Thứ Nữ Công Lược

chương 357: hiếu kì(hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Trang Delfosse

“Lạc Diệp Sơn rất hẻo lánh.” Thập Nhất Nương nghe xong cười nói,” Nhưng ngươi nói cũng có đạo lý. Nhà Lưu Nguyên Thụy các ngươi trung hậu thành thật, lại là người làm việc thỏa đáng. Nếu hỉ phô thật sự khai trương, có hắn ở cửa hàng hỗ trợ ta cũng yên tâm một chút. Mấy ngày nay ngươi tạm thời cùng Giản sư phó đi tham khảo, về phần cụ thể làm sao, ta sẽ cẩn thận ngẫm lại.”

Thập Nhất Nương là người giữ lời, Lưu Nguyên Thụy gia nghe xong lời này vui mừng hớn hở, hành lễ, lúc này mới cùng Thập Nhất Nương đi chỗ Giản sư phó.

Giản sư phó thấy xiêm y Lưu Nguyên Thụy gia sạch sẽ, nói chuyện lanh lợi, biết là người thông minh, âm thầm nắm tay, đưa hai cái khăn mạt tử cho Lưu Nguyên Thụy gia làm lễ gặp mặt, lại dặn dò Thu Cúc mấy ngày này đi theo Tân Cúc cùng nhau bồi Trinh tỷ nhi làm thêu thùa may vá, liền mang Lưu Nguyên Thụy gia bắt đầu ở đông đường cái, tây đường cái Yến Kinh tìm chỗ mở cửa hàng.

Mà giờ phút này Kiều Liên Phòng đang phân phó Tú Duyên:” Vẫn là đeo đóa hoa sen tịnh đế đi! Xếp chồng chất, lại chung lớn chung nhỏ, chẳng phải châm chọc ánh mắt người à.”

Tú Duyên nghe vậy lập tức lấy đóa hoa sen tịnh đế đeo ở thái dương cho Kiều Liên Phòng, ngẩng đầu thấy người trong gương, mặt trắng như ngọc, môi hồng như lửa, không khỏi có mấy phân do dự:” Tiểu thư, ngài có muốn đổi son môi khác hay không…… Cái này, quá diễm lệ chút. Ta thấy dáng vẻ Thập Nhất Nương, ở nhà luôn luôn thập phần mộc mạc. Ngài cũng nói, hiện giờ Hầu Gia chỉ ở nội viện ngay tại phòng nàng, muốn gặp Hầu Gia, liền chỉ có thể đến phòng nàng lập quy củ. Ngài ăn mặc xinh đẹp như vậy, Thập Nhất Nương kia nhất định sẽ sinh ra đố kỵ……”

“Thập Nhất Nương kia, âm hiểm giảo trá.” Kiều Liên Phòng nghe xong gật đầu,” Giúp ta thay màu đỏ bằng màu khác đi.” Tú Duyên vừa nghe, cao hứng đáp ứng, mang nước đến giúp Kiều Liên Phòng rửa mặt một lần nữa, đánh phấn, thay son màu hồng. Đợi thu thập sẵn sàng hết thảy, ngược lại Kiều Liên Phòng biểu tình có chút âm tình bất định ngồi ở đó.

Tú Duyên làm sao không biết nỗi khổ tâm trong lòng nàng, nhỏ giọng khuyên nàng, cho nàng bậc thang đi xuống: “Đây cũng chỉ là lá mặt lá trái (ứng phó có lệ) nhất thời. Nhớ lúc trước quốc công gia nhà chúng ta đem Tứ di nương mang về, phu nhân nhà chúng ta làm như thế nào? Chăm sóc quan tâm không nói, Tứ di nương bệnh, còn tự mình nấu dược cho nàng. Đừng nói là Tứ di nương thấy mà cảm kích, chính là quốc công gia nhà chúng ta thấy, cũng nói phu nhân hiền lương đại độ, có phóng thái chủ mẫu quản gia. Sau phu nhân nói là Tứ di nương làm hại Tam di nương đẻ non, quốc công gia nhà chúng ta hỏi cũng không có hỏi Tứ di nương một câu, liền cho phu nhân đem Tứ di nương đuổi về nhà mẹ đẻ. Phu nhân thân phận tôn quý a? Lúc ấy có thể như thế. Huống chi tiểu thư hiện giờ gặp được người quỷ kế đa đoan như Thập Nhất Nương vậy. Càng phải dùng thủ đoạn đặc biệt làm việc mới được!”

Kiều Liên Phòng nghe, trong lòng dần dần cân bằng. Nàng đứng dậy: “Tú Duyên, ngươi nói rất đúng. Ta hẳn là nâng cao tinh thần, không cần so đo nhất thời, nghĩ biện pháp sinh Lân nhi (con trai) mới được.”

Tú Duyên nghe liền thở nhẹ nhõm một hơi, một mặt giúp nàng kéo kéo hoa bối tử thạch lựu hồng mới làm, một mặt cười nói: “Tiểu thư có thể nghĩ như vậy liền đúng rồi. Hầu Gia là người trọng quy củ. Ngài hiện tại mỗi ngày đi đến trước mặt Thập Nhất Nương lập quy củ, thứ nhất người lộ vẻ lo lắng, Hầu Gia thấy, nhớ tới thời gian tốt đẹp trước kia, tâm tự nhiên liền nhuyễn, đối với ngài cũng sẽ không làm mặt lạnh. Thứ hai thời gian dài, chính là Thập Nhất Nương muốn ở trước mặt Hầu Gia nói ngài không phải cái gì, Hầu Gia cũng sẽ không tin tưởng. Đến lúc đó, chỉ cần ngài lại mang tiểu thiếu gia, đừng nói không có chỗ cho Tần di nương, ngay cả Thập Nhất Nương, chỉ sợ nửa đêm cũng ngủ không được.”

Kiều Liên Phòng nghe hơi gật gật đầu, sau đó lạnh lùng ” Hừ” một tiếng:” Ngươi thấy bộ dạng lông bông của nàng ngày hôm qua không? Sớm không mang hài sang, trễ không mang sang, cố tình lúc Hầu Gia ở đó tặng hài! Nói là hiếu kính Thập Nhất Nương, Trên thực tế còn không phải muốn ở trước mặt Thập Nhất Nương làm ra bộ cung kính lấy lòng Hầu Gia.” Nói xong, đáy mắt lộ ra khinh thường,” Bất quá cũng khó trách nàng gấp gáp. Ta nghe tiểu nha hoàn Hồng Nhi nói, Hầu Gia mấy ngày nay tuy đi chỗ nàng, nhưng lại……” Nói tới đây, nàng khinh thường bĩu môi,” Lần trước ở Thùy luân thủy tạ, Hầu Gia tốt xấu còn giáo huấn nàng vài câu. Nhưng từ lúc nàng chạy đến nhà giữa náo loạn một hồi, Hầu Gia thấy nàng đừng nói đáp lời, chính là mí mắt đều không nâng một chút. Mẫu bằng tử quý, tử bằng mẫu tôn. Hiện giờ Nhị thiếu gia xa ở Nhạc An, Truân ca lại bị lập làm thế tử, nàng nếu không ra sức, chỉ sợ trong phủ này không mấy người nhận ra nàng là ai!”

Tú Duyên lại có lo lắng khác:” Hầu Gia còn có một tháng hiếu kì, nghe nói Nhị thiếu gia năm này sẽ trở về tham gia thi đồng. Sợ đến lúc đó vì Nhị thiếu gia, lại……”

Kiều Liên Phòng nghe hàm răng cắn chặt, ánh mắt hiện lên một tia hàn ý:” Đi, chúng ta đi thỉnh an Thập Nhất Nương đi!”

” Dạ!” Tú Duyên nghe vậy cười rạng rỡ.

Nha hoàn Thúy Nhi của Tần di nương do dự nhắc nhở Tần di nương:” Ngài có phải không muốn đi chỗ phu nhân hay không!”

Tần di nương lúc này mới mở mắt, tay chắp chữ thập buông xuống, do Thúy Nhi giúp đỡ trước bàn thờ đứng lên.

” Ngươi đi lấy bộ xiêm y cho tay.” Ánh mắt nàng còn lưu lại mấy phần thành kính, dừng ở trước bát hương trước người Quan Thế Âm Bồ Tát,” Hầu Gia không thích ta bái phật, ta đổi bộ xiêm y khác đi.”

Trong phòng đốt đàn hương loại tốt, thơm lâu khó tan.

Thúy Nhi trả lời mà đi. Từ lần trước mình dùng lời nói áp chế Thập Nhất Nương, Hầu Gia miễn cưỡng ở phòng mình một đêm sau, về sau cũng không có……

Tần di nương đứng trước điện thờ, yên lặng trầm tư.

Vốn tưởng rằng quá mấy ngày Hầu Gia sẽ hết giận. Nhưng chưa từng nghĩ……

Trong đầu nàng hiện lên biểu tình thản nhiên của Từ Lệnh Nghi ngày hôm qua khi cho người ta đi mua lò sưởi tay, tim tựa như bị đao cắt một chút.

“Liền cho nương, nàng, Ngũ đệ muội mua mấy cái là được”.

Gằn từng tiếng, giống giữa sấm vang giữa không trung, đánh cho nàng cho nổi đom đóm mắt.

Hầu Gia luôn luôn ra tay hào phóng, lò sưởi tay bằng trúc kia tuy hiếm khó, nhưng cũng không phải chỉ dành cho phu nhân dùng, mà tiểu thiếp dùng thì không có tôn ti. Lúc bình thường, đừng nói là ngăn trở Văn di nương, chỉ sợ đã sớm phân phó quản sự mua một đống trở lại. Nhưng lần này lại chỉ đề cập thái phu nhân cùng Ngũ phu nhân– không đề thái phu nhân, không có hiếu đạo, không đề Ngũ phu nhân, không công bằng. Rõ ràng chính là che tai trộm chuông, muốn mua lò sưởi tay cho Thập Nhất Nương!

Bằng không, như thế nào lại quên mất Nhị phu nhân!

Cứ như vậy, chỉ sợ vừa hết hiếu kì. Liền……

Nàng mới tưởng tượng liền cảm mình thở không nổi, nghiêng ngả lảo đảo ngồi ở Lâm Song đại kháng.

” Di nương” Lấy xiêm y mang vào Thúy Nhi thấy nàng sắc mặt tái nhợt nghiêng người tựa vào kháng bên cạnh vách ngăn khắc hoa mai sơn đen, thần sắc khẩn trương tiến lên giúp đỡ Tần di nương,” Ngài làm sao vậy? Muốn ta đi kêu thầy thuốc đến hay không?”

“Không cần, không cần.” Tần di nương không ngừng hít thở,” Tể Trữ đại sư nói, tâm ta nóng nảy suy nghĩ nhiều, bảo ta thả lỏng tâm tình nằm một lúc liền tốt.”

Thúy Nhi cũng nghe Tể Trữ sư thái nói qua như vậy.

” Nếu không, ta mang cho ngài chút nước thánh uống.” Nàng dò hỏi, “Lần trước ngài không thoải mái, uống nước thánh Tể Trữ sư thái tốt lên nhiều!”

Tần di nương vô lực gật đầu.

Thúy Nhi vội đi đến cuối nội thất thông với gian phòng nhỏ thờ Quan Thế Âm Bồ Tát thật cẩn thận mở ra tráp gỗ tử đàn ở trên bàn thờ, lấy ra hai tờ bùa màu vàng trong tay hướng tới thần phật bái ba bái, sau đó mang bát nước trong, dùng hương thờ, đem đốt hết, rồi bỏ tro vào bát nước trong đưa cho Tần di nương uống.

Tần di nương uống hết cảm giác tốt hơn nhiều một lát sau, đứng dậy thay quần áo, đi chỗ Thập Nhất Nương.

Ở cửa, nàng cùng Kiều Liên Phòng đụng mặt nhau.

Kiều Liên Phòng cũng không liếc nhìn nàng một cái, ngẩng đầu đi luôn.

Bên cạnh có tiểu nha hoàn cười nói:” Tần di nương hôm nay tới chậm, Văn di nương cùng Kiều di nương mới đến. Văn di nương hiện giờ còn ở trong phòng phu nhân đâu!”

Thúy Nhi vội thưởng tiểu nha hoàn kia hai đồng tiền:” Cho ngươi mua đường ăn.”

Tiểu nha hoàn cười hì hì chạy.

