[Thiếu niên mười sáu tuổi ấu trĩ, đem lòng yêu rất nhiều thứ không nên yêu, ví dụ như chợ đêm với vô số giao dịch dơ bẩn, ví dụ như khu thứ sáu tràn ngập những thứ tà ác hấp dẫn, ví dụ như những trò đùa dai không nỡ nhìn thẳng, ví dụ như con người luôn trầm mặc xa cách này.
Bọn họ giống như những món đồ chơi cũ, lớn rồi, nên bị vứt bỏ.
Cậu hiểu được chợ đêm không chỉ là nơi để những thiếu gia nhiều tiền tìm niềm vui, thứ mới mẻ này nhuộm máu và nước mắt của vô số chủng tộc khác thậm chí cả nhân loại, hiểu được khu thứ sáu thật ra là một khối đá thử vàng nhắm vào lòng người, cấm thuật vĩnh viễn là cấm thuật, cậu cũng hiểu được nổi khổ của người khác... Vận mệnh vẫn luôn không công bằng, cho đến tận khi cậu thâm nhập xuống tầng cuối cùng, tự mình nghe tự mình nhìn, tự mình trải nghiệm, mới biết được sinh mệnh tràn ngập khổ đau của mọi người cũng không hẳn bởi vì những trò đùa cợt của cậu mà càng thêm thống khổ.]
Không biết các bạn thế nào chứ Wattpad không còn hỗ trợ trên laptop của mình nữa, cho nên mình quyết định chuyển nhà sang Wordpress Nhàn:
Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng An trong suốt mấy chục chương truyện mà mong các bạn chịu khó đi cùng An đến khi hoàn. Thank you