Thứ Nữ Song Sinh

quyển 1 chương 21: cùng người cấu kết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

An Dật Hầu Văn Hạo sai gia đỉnh đẩy cửa phòng khách ra, một hơi thở hoan ái ập đến. Trong phòng khách có hai thân thể trắng nõn với nét mặt si mê đang quấn lấy nhau, vô cùng hưởng thụ. Mọi người đi theo hít vào một hơi khí lạnh, những tiếng than thở và tiếng kêu sợ hãi không ngừng vang lên, còn có một vài tiểu thư khuê các xẩu hổ che mặt quay đi.

Dịch Cẩn An không tiến về phía trước được nên không thấy rõ người bên trong, nhưng nàng ta biết đang có chuyện gì xảy ra, hô to: “Hầu Gia ở đây mà ai to gan như vậy, dám gây chuyện ở phủ An Dật Hầu?”

Hai người đang liều chết triền miên hoàn toàn không nghe thấy tiếng kêu la sợ hãi của mọi người ở ngoài cửa, họ vẫn đắm chìm trong thế giới của bản thân, quên mình trong cực lạc.

Tất cả mọi người đang suy đoán xem rốt cuộc thì hai người này là ai mà lại to gan như vậy.

An Dật Hầu vừa thấy tình hình này liền biết việc lớn không tốt nên vội vàng đuổi mọi người ra ngoài, “rầm” một tiếng đóng cửa lại. Trong lúc vô tình Dịch Cẩn An thấy được cô gái trên giường, trong lòng nàng cả kinh.

“Vô liêm sỉ!!!”

Văn Hạo thẹn quá hoá giận, ông dùng một tay kéo hai người vẫn đang quấn lấy nhau ra, sau đó tát con gái mình một cái. Ông thật không ngờ con gái của mình có thể cùng người khác làm ra chuyện xấu xa bực này, quả thật mất hết mặt mũi Hầu phủ.

Trong nhóm người ngoài cửa có người nhận ra Văn Dao, hắn ta bí mật nói thầm: “Đây không phải là Nhị tiểu thư Văn Dao của phủ An Dật Hầu à? Thật không ngờ nàng ta lại không biết xấu hổ như vậy!!”

Hai người trên giường bị đánh tỉnh, thoạt đầu vẫn không rõ xảy ra chuyện gì , sửng sốt một lúc mới hồi hồn. Văn Dao vừa thấy tình huống như vậy, biết ngay mình bị hãm hại, lại nhìn thân thể trần truồng của mình nàng ta lập tức hoảng hốt vội vàng đưa tay ôm lấy cơ thể, lăn một vòng rúc vào góc giường.

Nha hoàn thiếp thân của nàng ta đau lòng khóc, kéo chăn qua giúp nàng ta che đi cơ thể, Văn lão gia khoát khoát tay ý để nha hoàn đưa tiểu thư trở về phòng.

Trịnh Khang vừa nhìn tình huống này lập tức có phản ứng, gã biết vừa rồi vị công tử kia đã hạ độc gã cho nên gã mới không biết tiết chế như vậy, gã nuốt nước miếng, vội vàng kéo tay Văn Hạo: “Hầu Gia, chúng ta bị oan, chúng ta đều bị hạ dược!!”

Dịch Cẩn An đứng ngoài cửa, nàng ta nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, sao người này lại biến thành Văn Dao rồi?? Dịch Cẩn Ninh đâu?? Vừa rồi rõ ràng nàng ta đi chung với Văn Dao, nhưng không biết như thế nào ngay sau đó không thấy bóng dáng Văn Dao, chẳng lẽ có người âm thầm giúp đỡ Dịch Cẩn Ninh??

Nhất định là vậy! Nếu không phải có người giúp đỡ, chỉ dựa vào mình Dịch Cẩn Ninh bị hạ dược, nàng tuyệt không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay Trịnh Khang. Nghĩ ra điểm mấu chốt, Dịch Cẩn An yên tâm hơn nhiều, dù sao việc này cũng là Văn Dao tự tìm đường chết, không liên quan đến mình.

Trong phòng truyền ra một tiếng vang thanh thúy, bốp một tiếng, tại nơi an tĩnh này nghe có vẻ càng thêm vang dội.

Trên mặt Trịnh Khang hiện rõ năm vết ngón tay trùng điệp đặc biệt chói mắt, Văn Hạo đen mặt, ngọn lửa trong mắt dần dần bùng lên, nhìn thẳng gã.

“ Ngươi nói thật đi, có phải ngươi cám dỗ con gái ta không? “ Văn Hạo nổi giận quát một tiếng, Trịnh Khang sợ đến mức suýt đi tiểu trong quần.

Trịnh Khang quỳ trên mặt đất, chân không ngừng run rẩy. Bên ngoài An Hầu nổi tiếng bao che, nếu hôm nay gã không nói được nguyên do vì sao, nhất định Văn Hạo sẽ giết gã.

“ Hầu gia, vừa rồi ta đã nói là có người muốn hãm hại ta và nhị tiểu tư! “

Gã mặc kệ, đang định nói ra chuyện hôm nay người gã muốn tìm vốn là Dịch Cẩn Ninh, lại nhớ tới chuyện hôm nay Dịch Cẩn An và Văn Dao cầu xin gã. Nếu chuyện đã đến nước này thì kéo thêm một người làm đệm lưng cũng không sao cả, vì thế nói : “ Nha hoàn của nhị tiểu thư Tướng phủ tới tìm ta, còn cầm một hà bao đưa cho ta, nói là trái tim đã thầm mến ta từ lâu, thế này ta mới đến khách. Không ngờ đây lại là cái bẫy, hại Văn nhị tiểu thư. “

Văn Hạo trừng mắt nhìn hắn : “ Ngươi nói có chứng cứ gì không? “

Vẻ mặt Trịnh Khang như tro tàn, gã lấy đâu ra hà bao chứ, đành phải nói : “ Hà bao nàng tặng ta bị rơi mất rồi! “ Đột nhiên nhớ tới Dịch Cẩn An có nói sẽ sai nha hoàn của nàng ta đưa hà bao qua, ánh mắt gã sáng lên, thật may vừa rồi mình nói là hà bao.

“ Hầu gia, nha hoàn của đại tiểu thư Tướng phủ từng gặp ta, ta đoán là hà bao bị nàng nhặt được. Hầu gia có thể tìm nàng tới hỏi! “

Lúc này mọi người ở ngoài cửa đã đi bảy bảy tám tám, Dịch Cẩn An vốn tính toán không để ý đến chuyện này. Toan rời đi thì lão quản gia xuất hiện : “ Dịch đại tiểu thư, Hầu gia chúng ta tìm nha hoàn của ngài vào trong một chuyến! “

Dịch Cẩn An đáp lại, nói với tiểu Hà : “ Ngươi đi đi, không có việc gì đâu! “

Tiểu Hà được mời vào trong, hơi lo lắng. Văn Hạo trực tiếp hỏi : “ Có phải ngươi từng nhặt được một cái hà bảo? “

Tiểu Hà lấy ra một hà bao thêu uyên ương hý thủy nói : “ Hầu gia, đây là hà bao nô tỳ trông thấy rơi xuống từ trên người Trịnh công tử không lâu trước đó. Nô tỳ nghĩ là của ngài ấy, vốn muốn trả lại nhưng không ngờ ngài ấy đi rất nhanh, nên vội vàng đuổi theo đến phòng khách bên này. Nô tỳ không biết đã xảy ra chuyện gì, đành chờ ngài ấy làm xong chuyện rồi trả lại. “

Nàng vội vàng đưa hà bao đến tay Trịnh Khang : “ Trịnh công tử xem thử có phải hà bao này hay không? “

Trịnh Khang nhận lấy hà bao, gương mặt tràn đầy mừng rỡ, vì kích động nên tay hơi run rẩy : “ Chính là hà bao này, là nha hoàn thiếp thân của Nhị tiểu thư Tướng phủ đưa ta. Ta vừa nhận được hà bao lập tức chạy tới, không ngờ… “

Văn Hạo trừng mắt nhìn gã, nói với tiểu Hà : “ Ngươi ra ngoài trước đi. “

Tiểu Hà ra cửa nhận được ánh mắt của Dịch Cẩn An, trong lòng cứ thấp thỏm không yên mãi.

“ Đi thôi! “ Ngược lại Dịch Cẩn An không hề lo lắng, gật đầu với tiểu Hà sau đó rời đi.

Lúc này tiểu Đào bị áp giải đến đây, nàng vẫn không rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nàng mê mang nhìn Văn hầu gia.

“ Hà bao này là do ngươi thay tiểu thư nhà ngươi đưa cho Trịnh nhị công tử của Lễ bộ thị lang phải không? “ Văn Hạo quăng hà bao qua, ném thẳng xuống ngay trước mắt tiểu Đào.

Uyên ương hý thủy trên bà bao được thêu bằng chỉ kiim tuyến thượng hạng, giờ phút này nằm trên mặt đất có vẻ hơi tức cười. Tiểu Đào khom lưng nhặt lên, nhìn hồi lâu mới nói : “ Hầu gia, hà bao này không phải của tiểu thư nhà nô tỳ! “

Tiểu Đào đưa hà bao đến trước mặt Văn Hạo, chỉ vào chỉ thêu kim tuyến phía trên : “ Hầu gia xem, trên bà bao của tiểu thư nhà nô tỳ không bao giờ dùng chỉ kim tuyến để thêu đồ, nhưng rõ ràng hà bao này dùng kim tuyến. Mặt khác, trên hà bao của tiểu thư có tên của nàng được thêu bằng thủ pháp đặc biệt. Hơn nữa, tiểu thư nhà nô tỳ thích để cánh hoa tường vi không hà bao. “

Văn Hạo cầm lấy nhìn kỹ, cánh hoa khô trong hà bao là hoa mai, phía trên cũng không thêu bất kỳ chữ gì, xem ra thật sự không phải là nhị tiểu thư Tướng phủ. Ông chỉ vào Trịnh Khang quỳ dưới đất : “ Nhưng hắn lại nói hà bao là do tiểu thư nhà ngươi đưa, cũng là ngươi tự tay đưa đến trong tay hắn, cũng đưa hắn đến gian phòng này. “

“ Nô tỳ chưa từng làm những chuyện đó, nha hoàn của Văn nhị tiểu thư đưa nô tỳ đến phòng bếp, nàng ấy rõ ràng nhất nô tỳ làm chuyện gì! “

“ Hiện tiểu thư nhà ngươi ở đâu? Bổn Hầu muốn gặp! “ Văn Hạo nắm chặt hà bao trong tay, vo tròn thành một nắm.

Tiểu thư ở đâu, nàng không biết, lúc nãy đến đây cũng không thấy tiểu thư. Trong lòng nàng kinh hãi, chẳng lẽ tiểu thư xảy ra chuyện gì rồi?

“ Tiểu thư nhà nô tỳ ở tiền thính! “ Tiểu Đào bật thốt lên nhưng trong lòng nóng nảy không dứt. Nếu tiểu thư không có ở tiền thính thì có thể ở nơi nào?

Văn Hạo khép hờ mắt, trong mắt ánh lên tia nguy hiểm, nói với tổng quan tâm phúc ở bên cạnh : “ Đi mời Dịch nhị tiểu thư! “

Chỉ chốc lát sau, tổng quản quả thật mời Dịch Cẩn Ninh tới, phía sau còn có một người đi theo.

“ Phụ thân, đây là như thế nào? “ Đại tiểu thư Văn Mị Nhi đi theo sau nàng, vừa tới lập tức mở miệng hỏi.

Tiểu Đào vừa thấy tiểu thư nhà mình đôi mắt lập tức phát sáng, tiểu thư không có việc gì thì tốt, nàng bĩu môi nói : “ Tiểu thư, hóa ra người đã tính toán cả rồi! “

Hầu gia Văn Hạo mím chặt môi, nói với Dịch Cẩn Ninh : “ Ngươi chính là Dịch Cẩn Ninh, nhị tiểu thư Tướng phủ ? “

Dịch Cẩn Ninh liếc nhìn Trịnh Khang quỳ dưới đất, mắt phượng xinh đẹp chớp chớp : “ Đúng vậy, không biết Hầu gia tìm tiểu nữa có chuyện gì? “

“ Ngươi hẹn hắn tới đây? “ Văn hầu gia chỉ Trịnh Khang, dùng ngữ khí chất vấn tràn đầy nghiêm túc nhìn nàng.

Dịch Cẩn Ninh nở nụ cười, cười đến quyến rũ, nàng chớp đôi mắt xinh đẹp : “ Từ đầu đến giờ tiểu nữ ở cùng một chỗ với Mị Nhi, hẹn người lúc nào? Tiểu Đào cũng ở chung với nha hoàn của Văn nhị tiểu thư, tất cả mọi người đểu có thể làm chứng! “

Văn Mị Nhi không hiểu chuyện gì xảy ra, nàng là bạn tốt của Dịch Cẩn Ninh, đương nhiên tình nguyện giúp nàng. Huống chi vừa nhìn Trịnh Khang quỳ dưới đất đã biết hắn không phải dạng tốt đẹp gì, lập tức nói với phụ thân : “ Không sai, sau khi Ninh nhi và các vị tiểu thư khác tách nhau ra vẫn luôn ở với con, làm sao nàng có thể ước hẹn Trịnh công tử? “

Thật ra thì chỉ có người trong cuộc Dịch Cẩn An và Văn Dao rõ ràng nhất tất cả quá trình sự việc, nhưng các nàng đều có miệng không thể nói.

“ Lão gia, không tốt, tiểu thư xảy ra chuyện! “ Một tiểu nha hoàn phát heienj trên chiếc váy màu vàng nhạt vủa Văn Dao xuất hiện vết máu, vội vàng báo lại.

“ Đi mời ngự y tới đây. “ Văn Hạo đau đầu không dứt, gần đây không biết đứa con gái này làm sao, cứ để ông phải quan tâm : “ Tới khuê phòng của tiểu thư! “

Văn Hạo hung dữ nhìn chằm chằm Trịnh Khang quỳ gối trên đất đang phát run, nói với quản gia : “ Khóa cửa lại, đừng để hắn ra ngoài, quay lại ta sẽ trừng trị hắn! “ Ông bỏ lại một câu sau đó lập tức tới phòng con gái mình.

Trịnh Khang tê liệt ngã trên mặt đất, gã biết bản thân lần này coi như tiêu rồi.

Dịch Cẩn Ninh thấy sự việc không sao cũng đưa tiểu Đào rời đi.

Tham gia thưởng hà yến có ngự y chuyện môn, phụ trách cứu chữa lúc này xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Rất nhanh sau đó lập tức có một vị ngự y râu ria xám trắng mang theo hòm thuốc gấp gáp chạy tới. Ông đặt một miếng vải trắng che cổ tay Văn Dao, một tay đặt lên trên, vuốt râu dò mạch.

Ông híp mắt nhìn Văn Dao một lúc mới nói : “ Vị cô nương này sinh non rồi! “

Một câu nói không khác gì sấm sét giáng xuống, Văn Hạo đỡ trán lảo đảo lui về sau mấy bước : “ Ngự y, có phải ngươi nhìn nhầm không? “

“ Loại chuyện như này, lão phu há có thể nhìn lầm! “ Ngự y thu dọn đồ đạc thở dài : “ Những người trẻ tuổi các ngươi phải biết tiết chế chứ. Đứa bé mới được hai tháng, cố gắng không hoạt động trong khoảng thời gian đầu mới đúng! “ Ngự y kê một phương thuốc bồi bổ thân thể, sau đó lắc đầu rời đi. Ông đã nhìn quen tranh đấu trong cung rồi, chuyện trong trạch viện này sao ông có thể không biết!

Sắc mặt Văn Dao trắng bệch, vừa nghe có bầu hai tháng càng thêm choáng váng đầu óc.

“ Gia môn bất hạnh! “

Văn Hầu gia nổi giận đùng đùng, sai người trói chặt Trịnh Khang nhốt vào phòng chứa củi. Trong lúc trước mắt này, không thể bởi vì chuyện này mà trì hoãn thưởng hà yến, bằng không Hoàng thượng trách phạt xuống ai cũng đừng mong nhận được lợi lộc.

Tại một đình nghỉ mát, Dịch Cẩn Ninh đến gặp một người, giờ phút này nàng hận không thể rút gân lột da nàng ta. Lại dám hạ thuốc nàng, vị tỷ tỷ này sao có thể làm ra chuyện như vậy?

Nghĩ nghĩa lại cảm thấy nàng ta có thể làm được, không phải kiếp trước đã làm đó sao? Trong lòng Dịch Cẩn Ninh càng hận nàng ta thêm vài phần.

Dịch Cẩn An cười nhìn nàng, môi son khẽ mở : “ Muội muội cao chiêu! Ai giúp muội vậy? “

Nàng nhếch miệng cười, không nói gì trực tiếp rời đi. Nàng thầm nghĩ, Dịch Cẩn An rất nhanh thôi ngươi sẽ gặp chuyện.

Tiểu Đào đi theo sau nàng, hừ nhẹ một tiếng khoan khoái rời đi. Tiểu thư có thể biết trước, một đám các ngươi đừng mong thực hiện được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio