Âm thanh của hệ thống vang lên bên tai
Nhiệm vụ đã hoàn thành, mời người chơi Băng Thần chọn phần thưởng.
Băng Thần trong lòng mặc niệm
Tinh Không Kiếm Thuật sáu thức đầu.
Hệ thống Thiên Đạo thông báo
Chúc mừng người chơi Băng Thần đã chọn lựa thành công.
Chiêu thức đã được mở khóa, có thể thoải mái sử dụng, mong người chơi cố gắng hơn trong những nhiệm vụ tiếp theo.
Băng Thần và Cao Thiên Kim tâm tình cả ngày, đến sáng hôm sau thì nhóm một trăm người cuối cùng cũng xuất hiện. Trên quảng trường nếu bỏ Băng Thần đi ra thì có đúng một vạn người, lúc này thì các trưởng lão và chưởng môn liền xuất hiện.
Phó chưởng môn người đứng đầu Vân phái lên tiếng:
“Bản tọa tên Tư Mã Yên Nhiên hiện tại là phó môn chủ của Vân phái rất vui mừng chào đón các ngươi. Đứng trên ta là chưởng môn Lâm Thiên Linh, bốn trưởng lão Nam Môn Phi Tuyết, Bắc Môn Nhất Chỉ, Tây Môn Tiểu Thúy, Đông Môn Linh Ngọc.
Sau người bọn ta sẽ chia các ngươi vào trong môn hạ của mình, trong đó ta với chưởng môn mỗi người tiếp một ngàn người. Còn lại thì các trưởng lão sẽ chia đều cho nhau, ai có nguyện vọng gì thì mau báo để các trưởng lão dễ dàng chọn lựa.
Lập tức phía dưới liền nhao nhao lên, rất nhanh phía dưới chỉ còn mỗi Băng Thần, hình như cũng không có trưởng lão nào có ý định chọn hắn. Cao Thiên Kim gia nhập dưới trướng của môn chủ nhìn Băng Thần trong lòng tràn đầy lo lắng.
Nàng hiểu được nhiệm vụ của Băng Thần một khi thất bại thì hậu quả sẽ khủng khiếp đến mức độ nào. Băng Thần thì vẫn cứ ngồi một chỗ, người hắn bây giờ có chút sức lực nào đâu, ăn đòn đến mềm cả người ra rồi.
Công pháp không vận dụng được, huyết mạch Sáng Thế Thần Hồ thì bị phong ấn nên không thể nào sử dụng được. Còn lại Vạn Diệp Băng Liên thì chẳng liên quan gì đến việc chữa thương cả, đan dược cũng chưa kịp để phát huy công hiệu khi bị khóa nguyên khí.
Hắn hiện tại chỉ biết dùng vẻ mặt đáng thương nhìn lên trên hi vọng mình sẽ được ai đó chọn lựa.
Cuối cùng Tư Mã Yên Nhiên liền phải lên tiếng:
“Không ai chọn lựa thì để hắn ta đi vào môn hộ của ta đi.”
Đột nhiên một người bước ra cười nói:
“Mọi người không cần phải miễn cưỡng, để hắn vào môn hộ của ta đi, dù sao ta cũng thử dạy đệ tử xem thế nào.”
Nàng đi xuống cạnh Băng Thần cười nói:
“Ta tên Vương Phi, ngươi có muốn nhập vào môn hộ của ta không?”
Băng Thần gật đầu lia lịa, hắn ta thấy được mấy cô nàng đánh mình vào nhánh của của phó chưởng môn nhiều nhất. Nếu để hắn vào đó thì khác nào đưa dê vào miệng cọp, mỗi ngày đều ăn đòn nhiều hơn ăn cơm thì chết mất thôi.
Vương Phi vui mừng:
“Đồng ý thì tốt rồi, đi theo ta học luyện đan sẽ tốt hơn vào mấy chỗ kia ăn đòn rất nhiều.”