Thúy Nhi liền cùng Tần di nương đi nhà giữa.

Thập Nhất Nương cùng Văn di nương đang thương lượng đồ cưới của Trinh tỷ nhi: “…… Nâng thứ nhất chỉ dùng để ngọc như ý hay ba ông phúc lộc thọ đều là việc nhỏ, chủ yếu vẫn là làm như thế nào cho có thể diện. Lần trước ta đi vào trong cung đem chuyện hôn sự của Trinh tỷ nhi nói cho hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương nghe rất cao hứng. Nói phủ chúng ta mười mấy năm không cô nương nào gả cưới. Hoàng hậu nương nương hoài long tự, ta lại có hiếu trong người, mấy ngày nay không có phương tiện cầu kiến hoàng hậu nương nương. Chờ ta ra hiếu, ta đi trong cung thăm dò ý kiến hoàng hậu nương nương, nếu có thể làm cho hoàng hậu nương nương thưởng nâng đồ cưới thứ nhất, vậy là không thể tốt hơn.” Nói xong, ngẩng đầu thấy Tần di nương tiến vào gật gật đầu, tiếp tục nói,” Chuyện này cứ tạm thời để đó, đem chuyện đặt mua đồ cưới xử lý cho tốt trước.”

Văn di nương thấy Thập Nhất Nương hướng phía sau mình phía gật đầu, biết là Tần di nương đến đây, nàng trước là cười đáp ứng Thập Nhất Nương:” Vẫn là phu nhân nghĩ chu đáo. Toàn theo ngài phân phó.” Lúc này mới xoay người sang chỗ khác cùng Tần di nương chào hỏi,” Tỷ tỷ đến đây!”

Tần di nương cung kính hành lễ với Thập Nhất Nương, cùng Văn di nương thấy lễ. Quy củ đứng ở một bên.

Văn di nương liền đứng dậy cáo từ:” Ta đây chiếu phu nhân phân phó đi làm ngay.”

Thập Nhất Nương bưng trà, Văn di nương còn chưa kịp lui ra, có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm:” Mama bên người Trung Cần Bá phủ Cam thái phu nhân lại đây thỉnh an phu nhân.”

“Mời nàng tiến vào đi!”

Tiểu nha hoàn liền mang mama dáng người nhỏ gầy tiến vào.

“Thái phu nhân nhà chúng ta cho ta lại đây hỏi phu nhân một tiếng, trong phủ có trồng sơn trà hoa hay không? Nếu có nhiều, xin thưởng mấy bồn cho nô tì mang về!”

Đây là Cam thái phu nhân cùng Thập Nhất Nương ước định, nếu có chuyện thỉnh Thập Nhất Nương đi qua, chỉ cần sai người đến chỗ nàng thảo hoa cỏ.

Sơn trà hoa là là hoa chuẩn bị cho mùa đông, nếu ấm phòng trong nhà không trồng, cũng có thể đến phong thai mua một ít trở về.

” Ngươi nói cùng thái phu nhân, chờ ta sai người người đi ấm phòng nhìn. Nếu có, ta sẽ tặng đi qua.”

Nàng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, quyết định buổi chiều liền đi qua.

Mama cười nói cám ơn, khom đầu gối hành lễ lui xuống.

Thập Nhất Nương buổi chiều đi Trung Cần bá phủ.

Cam phu nhân thấy nàng mang theo mấy bồn sơn trà hoa, ngượng ngùng cười nói:” Lại làm phiền phu nhân!”

“Chúng ta là thông gia, phu nhân nói vậy, làm cho ta bất an!”

Cam phu nhân lúc này mới thay đổi, tươi cười đầy mặt nói:” Đúng a, đúng a. Chúng ta là thông gia, nói như vậy, là ta thấy giống người ngoài!” Sau đó cùng Thập Nhất Nương đi chỗ cam thái phu nhân.

Tuy đã là mùa thu, nhưng có hoa cỏ làm đẹp, trong viện trở nên tưng bừng.

Cam thái phu nhân không mang trang sức, mặc lụa trù màu đen ra gặp các nàng.

Cam phu nhân nói vài câu liền cáo từ, cam thái phu nhân cười cùng Thập Nhất Nương đi nội thất

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio