Edit: Lăng Ngạo Tuyết
Cẩn Nương bước nhanh đến, nhẹ nhàng hành lễ: "Thần thiếp tham kiến La sườn phi, Liễu mỹ nhân."
La sườn phi nhíu mi, "A, vị này chính là Lục tiểu thư vừa mới vào Vương Phủ sao? Nhìn thật trẻ trung, xinh đẹp. Không giống như chúng ta, đã già rồi. "
Cẩn Nương ngạc nhiên, giọng điệu của La sườn phi này khiến nàng không nắm bắt được tâm tư. Nhưng mà bản thân vẫn giữ thái độ không kiêu ngạo không xiểm nịnh, nói: "Thần thiếp ngu muội, xin La sườn phi chỉ giáo".
La sườn phi cười khanh khách, "Thật là dọa ngươi rồi. Thôi, đứng lên đi. Để người trong phủ nhìn thấy còn tưởng rằng ta đang ức hiếp người mới".
Cẩn Nương liền tạ ơn, sau đó ngoan ngoản đứng một bên. Len lén đánh giá hai người, nội tâm Cẩn Nương kinh ngạc. Trước đó không dám ngẩng đầu nhìn, nay nhìn thì mới biết được La sườn phi thật sự xinh đẹp. Từ khuôn mặt, ánh mắt, cái mũi, đôi môi, không có cái gì không hoàn hảo. Một cái nhăn mày hay liếc mắt đều là cảnh đẹp ý vui, nói nàng ấy làm cho người ta kinh diễm cũng không quá đáng. Nhưng mà nét mặt có vẻ cao ngạo, đuôi lông mày có chút khí thế lấn át người khác, nhìn không giống như người dễ ở chung.
Lại nhìn Liễu mỹ nhân ở phía sau, tiếc là vẫn chưa nghe được nàng nói chuyện. Liễu mỹ nhân này không thể dùng từ mĩ để hình dung nhưng nàng lại có khí chất hấp dẫn người khác. Nhìn giống như là người đọc đủ thứ thi thư, khí chất thanh cao, thuần khiết. Từ bên trong phát ra phong độ của bậc trí thức, rất xứng với diện mạo thanh tú. Làm cho người ta nhịn không được muốn thân cận, muốn cùng nàng trò chuyện. Nếu có cơ hội, ngay cả Cẩn Nương cũng muốn thân thiết với nàng.
Cẩn Nương đang quan sát hai người họ mà hai người làm sao không đem Cẩn Nương đánh giá thấu đáo. Nữ nhi của quan ngũ phẩm nhìn cũng không tệ lắm, dung mạo đúng là xuất chúng nhưng ở một nơi toàn mỹ nữ tập trung như thế này, cũng chỉ có thể tính là bậc trung. Dáng người cao gầy, khí chất cũng ổn nhưng dù sao cũng là thứ nữ. Có năng lực như vậy đã xem như thật khó lường. La sườn phi mắt nhìn nhưng cũng không hứng thú cho lắm. Đã đem Cẩn Nương xác định là nhân vật không có sức uy hiếp nào.
Còn Liễu mỹ nhân lại nhìn Cẩn Nương rất nhiều lần. Bởi vì Liễu mỹ nhân cũng là thứ nữ nhưng xuất thân của nàng cao hơn một bậc. Đồng dạng là thứ xuất nhưng địa vị lại kém xa, Liễu tiểu thư vừa mới tiến vào Vương phủ đã được sắc phong Ngũ phẩm mỹ nhân. Mà Cẩn Nương tuy được Vương gia ân sủng nhưng vẫn là một người không danh không phận. Di nương cũng không phải di nương, cấp bậc lại càng không có. Khó trách tất cả mọi người xưng hô nàng là Lục tiểu thư. Dù sao các chủ tử không lên tiếng, còn không có định ra danh phận nên mọi người liền gọi thế.
Nghĩ đến đây, Liễu mỹ nhân đồng tình nhìn Cẩn Nương. Cẩn Nương kinh ngạc, Liễu mỹ nhân đồng tình nàng cái gì a? Nàng có cái gì đáng giá khiến người khác đồng tình sao?
Ngay thời điểm Cẩn Nương kỳ quái nhìn Liễu mỹ nhân, theo hành lang gấp khúc bên kia, có hai vị ăn mặc trang hoàng đi đến, phía sau đi theo một đám nha đầu, ma ma, thật sự phô trương rất lớn.
Lập Xuân vội vàng nói nhỏ bên tai Cẩn Nương, "Tiểu thư, đi ở phía trước chính là Lưu thứ phi, còn phía sau là Lý phu nhân"
La sườn phi thấy Lưu thứ phi, trong mũi phát ra một tiếng hừ, có vẻ rất là khinh thường.
Lưu thứ phi cười dài tiến lên: "La tỷ tỷ, Liễu mỹ nhân cũng tới? Liễu mỹ nhân đều là đi theo La tỷ tỷ sao?"
La sườn phi cười lạnh một tiếng, "Lưu muội muội khách khí. Nhưng ngươi mà nói nhiều quá".
Lưu thứ phi mỉm cười, cũng không đem lời nói của La sườn phi để ở trong lòng. Liếc mắt Lý phu nhân một cái, Lý phu nhân liền tiến lên hành lễ, "Thần thiếp tham kiến La sườn phi. Liễu muội muội hảo".
La sườn phi không hé răng, ngẩng cao đầu, có vẻ không để vào mắt. Lưu thứ phi che miệng cười khẽ, "Tốt lắm, Lý muội muội đứng lên đi. La tỷ tỷ là người tốt, như thế nào làm ngươi khổ nhọc được"
Lý phu nhân mắt nhìn La sườn phi, lúc này mới cười lên, "Lưu tỷ tỷ nói rất đúng, La sườn phi rất là thiện tâm nha". Dứt lời liền thối lui ra phía sau Lưu thứ phi.
La sườn phi căm tức nhìn hai người, Lưu thứ phi nhất thời kinh ngạc kêu lên: "La tỷ tỷ làm sao vậy? Sắc mặt La tỷ tỷ như thế nào trở nên khó coi thế? Có muốn ta nói với Vương phi tỷ tỷ không? Cho người đi thỉnh thái y qua phủ xem bệnh cho tỷ."
"Đủ rồi. Đừng giả mù sa mưa nữa, thu hồi nụ cười kia của ngươi đi. Ta cũng không phải Vương gia, ở trước mặt ta làm như vậy cũng đều vô dụng". La sườn phi khó chịu nói, thầm mắng hồ ly tinh giảo hoạt.
Cẩn Nương nhìn thấy hết toàn bộ, một chữ cũng không sót. Trong lòng cảm thán, quả nhiên là Vương phủ, thật sự khó lường. Hơn nữa không ngờ nhất chính là vị Lưu thứ phi này, không đẹp như La sườn phi nhưng cũng là mỹ nữ, lại có vẻ xinh xắn lanh lợi. Trên mặt luôn mang theo tươi cười, khiến cho người khác sinh ra gần gũi. Nhưng mà một người nhìn hiền lành như vậy, đối phó với La sườn phi lại vô cùng thuần thục, trêu chọc đến nỗi nàng ta liên tục thay đổi sắc mặt. Xem ra La sườn phi này sức chiến đấu hoàn toàn kém hơn.
Lại nhìn Lý phu nhân, diện mạo không cần phải nói, tất nhiên là vô cùng tốt. Cùng Lưu thứ phi giống nhau, khóe miệng vẫn lộ vẻ ôn hòa. Hai người đều có phong độ của người trí thức, hiển nhiên cũng là người đọc sách viết chữ.
Bốn người này, mọi người có mắt đều nhìn ra được họ chia làm hai phe. Cẩn Nương có chút lo lắng, đừng nói là kêu nàng vào phe của một trong hai nha? Còn có thái độ Vương phi không biết như thế nào nữa?
Thấy hai phe tạm thời ngừng chiến, Cẩn Nương vội vàng tiến lên, "Thần thiếp tham kiến Lưu thứ phi, Lý phu nhân."
Lưu thứ phi mặt không chút thay đổi đánh giá Cẩn Nương, tiếp theo cười: "Đây là Lục tiểu thư vừa mới vào phủ sao. Đứng lên đi, để ta xem nào. Ôi, lớn lên thật xinh đẹp, khó trách Vương gia lại thích".
Cẩn Nương cúi đầu, bất an, cái gì gọi là Vương gia thích. Vương gia khi nào thì biểu hiện ra thích nàng? Không nghĩ tới Lưu thứ phi nhìn hiền lành, mà bất động thanh sắc liền lôi kéo thị phi lên người nàng. Cẩn Nương vội vàng nói: "Thiếp thân trăm triệu lần không dám. Thần thiếp liễu yếu đào tơ, có thể may mắn hầu hạ ở Vương phủ đã mãn nguyện rồi, không dám hy vọng xa vời".
Lưu thứ phi khiêu mi, cười nói: "Xem ta này, thật là không nói. Vừa nói, đã đem Lục tiểu thư dọa thành cái dạng này. Lục tiểu thư cũng đừng trách, chờ tương lai chúng ta quen thuộc, Lục tiểu thư sẽ hiểu thật ra tính tình của ta rất tốt".
"Hừ, cái gì mà tốt? Ta thấy bất quá là ác độc thì có". La sườn phi khiêu khích nhìn chằm chằm Lưu thứ phi.
Lưu thứ phi tức giận, La sườn phi cũng không để cho nàng chút mặt mũi nào. Họ La chính là sườn phi, nàng cũng là thứ phi, cũng không kém nhiều so với nàng ta. La sườn phi có nhi tử, nàng cũng có nhi tử. Ai sợ ai?!
Lưu thứ phi cười lạnh, trên mặt lại mỉm cười như trước, "La tỷ tỷ hay nói giỡn. Nhìn xem, đem Lục tiểu thư dọa ra thế này. Về sau, La tỷ tỷ cũng không thể như vậy, chúng ta đều là người cũ ở Vương phủ, cũng nên suy nghĩ cho người mới đến. Để tránh tất cả mọi người chê cười".
Lưu thứ phi này thủ đoạn cũng thật cao tay. Cẩn Nương thấy khẩn trương, trong lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi. Quả nhiên, chó cắn người thì không sủa. La sườn phi nhìn hung hăng nhưng chỉ là bên ngoài, sẽ không cất giấu địch ý. Mà Lưu thứ phi mới là người chân chính âm hiểm, đang lúc bất động thanh sắc liền kéo cừu hận qua người nàng. Bởi nàng là người mới đến, lấy nàng làm bia ngắm để khơi mào chiến đấu. Không phải quá coi trọng nàng sao?!
Cẩn Nương mắt thấy không đúng, vội vã lui ra, tính toán làm người tàng hình. La sườn phi cùng Lưu thứ phi đều muốn Cẩn Nương về phe mình, nhưng lại thấy đương sự thế nhưng lui xuống. Vì thế hai người đều quay đầu nhìn Cẩn Nương. Thật to gan, trong mắt còn có các nàng hay không?!
Thời điểm Cẩn Nương đang lo không biết nên hóa giải cục diện này như thế nào, một thanh âm trong trẻo vang lên, "Ai nha, không nghĩ tới hôm nay ta lại là người đến trễ nhất".