Tư Mã Yên Nhiên thấy các thí sinh lần này đã chọn lựa xong môn hộ thì mới lên tiếng:
“Lần này thực lực của các ngươi trong lần quyết khảo hạch này cũng đã quá rõ ràng rồi, ai mạnh ai yếu thì mọi người cũng đã biết rõ. Thay vì tuyển ra ba người mạnh nhất rồi thì đấu với ba người mạnh nhất thì sẽ lựa lấy mười người mạnh nhất của mười lần thi đấu ra.
Mười ngày này sau đó sẽ đấu với mười người mạnh nhất bên kia, sau khi đấu xong thì những người cảm thấy không phục có thể khiêu chiến giành thứ hạng. Nhưng chỉ được khiêu chiến một lần và bỏ ra vạn điểm cống hiến để nhận quyền khiêu chiến.”
Băng Thần khẽ giọng hỏi:
“Chúng ta vừa mới đi vào học viện chẳng có gì trong người thì đào đâu ra điểm cống hiến?”
Tư Mã Yên Nhiên cười nói:
“Hình như ngươi tìm hiểu rất ít về Vân Vũ Phái, đã gia nhập môn phái thì mới đầu ai cũng sẽ được vạn điểm để sinh hoạt. Ngươi bỏ ra vạn thì sinh hoạt trong môn phái đáng lo thật sự, cái gì cũng có cái giá của nó, ta nói vậy người đã hiểu chưa.”
Băng Thần không nói gì nữa, hắn quan tâm chuyện này bởi vì Cao Thiên Kim là người mạnh nhất của nhóm thứ ba. Hắn hỏi thế này chính vì lo lắng sẽ có một chút luật lệ ảnh hưởng lớn đến con đường sau này của nàng.
Tính cánh của Cao Thiên Kim hắn biết rõ, nàng rất khó phục người khác, hắn chỉ sợ nàng đánh thua sau đó đòi bỏ ra điểm cống hiến để đánh tiếp. Nhỡ mất bốn vạn điểm khởi động thì quả thật sẽ có rất nhiều khó khăn mà hắn chưa chắc giúp đỡ được.
Tranh thủ lúc nàng chưa đi thì hắn ta nhắc nhở nàng một chút, rất may nàng liên tục gật đầu đồng ý. Băng Thần cử động lần này làm nàng cảm thấy rất ấm lòng, thế nên đương nhiên nàng không có ý định cãi lời hắn ta.
Mười người mạnh nhất nhanh chóng được lựa ra, Tư Mã Yên Nhiên to giọng hô to:
“Ai cảm thấy có năng lực thách đấu thì đi xem, còn những người khác thì theo ta đi về môn phái, sẽ có ngoại môn trưởng lão tìm chỗ ở cho các ngươi. Sắp xếp nhanh chóng sau đó các ngươi có thể tiến hành tu luyện để chờ đủ tiêu chuẩn thăng cấp lên Nội môn đệ tử.”
Ở đây ai cũng mệt lả cả người rồi, gần như toàn bộ đều chọn từ bỏ xem chiến đấu, có coi mấy người đứng đầu với nhau cũng chẳng cho họ ích lợi gì cả. Không bằng nghỉ ngơi tu luyện sớm ngày trở thành Nội Môn đệ tử để hưởng nhiều ưu đãi và nhiều tài nguyên hơn.
Băng Thần và Vương Phi cũng đi theo đằng sau đám người xem thi đấu, lo lắng cho Cao Thiên Kim nên hắn quyết định đi theo.Còn Vương Phi thì đơn giản đi theo bởi nàng cảm thấy sẽ có chuyện vui gì đó có thể xảy ra.
Ngồi trên đài Băng Thần hơi hiếu kỳ nên hỏi:
“Vương trưởng lão tại sao không đeo sa che mặt như mấy vị khác, ta thấy chưởng môn và mấy trưởng lão khác đều đeo mà.”
Vương Phi cười khổ nói:
“Ngươi có lẽ không biết, các nàng ấy uống nước của sông Tiên Hà đều mang thai rồi hạ sinh nữ nhi. Riêng ta năm nào cũng uống nhưng đến giờ vẫn chưa có gì, thế nên ta lộ mặt để tìm ý trung nhân ngươi hiểu không, với lại gọi ta sư phụ đi.”
Băng Thần nghe thì cũng đoán được nàng ta có thể chất đặc biệt nào đó nên không thể mang thai khi cất chứa thiên địa tinh hoa. Lý do bởi đơn giản nàng ta tiêu hóa hết sạch chúng rồi thì lấy đâu ra mang thai nữa.
Có lẽ trong thân thể nàng mang một thể chất có dinh dáng đến hỏa khí, những loại thể chất siêu cường thậm chí có thể thiêu hủy cả Thiên Địa Tinh Hoa. Những người mang thể chất như thế thì dù có kết hơn cũng không thể sinh con được.
Nam nhân tinh hoa cũng giống còn thua xa thiên địa tinh hoa, đi vào trong thân thể của nàng ta lập tức sẽ bị đốt cháy. Trừ khi tấn thăng đến Chấn Thiên Cảnh thì mới có thể móng có con bởi khi đó coi như họ đã hoàn toàn khống chế được thể chất của mình.
Nghĩ một hồi Băng Thần khẽ giọng nói:
“Thực ra ta hiểu cách Tiên Hà giúp nữ nhân của Vân phái mang thai, còn nguyên nhân sư phụ không mang thai ta nếu bắt mạch cũng có thể đoán ra được. Hay ngài để cho ta thử một chút, có thể ta sẽ tìm ra nguyên nhân và cách giải quyết ngài.
Với lại dù ngài có tìm được ý trung nhân thì cũng chẳng có thai được đâu, cái này là ta nói thật, thậm chí ta có thể giải thích cho ngài hiểu. Ví dụ được thì ngài thưởng cho ta một ít đan dược gì đó, không thì kiếm cho ta một ít vũ kỹ cũng tốt.”
Vương Phi hơi do dự một hồi cũng đưa tay ra, Băng Thần bắt mạch rổi để cho nguyên khí âm thầm kiểm tra. Thực ra hắn làm màu thế thôi chứ nhờ Thiên Thư kiểm tra cho nhanh, độ chính xác lại còn cao hơn chính hắn rất nhiều.
Lâu lắm với được chủ nhân triệu hồi nên Thiên Thư làm việc cũng rất tích cực, không chỉ thể chất mà thông tin từ bé đến lớn của nàng hắn cũng moi ra hết. Kết quả đúng như Băng Thần suy nghĩ, Cửu m Địa Hỏa cực kỳ bá đạo hỏa thể chất.
Với thể chất như thế này thì nàng mang thai được thì đó mới là chuyện lạ có thật, Cửu Âm Địa Hỏa bá đạo chỉ thua vài cái thể chất cấp Thần Đế và Sáng thế thôi. Đã thế nó còn có thể tự tiến hóa, khả năng mang thai của nàng ta âm luôn đấy chứ.
Hắn giả bộ thần côn:
“Cửu Âm Địa Hỏa, hai chân chạm đất thì hỏa khí trùng thiên, ta đoán giày ngài mang phải chế tạo đặc biệt. Cái thể chất này muốn mang thai thì khó hơn nên trời, may sao gia tộc của ta lão tổ đã từng gặp một người như thế rồi nên giải quyết được.”
Vương Phi nghe thấy hắn ta có cách giải quyết liền sáng mắt:
“Cách gì nói nghe xem.”
Băng Thần khẽ giọng:
“Có hai cách, một cái cần nam nhân còn một cái thì không. Cách đầu tiên là giết chết Hàn Băng Nhất Giác Thú, cướp lấy yêu đan của nó rồi uống chung với nước của Tiên Hà là được rồi.
Đó là cách không cần tới nam nhân, cách thứ hai thì ngài phải tìm ý trung nhân có thể chất hàn băng với huyết mạch ở cấp Viễn Cổ trở lên. Hai người sinh hoạt vợ chồng thì thể chất của đối phương sẽ kìm hãm được thể chất của ngài, sinh hoạt vợ chồng đều đặn thì xác suất có con rất lớn.”
Nghe xong Vương Phi còn thở dài hơn cả bình thường.
(Bạo chương mừng chuyện có minh chủ sau năm)