đứng dậy đi chỗ nương nơi đó!” Từ Lệnh Nghi gật đầu, cùng Thập Nhất Nương đi chỗ thái phu nhân nơi đó.
Trên đường gặp được vợ chồng Từ Lệnh Trữ. Cho nhau thấy lễ, Từ thị huynh đệ đi ở phía trước, nói chuyện trong nhà. Tam phu nhân cùng Thập Nhất Nương đi ở mặt sau, giới thiệu một ít quản sự bà tử trong nhà, hai nhóm người, một nhanh, một chậm, càng lúc càng xa. Thập Nhất Nương phát hiện, muốn đuổi kịp đi, Tam phu nhân lại như trước không nhanh không chậm, lại cứ cùng nàng nói chuyện, Thập Nhất Nương nghĩ muốn mau cũng mau không được, lập tức hiểu được Tam phu nhân là kéo mình cho tam gia cùng Từ Lệnh Nghi nói chuyện.
Thần bí như vậy, không ngoại trừ là về việc giao chuyện trong nhà, Tam phòng ngoại phóng! Thập Nhất Nương cười chậm cước bộ, cùng Tam phu nhân bước lí nhàn nhã tiến sân thái phu nhân.
Mấy đứa nhỏ mới đến, ngồi ở bên người thái phu nhân nói chuyện, thái phu nhân tươi cười đầy mặt, thập phần cao hứng.
Mọi người gặp qua lễ, đi gian phía đông ăn cơm chiều, tiễn Từ Tự Cần cùng Từ Tự Dụ, tam gia cùng Tam phu nhân, Từ Tự Kiệm đi, Thập Nhất Nương tiễn Trinh tỷ nhi cùng Truân ca vào nhà đem không gian để lại cho mẹ con Từ Lệnh Nghi, sau đó đi phòng Trinh tỷ nhi ở.
Trinh tỷ nhi trụ ở đông phòng phía sau noãn các, hé ra giường vuông nho nhỏ, la trướng đỏ thẫm, chăn đoạn cẩm màu vàng hạnh, một bên bày mấy chậu hoa vàng trên hương án, trong phòng có hương mai lan tỏa.
” Thật khá.” Mắt Thập Nhất Nương lộ ra thưởng thức. Trinh tỷ nhi mân miệng cười, dâng trà cho Thập Nhất Nương. Thập Nhất Nương tiếp nhận, là Thiết Quan Âm.
Nàng không khỏi giật mình, nhớ tới mình ở trước mặt đại thái thái tốn công phu lấy lòng. Bởi vì hiểu rõ áp lực, nàng hy vọng Trinh tỷ nhi có thể giống ánh mặt trời tháng năm thì thật là tốt – nắng sáng lạng.
Nàng lấy vòng tay trân châu ra cho Trinh tỷ nhi. Trinh tỷ nhi kinh ngạc: “Cho ta!”
Thập Nhất Nương gật đầu, cười nói:” Ngày mai Tuệ tỷ nhi ở cách vách sẽ tới, ngươi đến lúc đó giúp ta chiêu đãi nàng. Nhớ rõ phải mặc thật xinh đẹp.”
Trinh tỷ nhi đáy mắt hiện lên một đạo ánh sáng. Đáng tiếc ánh sáng này quá ngắn, làm cho Thập Nhất Nương tưởng mình bị ảo giác.
“Vậy Truân ca nhi?” Nàng do dự nói.” Cho hắn cùng tổ mẫu vặn dây thừng tốt lắm.” Thập Nhất Nương cười hướng nàng trừng mắt nhìn.
Trinh tỷ nhi cười rộ lên. Thập Nhất Nương đứng dậy cáo từ:” Ta ngày mai sớm một chút lại đây cho nương thỉnh an, đến lúc đó nhìn ngươi mặc xiêm y gì.”
Trinh tỷ nhi có chút ngượng ngùng tiễn nàng ra cửa. Đi vài bước, nàng nghe được nha hoàn tiểu Li của Trinh tỷ nhi phát ra thanh âm hoan hô nho nhỏ. Thập Nhất Nương mỉm cười, đi chỗ thái phu nhân nơi đó.
Thấy Thập Nhất Nương tiến vào, mẫu tử đều nhìn lại đây. Lời Từ Lệnh Nghi nói cũng không có ngừng: “…… Dù sao là hầu hạ qua cha cùng ngài, đến lúc đó một năm co` bao nhiêu bạc dưỡng lão là được. Một trăm bước đi đến chín mươi chín bước, không đáng lúc này xé mặt.” Thái phu nhân nhìn liếc mắt Thập Nhất Nương một cái, lại liếc mắt nhìn đứa con hoàn toàn không có ý lảnh tránh, trên mặt hiện lên nụ cười.
“Nương, ngài xem như thế nào?” Từ Lệnh Nghi hỏi thái phu nhân. Thái phu nhân” Nga” một tiếng, ngẩng đầu cười nói:” Liền y ngươi lời nói.” Lại nói,” Thời điểm không còn sớm, ngươi sớm một chút trở về nghỉ đi. Ngày mai còn phải đi Tây Sơn hành cung.”
Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương cho thái phu nhân hành lễ lui ra.
Trên đường, Từ Lệnh Nghi chủ động đối với Thập Nhất Nương nói:” Ta chỉ nói là hoàng hậu nương nương nghĩ muốn thừa dịp mùng tám tháng chạp phía trước đi Tây Sơn hành cung ngâm ôn tuyền, Tam hoàng tử làm bạn, ta hộ giá. Chuyện khác ta một mực không đề cập. Ngươi nhớ rõ đừng nói lỡ miệng.”
“Thiếp thân hiểu được!” Thập Nhất Nương cười cam đoan. Từ Lệnh Nghi liền dừng cước bộ, cười nhìn nàng:” Thực không cho ta vào cửa?” Giọng điệu có trêu chọc nồng đậm. Thập Nhất Nương ngạc nhiên.
Như thế nào đột nhiên dùng giọng điệu như vậy cùng mình nói! Từ Lệnh Nghi nhìn thấy nàng trừng lớn ánh mắt, con ngươi linh động đột nhiên trở nên ngây ngốc, cảm thấy thập phần thú vị. Cười xoay người tiến đến.
Thập Nhất Nương vội đuổi kịp. Trong lòng lại đánh trống. Từ Lệnh Nghi đây là ý tứ gì? Trở lại trong phòng, Từ Lệnh Nghi ở chỗ Thập Nhất Nương nơi này tắm rửa súc miệng, sau đó muốn đi Bán Nguyệt Phán.
Hai ngày trước không phải tốt sao, lại là làm sai gì sao? Nếu để hắn đi ngủ thư phòng, nếu cho thái phu nhân biết…… Nàng cắn cắn môi, thấp giọng nói:” Nếu không, Hầu Gia đêm nay liền nghỉ ở nơi này đi!”
Từ Lệnh Nghi dưới mắt hiện lên một tia trêu tức:” Ta đêm nay phải gặp vài vị phụ tá.” Thập Nhất Nương giật mình, tiện đà vẻ mặt đỏ bừng. Đứng ở nơi đó, hận không có chỗ nào chui vào mới tốt.
Lại hiểu sai ý…… Mà Từ Lệnh Nghi nhìn thấy nàng vừa thẹn vừa não, cố tình vừa muốn ra vẻ trấn định, nhẫn không được cười to:” Ta ngày mai giờ dần tiến cung.” Dáng người cao ngất, giảo bước mà đi.
Khắp phòng ở nha hoàn đều cúi đầu. Thập Nhất Nương trợn mắt há hốc mồm nhìn thân ảnh hắn đi xa, sau một lúc lâu mới kêu Hổ Phách:” Đi nói cùng Kiều di nương một tiếng, cho nàng đừng đợi cửa, Hầu Gia có việc, hôm nay nghỉ Bán Nguyệt Phán.”
Hổ Phách trả lời mà đi. Đến nửa đêm, Thập Nhất Nương bị một trận tiếng đàn róc rách đánh thức.”Xảy ra chuyện gì?” Nàng mơ mơ màng màng hỏi Đông Thanh. Đông Thanh đã khoác áo đứng dậy: “Ta đi nhìn xem.”
Chỉ chốc lát lộn trở lại: “Kiều di nương đánh đàn.” Thập Nhất Nương bất đắc dĩ hít một hơi, nói:” Ngươi đi nói cùng nàng, quá muộn, tất cả mọi người muốn ngủ, bảo nàng ngày mai hãy đàn.”
Đông Thanh trả lời mà đi. Tiếng đàn cũng không có ngừng, chính là thay đổi khúc nhạc, ngẫu nhiên có tiếng động cao vút truyền đến, ngược lại làm cho người ta càng ngủ không được—giống như trên lầu người thoát một chiếc hài để tại sân thượng phát ra một tiếng nổ, sau đó chiếc hài thứ hai chậm chạp không có hạ xuống khiến cho người ta chờ đợi sốt ruột.
Thập Nhất Nương dùng chăn bịt đầu, miễn cưỡng ngủ lại, đến giờ sửu rời giường rửa ráy. Mới vừa thu thập xong, Từ Lệnh Nghi tiến môn.
Hắn vừa thấy đi thần thái sáng láng, nhưng khóe mắt thản nhiên có tơ đỏ lại tiết lộ hắn mỏi mệt.” Hầu Gia một đêm không ngủ?” Thập Nhất Nương có chút lo lắng hỏi, bưng sữa dê cho Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi uống một hơi cạn sạch:” Ngủ hai canh giờ.” Ngủ hai canh giờ thì như thế nào khóe mắt có sợi đỏ. Chỉ có thức suốt đêm mới như vậy.
Lúc này nói bảo trọng thân thể có vẻ không có thành ý, hắn lo lắng hết lòng, các nàng mới có thể càng an toàn. Thập Nhất Nương bưng canh gà ác hầm đông trùng hạ thảo cho Từ Lệnh Nghi:” Buổi sáng uống chút canh cho ấm áp dạ dày, người thoải mái một chút.”
Từ Lệnh Nghi gật đầu, uống một chén thang, ăn bốn bánh bao nhỏ. Thập Nhất Nương cũng uống nữa chén cháo nhỏ, lại cho người ta mang bánh nhân thịt cho Từ Lệnh Nghi mang theo. Kiều di nương đến đây.
Chẳng lẽ là nghe được tiếng gió đến tiễn đưa Từ Lệnh Nghi? Bất quá, tin tức của nàng cũng rất linh thông. Thập Nhất Nương tỉnh bơ, cho tiểu nha hoàn truyền nàng tiến vào.
Gần một tháng không nhìn thấy Kiều Liên Phòng, nàng vẫn như trước dáng điệu thước tha mềm mại. Đầu đầy tóc đen tùy ý búi tóc toản nhân, mặc một bộ xiêm y trắng, thanh lệ như một dòng nước.
Thấy Từ Lệnh Nghi, nàng lộ ra giật mình thanh tình:” Hầu Gia cũng ở……” Từ Lệnh Nghi cười gật đầu, đối với nàng thái độ thực nhã nhặn dễ gần.
Thập Nhất Nương thấy, liền phân phó tiểu nha hoàn cấp nàng bưng ghế con đến, hỏi nàng:” Ăn cơm chưa? Muốn thêm một chút hay không?”
Kiều Liên Phòng liếc mặt nhìn nghiêng Từ Lệnh Nghi một cái, thấp giọng nói:” Còn không có…… Thiếp thân là đến là nhận lỗi với phu nhân?” Từ Lệnh Nghi đáy mắt hiện lên một tia ngoài ý muốn.
Thập Nhất Nương cười bảo người ta đưa cho nàng một chén canh gà ác, nói:” Chính là chuyện ngày hôm qua nửa đêm canh ba đánh đàn?”
” Đúng vậy.” Kiều Liên Phòng có chút bất an hạ thấp người,” Thiếp thân không nghĩ ngài bên này có thể nghe thấy. Nghĩ phu nhân một đêm cũng không có ngủ ngon. Tất cả đều là thiếp thân không phải.”
Thập Nhất Nương thản nhiên cười:” Ngươi cũng biết, bởi vì sợ ầm ĩ người khác, chính là Trinh tỷ nhi cũng không dám luyện cầm lớn.” Kiều Liên Phòng nghe xong lại bất an, vẻ mặt đỏ ửng lẩm bẩm nói thầm.
Đang nói, Tần di nương cùng Văn di nương đến đây. Từ Lệnh Nghi không khỏi đào đồng hồ quả quýt của mình ra xem canh giờ.” Là ta cho Tần di nương cùng Văn di nương lại đây.” Thập Nhất Nương nhìn thấy cười nói,” Hầu Gia muốn đi Tây Sơn ở vài ngày, cũng cho hai vị di nương đến tiễn chân Hầu Gia.”
Từ Lệnh Nghi nắm tay:” Phu nhân lo lắng!” Thập Nhất Nương cười nói:” Vốn là việc của thiếp thân.” Khóe mắt hướng Kiều Liên Phòng, xem nàng quả nhiên thần sắc đại biến.
Hai vị di nương cho Thập Nhất Nương cùng Từ Lệnh Nghi hành lễ, Từ Tự Dụ, Trinh tỷ nhi cùng Truân ca nhi cũng một trước một sau đến, đợi đứa nhỏ hành lễ xong, Thập Nhất Nương trước cùng Từ Lệnh Nghi đi cấp thái phu nhân từ giã, sau đó dẫn các nàng đem Từ Lệnh Nghi đưa đến thùy hoa môn.
Từ Lệnh Nghi dặn Từ Tự Dụ:” Ngươi là trưởng tử, lúc ta không ở nhà, phải giúp người lớn quản thúc muội muội, đệ đệ.” Từ Tự Dụ cung kính đáp lễ ứng”Vâng”.
Từ Lệnh Nghi hướng tới Thập Nhất Nương gật đầu, sau đó từ gã sai vặt vây quanh đi ra khỏi thùy hoa môn. Thập Nhất Nương đợi bóng Từ Lệnh Nghi không thấy, lúc này mới thản nhiên nói:” Kiều di nương lưu lại, tất cả mọi người tan đi!”
Ánh mắt mọi người đều ở dừng ở trên người Kiều Liên Phòng một lát, lúc này mới cấp Thập Nhất Nương hành lễ, đều tự tán đi. Kiều Liên Phòng ánh mắt có chút lóe ra, nói:” Phu nhân lưu ta có thể có gì phân phó?”
” Chúng ta vừa đi vừa nói.” Thập Nhất Nương cười nói,” Kiều di nương thân thể tốt không?” Kiều Liên Phòng nói:”Nhờ phúc của phu nhân phúc, vẫn ăn dược. Chẳng qua ta yếu ớt, khi ốm khi đau, làm cho phu nhân nhớ thương.”
Thập Nhất Nương nghe xong trong lòng âm thầm thở dài. Cùng nàng nói chuyện giống như xã giao với phu nhân tiểu thư. Làm tiểu thiếp không sợ, sợ nhất chính là làm tiểu thiếp còn không thể đúng vị trí của mình.