Băng Thần dùng bốn canh giờ để phá đi hơn lớp kết giới, mấy cái trưởng lão của Thuận Vũ Môn rời đi không chút do dự. Hắn không rảnh để quan tâm bọn họ, Thiên Dương hoàng đế mới là mục tiêu của hắn ta.
Mới khi nãy hắn đã nhận được tín hiệu báo nguy từ Bạch Mẫu Đơn, Lâm Gia Hội tổng tấn công vào kết giới. Băng Thần không nghĩ tới bọn họ lại liều lĩnh như thế, Thiên Dương hoàng đế thật sự bị bọn họ bỏ xó.
Rõ ràng đám này chỉ quan tâm đến việc chiến thắng Diệt Quốc Chiến, có đồng minh như thế Thiên Dương hoàng đế quả thật quá bi ai. Bất kể kết quả trận chiến này thế nào Băng Thần vẫn dư sức làm thịt hắn ta, Tái Tạo Cửu Trọng đâu thể đùa.
Vốn Băng Thần còn tưởng họ sẽ tập trung bảo vệ Thiên Dương hoàng đế, sau khi quốc chiến kết thúc tên kia còn có cơ may để chạy trốn.
Thực ra Lâm Thiên quả thật có hứa hẹn như thế với Thiên Dương hoàng đế, thế nhưng rõ ràng là họ đã thất hứa. Băng Thần nghĩ đến cái gì đó đột nhiên bật cười, nụ cười của hắn khiến mấy người của Lâm Gia Hội rùng mình một cái.
Bọn họ không biết có nên thông báo tình tiết này cho hội trưởng không, mấy người liếc nhìn nhau quyết định hay thôi đi. Hôm nay bọn họ phải ở lại thí mạng cho Băng Thần đã coi như xui xẻo rồi, không ai điên đến mức đi kiếm chuyện để hội trưởng chửi.
Ai cũng biết vị hôn thê của Lâm Thiên bị Băng Thần cưa mất, mối thù này đã khiến Lâm Thiên thành thằng điên mất rồi. Vốn luôn bình tĩnh đến mức khiến người ta sợ hãi lại trở nên thiếu kiềm chế, hắn như vậy vừa khiến người ta sợ hãi vừa ngán ngẩm.
Họ ngán ngẩm bởi người trả giá cho những quyết định điên rồ kia lại chính là bọn họ chứ không phải Lâm Thiên.
Toang
Lớp kết giới cuối cùng bị phá tan thì Thiên Dương hoàng đế lập tức có mặt, hắn ta hoàn toàn nắm rõ tình hình hiện tại của mình. Nếu ra mặt thì còn có đường sống, còn núp đi thì Băng Thần có lẽ chỉ dùng một kích có thể biến cả khu vực xung quanh thành bình địa.
Thiên Dương hoàng đế to giọng nói:
“Băng Thần công tử có thể thương lượng cùng ta không?”
Băng Thần nhìn hắn ta một cái rồi nói:
“Vốn ta nghĩ không có gì để thương lượng thế nhưng bây giờ thì có rồi, chỉ là ngươi có can đảm đến đây để thương lượng với ta hay không thôi.”
Không ngờ tới Thiên Dương hoàng đế bất chấp người khác ngăn cản chạy tới bên Băng Thần giống như con chó mừng chủ vậy. Có điều đây cũng có thể nói rằng Thiên Dương hoàng đế rất nhạy cảm với việc sinh tồn.
Thiên Dương hoàng đế cười nói:
“Không biết Băng Thần công tử có gì thương lượng với ta?”
Băng Thần ghé tai Thiên Dương hoàng đế thì thầm cái gì đó, nói chuyện mất khoảng năm phút thì sắc mặt của Thiên Dương hoàng đế biến đổi liên tục. Ban đầu thì tỏ ra bất ngờ, sau đó thì sợ hãi rồi dần nở ra nụ cười bất đắc dĩ.
Băng Thần mỉm cười:
“Người đồng ý chứ?”
Thiên Dương hoàng đế cúi đầu:
“Đa ta công tử khai ân, những gì đã hứa với công tử ta nhất định sẽ làm tốt, huống chi bọn hắn cũng làm ta thất vọng vô cùng. Chỉ cần qua được hôm nay thì không cần công tử nói ta đây cũng sẽ cho bọn họ hưởng thụ đủ thì thôi.”
Băng Thần hừ một tiếng rồi nói:
“Hi vọng ngươi nói được làm được.”
“Vụt”
Ngay khi Băng Thần ra tay giết chết Thiên Dương hoàng đế thì thông báo Diệt Quốc Chiến kết thúc cũng vang lên.
Hệ thống thông báo, Diệt Quốc Chiến kết thúc với chiến thắng thuộc về Hạ m đế quốc.
Ngay khi thông báo vang lên thì ở tổng bộ của Thiên Long Bang dù kết giới bị phá hủy, ai cũng bị thương rất nặng nhưng các nàng đều nở nụ cười. Lâm Thiên chết lặng bởi chỉ cần vài phút nữa hắn ta có thể thành công tiếp cận Sở Liễu.
Phong Vũ Ngọc thì vẫn vẻ mặt lạnh nhạt:
“Lâm Thiên ngươi thua rồi, nhanh rời đi nếu không đợi Băng Thần quay về muốn đi cũng không thể. Nể tình ngươi và ta lớn lên cùng nhau nên ta nhắc nhở, nếu còn giận ngoan mất khôn thì không ai cứu được ngươi."
Lâm Thiên nhìn lấy Phong Vũ Ngọc đắng chát:
"Vũ Ngọc, muội không nhìn ra ta làm tất cả vì muội hay sao? Chẳng lẽ những thứ ta bỏ ra từ bé đến giờ vẫn chưa đủ?"
Phòng Vũ Ngọc thở dài:
"Thế nhưng ngươi tại sao không chấp nhận Giáng Trần, đã thế ngươi còn muốn giết chết nó nữa. Lâm ca ca ta thật sự không nhận ra được ngươi nữa rồi.
Thú thật dù có con hay không ta đều từng muốn gả cho ngươi, chỉ là so sánh với con trai ta thì ngươi vẫn không là gì cả. Chưa làm cha mẹ ngươi sẽ không bao giờ hiểu được đối với ta thì hắn quan trọng hơn cả sinh mạng."
Hắn nhìn nàng không cảm tâm thốt lên:
"Thế còn tên Băng Thần kia thì sao?"
Phong Vũ Ngọc thẳng thắn:
" Giáng Trần muốn có người cha như thế, ta không có lý do gì để từ chối, huống chi Băng Thần đối với ta rất tốt. Ngươi là một con người ích kỉ nên ngươi khó có thể hiểu được, chỉ là ngươi nên hiểu nhân duyên giữa chúng ta đã hết."
Lâm Thiên cất giọng:
" Nếu….."
Thế nhưng chưa nói hết câu thì cả người đã hóa thành hư vô, Băng Thần vừa trở về liền ra tay với Lâm Thiên. Mọi người nhìn mặt Băng Thần liền biết hắn đang không, mấy cô nàng thầm nghĩ có phải do hắn nghe được Phong Vũ Ngọc nói chuyện hay không.
Bạch Mẫu Đơn lên tiếng:
"Băng Thần ngươi đừng giận Vũ Ngọc."
Băng Thần ngạc nhiên:
"Tại sao ta phải giận nàng ấy."
Bạch Mẫu Đơn khẽ giọng:
"Nhìn mặt của ngươi rõ ràng là không vui."
Hắn cười khổ nói:
" Diệt Quốc Chiến không được hoàn mỹ, Thiên Hà công hội có khả năng sẽ nhân dịp này vượt qua chúng ta. Thậm chí là ta cũng có khả năng bị đuổi kịp, làm sao ta có thể vui cho được."
Mấy cô nàng đều rơi vào trầm tư, Bạch Mẫu Đơn thở dài:
"Lần này là lỗi do ta."
Băng Thần xua tay:
" Không phải do nàng, toàn bộ tài nguyên đều đã được nàng tận dụng triệt để rồi. Chỉ cần làm hết sức là được, kết quả dù không được như chúng ta mong đợi nhưng cũng không quá tệ.
Các nàng bây giờ tranh thủ khen thưởng cho những người có công, hội viên nếu có thiệt hại thì bù lại cho bọn họ. Nhờ mọi người đồng lòng lên dù gặp khó khăn nhưng chúng ta cũng đã vượt qua."
Bạch Mẫu Đơn nhanh chóng phân phó để mọi người thực hiện, Băng Thần ngồi một hồi để suy nghĩ nên làm gì tiếp theo. Phần thưởng của Diệt Quốc Chiến được quyết định thì hắn sẽ phí thăng rất nhanh, nếu có thưởng liên quan đến thực tại thì còn nhanh nữa.
Trước khi phi thăng thì phải chuẩn bị rất nhiều thứ, giống lần trước lúc phi thăng hắn đã phải chuẩn bị rất nhiều thứ. Đây cũng chính là bất lợi của Thiên Long Bang số với Thiên Hà công hội.
Ở Siêu Cấp vi diện thì bọn họ không phải chuẩn bị gì cả, hội trưởng của bọn họ có thể luôn sát cánh cùng hội viên. Như thế thì dù hội viên kém hơn hội trưởng cũng có thể giúp, Băng Thần thì luôn có một khoảng thời gian không làm gì được.
Băng Thần nói suy tính và lo lắng của mình cho mấy người Bạch Mẫu Đơn biết xem họ có ý kiến gì hay không. Toàn bộ phòng họp sau đó rơi vào trầm tư, bên ngoài tiếng reo hò trong tiệc mừng chiến thắng không khiến họ vui hơn.
Tình cảnh của bọn họ đương nhiên toàn bộ cao tầng đều hiểu rõ, Thiên Long Bằng sắp đi vào tầm ảnh hưởng của Thiên Hà công hội.
Ai ngồi trong đây cũng hiểu Thiên Hà công hội có gì đó không đúng, nếu bình thường sao có thể khiến bọn họ chú ý. Đặc biệt là hội trưởng của bọn họ còn có thể bám đuổi được Băng Thần mới ghê.
Trong mắt các nàng thì Băng Thần chính là sinh linh vô địch, dù người kia vẫn thua nhưng chắc không phải dạng bình thường. Suy cho cùng thì hoàn cảnh hiện tại một điểm sáng cho Thiên Long Bang cũng không có.