Edit: pthu Beta: Tiểu Tuyền Kết Hương trầm mặc.
Nàng là nha hoàn hồi môn của Nhị phu nhân. Về sau thì Nhị gia qua đời. Nhị phu nhân đem mọi người thả đi ra ngoài, chẳng qua là nàng không muốn ra ngoài, nên gửi tên ở miếu thờ, nên còn ở lại.
Những ân ân oán oán của Nhị phu nhân cùng cữu thái thái, nàng hiểu rõ ràng nhất.
Lại nói, cữu thái thái cái gì cũng tốt, chỉ có một việc làm cho người ta cảm thấy có chút chịu không nổi, là dù gặp phải chuyện gì thích kêu gào muốn về nhà mẹ đẻ. Cũng chính là như vậy, Hạng lão thái thái rất không thích con dâu này. Có một lần còn đem Hạng lão thái thái giận đến ngất đi.Quan hệ của Nhị phu nhân cùng tẩu tẩu này cũng là càng ngày càng khẩn trương. Mấy năm trước, bên cạnh Nhị phu nhân có Nhị gia, vừa chủ trì việc bếp núc của Hầu phủ, còn có thể cố nén tính khí cùng Hạng thái thái ngồi một chút, sau này Nhị gia vừa mất, tính tình thanh đạm của Nhị phu nhân dần dần biến mất, lúc đầu thấy Tứ phu nhân cũng không kiên nhẫn, càng đừng nói vốn là tẩu tử này làm cho nàng không thích nổi!
Nàng nghĩ tới đây, dưới đáy lòng không khỏi thở dài.
“Vậy, ngài thật sự chuẩn bị để cho Nhị tiểu thư gả tới đây sao?” Nghĩ đến Nhị tiểu thư từ nhỏ liền bị kẹp ở giữa Đại tiểu thư đoan trang nhã nhặn lịch sự cùng Tam tiểu thư hoạt bát đáng yêu, nên rất không thu hút, Kết Hương liền không nhịn được hỏi một câu.
“Ban đầu ta cũng không thật lòng suy nghĩ.” Nhị phu nhân nói, “Ta tưởng là Thập Nhất Nương biết rồi chắc chắn sẽ không đáp ứng đâu. Theo tính tình của Hầu gia, chuyện này tám phần mười, sẽ làm thôi. Không nghĩ tới Thập Nhất Nương lại đáp ứng.” Vừa nói, nàng cười cười.
Kết Hương không giải thích được.
Sự kiên nhẫn của Nhị phu nhân đối với nha hoàn ngốc nghếch trung thành, hầu hạ bên người không phải người bình thường có thể so sánh được, có lẽ do những ngày sống cô quạnh đã tạo thành thói quen không thích nói dong dài.
“Ngươi suy nghĩ một chút, bây giờ con dâu này cưới về là phải ở trước mặt mẹ chồng lập quy củ. Nếu như không để ý nguyện vọng của Tứ phu nhân cố chấp cưới về, nàng hôm nay muốn con dâu đấm chân cho nàng. Ngày mai muốn con dâu bóp vai cho nàng, con dâu dám nói chữ “không” sao? Nếu để cho nàng hành hạ tiếp như vậy, trong nhà còn có thể an bình sao? Hầu gia sở dĩ muốn vì Dụ ca cưới cháu gái nhà mẹ của ta, thứ nhất hai nhà chúng ta vốn chính là thân thích, có phần tình cảm thông gia, thứ nữ gả cho thứ trưởng tử làm mối thích hợp. Thứ hai là muốn cho Dụ ca tìm đường ra, cứ như vậy, cũng tránh cho người có tâm địa xấu trăm phương ngàn kế giựt dây Dụ ca, nghĩ đến ít đồ trong nhà. Nếu như con dâu còn không có cưới về mà Tứ phu nhân đã ồn ào lên như trước, chẳng phải là kết quả của sự việc trái với mong muốn ban đầu. Hầu gia hiển nhiên chỉ có thể một mình gánh chịu.”
Kết Hương gật đầu: “Đạo lý này đúng như phu nhân nói.”
“Nhưng hôm nay Hầu gia cùng Tứ phu nhân tới tạ ơn như vậy, bản thân ta cảm thấy, Nhu Nột gả vào cũng không tệ!” Nhị phu nhân cười nói, “Đừng nói cửa hôn sự này đối với Từ gia có trăm cái lợi không có một cái hại, chính là đối với Nhu Nột. Cũng chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu.
Dụ ca là thứ xuất, ở trước mặt Nhu Nột khó tránh khỏi có mấy phần thiếu tự tin, nếu như ca ca có thể ở trên con đường làm quan của Dụ ca giúp đỡ được chút gì, lấy tính tình của Nhu Nột vâng vâng dạ dạ này, giữa vợ chồng dù cho không thể cầm sắt hòa minh cũng có thể tương kính như tân, huống chi có cô cô là ta ở đây, Thái phu nhân cũng tốt, Hầu gia cũng tốt, nhìn trên mặt mũi ta, cũng sẽ đối với nàng khoan dung mấy phần. Coi như là Thập Nhất Nương muốn ở trước mặt nàng ra vẻ mặt mũi mẹ chồng, ít nhiều gì cũng có chút kiêng kỵ, Tần di nương thì càng không cần phải nói, quyết không dám đối với Nhu Nột nửa phần bất kính.”
*cầm sắt hòa minh: đàn cầm và đàn sắt cùng nhau phát ra âm thanh, ý chỉ vợ chồng yêu thương hòa thuận ý, Tương kính như tân: ngược lại với câu kia, ý chỉ tôn trọng nhau như khách.
Kết Hương nghe có đạo lý, biết cứ như vậy, theo tính tình của Nhị phu nhân. Nhị tiểu thư khẳng định liền được gả cho Nhị thiếu gia rồi.
Nàng cảm thấy như vậy không tồi, nên vui mừng nói, “Nhị thiếu gia cùng Nhị tiểu thư trôi qua tốt, chúng ta nơi này cũng náo nhiệt!”
“Chuyện hôn nhân này, là cực kì đoán không được đấy.” Nhị phu nhân nghe lại cười nhàn nhạt, “Mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên. Chỉ dựa hoàn toàn vào vận khí!”
Kết Hương thấy nàng không có nụ cười, đột nhiên nghĩ đến nhị gia – từ khi nhi gia qua đời đến nay, ngay cả lúc Nhị phu nhân thoải mái cười to, cũng không phải là cái loại rực rỡ làm cho người ta lóa mắt như trước kia.
Thần sắc nàng không khỏi buồn bã.
Nếu là Nhị gia còn sống, sẽ tốt biết bao nhiêu.
Ý niệm trong đầu chợt lóe qua nữa.
Nàng nhanh chóng thu lại tâm tư. Không dám suy nghĩ nhiều, cũng không mong muốn suy nghĩ nhiều.
“Vậy ngài ngày mai trở về, cần phải hảo hảo cùng cữu thái thái nói một chút.” Kết Hương khuyên Nhị phu nhân, “Ngài nếu như yêu thương Nhị tiểu thư, cứ để cho Nhị tiểu thư vui vui mừng mừng ra cửa mới phải. Bằng không, Nhị tiểu thư một mặt là mẫu thân, một mặt là cô cô, ở giữa còn có Tứ phu nhân, vậy cuộc sống trãi qua sẽ có nhiều rắc rối a!”
Nhị phu nhân lại không có lên tiếng, đứng dậy nói: “Chúng ta đi tới chỗ Thái phu nhân đi! Cũng tránh cho lão nhân gia nàng chờ lâu!”
Kết Hương biết tính tình của nàng, nên không nói thêm lời nào, đứng dậy theo nàng đi tới chỗ Thái phu nhân.
Thái phu nhân kéo tay Nhị phu nhân ở trên giường nói chuyện: “Hai người bọn họ đi chỗ ngươi làm cái gì?”
Nhị phu nhân có chút ngoài ý muốn.
Nàng không nghĩ tới Thái phu nhân hỏi chính là cái này. Nhưng rất nhanh kịp phản ứng, cho tới nay Thái phu nhân còn không biết Từ Lệnh Nghi muốn cho Từ Tự Dụ lấy cháu gái của mình.
Lại nói, lúc nàng đi Tây Sơn, Thái phu nhân cũng tốt, Từ Lệnh Nghi cũng tốt. Thái độ đối với Thập Nhất Nương là đảm bảo duy trì khoảng cách nhất định cẩn thận từng li từng tí xem chừng. Nhưng nàng mỗi một lần trở về, tình huống lại thay đổi một phen —— Thái phu nhân đối với Thập Nhất Nương che chở thì không nói, Từ Lệnh Nghi cũng bắt đầu dần dần đem nàng làm thê tử mà đối đãi. Khi đó đã cảm thấy tiểu cô nương này không đơn giản. Nhớ tới hôm nay hai người tay trong tay hướng nàng nói cám ơn…..
Nhị phu nhân không khỏi cười nói: “Hai người đi đến chỗ ta nói cám ơn đấy!”
“Cám ơn?” Thái phu nhân nghe thấy ngẩn ra, “Nói tạ ơn gì?”
Nhị phu nhân liền đem chuyện Từ Lệnh Nghi ủy thác mình làm mai nói.
Thái phu nhân thoáng cái liền hiểu được toàn bộ.
Khó trách hai người đó lại giận nhau.Hơn phân nửa là bệnh cũ chuyên quyền độc đoán lại ôm đồm của Lão Tứ tái phát. Không nói tiếng nào liền ủy thác Nhị tức phụ về nhà mẹ đẻ nói tốt cho người. Chờ sau khi sự tình đã định ra, mới nhớ tới phải nói cho Thập Nhất Nương một tiếng.
Thái phu nhân nghe xong sắc mặt trầm xuống.
“Nói tới chuyện này cũng là tại ta.” Nhị phu nhân nhìn ở trong mắt thở dài nói, “Ngài cũng biết, tẩu tẩu cùng ta như nước với lửa. Thời điểm Hầu gia nhờ ta đi nói giúp, ta không tiện dập tắt hăng hái của Hầu gia, lại nghĩ tới người khác đi nói còn có thể thành công, ta đi nói, tẩu tẩu nhất định là sẽ không đáp ứng. Định bụng qua loa một phen. Cho nên trước đó có chút ít lời cũng không có hỏi nhiều, sợ Hầu gia hiểu lầm là ta đang lo lắng hắn quản không được người trong nhà.”Nàng vừa nói, trên mặt lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng không sai, “Ai biết, ca ca của ta nghe được lại cảm thấy tốt. Ngay tại chỗ đáp ứng liền không nói. Vừa nghe nói Hầu gia muốn tìm tính tình lương thiện, lập tức quyết định Nhu Nột rồi. Lúc đó trái lại ta xuống đài không được rồi. Ngày đó ở chỗ ngài gặp được Tứ đệ muội, nàng là người lễ nghi hết sức chu đáo, gặp được ta mà một tiếng cũng không có nói ra. Ta lúc ấy trong lòng đã nghĩ, gay go, không phải là Tứ đệ muội không đồng ý chuyện hôn sự này, thì chính là trước đó Hầu gia căn bản không có nói với nàng.” Nhị phu nhân nhìn Thái phu nhân cười khổ, “Ta liền càng không thể lên tiếng rồi. Đang suy nghĩ làm sao đem cái dây thừng này tháo ra, ai biết bọn họ lại đi tới chỗ ta.” Vừa nói, nhoẻn miệng cười, “Không chỉ có hướng ta nói cám ơn, còn để cho ta ngày mai đi thăm dò ngụ ý của ca ca!” Lại khuyên Thái phu nhân, “Ngài cũng đừng lo lắng, ta thấy bộ dáng hai người đó, nhất xướng nhất hợp, rất lắm!”
*nhất xướng nhất hợp: đại ý tương tự phu xướng phụ tùy
Thái phu nhân nghe Nhị phu nhân nói như vậy, lại nhớ đến Đỗ ma ma nói bọn họ vừa nói vừa cười, sắc mặt khẽ biến thành nguôi giận “Chẳng qua là cái tính tình này của Lão Tứ, dù sao cũng phải sửa lại mới được! May mắn, người nhà của chúng ta miệng mồm tốt, chỉ có mấy phòng đầu ở cùng một chỗ, nếu không ngươi nghĩ xem mặt của Thập Nhất Nương phải đặt ở nơi nào đây.” ⇒ tỷ xem lại giùm e đoạn này nha
“Hầu gia là nhất gia chi chủ!” Nhị phu nhân nói, “Những mưa mưa gió gió trong nhà cũng là hắn cản. Có đôi khi thật đúng là phải cần chuyên quyền độc đoán chút ít mới tốt. Ta xem bộ dáng Tứ đệ muội, cũng là người thông tình đạt lý đấy. Những cái khác không nói, ít nhất hai người không có vì chuyện này mà cãi nhau đến không thể dàn xếp. Ngài trước kia cũng không phải thường nói, nồi nào úp vung nấy. Ta thấy Hầu gia cùng Tứ đệ muội, thật sự là hợp nhau rồi!”
*nhất gia chi chủ: người chủ đứng đầu một gia đình.
Thái phu nhân nghe được không khỏi bật cười: “Cứ hay đem lời của tar a nói.”
Nhị phu nhân thấy Thái phu nhân cao hứng trở lại, cũng cười: “Ngài không nhìn thấy đâu, lúc Hầu gia tới chỗ ta, mở miệng là “Chúng ta”. Hầu gia trước kia, chưa từng như vậy?”
Thái phu nhân nhớ tới chuyện trước đây, không khỏi khẽ gật đầu. Hỏi tới chuyện hôn sự của Từ Tự Dụ: “…. Nếu có thể thành công, thật đúng là một mối hôn sự tốt!”
Lão nhân gia cũng là người thấu đáo, đâu có nhìn không ra quanh quanh co co trong chuyện này.
“Ca ca của ta người ra sao, ngài cũng biết đấy.” Nhị phu nhân thuận tay rót cho Thái Phu Nhân chén trà nóng, một lần nữa ngồi xuống bên cạnh Thái phu nhân, “Trừ phi Hầu gia cảm thấy Nhu Nột nhà chúng ta không sánh đôi bằng Dụ Ca Nhi, bằng không, có cái gì mà không thể thành!”
Thái phu nhân cười lên, khiêm tốn nói: “Dụ ca dù sao cũng là thứ xuất….”
Nhị phu nhân lập tức cắt ngang lời của Thái phu nhân: “Nhưng đó cũng là nhi tử của Hầu gia! Là con cháu của Từ phủ chúng ta!”
Thái phu nhân đối với lời đáp của Nhị phu nhân rất hài lòng, đáy mắt hiện lên một tia vui vẻ. Nói: “Nhân lúc còn không có chính thức nói chuyện này, ngươi tìm một cơ hội để cho ta cùng Thập Nhất Nương nhìn hài tử kia một cái —— ngày đó nhiều người, ta không thấy rõ.”
Nhị phu nhân cười đáp ứng.
Đỗ ma ma trở lại.
Thái phu nhân cũng không tránh Nhị phu nhân, trực tiếp hỏi Đỗ mụ mụ: “Nói như thế nào rồi?”
Đỗ ma ma hành lễ cho Thái phu nhân cùng Nhị phu nhân, nói: “ Lão Hầu gia nói, sáng mai liền phái ma ma tới đây.”
Thái phu nhân liền thở một hơi dài rõ ràng.
Nhị phu nhân quan tâm nói: “Làm sao vậy?”
“Đan dương nha đầu kia, ” thần sắc Thái phu nhân lúc này hơi có chút bất đắc dĩ, “Vì Hâm tỷ nhi, ba ngày hai buổi liền gọi Tể Trữ. Gọi không khỏi quá thường xuyên rồi.”
Nhị phu nhân suy nghĩ một chút: “Nếu không, để cho bọn họ chuyển chỗ đi?”
Thái phu nhân nói: “Ngươi cũng nghĩ giúp ta một chút đi. Ta dự định đợi lát nữa Lão Tứ tới cùng hắn thương lượng. Nếu thật sự không được, thì cho bọn họ ở trong hoa viên xây viện.”Sau đó hỏi tới Tể Trữ, “Còn đang giảng kinh cho Ngũ phu nhân sao?”
“Không có.” Đỗ ma ma cười nói, “Đi tới chỗ Tứ phu nhân!”
Thái phu nhân nghe được có chút kinh ngạc: “Hầu gia không có ở đó sao?”
“Nói là Mã đại nhân tới, Hầu gia đi thư phòng ở ngoại viện.”
Thái phu nhân cười nói: “Khó trách Tể Trữ dám đi tới chỗ Thập Nhất Nương.”
Nhị phu nhân lại nói: “Mã đại nhân tới rồi? Mấy ngày nay Mã đại nhân thường tới sao?”
Đỗ ma ma cười nói: “Đã tới mấy lần. Cũng không thể nói thường tới.”
Đang nói, thì có tiểu nha hoàn vội vã tới nói: “Thái phu nhân, Lôi công công tới!” Lại bổ sung, “Mặc thường phục.”
Mặc thường phục, chính là lặng lẽ tới.
Sắc mặt Thái phu nhân khẽ biến, Nhị phu nhân đã ngồi xổm xuống đi mang giày cho Thái phu nhân.
“Ngươi đừng động những thứ này.” Thái phu nhân thấy bảo ban nàng, “Những thứ này có Đỗ ma ma là được. Ngươi nhanh đi nghênh đón Lôi công công tiến vào.”
Nhị phu nhân lên tiếng.
Đỗ ma ma giúp đỡ Thái phu nhân sửa sang lại vạt áo, hướng cửa viện đi.