Editor: Sakura Trang
Ladies and Gentlemen,
Attention!
Khụ khụ... Các vị mỹ nhân tốt, ~~~ mọi người mong đợi đã lâu ~~~~~~~ Đình cuối cùng cũng hiện thân rồi!
(người nào đó ôm đầu trốn chui như chuột né tránh vỏ cam quýt, mẹ kiếp, còn có một túi mực, ai lãng phí như vậy chứ!”
Tốt rồi, tốt rồi, dầu gì người ta cũng là mẹ ruột của Tiểu Ưu Ưu thân ái và tiểu Nhiên Nhiên nhà các ngươi, mọi người cho chút mặt mũi sao, tới tới tới, các con, cùng các vị mỹ nữ tỷ tỷ để hỏi cho tốt.
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi, nàng là ai a?
Mạc Ưu: Chính là người để cho chúng ta chia ra thật nhiều lần để cho ngươi mỗi lần sinh sản cũng rất đau, nghe nói vậy kêu là “Mẹ ruột”.
Tiêu Nhiên:... Kia mẹ ghẻ là hình dáng gì?
Mỗ Đình mặt đầy hắc tuyến.
Mỗ Đình: Phía dưới bắt đầu phỏng vấn rồi, hai ngươi ngồi nghiêm chỉnh.
Mạc Ưu: Không muốn, ta phải dựa vào Tiêu Nhiên thân yêu nhà nhà chúng ta.
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi nói như vậy cứ làm như vậy.
Mỗ Đình lần nữa mặt đầy hắc tuyến.
, Xin hỏi tên của ngài là?
Tiêu Nhiên: Phong Tiêu Nhiên
Mạc Ưu: Mạc Ưu
, Xin hỏi các ngươi bao nhiêu tuổi?
Tiêu Nhiên:
Mạc Ưu:: Ngươi quản ta? (bén nhọn trợn mắt nhìn mỗ Đình một cái, vấn đề nhạy cảm ngươi hỏi cái gì hỏi?)
Vấn đề này cũng không là có sẵn sao, mỗ Đình khóc…
, Giới tính của các ngươi là?
Tiêu Nhiên: Ánh mắt cô nương này không xấu chứ?
Mạc Ưu: Quay đầu để cho Liễu đại ca khám cho nàng nhìn một chút, một cô nương thật tốt tuổi còn trẻ cũng không thể phá hủy như vậy.
Mỗ Đình: Coi như ta không có hỏi... (quay đầu giận dữ, vấn đề này ai cho ta!)
, Xin hỏi tính cách các ngươi là?
Tiêu Nhiên: Mày kiếm hơi nhếch, tại sao phải nói cho ngươi biết?
Mạc Ưu: Bận bịu vỗ vỗ bả vai người nào đó mặt đầy chân chó, chúng ta những người dễ sống chung ngươi không có nhìn ra sao?
Mỗ Đình lần nữa rơi lệ
, Tính tình của đối phương là?
Tiêu Nhiên: Rất ôn nhu.
Mạc Ưu: Vô cùng ôn nhu.
Mỗ Đình: Cuối cùng trả lời một câu bình thường, lau mồ hôi.
, Hai người gặp nhau lúc nào?
Tiêu Nhiên: Trong nhà đại ca, ngươi hỏi rõ ràng như vậy làm gì?
Mạc Ưu: trong phủ Văn vương, năm đầu tiên ta đi xuyên qua. Tiêu Nhiên ngươi đừng như vậy, nàng không phải thám tử, chẳng qua là có chút bát quái.
Mỗ Đình: Tiết mục này sẽ không đổi người, nắm quyền ing...
, Ấn tượng đầu tiên với đối phương là?
Tiêu Nhiên: Mê mẩn
Mạc Ưu: Rất dễ đẩy
Mỗ Đình: Khó trách các ngươi cấu kết nhanh như vậy.
Bị cả phòng đuổi giết...
, Thích đối phương điểm nào?
Tiêu Nhiên: Nơi nào của Ưu Nhi đều tốt, đều thích
Mạc Ưu: Chỉ cần là Tiêu Nhiên ta đều thích
Mỗ Đình: Được rồi, về sau đừng ra vấn đề nhàm chán như vậy (quay đầu trừng mắt một cái đạo diễn phía sau , ghét đối phương điểm nào?
Tiêu Nhiên: Có chút dính người.
Mạc Ưu: Tiêu Nhiên... (nước mắt rơi lã chã)
Mỗ Đình: Khụ khụ... Trước công chúng chú ý hình tượng a
, Ngươi cảm thấy tính cách của mình và đối phương có hợp không?
Tiêu Nhiên: Hợp
Mạc Ưu: Rất hợp
, Ngươi xưng hô đối phương như thế nào?
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi
Mạc Ưu: Tiêu Nhiên, lão bà, bệ hạ... (ái muội cười, mọi người cũng biết tiểu Ưu Ưu đều là từ lúc nào thích gọi tiểu Nhiên Nhiên bệ hạ rồi)
, Ngươi hy vọng được đối phương xưng hô như thế nào?
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi tên gì ta đều thích.
Mạc Ưu: Bệ hạ... (cười xấu xa tiến tới một cái ôm lấy hông đối phương, hắc hắc)
Tiêu Nhiên:... Ngươi vẫn là gọi tên ta đi
Mỗ Đình tan vỡ ing, các ngươi lại không thể về nhà lại làm sao...
, Nếu như dùng động vật hình dung, ngươi cảm thấy đối phương là?
Tiêu Nhiên: Chó sói (trong lòng oán thầm, hiển nhiên là có màu sắc chó sói)
Mạc Ưu: Dê? Không giống đi, hắn là chó sói khoác dê.
Mỗ Đình: Được rồi, yêm vô tình rơi trong ổ sói.
, Nếu như muốn tặng quà cho đối phương, người sẽ chọn?
Tiêu Nhiên: Chính ta.
Mạc Ưu: Nếu là không gả cho ngươi ta bây giờ lập tức đi chết đi ngay ( làm hình mắt tinh tinh)
Mỗ Đình: Thì ra tiểu Nhiên Nhiên cũng có một mặt trực tiếp…
, Mình muốn lễ vật gì?
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi đưa ta đều thích
Mạc Ưu: Tiêu Nhiên đưa ta cái gì mà không thích?
Mỗ Đình: Yên tĩnh...
, đối với đối phương có gì không hài lòng? Vậy là chuyện như thế nào?
Tiêu Nhiên: Vì an nguy của ta không quan tâm sống chết của mình.
Mạc Ưu: Nếu ngươi biết tại sao còn thích như vậy?
Tiêu Nhiên: Cút! Ngươi chết ta sống làm sao?
Mạc Ưu: Lão bà... (lần nữa nhục mè nheo treo lên cánh tay người nào đó)
Khóe miệng Mỗ Đình co quắp, mỹ nhân dưới đài thét chói tai nổi lên bốn phía.
, Ngươi có tật xấu gì?
Tiêu Nhiên: Ta quá nhiều tật xấu nữa, chỉ có Ưu Nhi có thể chịu được, hắn là người ôn nhu nhất ta từng thấy.
Mạc Ưu: Nói bậy, tật xấu của ngươi chính là không có tật xấu, ta thật là quá hạnh phúc!
(tiếp tục liếc mỗ Đình một cái, lại chọc Tiêu Nhiên thân yêu nhà ta cẩn thận ta không khách khí nga!)
Mỗ Đình: Đây là vấn đề thứ mấy rồi, làm sao còn chưa kết thúc ~~~~~
, Tật xấu của đối phương là?
Tiêu Nhiên: Dính người, vấn đề này có phải hay không hỏi qua rồi? (nghi hoặc nhìn về phía Mạc Ưu)
Mạc Ưu: Ân, ngươi không nhớ lầm.
Mỗ Đình: Đây tột cùng là quỷ đề mục do ai viết.
, Đối phương làm dạng chuyện gì sẽ để cho người không vui?
Tiêu Nhiên: Vì an nguy của ta không quan tâm sống chết của mình (vấn đề này thật giống như lại hỏi qua rồi?)
Mạc Ưu: trêu người sao, chúng ta về nhà đi, Hoàn nhi còn chờ chúng ta đánh cờ đâu.
Mỗ Đình: Nước mắt.....
, Ngươi làm chuyện gì sẽ để cho đối phương không vui?
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi?
Mạc Ưu: Yên tâm, ngươi như thế nào ta cũng cao hứng, chỉ cần ngươi đừng không cần ta...
Mỗ Đình: Hạn chế động tác phiền toái về nhà làm tiếp, mồ hôi
, Quan hệ đến các ngươi đạt đến trình độ nào rồi?
Tiêu Nhiên: Hắn sống ta liền sống
Mạc Ưu: Hắn chết ta cũng chết
Mỗ Đình: Thần tượng...
Dưới đài tiếp tục một mảnh sói tru
, Hai người lần đầu ước hẹn là ở đâu?
Tiêu Nhiên: Cái gì là ước hẹn?
Mạc Ưu: Chính là hai người cái đó.
Tiêu Nhiên: Ghét, tiểu cô nương này làm sao luôn hỏi những thứ này
Mạc Ưu: Chính là, ta không để ý tới nàng, về nhà chúng ta ước hẹn có được hay không?
Mỗ Đình: Nước mắt... Các ngươi có thể hay không đừng luôn là chạy đề!
, Khi đó bầu không khí của hai người như thế nào?
Tiêu Nhiên: Vô tội buông tay, ta không nhớ.
Mạc Ưu: Làm bộ tổn thương, ngươi làm sao có thể không nhớ?
Tiêu Nhiên: Ta uống say, nếu không ngươi làm sao được như ý?
Mạc Ưu:... Coi như ta chưa nói
Mỗ Đình: Rốt cuộc tiết mục này lúc nào kết thúc a! Phát điên
, Khi đó tiến triển đến trình độ nào?
Tiêu Nhiên: Từ chối đáp lại.
Mạc Ưu: Ta nghe lão bà thân yêu nhà ta. Mỗ Đình:...
, Địa điểm thường xuyên đi ước hẹn?
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi, ta không thoải mái, ta muốn trở về.
Mạc Ưu: Tốt, lập tức, chúng ta đi!
(Mạc Ưu không kịp chờ đợi muốn ôm lão bà về nhà “Ước hẹn “)
Mỗ Đình: Ai nha đừng, đừng a... Dầu gì đem tiết mục làm xong sao, phối hợp với mẹ ruột chút a!
, Ngươi sẽ vì sinh nhật đối phương chuẩn bị những gì?
Tiêu Nhiên: Cười híp mắt, nhìn Mạc Ưu, Ưu Nhi thích gì?
Mạc Ưu: Ta thích ngươi, ngươi thì sao?
Tiêu Nhiên: Ta cũng thích ngươi.
Đồng thời quay đầu nhìn mỗ Đình, mỗ Đình ngẩng đầu nhìn trời, ai tới mau cứu ta...
, Bên nào tỏ tình trước?
Tiêu Nhiên: Hắn
Mạc Ưu: Y
Mỗ Đình: Được rồi...
, Ngươi thích đối phương bao nhiêu?
Tiêu Nhiên: Hắn dám tìm người khác ta bóp chết hắn
Mạc Ưu: Hắn dám tìm phi tử khác ta đi chết ngay.
Mỗ Đình: Tiểu Ưu Ưu ngươi rất thua thiệt nga, làm sao đều là ngươi chết.
, Như vậy, ngươi yêu đối phương sao?
Mạc Ưu: Hàm tình mạch mạch bắt được tay đối phương, Tiêu Nhiên, ta cũng yêu ngươi.
Tiêu Nhiên: Ngô...
Mỗ Đình: Nhi đồng không thích hợp nhìn, ca, ca...
, Đối phương nói gì sẽ để cho các ngươi cảm thấy bế tắc?
Tiêu Nhiên: Nghiêng đầu suy nghĩ hồi lâu, không.
Mạc Ưu: Nước mắt uông uông, ngươi không cần ta... Ô ô, Tiêu Nhiên không cần ta
Tiêu Nhiên: Lập tức luống cuống tay chân, nào có a, Ưu Nhi ngươi làm sao?
Mạc Ưu: Lập tức thu hồi mặt nhăn nhó hướng về phía máy quay phim so cái động tác tay V, xem kìa, câu trả lời diễn dịch bản.
, nếu như cảm thấy đối phương có sinh lòng hiềm nghi, ngươi sẽ làm gì?
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi sẽ không.
Mạc Ưu: Dĩ nhiên! Tiêu Nhiên cũng sẽ khôn, ngươi có ý gì?
Mỗ Đình lại lấy được một cái mặt lạnh sau buồn bực hộc máu.
, Nếu như lúc ước hẹn đối phương tới trễ hơn giờ giờ làm thế nào?
Tiêu Nhiên: Về nhà.
Mạc Ưu: Đừng a, ta làm sao chịu để cho ngươi đợi lâu như vậy, cho tới bây giờ đều là ta đợi ngươi.
Này, cái đó ai, ngươi đừng chọc quan hệ phu phu chúng ta a.
Mỗ Đình:... Các ngươi tùy ý, coi ta là không khí được rồi.
, Ngươi thích nhất nơi nào trên thân thể đối phương?
Tiêu Nhiên: Chỗ nào của Ưu Nhi đều đẹp mắt, ta đều thích.
Mạc Ưu: Làm gì có chỗ nào của Tiêu Nhiên ta có thể không thích? Ngươi sao lại hỏi cái vấn đề nhu ngốc như vậy chứ?
Mỗ Đình: Đúng vậy... Ta cũng muốn biết là ai cho ra vấn đề ngu si này, hai hàng nước mắt...
, biểu tình lúc nào của đối phương là tình cảm nhất?
Tiêu Nhiên: Lúc bị ta làm cho nhanh không chịu được.
Mạc Ưu: Thời điểm gần đến cao triều.
Hai người đối lập nhau cười híp mắt, dưới đài tiếng thét chói tai, tiếng vỗ tay, sói đam mỹ choáng váng.
, Lúc hai người chung một chỗ chuyện để cho đối phương cảm thấy tim đập rộn lên nhất là?
Tiêu Nhiên: Bỗng nhiên hôn ta.
Mạc Ưu: Có phải như vậy không?
Tiêu Nhiên: Ngô! Ngô...
Mỗ Đình che mặt, bây giờ con nít sao cởi mở như vậy?
, Từng nói dối đối phương sao? Giỏi nói dối sao?
Tiêu Nhiên: Nói qua, nhưng hắn nhìn thấu.
Mạc Ưu: Vậy, Tiêu Nhiên là hiểu rõ ta nhất.
Tiếp tục nhìn nhau cười một tiếng, mỗ Đình đột nhiên cảm giác được trên người có loại điểm nhỏ hơi ngưa ngứa.
, Lúc nào cảm thấy hạnh phúc nhất?
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi ở bên người ta.
Mạc Ưu: Thân thể y khỏe mạnh, tâm tình tốt đều là lúc ta cảm thấy hạnh phúc.
Mỗ Đình:... Yêm lại làm rung động ~~~
, Đã từng cãi nhau sao?
Hai miệng đồng thanh: Cãi nhau rồi
, Là cãi nhau như thế nào?
Tiêu Nhiên: Hắn quá nuông chìu hài tử.
Mạc Ưu: Nói bậy, rõ ràng là ngươi nghĩ ở phía trên.
Mỗ Đình: Mồ hôi, cái này là cái gì cùng cái gì?
, Sau đó lại tốt như lúc ban đầu chứ?
Tiêu Nhiên: Ngươi nói sao?
Mạc Ưu: Đó là đương nhiên, ta nói ngươi có ý gì a, cũng không nhìn chút hai chúng ta a.
Mỗ Đình: Lệ rơi... Đừng cản ta, để cho ta đi chết tốt lắm.
, cho dù chuyển kiếp còn muốn trở thành người yêu sao?
Tiêu Nhiên: Muốn
Mạc Ưu: Ngươi yên tâm, ngọc bội kia ta đã giao phó Hoàn nhi từng đời một truyền xuống, đến năm hậu nhân chúng ta sẽ đi tìm được ta, để cho ta trở về, ta vĩnh viễn không rời ngươi.
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi...
Mạc Ưu: Tiêu Nhiên...
Mỗ Đình: Mọi người tự giác nhắm mắt lại một chút đi.
, lúc nào sẽ cảm thấy ‘Ta là được yêu’?
Tiêu Nhiên: Lần đầu tiên ở trong phủ đại ca, hắn đối với ta như vậy...
Mạc Ưu: Nghiêm túc nắm tay đối phương nói, Tiêu Nhiên, cùng ngươi đã nói bao nhiêu lần rồi nam nhân ở trên giường nói lời tỏ tình là không thể tin, khá tốt ngươi gặp là ta, có tình có nghĩa có trách nhiệm, nếu là đụng phải một đăng đồ tử ngươi muốn khóc cũng không kịp.
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi...
Dưới đài từ các phương hướng bay tới các loại vật thể không rõ, dĩ nhiên cũng là hướng về phía tiểu Ưu Ưu.
, lúc nào là cảm thấy ‘Chẳng lẽ không yêu ta sao’?
Tiêu Nhiên: Lúc hài tử đầu tiên không còn.
Mạc Ưu: Ngươi đánh ta đi, ta không phải cố ý.
Mỗ Đình: Ta phát hiện vẫn là tiểu Nhiên Nhiên tương đối ngoan ngoãn trả lời vấn đề của ta.
Mạc Ưu: Hừ, đây còn không phải là bởi vì vấn đề xấu xa của ngươi luôn chọc Tiêu Nhiên khó chịu!
, Phương pháp biểu hiện tình yêu của ngươi là?
Tiêu Nhiên: Để cho hắn muốn làm gì thì làm.
Mạc Ưu: Đối với y muốn làm gì thì làm.
Mỗ Đình:... Đủ rồi...
, Ngươi cảm thấy hoa xứng đôi đối phương là?
Tiêu Nhiên: Hoa sen trắng.
Mạc Ưu: Hoa sen hồng.
, Giữa hai người thời gian chuyện giấu giếm lẫn nhau sao?
Tiêu Nhiên: Có.
Mạc Ưu: Khóe miệng co quắp ing, ngươi giấu ta cái gì? Có phải hay không, có phải hay không ngươi còn cất giấu phi tử nào không phân phát?
Tiêu Nhiên: Nói bậy.
Mạc Ưu: Vậy ngươi nói sao nói sao là cái gì?
Tiêu Nhiên: (bình tĩnh nhìn hắn một cái) thật ra thì ta biết làm sao phản công.
Mỗ Đình cùng tiểu Ưu Ưu cùng nhau hóa đá.
, Ngươi từng động tâm?
Tiêu Nhiên: Không.
Mạc Ưu: Chỉ đối với một người tên là Phong Tiêu Nhiên cảm thấy hứng thú.
Tiêu Nhiên: Ưu Nhi... Mắt sáng
Mỗ Đình lau mồ hôi, tiểu Ưu Ưu quả nhiên lợi hại, lúc nào đều không quên ngâm nam nhân a.
, quan hệ của hai người là công khai vẫn là bí mật?
Hai miệng đồng thanh: Công khai.
, Ngươi cảm thấy tình yêu với đối phương yêu có thể kéo dài vĩnh viễn sao?
Tiêu Nhiên: Vĩnh viễn quá lâu, đến ta chết liền có thể.
Mạc Ưu: Ngươi chết ta lập tức chết ngay, dù sao thì là yêu ngươi đến ta chết.
Mỗ Đình: Đủ rồi... Mẹ ruột yêm thật chịu không nổi, hôm nay tới trước nơi này đi, nghỉ ngơi một hồi, ngày mai tiếp tục ~~~