Edit: Trang Delfosse
Beta: Tiểu Tuyền Sáng ngày thứ hai, Thập Nhất Nương làm xong chuyện trong nhà, viết cho Cam phu nhân một phong thơ, cũng nhờ nàng tìm giúp đại phu cho Thất Nương.
Từ Lệnh Nghi vẫn chưa về.
Thập Nhất Nương đi chỗ Thái phu nhân.
Thái phu nhân mới từ Phật đường trở lại, thấy nàng tới, cười nói: “Cũng không thấy người nào quản gia rãnh rỗi giống như ngươi như vậy? Ngày ngày đến nơi này của ta ngồi chút!”
Thập Nhất Nương cười nói: “Quản sự nương tử có năng lực, ta tự nhiên là không có việc gì làm!” Đỡ Thái phu nhân lên kháng ngồi xuống, đem chuyện xế chiều muốn đi sang Lâm gia nói cho Thái phu nhân.
Thái phu nhân không có để ý, chỉ hỏi nàng có trở về ăn cơm tối hay không.
“Trở lại ăn cơm.” Thập Nhất Nương cười nói, “Chẳng qua là đi lấy bức họa.”
Thái phu nhân gật đầu, hỏi chuyện chuẩn bị yến hội chiêu đãi Khương thái thái.
Thập Nhất Nương nhất nhất giải thích, theo Thái phu nhân ăn trưa, hầu hạ Thái phu nhân ngủ lại, lúc này mới trở về phòng.
Phân phó tiểu nha hoàn đi mời Văn di nương, nàng đi tịnh phòng rửa mặt một lần nữa, đến lúc đi ra, Văn di nương đã ở trong nhà đợi.
Nàng mặc kiện áo sam mỏng bạc ngân điều, tống váy hang trù màu lam nhạt, đầu tóc chỉnh tề búi tóc tròn sau ót, quy củ cài duy nhất một cây trâm Lưu Kim. Nhìn thấy Thập Nhất Nương mặc vật á sam mỏng bạch hạnh hoa, tống váy hang trù màu hồng đào, búi tóc cao, đeo trâm phượng hàm châu vàng ròng, nàng thở phào nhẹ nhõm. Bình thường Thập Nhất Nương ở nhà ăn mặc trắng trong thuần khiết, nàng sợ Thập Nhất Nương đi Lâm gia thăm người cũng trước sau như một. Cho nên cố ý dùng tâm tư một phen, cố gắng để khi đứng cạnh Thập Nhất Nương không quá nổi bật.
Thập Nhất Nương chẳng qua là cảm thấy Văn di nương hôm nay đặc biệt mộc mạc, ngay cả khuyên tai to bản hôm nay cũng đổi thành bông tai đèn lồng bạc nho nhỏ.
Có thể là bởi vì lần đầu đi Lâm gia hay sao?
Nàng nghĩ ngợi.
Giấu dốt vốn tốt hơn so với không rõ ràng mà khoe khoang tốt hơn.
Hai người đi Lâm gia.
Lâm Đại phu nhân nhìn thấy Văn di nương rất giật mình, bất động thanh sắc đem Thập Nhất Nương nghênh đón đến nhà giữa rồi sai người dâng trà. Văn di nương cúi đầu buông mắt đứng ở sau Thập Nhất Nương, thái độ cung kính có thể so được với đám người Hổ Phách.
Lâm Đại phu nhân nói mấy câu cùng Văn di nương, thì Thiệu Trọng Nhiên tới.
Thập Nhất Nương và Văn di nương ở sau tấm bình phong đánh giá.
Nhìn gần, Thiệu Trọng Nhiên có dáng vẻ trong sáng ấm áp không mang theo phong sương.
Thiệu gia mới mua nhà tất cả mọi người đã chuyển sang nhà mới. Lâm Đại phu nhân cùng Thiệu trọng Nhiên hỏi thăm mấy câu “Nhà mới ở thoải mái” … Sau đó bưng trà.
Đợi sau khi Thiệu trọng Nhiên đi, nàng đem bức tranh đưa cho Thập Nhất Nương: “Có thể dùng!”
Thập Nhất Nương cười nói: “Chờ ta lấy về xem một chút!”
Lâm Đại phu nhân không hề hỏi thêm, cùng Thập Nhất Nương nói chút ít chuyện nhà, Thập Nhất Nương liền cáo từ.
“Như thế nào?” Trong xe ngựa, nàng hỏi Văn di nương.
Văn di nương trầm ngâm nói: “Thiệu công tử hào hoa phong nhã, tiến thối hữu lễ, lúc mỉn cười lộ ra mấy phần trẻ con. Cũng không giống như là có điều che dấu.”
Nói cách khác, nàng cũng cho rằng thật tình!
“Chúng ta không thể đi ra ngoài.” Thập Nhất Nương nghe suy tư nói, “Lý tổng binh không ở nhà, cho dù Hầu gia ra mặt, cũng phải có một lý do công khai mới được a!”
Văn di nương biết nàng đang nói chuyện gặp mặt Lý công tử, cũng không khỏi nhức đầu.
Trong lúc nhất thời, hai người đều im lặng.
Về đến nhà, Văn di nương theo Thập Nhất Nương đi thủy tạ.
Trinh tỷ nhi có Tân Cúc phụng bồi đang thêu thùa may vá. Dưới trời chiều, thần sắc nàng yên tĩnh, có nét tươi đẹp của châu ngọc.
Thấy Thập Nhất Nương cùng Văn di nương một trước một sau đi đến, Trinh tỷ nhi hơi ngẩn ra rồi mới lên đi trước thấy lễ.
Thập Nhất Nương hỏi Tân Cúc: “Hầu gia vẫn chưa về sao?”
“Còn chưa có!” Tân cúc cung kính nói.
Thập Nhất Nương hỏi chuyện Trinh tỷ đi vào phòng.
Văn di nương đuổi theo, thấy thần sắc Thập Nhất Nương có chút nghiêm nghị, bỗng nhiên quỷ thần xui khiến mở miệng an ủi: “Phu nhân đừng lo lắng. Hầu gia lúc trước cũng có đêm không về ngủ, phần lớn là do trong triều có việc gấp......” Lời còn chưa dứt, hai trên mặt lộ ra mấy phân kinh sợ.
“Phải không?” Thập Nhất Nương thuận miệng đáp một câu, sợ Văn di nương sẽ nói ra những lời tựa như loại vừa rồi, nên nói, “Về chuyện Lý công tử, chỉ có thể chờ Hầu Gia trở lại rồi hãy nói —— người của Lý gia vẫn chờ tin tức của chúng ta bên này, hành động thiếu suy nghĩ, nếu có cái hiểu lầm gì thì phiền toái. Nếu Hầu gia không ở nhà, Văn di nương hãy đi về trước đi!”
Văn di nương lúc trước đáy mắt còn hiện lên một tia không được tự nhiên, chờ Thập Nhất Nương nói xong, nàng đã khôi phục tự nhiên, cười khom gối hành lễ cho Thập Nhất Nương, lui xuống.
Buổi tối Từ Lệnh Nghi đột nhiên trở lại.
Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn.
Từ Lệnh Nghi thấy rõ ràng, nhưng cái gì cũng không có giải thích.
Thập Nhất Nương cùng hắn nói đến chuyện ngày hôm nay.
Từ Lệnh Nghi nghe vậy thất kinh, sau đó hỏi: “Văn di nương nói những thứ gì?”
Thập Nhất Nương đem lời của Văn di nương thuật lại cho Từ Lệnh Nghi nghe.
Từ Lệnh Nghi thế nhưng trầm mặc một hồi lâu không nói chuyện.
Thập Nhất Nương nói đến chuyện cho hắn an bài trông thấy Lý Tễ.
“Ta thử một chút xem!” Hắn do dự đáp ứng.
Xế chiều ngày thứ hai, Thập Nhất Nương đang cùng Lê mama quản phòng bếp quyết định thực đơn mở tiệc chiêu đãi, Lâm Ba nhanh như chớp chạy vào: “Phu nhân, Hầu gia cho mời ngài cùng Văn di nương ra ngoài thư phòng nói chuyện.”
Thập Nhất Nương âm thầm kinh ngạc, kêu tiểu nha hoàn đi gọi Văn di nương, hai người ở Bích y áp đụng đầu, cùng đi Ngoại thư viện.
Tấm bình phong phòng tiếp khách của thư viện mở rộng ra, vào cửa viện có thể tinh tường nhìn thấy tình huống phòng khách.
Từ Lệnh Nghi ngồi ở ghế thái sư ngay giữa, trước mặt là một thiếu niên mặc áo thanh sam đứng thẳng thân mình.
Hắn và Trinh tỷ nhi vóc dáng không sai biệt lắm, thanh niên đặc biệt có vóc người gầy.
Thiếu niên này phải là Lý Tễ rồi?
Thập Nhất Nương có chút chần chờ.
Chẳng lẽ cứ như vậy mà đi vào sao?
Ý niệm trong đầu hiện lên, chỉ thấy Lâm Ba hai ba bước đi tới, chắp tay hành lễ: “Hầu gia, phu nhân đã tới!”
Từ Lệnh Nghi đứng lên. Thập Nhất Nương nhìn thấy thiếu niên áo xanh nghiêng thân thể lui về phía sau mấy bước, đỉnh đầu cụp xuống, cung kính đứng ở cây trụ sơn đen bên cạnh.
Thập Nhất Nương thấy thế đi vào, khóe mắt quét xung quanh nhưng vẫn chú ý đến Lý Tễ. Không đợi Từ Lệnh Nghi mở miệng, nàng đã nói: “Không biết Hầu gia có khách, kính xin Hầu gia thứ tội. Chỉ vì có việc gấp muốn xin Hầu gia định đoạt, cho nên mạo muội xông vào.” Nói xong, đem thực đơn mới vừa rồi Lê mama nghĩ ra đem tới.
Cũng không thể nói là bị Từ Lệnh Nghi gọi tới a!
Từ Lệnh Nghi nhận lấy danh sách, hướng Thập Nhất Nương giới thiệu Lý Tễ: “Lý Tễ con thứ của Lý tổng binh!”
Hắn không hoảng hốt không vội vàng hướng Thập Nhất Nương hành lễ, lộ ra vẻ ưu nhã mà thong dong.
“Lý công tử!” Thập Nhất Nương cười cùng hắn chào hỏi, ánh mắt đảo một vòng trên mặt hắn.
Da trắng nõn, lông mày ngay nắp mũi rồng, bàn về ngũ quan, không kém so với Thiệu trọng Nhiên. Chẳng qua là hai người khí chất khác nhau. Thiệu trọng nhiên mặc dù còn có thể nhìn ra bản tính, góc ngách, mà Lý Tễ còn nhỏ tuổi, lại có vẻ hết sức nội liễm, tính chất đặc biệt không biểu lộ bản thân. Vì vậy nhìn qua cũng chưa có xuất chúng như Thiệu trọng Nhiên vậy.
Hắn khom người ứng thuận.
Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương đi Đông sương phòng. Văn di nương thì tuân thủ thân phận thiếp thất, lẳng lặng đứng yên ở trước cánh cửa.
Thập Nhất Nương không khỏi nhỏ giọng hỏi Từ Lệnh Nghi đang thật tình chăm chú nhìn thực đơn: “Ngài làm sao đem Lý công tử gọi tới rồi? Dùng cớ gì?”
Ánh mắt Từ Lệnh Nghi vẫn nhìn vào thực đơn nói với Thập Nhất Nương: “Là Lý tổng binh viết cho ta phong thư, hướng ta thỉnh giáo thế cục trong triều, Lý công tử cố ý đưa tới cho ta.”
Thập Nhất Nương làm như vô tình chỉ hỏi: “Lý tổng binh thường viết thơ cho ngài, cùng ngài thảo luận thế cục trong triều sao?”
“Trược kia không có.” Từ Lệnh Nghi làm như vô tình trả lời, “Có đôi khi, người phải dùng chút ít thủ đoạn đặt biệt. “Sau đó cùng nàng thảo luận chuyện thực đơn: “Dầu cải Giang Tây đậm đặc, lại hợp với tiêu cay. Khó như vậy mà nàng có thể tìm nguyên liệu làm món Thạch Kê.”
Thập Nhất Nương cũng biết đây không phải là lúc thảo luận, theo hắn dời đi đề tài: “Cũng không biết đến lúc đó có thể làm ra được mùi vị hay không. Làm hết sức mà thôi!”
Từ Lệnh Nghi gật đầu: “Vậy tạm thời cứ như vậy đi!”
Thập Nhất Nương khom gối hành lễ, cùng Văn di nương lui xuống.
“Phu nhân, Lý công tử......” Vừa đến thuỳ hoa môn, Văn di nương thì do dự nói, “Lý công tử, từ đầu tới cuối cũng không có nhìn người cùng Hầu gia một cái, hơn nữa đứng ở nơi đó, cũng không có nhúc nhích chút nào.”
Người bình thường xuất phát từ lòng hiếu kỳ, cũng sẽ đối với sự vật đột nhiên xuất hiện bên cạnh nhìn nhiều hai mắt.
“Vị Lý công tử này mặc dù chỉ có mười sáu tuổi, chỉ sợ có thể nhẫn nhịn hết sức!” Thanh âm Văn di nương lộ ra mấy phân lo lắng.
“Ngươi cảm thấy không tốt sao?”
Văn di nương đáy mắt lộ ra vài tia khốn đốn: “Không thể nói được...... Chính là cảm thấy quá trầm ổn một chút.”
Tốt quá hoá dở.
Thập Nhất Nương cũng có cảm giác như vậy.
Văn di nương lại nói: “Phu nhân, Hầu gia hợp ý chính là Lý công tử sao?”
“Những thứ này đều dễ nói.” Thập Nhất Nương trầm mặc một hồi lâu, nói, “Mọi chuyện không có tuyệt đối, nhưng vẫn chưa tìm được lý do thuyết phục Hầu gia. Chẳng qua là không biết làm như vậy chính xác hay không chính xác?” Thanh âm nàng có chút khàn khàn.
Văn di nương nhếch miệng, hai người đi tới Bích y áp.
Một hướng đông, hồi thùy luân thủy tạ, một hướng tây, hồi Nông Hương viện.
Văn di nương không có cho hành lễ Thập Nhất Nương, mà là dừng bước.
“Phu nhân, ta xem, hay là ngài cẩn thận hỏi thăm một chút lai lịch Thiệu công tử đi? Nếu không được, không bằng từ từ giúp Đại tiểu thư tìm nơi thích hợp!”
Là ý nói Lý Tễ không được!
Thập Nhất Nương đối với quyết đoán của Văn di nương ở trong chuyện này có chút kinh ngạc.
Văn di nương đã thấp giọng nói: “Nam nhân có đôi khi hồ đồ chút ít, mới là phúc khí cả đời của nữ nhân.”
Đây là cảm thụ từ hoàn cảnh của nàng hay sao?
Thập Nhất Nương đứng ở Bích y áp thật lâu không có lên tiếng.
Sau đó Từ Lệnh Nghi hỏi nàng: “Như thế nào? Tiểu tử Lý gia cũng không tệ lắm phải không?”
“Hầu gia có chủ ý rồi sao?” Thập Nhất Nương hỏi ngược lại Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi nghe thì ngây người.
“Ta cảm thấy Lý gia quá vội vàng, Lý công tử quá trầm ổn.” Thập Nhất Nương nói thẳng, “Hôn sự đã như thế, chỉ sợ chuyện khác cũng sẽ như thế.”
Từ Lệnh Nghi nghe nhíu nhíu mày, nhưng ngày thứ hai phái người đi hỏi thăm lai lịch Thiệu Trọng Nhiên.
Thập Nhất Nương không có để ý tới nhiều, bận rộn mở khố phòng lấy đồ đựng dụng cụ, phái bà tử đi Khương gia định canh giờ với Khương thái thái, Cửu tiểu thư Khương gia đến. Hướng Triệu tiên sinh xin nghỉ một ngày, lừa Truân ca chỉ nói là có thân thích từ xa đến, đến ngày mười sáu, mọi người tươi cười đón Khương phu nhân, Khương thái thái cùng Khương gia Cửu tiểu thư.
Khương thái thái vóc dáng trung bình, nhìn qua hai mươi bảy, tám tuổi. Vóc người trắng nõn, mắt xếch, sống mũi cao, lúc không nói lời nào, vẻ mặt có chút nghiêm túc, lúc nói chuyện bên phải có một lúm đồng tiền, không chỉ có làm cho vẻ mặt nàng trở nên nhu hòa, còn lộ vẻ có chút dí dỏm nho nhỏ.
Khương gia Cửu tiểu thư cùng mẫu thân nàng ngũ quan rất giống, chẳng qua là tuổi còn nhỏ, vẻ mặt non nớt, khiến mọi người rất thích.