Thủ Tiện Là Bệnh, Trị Được!

chương 13: phiên ngoại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

[Người nào Không có ngực to]

【 Không có ngực to 】 bản nhân đã thật lâu thật lâu không online, cơ bản online là Mắt lớn nhỏ, hắn cài phần mềm tự động thao tác, cùng lúc chơi hai acc. Tô Hạ không chỉ một lần nhắc tới chuyện gặp mặt, mặc dù chuyện này nhận được phản đối mãnh liệt của Cố Xuyên. Nhưng phản đối của hàng này từ trước đến nay là vô hiệu.

Ngày nào đó, Cố Xuyên lén lén lút lút ra ngoài. Tô Hạ nhìn bóng lưng đáng khinh của hắn thật lâu, online trò chơi cặn bã.

Mười phút sau, 【 Không có ngực to 】 bản nhân online.

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: Như Mộng, nghe nói cậu rất nhớ tôi thân thân ╭(╯╰)╮

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: gần đây sao cũng không online?

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: áp lực học tập lớn a, giáo viên hướng dẫn gần đây tới kỳ sinh lý cậu hiểu mà ~

[ Tư Tán Gẫu ]【 Phù Sinh Như Mộng 】: ai, đợi chút a, có điện thoại, tôi nhận cái, chờ tôi mười phút ~ sau đó chúng ta đi chiến trường ~

[ Tư Tán Gẫu ]【 Không có ngực to 】: được được ~

Tô Hạ điều khiển nhân vật đến nơi an toàn, liền ra cửa.

Trong phòng ngủ nào đó.

“Ôi thật sự là không sợ đối thủ như thần chỉ sợ đồng đội giống heo em kháo thêm máu thêm máu a ông đây sắp chết rồi! !” Từ xa đã nghe được tiếng rít gào của Thẩm Tích.

“Gấp cái gì! Không thấy quái này đuổi theo anh đây bản thân anh không được thêm máu a!” Đây là tiếng lẩm bẩm uất ức của Cố Xuyên.

“Ai kêu anh dẫn quái lung tung! Kháo đứng yên đừng nhúc nhích anh muốn chạy đi đâu!”

“Ai nha! ! Phía dưới này tại sao là cái hang? Thẩm Tích anh ngã xuống nhảy không lên được! !”

“Em lặc cái lau một BUG duy nhất của phó bản này không ngờ cũng bị anh đụng phải thần may mắn a!”

“Vậy phải làm sao anh anh anh QAQ?”

“Anh anh anh nữa cho ông đây nhìn xem? Đừng trách ông đây ngày nào đó tâm tình tốt sẽ nói ra toàn bộ bí mật của anh!”

“Ai nha thằng nhóc cậu cư nhiên dám đe dọa anh đây?”

Tô Hạ đứng ở cửa, nhìn thấy người bên trong vứt chuột ẩu đả thành một đoàn, lành lạnh hỏi, “bí mật gì của Cố Xuyên a?”

Thẩm Tích không chút nghĩ ngợi trả lời, “Thì 【 Không có ngực to 】 hàng này chính là anh ta! Hừ, Tô Hạ biết rồi chắc chắn K chết! Hừ! !”

Thời gian đột nhiên dừng lại ở một khắc này.

Hai người trong phòng đánh nhau mặt xám mày tro lẳng lặng quay đầu lại.

“Tô Hạ, ” Cố Xuyên tiên phong phá vỡ trầm mặc, bày ra bộ mặt bán manh hồn nhiên, “Nếu tôi cho cậu biết acc này thật sự là của Thẩm Tích tôi chỉ luyện thay nó thôi cậu tin không?”

Thẩm Tích ném cho hắn một ánh mắt im lặng. Là người cũng sẽ không tin được.

Tô Hạ mặt không đổi sắc, “Cậu cho rằng tôi sẽ tin sao?”

“Sẽ!” Cố Xuyên vui vẻ phấn khích hăng hái tăng cao.

Tô Hạ xoay người muốn đi.

“A a a a Tô Hạ cậu đừng đi thực xin lỗi tôi lừa cậu! Không có ngực to chính là tôi tôi chính là Không có ngực to! ! ! !” Cố Xuyên đuổi tới giữa cầu thang liều lĩnh rống to.

Nửa phút đồng hồ sau Tô Hạ che mặt xách theo hàng này nhanh chóng thoát khỏi đám người vây xem.

Mẹ đản mỗi lần đứng cùng hàng này ở cầu thang đều sẽ không có chuyện tốt!

Thẩm Tích đứng trước cửa sổ, nhìn hai bóng dáng hất bụi mà đi, lặng lẽ lắc đầu.

Thật sự là, không tìm đường chết sẽ không phải chết.

—-

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio