Thú Tu Thành Thần

chương 1303: táng thiên bí cảnh hội tụ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bốn tháng sau

Khoảng thời gian này cực kỳ yên bình với Thập Vũ Môn khi tất cả đều chìm đắm vào tu luyện để mong có thêm chút ít cơ hội trong Táng Thiên Bí Cảnh. Siêu Phàm đỉnh phong đệ tử rất nhiều người trong thời gian này vượt qua chính mình để có thể đột phá.

Trong đó có cả Băng Thần, Cao Thiên Kim, Lâm Thiến Thiến cũng đều đột phá Siêu Thần cấp độ. Hai nàng thì đều đạt được Siêu Thần Nhất Trọng, trong khi đó Băng Thần đột phá Siêu Thần Tam Trọng một cách cực kỳ khó hiểu.

Không chỉ có Băng Thần mà rất nhiều Siêu Phàm cấp độ thiên tài cũng bỗng nhiên thăng cấp thành cao thủ cấp độ Siêu Thần hết. Có thể nói toàn bộ các gia tộc có con cái trong Thập Vũ Phái đều liều hết sức để con cháu mình đủ tiêu chuẩn.

Trên không trung người của Thập Vũ Phái chia ra đứng ở mười góc khác nhau, đệ tử va chạm với nhau không ngừng. Khắp nơi đều là lời ra tiếng vào khiêu khích lẫn nhau, chiến đấu tỉ thí diễn ra ở khắp mọi nơi trên mặt đất.

Những người như Băng Thần thì đứng chụm lại ở một chỗ, khí thế của ai cũng rất ghê gớm lại gần trung tâm nên chẳng ai đi khiêu khích ai cả. Thế nhưng Băng Thần rất đặc biệt nên rất nhiều người ngứa mắt với hắn, chưa kể thân phận của Băng Thần đã lộ ra rồi.

Vân Vũ Phái có thể không chú ý với sự có mặt của người chơi thế nhưng những môn phái khác thì lại rất quan tâm. Đương nhiên chỉ cần mục đích của người chơi không xấu thì trong môn phái cũng chẳng ai quan tâm bọn họ làm gì cả.

Thuận Vũ Môn đi tiên phong trong vấn đề này khi sẵn sàng để người chơi hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất có thể. Chỉ cần không tổn hại tới lợi ích của môn phái thì họ sẽ toàn lực, mấy cái môn phái khác cũng bắt đầu làm theo.

Đới với đa số người chơi thì Băng Thần vừa là đối thủ đồng thời còn có thể coi như thần tượng của bọn họ. Đấu với Băng Thần lúc này thì ngay cả hứng thú cũng không nổi lên được, đương nhiên trừ mấy tên điên thích liều.

Ngồi ở vị trí chủ vị là mười vị chưởng môn, phía sau là các vị phó chưởng môn, tất cả đều nói cười trông có vẻ rất hòa thuận. Thực sự có như thế hay không thì chẳng ai biết được, người hơi hiểu biết một chút thì có thể hiểu lời nói giấu dao.

Tình hình được Lâm Thiên Linh cập nhập cho Băng Thần trong thời gian sớm nhất, hắn đương nhiên cảm thấy vui vẻ khi không phải diễn nữa. Cách để nàng đối phó với mấy người của môn phái khác hắn ta cũng cung cấp ngay.

Phó chưởng môn của Thuận Vũ Môn lui ra đằng sau tiếp cận một người chơi làm nhiệm vụ cấp Huyền Thoại thăm dò:

“Các ngươi thực sự sợ hắn ta như thế?”

Người này thở dài nói:

“Không sợ không được, bất cứ ai trong Thiên Long Bang đều mạnh hơn bọn ta rất nhiều, đấu với bọn họ căn bản không phải canh tranh mà là chịu chết.Phó chưởng môn phiền ngươi nhớ dùm bọn ta là đám người bất tử chứ không phải chết là hết.”

Phó chưởng môn của Thuận Vũ Môn bật thốt:

“Các ngươi quả thật là một đám vô cùng khó chịu

Người này cũng chẳng kiêng nể gì cả:

“Như nhau cả thôi, đối với các công hội lớn thì Thập Vũ Phái cũng gây ra không ít cản trở, nếu không có Thượng Nhân đặt ra hạn chế thì kết quả sẽ dễ đoán vô cùng. Các ngươi nhất định sẽ trở thành nơi để người chơi cấp cao liên tục ghé tới tìm kiếm nhiệm vụ.

Ta biết các ngươi xem chúng ta như những kẻ phá hoại thế giới này, có điều Thượng Nhân đã quyết định thì không ai phản kháng được. Thế giới của chúng ta chúng ta cũng bị Thiên Đạo ảnh hưởng cực kỳ nhiều nên phó chưởng môn nghĩ thoáng một chút.”

Người từ Cấm Giới đi vào Thiên Đạo làm nhiệm vụ quả thật biến đổi rất nhiều quy tắc bình thường của thế giới này. Có những người có suy nghĩ cực đoan như vị phó chưởng môn này, rất may các chưởng môn của Thập Vũ Phái đều biết nhìn đại cuộc.

Trong nội bộ người chơi cũng phân ra làm hai, một số người thực sự hòa đồng với người của Thiên Đạo thế giới. Một số khác thì chỉ coi những người trong Thiên Đạo như NPC trong trò chơi chứ không phải nhân loại bình thường.

Mâu thuẫn xảy ra ở khắp nơi, đây cũng chính là cản trở mà Thượng Nhân chủ động gây ra cho cả hai thế giới. Nếu họ không cung cấp thông tin của người chơi cho Thập Vũ Phái thì chuyện điều tra xem có một người chơi đang trà trộn trong số các đệ tử hay không thực sự quá khó.

Luật lệ kiểm soát đệ tử của Thập Vũ Phái cũng nhắm vào thân thế của đệ tử nội môn trở lên cũng khiến cho mọi thứ trở nên lỏng lẻo. Người chơi gia nhập vài Thập Vũ Phái cũng không thể nào với tới vị trí cao ngay trong thời gian vài năm được.

Chỉ là ngay khi Thượng Nhân công khai toàn bộ thông tin của người chơi cho Thập Vũ Phái thì rất nhiều người trở thành đệ tử nội môn không cần khảo hạch. Đây cũng là một cách để bọn họ có thể lấy lòng người chơi, làm thế khải năng cao người chơi sẽ ngoan ngoãn.

Lâm Thiên Linh nhấp một ngụm trà cười nói:

“Không nghĩ tới người chơi ở trong nội bộ các môn phái khác nhiều như thế, Vân Vũ Phái chúng ta lại có vẻ hơi lạc hậu thì phải.”

Chưởng môn của Nghịch Vũ Môn lên tiếng:

“Nhiều thì có nhiều thật thế nhưng chất lượng vẫn không so với Vân Vũ Phái của Lâm chưởng môn được.”

Chưởng môn Hải Vũ Môn cũng góp lời:

“Đệ nhất trong số các người chơi làm nhiệm vụ ở Vân Vũ Phái, nhiệm vụ đó ta nghĩ chắc chắn sẽ thành công. Lần này kiểu gì Vân Vũ Phái của Lâm chưởng môn chẳng kiếm được một món hời lớn, ta bây giờ hới thắc mắc nhiệm vụ hắn thực hiện là gì.”

Lâm Thiên Linh mỉm cười thản nhiên:

“Cái này thì chính ta cũng không biết, tại sao phải quan tâm khi chắc chắn đó không phải chuyện có hại cho môn phái. Môn phái chỉ cần phối hợp làm những thứ hắn ta yêu cầu thôi còn những chuyện khác thì để hắn ta tự xử lý thì vẫn tốt hơn.”

Tư Mã Yên Nhiên chen miệng:

“Hắn ta là hội trưởng của công hội lớn nhất hiện tại ở Trung cấp vi diện, địa vị của hắn ta không thấp hơn chúng ta ai lại đi quản. Thà chúng ta không biết chuyện thì có thể cư xử như bình thường nhưng nếu đã biết chuyện thì không nên làm mất mặt nhau.”

Mấy người đang nói chuyện thì có một việc khác gây ra chú ý của bọn họ.

“Băng Thần ta muốn thách đấu ngươi.”

Một thanh niên muốn quyết đấu với Băng Thần, với tu vi Siêu Thần Tam Trọng tương đương coi như quyết đấu này có một chút cơ sở.

Băng Thần nhíu mày nói chuyện một cách đầy ngạo mạn:

“Ngươi có biết mình đang nói cái gì không?”

Thanh niên này nghiêm túc:

“Đương nhiên ta biết mình đang tính làm gì, dù sao đánh bại ngươi chính là nhiệm vụ của ta. Chỉ cần hạ sát được ngươi một lần thì ta coi như hoàn thành nhiệm vụ, hôm nay dù cho có chuyện gì thì ngươi nhất định phải đấu với ta.”

Truyện nhiệm vụ đánh bại Băng Thần thì quả thật quá vô lý, chẳng lẽ đó là nhiệm vụ đối nghịch với nhiệm vụ của hắn. Băng Thần cảm giác nếu có thì hắn ta phải nhận được thông báo nhiệm vụ mới đúng, thế nhưng chẳng có cái gì cả.

Người kia chắp tay:

“Ta tên Hàn Thắng làm nhiệm chinh phục đệ tử của môn chủ Thủy Vũ Phái, hôm nay dù cho ngươi có là tiền bối nhưng ta quyết không nương tay.”

Băng Thần tỏ ra khó hiểu:

“Nhiệm vụ đó thì liên quan gì đến việc ngươi phải giết ta?”

Câu hỏi này cũng là điều tất cả mọi người đều thắc mắc, rõ ràng là không dính dáng gì tới nhau sao phải thách thức bằng cả tính mạng. Nhiều người cho rằng Hàn Thắng quả thật điên rồi, nếu không thì chắc chắn là hệ thống Thiên Đạo bị lỗi gì rồi.

Hàn Thắng thật thà:

“Nhiệm vụ mốc kế cuối là đánh bại người trong lòng của sư tỷ, trong đó có tên của ngươi thế nên không thể nào nhầm được.”

Đệ tử của môn chủ Thủy Vũ Phái chỉ có hai người là Vương Nghi và Tề Phiến, trong giây lát ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung về phía hai ngươi. Không muốn thấy hai người khó xử nên Băng Thần đồng ý quyết đấu.

Nụ cười nở trên môi, Hàn Thắng hóa về dạng người chơi:

“Đắc tội rồi Băng Thần tiền bối, hi vọng ngươi không ghi hận trong lòng, ta đấy cũng vì nhiệm vụ mới phải ra tay với ngươi. Thực ra ngươi chính là thần tượng của ta.”

Băng Thần thản nhiên:

“Ta hiểu, ngươi có lợi thế lớn như thế thì chúc ngươi may mắn.”

Hàn Thắng vui vẻ cười nói:

“Yên tâm ta sẽ không để ngươi thua mất mặt đâu.”

Nói xong hắn ta dựng ra một kết giới bằng bảo vật bao trọn lấy hai người, bên ngoài không ai biết được bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Nhưng khi nãy người kia trở về dạng người chơi thì cấp độ đã hơn rồi, như thế tương đương với Siêu Thần Bát Trọng đỉnh phong.

Mọi người chỉ có thể mong Băng Thần ra đi nhẹ nhàng, chênh lệch lớn như vậy rồi mà đối phương còn dùng đến cả kết giới thì làm sao thắng được. Hai mươi giây sau một cái xác từ trong kết giới đi ra ngoài rồi rơi thẳng xuống mặt đất.

Hàn Thắng hai mắt trợn tròn, vẻ mặt không thể nào tin tưởng, trên ngực còn cắm Sát Thần Kiếm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio