Thú Y - Lạc Tân

chương 40: tuyệt kỷ sơ thiển

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

” Triệu ca, ngươi cuối cùng đã tới.” Hầu ca nhi đứng ở cửa bệnh mã giam chờ đã mấy ngày, vừa nhìn thấy bóng dáng Triệu Thanh Hà ở xa liền bắt đầu ồn ào, hò hét chạy về phía hắn.

Triệu Thanh Hà khó hiểu: ” Ta không muộn đi?”

Hầu ca nhi níu lấy cánh tay Triệu Thanh Hà lôi kéo, ” Không muộn, đang chờ ngươi đến khám, đang ngóng trông ngươi đây.”

Chưa bao giờ nhìn qua bộ dáng vô cùng lo lắng của Hầu ca nhi như vậy. Triệu Thanh Hà nghi hoặc, ” Sao sốt ruột như vậy, các đại phu khác còn chưa tới sao?”

Hầu ca nhi chớp mắt, cười hắc hắc: ” Chẳng phải là mấy vị đại phu khác đều bó tay không có biện pháp sao, cho nên chỉ có thể xem ngươi có biện pháp nào không.”

Hiện giờ địa vị của Triệu Thanh Hà ở bệnh mã giam không giống như lúc đầu không có người hỏi thăm, hiện tại chỉ cần có nghi nan tạp chứng đều kêu đến hắn. Nhớ lúc đầu vắng như cái chùa, không người phản ứng, bây giờ ai cũng ngóng trông Triệu Thanh Hà. Hầu ca nhi nhìn biến hoá như vậy, trong lòng cũng vì hắn mà cao hứng.

Triệu Thanh Hà sao không rõ tâm tư này của Hầu ca nhi, xoa nắn đầu hắn, dò hỏi: ” Là bệnh trạng gì?”

Hầu ca nhi vội vàng đem tình huống bệnh trạng con ngựa kia nói rành mạch: ” Là một con ngựa khó sanh, Chung lão đại phu nói là thai vị không thuận, sản đạo hẹp mà thai nhi lại quá lớn khiến cho con ngựa kia không thể hạ sinh, đã uống thuốc trợ sản lại không có tác dụng gì.”

Đầu mày trên mặt Triệu Thanh Hà không khỏi nhăn lại, từ xưa đến nay mặc kệ là ngươi hay gia súc chăn nuôi sinh sản đều phải đi một vòng quỷ môn quan. Cho dù đời sau y thuật giải phẫu phát triển, vẫn không ít người hay gia súc chăn nuôi đều chết trong lúc này.

Hầu ca nhi thấy hắn như vậy cũng biết việc này khó, không khỏi lắc đầu thở dài, miệng lại lầm bằm lải nhải: ” Lại nói tiếp quản sự quan mã tràng kia năm nay quả là không thuận lợi, bắt đầu là ngựa bị bệnh hỗn tình trùng, tuy là sau đó chữa hết nhưng trước đó một con đã bị mù, xem như vận xui. Chưa hết, không qua bao lâu lại gặp ngựa khó sanh.

Triệu ca, ngươi không biết, con ngựa lai giống lần này cũng không phải bình thường, nghe nói ngựa đực là hảo mã khó gặp được chuyển từ Tây Vực xa xôi đến, lúc ấy đem mấy con ngựa mẹ tới cũng không bị nhìn trúng, liền nhìn trúng một con tại Tân Hồ huyện chúng ta. Hơn nữa không lâu liền có dấu hiệu mang thai, khi đó đem quản sự vui mừng muốn chết. Con ngựa được sinh ra tuyệt đối không phải bình thường, vốn chuẩn bị tặng cho mấy vị nhân vật lớn, đến lúc đó hắn có thể đi theo hưởng chút hào quang. Nghe nói ngày thường hầu hạ con ngựa mẹ giống như hầu hạ tổ tông, là, sao biết được tới thời điểm sinh sản lại khó khăn, kết quả là nháo thành chuyện như vậy. Nếu như chuyện không tốt có khác gì dùng giỏ trúc múc nước ra công dã tràng, không chỉ con ngựa con không gặp may mà con ngựa mẹ có khi còn bồi theo, ngựa mẹ cũng là hảo mã khó gặp a.”

Vốn dĩ trong lòng Triệu Thanh Hà cũng rất trầm trọng, vừa nghe miệng Hầu ca nhi giống như súng máy bắn đạn không ngừng, cười nói: ” Tiểu gia hoả nhà ngươi, miệng nói được to như thế cũng không cần ngừng lại lấy hơi.”

Hầu ca nhi vò đầu hắc hắc cười ngây ngô, từ lúc đi theo Triệu Thanh Hà, hắn giống như bị dồn nén bấy lâu tính tình liền bộc phát như lúc ở nhà, miệng nói dài dòng muốn ngừng cũng không được.

Kỳ thực chuyện không hay ho cũng do quản sự tự mình làm, nếu không phải tham công làm sao có thể đưa tới nhiều chuyện như vậy. Từ xưa nay phú quý không dễ cầu, trước đó là mã câu giờ lại là ngựa mẹ, đều do hắn tự cầu tới, muốn mượn hào quang cũng phải gánh được gió hiểm.”

Triệu Thanh Hà vừa hiện ra trước mặt mọi người, quản sự liền tinh mắt nhìn thấy, thân thể mập mạp linh hoạt xuyên qua đám người nhanh chóng chạy vội đến trước mặt hắn.

” Triệu đại phu, ngài rốt cuộc cũng đến đây, con ngựa này sinh không được! Phải một xác hai mạng!” Quản sự cơ hồ là vừa khóc vừa nói với hắn.

Triệu Thanh Hà nhìn tình trạng con ngựa cực kỳ bất an, thở dốc, liên tiếp phát nộ khí, tình huống không quá lạc quan.

” Nhìn trước đã.” Triệu Thanh Hà đi lên phía trước, ngươi nguyên bản sôi nổi vây xem lui ra thành đường. Trừ bỏ Tào đại phu, các đại phu khác đều chào hỏi Triệu Thanh Hà, sắc mặt đều không tốt, Triệu Thanh Hà hỏi tình huống như thế nào.

Chung lão đại phu lắc đầu nói: ” Mấy lão già chúng ta cảm thấy ngoài việc đem bỏ thai nhi còn có thể bảo trụ tính mạng con ngựa mã, nhưng mà thai nhi thật sự quá lớn, chỉ sợ cũng khó nắm chắc.”

Triệu Thanh Hà nhìn bụng thai quả thật so với ngựa mang thai bình thường lớn hơn nhiều, dựa theo Hầu ca nhi nói, chỉ sợ quản sự thật sự quý trọng con ngựa này, cho nên ngày thường dưỡng quá tốt, sợ có sơ suất cho nên hạn chế nó hoạt động, kết quả mới thành ra như vậy.

Cũng giống như mấy nhà cao cửa rộng khác đối với sản phụ, bởi vì quan niệm sai lầm cảm thấy mang thai cần nuôi cẩn thận, một người ăn phần của hai người, chân cũng không cho chạm đất, kết quả quá quan tâm cuối cùng thai nhi rất lớn, cơ thể mẹ không đủ cường tráng, cuối cùng lúc sinh một xác hai mạng còn không biết nguyên do.

Quản sự quan mã tràng đáy lòng nặng xuống, nhưng tâm lý vẫn ôm hy cọng nhìn về phía Triệu Thanh Hà. Trước đó hắn quá mức đắc ý, khắp nơi tuyên dương, còn thề son sắt với quan trên cam đoan sẽ mang tiểu mã câu đến trước mặt hắn. Nếu xảy ra chuyện, vậy cái chức quản sự này không cần hắn làm nữa.

Tào đại phu lạnh lùng cười nói: ” Quản sự không cần gấp, Triệu đại phu chúng ta nhất định có thể làm cho mẫu tử bình an, chỉ cần tận tâm, mọi nghi nan tạp chứng hắn đều có thể trị khỏi.”

Ngụ ý trong lời nói, nếu một lát trị không được chính là hắn không tận tâm.

Triệu Thanh Hà tựa phu tựa tiếu nhìn Tào đại phu, chỉ vào cái bóng của mình: ” Tào đại phu, ngươi nhìn xem đây là gì?”

Tào đại phu khó hiểu, cũng không ngốc vội trả lời, đem mặt nghiêng sang một bên. Hầu ca nhi lại thập phần phối hợp nói: ” Tào đại phu không biết ta biết, đây là cái bóng.”

” Ta đã có bóng, như vậy chứng tỏ ta không phải thần cũng không phải quỷ, không có tài năng thấu trời lệch đất. Tào đại phu cảm thấy bản thân nghi nan tạp chứng đều có thể trị được, chớ có hồ đồ cho là người khác cũng như thế.” Vẻ mặt Triệu Thanh Hà trào phúng, nói chuyện không một chút che lấp, huỵt toẹt làm cho mặt Tào đại phu đỏ thẫm.

Từ lúc Triệu Thanh Hà được trọng thưởng, Tào đại phu hàm chứa trào phúng, cùng với Tào Khoan không ít lần ở cạnh hắn khiến hắn ghê tởm. Ngày thường Triệu Thanh Hà xem hắn tuổi già mà nhân nhượng, lại cảm thấy những lời này không đối với hắn tạo thương tổn gì, cũng lười so đo. Cho nên Tào đại phu hoàn toàn không nghĩ tới Triệu Thanh Hà bình thường không lên tiếng, nhưng là do người này hoàn toàn không bận tâm đến hắn.

Người bình thường không phải trước trưởng bối ra vẻ khiêm tốn sâu sắc, nhân hậu rồi mới dám lợi hại sao! Tiểu tử này như thế nào lại không giống như vậy!

Tào đại phu cùng Triệu Thanh Hà không quen, cho nên không biết Triệu Thanh Hà người này thích nguỵ trang hướng tới chỗ đau mà đánh, nếu không nguỵ trang thì phải cần vuốt ve.

Quản sự cũng mặc kệ ân oán tình thù của đại phu, hắn hiện tại lo muốn chết, vẻ mặt cầu xin nói: ” Ai u uy, hai vị thương xót, có lời gì xin để nói sau, trước là xem con ngựa này đi.”

Triệu Thanh Hà không nhìn Tào đại phu nữa, chuyển hướng nhìn con ngựa mẹ, cũng đối với Hầu ca nhi nói: ” Đi giúp ta lấy chén dầu chè.”

Hầu ca nhi lập tức tuân mệnh chạy đi ra ngoài, may mắn quản sự thông minh, kêu người nâng con ngựa lên giá đỡ. Ở bệnh mã giam cái gì cũng có, muốn làm cái gì cũng tiện lợi chút.

Tào đại phu hừ lạnh, hắn dĩ nhiên là biết Triệu Thanh Hà muốn làm gì, thú y có kinh nghiệm chỉ có thề nhìn là biết thai nhi tình huống ra sao, thâm nhập đi vào thì năng lực cũng thế.

Hầu ca nhi đem dầu chè đến, Triệu Thanh Hà lột bỏ tay áo, trước dùng nước tiêu độc tự chế thoa một tầng dầu chè thật dày lên cánh tay, năm ngón tay khép lại, hướng hậu môn chậm rãi đi vào.

Cổ tử cung đã mở, đi vào đụng đến thai nhi, Triệu Thanh Hà nhịn không được nhíu mày.

Trách không được khó sanh, thai vị đụng trước xương chậu, toàn bộ cái mông thai nhi vị vây ở xương mu con ngựa mẹ tạo thành cái đáy, hai chi sau xả xuống theo thân thể. [ Ex: sợ mọi người không hiểu tình trạng thai nhi, xin giải thích một chút: Thai nhi bốn chân xả ra kẹt ở xương chậu vì quá lớn, mông cũng quá lớn không lọt vào xương mu mà chắn ở xương mu tạo thành cái động đáy. Thông thường sinh thuận thì bốn chân nó phải hướng lên trên chụp sát vào thân thể, mông lọt hướng xương châu. ]

Tay Triệu Thanh Hà lại tìm kiếm trong miệng thai nhi, đầu lưỡi vẫn động! Tuy rằng cực yếu ớt, nhưng Triêuu Thanh Hà có thể cảm nhận được.

” Thai nhi này còn sống!”

Lời này nói ra làm quản sự chút nữa lệ nóng quanh tròng, mấy vị đại phu cũng hết sức kích động, mới nãy chẩn đoán bệnh còn tưởng rằng thai nhi đã chết.

Tào đại phu hừ lạnh, giội nước lã nói: ” Còn sống thì như thế nào, nếu sinh không được, còn sống chẳng khác gì đã chết.”

Một câu nhất thời làm cho đoàn người khí thế yếu xìu, phải a, thai nhi quá lớn thai vị còn không thuận, nói sao cũng là khó sinh. Nếu chết thì không cần cố kỵ thai nhi, chỉ cần lo liệu cẩn thận còn có thể cứu về tính mạng con ngựa mẹ.

Triệu Thanh Hà không nóng nảy, hắn xác định thai vị với còn sống hay không bất quá là xác định phương án đỡ đẻ thôi. Triệu Thanh Hà trước đem thai nhi vững vàng đẩy đuổi về tử cung, sắp đặt lại thai vị, cảm thấy thai vị đã cố định, hít một hơi phối hợp mới con ngựa mẹ rặn khí dùng sức nhẹ nhàng từ từ lôi thai nhi ra _______ Thai nhi quá lớn, mắc kẹt lại, thất bại!

Trên trán Triệu Thanh Hà đầy mồ hôi, Hầu ca nhi vội vàng tiến lên dùng khán bố giúp hắn lau đi.

Triệu Thanh Hà nghỉ ngơi một lát, ổn ổn tinh thần, hít sâu một hơi, lại một lần nữa, vẫn là không được!

Chu Lộ cứ ngỡ là Triệu Thanh Hà khí lực rất nhỏ cho nên kéo ra không được, bước lên trước nói: ” Triệu đại phu cần ta hỗ trợ không?”

Triệu Thanh Hà lắc đầu, đưa tay rút ra từ thân thể ngựa mẹ. Thai nhi quá lớn, nếu cường ngạnh lôi ra chỉ sợ xé rách vách tử cung con ngựa mẹ, đến lúc đó đúng là một xác hai mạng.

Chung lão đại phu với mấy người khác đã sớm dự đoán như vậy, bọn họ tuy không thâm nhập tay vào nhưng sờ cái bụng cũng có thể biết tình huống không xong. Chớ nói ngựa con, ngay cả ngựa mẹ cũng khó bảo đảm. Hiện tại thấy Triệu Thanh Hà đem thai nhi đúng vị cũng vô pháp lôi ra, thở dài, chỉ sợ con ngựa mẹ cũng khó bảo toàn.

Quản sự nguyên bản còn chút hy vọng nhất thời hai mắt biến thành màu đen, miệng lẩm bẩm nói: ” Xong rồi, cái này hoàn toàn xong rồi.”

Triệu Thanh Hà khẽ nhíu mày, không biết thất thần tới nơi nào.

Hầu ca nhi đột nhiên reo lên: ” Triệu ca, chúng ta sao không thử phẩu phúc sản?” [ Phẩu phúc sản: sinh bằng phương pháp mổ bụng ]

Cái này ngay cả quản sự đang héo đi cũng tò mò ngẩng đầu lên, phẩu phúc sản? Nghe tên này đã thấy huyết tinh đáng sợ! Chẳng lẽ xé bụng ngựa mẹ, đem thai nhi lấy ra? Như vậy con ngựa mẹ có thể sống sao? Được rồi, hiện tại con ngựa mẹ chỉ sợ không sống được nữa, nếu, nếu…

Quản sự tâm tình phức tạp, chỉ có thể ngơ ngác nhìn phía Triệu Thanh Hà.

Được Hầu ca nhi nhắc tỉnh, đoàn người Chu đại phu trong khoảng thời gian này học tập tài nghệ giải phẫu cùng Triệu Thanh Hà nhất thời hai mắt sáng lên. Đúng vậy, trước đó Triệu Thanh Hà từng có đề cập qua phương pháo đỡ đẻ như vậy!

Lúc ấy Triệu Thanh Hà có nói thiếu nhiều đồ vật lắm, chỉ sợ khó cam đoan giống cái cũng sống sót, cho nên vạn bất đắc dĩ mới thực hiện kỹ năng phẫu thuật này. Cũng bởi vậy Triệu Thanh Hà chỉ nói sơ qua phương diện này, làm cho bọn họ quên mất không nhớ ra được. Nhưng hiện tại không đem thai nhi lấy ra, chỉ sợ con ngựa mẹ khó bảo toàn, không bằng thử xem.

Nguỵ đại phu hai mắt nóng bỏng, ” Triệu đại phu, không bằng chúng ta thử xem, có một đường hy vọng so với không có thì tốt hơn.”

Các đại phu khác cũng nói: ” Triệu đại phu, thử xem đi.”

Tuy là chưa bao giờ gặp qua chân chính giải phẫu, nhưng mấy người này thật lòng học tập không vì cái trước mắt, nhưng không có nghĩa không muốn nhìn thật một phen, chứng minh sở học của bản thân không như mọi người nói là đường ngang ngõ tắt. Không có cơ hội đó thôi, hiện giờ có có hội, sao lại không thử nếm một phen.

Chung lão đại phu trước cũng đã có nghe mấy người này học cái gì thần kỹ mổ bụng phá bụng, hiện tại còn nghe có thể dùng đỡ đẻ, châm chước một lát cũng nói: ” Ngựa chết chữa thành ngựa sống, Triệu đại phu không bằng thử một lần.”

Quản sự lúc này cũng nhảy dựng lên: ” Đúng, thử xem đi, mặc kệ hậu quả như thế nào, một mình ta gánh vác!”

Quan mã không giống với những người chăn nuôi gia súc khác, nếu làm không tốt còn rước tới phiền toái. Kỹ thuật này chưa từng thấy qua, nếu làm tuỳ tiện cũng bị phía trên hiểu lầm, lập tức trở thành chuyện lớn.

Triệu Thanh Hà thấy mọi người tích cực như vậy, liền quyết định giải phẫu, hiện tại cánh tay vung lên, ” Còn thất thần làm gì, không mau chạy đi chuẩn bị!”

Lời vừa ra, mấy người tinh thần liền toả sáng, không hề hai lời liền bận rộn hẳn lên. Ngày thường huấn luyện hợp lý, hiện tại nhìn ra hiệu quả, không một hồi đã đem dụng cụ giải phẫu tới, vật phẩm, dược phẩm chuẩn bị tốt, khiến cho người khác nhìn thấy hoa cả mắt, đúng là gây chú ý rất nhiều!

Tin tức Triệu Thanh Hà phải mổ bụng phá bụng lấy thai nhi trong bụng ngựa mẹ ra rất nhanh truyền khắp bệnh mã giam, còn thông qua những người đem gia súc chăn nuôi đến xem bệnh truyền ra ngoài. Rất nhanh, toàn bộ Tân Hồ huyện cũng biết tin tức này, không ít người đến đây tò mò vây xem nhưng đều bị che ở cửa vào, cái gì cũng nhìn không được. Nhưng như vậy cũng không ngăn cản được mọi người bát quái, không muốn rời đi, liều mạng hướng thân hướng cổ nhìn xung quanh.

Tào đại phu thấy bệnh mã giam phi thường náo nhiệt, không khỏi cười lạnh. Lặng lẽ gọi Tào Khoan tới, ghé vào tai hắn thấp giọng căn dặn vài câu, ánh mắt Tào Khoan càng nghe càng loé sáng, mạnh mẽ gật đầu, không nói nhiều tranh thủ mọi người không chú ý rời đi.

Cố định tốt con ngựa mẹ, Hầu ca nhi tiến hành quy định tiêu độc trên thân nó. Nguỵ đại phu cho nó uống ma hồn tán, Chu đại phu phóng châm cứu giảm đau phụ trợ. Không giống bên ngoài ồn ào náo nhiệt, phòng giải phẫu đơn sơ ngoài trời tiến hành đâu vào đấy.

Hôm nay thời tiết sáng sủa, ánh sáng trong sân rất tốt, vận khí con ngựa này không tệ lắm.

Triệu Thanh Hà giảng giải tiến trình với hạng mục chú ý phẫu thuật cho mọi người, cũng phân phối trách nhiệm cá nhân. Vẻ mặt mấy người nghe nghiêm túc, biểu tình bình tĩnh, hận không thể đem mỗi một câu nuốt vào trong bụng. Mà ngay cả Chu đại phu cùng Nguỵ đại phu rõ ràng đáng tuổi cha Triệu Thanh Hà, cũng coi như học đồ bình thường hoàn toàn nghe theo lệnh Triệu Thanh Hà.

Hầu ca nhi giúp mọi người làm tốt công tác tiêu độc, đại phu học đồ tham dự đều mặc trang phục giải phẫu may tốt trước đó, mặt mang theo khẩu trang, người bên ngoài vây xem không khỏi tò mò.

” Làm cái gì vậy?”

Người kia nói: ” Đây không phải rõ ràng sao, mổ bụng phá bụng a, cũng không lo máu thịt bay tứ tung, không mặc quần áo chống đỡ này, y phục trên người có mặc được không.”

Hầu ca nhi ngày thường đụng chút gào to đều không để ý mấy người này, coi như không nghe thấy, chuyên tâm hoàn thành công việc hỗ trợ của mình.

Tiêu độc xong, Triệu Thanh Hà dẫn Chu Lộ, Nguyện Viễn Chí bắt đầu phẫu thuật, tuy Chu đại phu cùng Nguỵ đại phu kinh nghiệm càng sâu, nhưng những việc này không thể so với thanh niên trẻ tuổi lưu loát hơn. Thêm nữa, hai vị càng hi vọng nhi tử của mình tự bản thân tinh thông y thuật này, cho nên hai người ở một bên quan sát kỹ lưỡng tình huống con ngựa mẹ, nếu có dấu hiệu suy yếu thì lập tức dùng dược.

Triệu Thanh Hà cầm lấy dao giải phẫu, hít sâu một hơi, bình phục tâm tình kích động lúc này mới bắt đầu hạ dao. Bên trái vách bụng song song với chỗ da nhăn rạch một đường dài chừng cm. Da thịt bị mở lộ, máu tươi trào ra, nhất thời một mảnh thanh âm hút khí.

Chu Lộ cùng Nguỵ Viễn Chí không bị ảnh hướng, trước đó bọn họ từng thử nghiệm trên người con thỏ với ếch, cho nên vẫn bình thường. Chỉ có có chút hơi hơi không quen, trong lòng lộp bộp một chút, bề ngoài vô cùng bình tĩnh, động tác trên tay vô cùng vững vàng. Hầu ca nhi thập phần chu đáo cầm khăn bố đúng thời điểm lau mồ hôi cho Triệu Thanh Hà, nghe mệnh lệnh đưa ra vật phẩm cần thiết.

Triệu Thanh Hà phân tầng mở ra vách bụng, sau đó đem bộ phận tử cung kéo tới sát ngoài vách bụng, làm cho bộ phận tử cung lộ hết bên ngoài.

” Băng gạc ép xuống.” Triệu Thanh Hà chỉ huy.

Nguỵ Viễn Chí nhanh chóng dùng băng gạc đã tiêu độc ép xuống đặt ở bên mép vách bụng cùng bộ phận tử cung, canh phòng nghiêm ngặc bộ phận khác đẩy tới.

Nguỵ Viễn Chí làm xong, sau lưng trên trán cũng che kín mồ hôi, hắn hiện tại mới chính thức tham dự giải phẫu!

Triệu Thanh Hà không để ý nội tâm kích động của bọn họ, dọc theo vách da mở ra vách tử tcung, cố định tử cung, thong thả đều đều dùng sức lấy ra thai nhi cùng nhau thai xanh trắng.

Thời điểm thai ngựa bị lấy ra, nhất thời bốn phía hoan hô.

Nhưng đây là bước đầu tiên ngàn dặm trường chinh, không bao lâu mọi người yên tĩnh lại, vẻ mặt kích động ngừng thở nhìn động tĩnh giữa sân.

Thai nhi vô cùng suy yếu, Chu đại phu tiếp nhận vẫn không dám lơi lỏng, chuẩn bị cùng Chung lão đại phu đang vây xem một bên tiến hành ứng cứu. Triệu Thanh Hà bên này vẫn đang cố gắng, có các đại phu khác ở cạnh cũng không quá lo lắng.

Lúc này Chu Lộ dùng tiêu độc tự chế lại lần nữa tẩy trừ tử cung, giúp Triệu Thanh Hà thuận tiện khâu lại. Mang tử cung trở lại từ khoang bụng do Nguỵ Viễn Chí hoàn thành, Chu Lộ phối hợp sát bột giảm nhiệt. Ngoài bộ phận vách bụng đến làn da bên ngoài đều do Triệu Thanh Hà phân tầng liên tục khâu lại. Cây kéo dao nhỏ kim chỉ trong tay Triệu Thanh Hà múa may, vừa nhanh vừa ổn, rõ ràng dị thường huyết tinh lại cảm thấy như múa kiếm xinh đẹp lưu loát, khiến người bên cạnh nhìn thấy kích động không thôi.

Trong quá trình giải phẫu, Hầu ca nhi đều có thể đưa chuẩn xác dụng cụ Triệu Thanh Hà cần, mà từ cung khâu lại không cần phân phó Chu Lộ chủ động dùng băng gạc tiêu độc chấm sát cầm máu. Triệu Thanh Hà tuy đã lâu chưa mổ, nhưng mọi người ăn ý phối hợp, trừ bỏ dao đầu tiên mới lạ, sau đó cả người đều tìm lại cảm giác xưa.

Không hề không yên, đâu lại vào đấy.

Đường khâu cuối cùng hoàn thành, Triệu Thanh Hà liền thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Nguỵ đại phu luôn ở một bên chú ý tình huống con ngựa mẹ, vẻ mặt kinh hỉ: ” Ngựa mẹ mặc dù suy yếu, nhưng không có trở ngại!”

Lập tức tất cả mọi người hoan hô lên, vài người tham dự giải phẫu tinh thần lại cao hứng, nhưng đều bị che dưới lớp khẩu trang.

Lúc này quản sự mới đi về phía trước, bắp chân đến bây giờ còn run lên: ” Triệu đại phu, con ngựa này có phải sống qua mấy ngày liền khoẻ lên?”

Tuy nói còn cảm giác phiêu lưu, nhưng xem tại trước mắt trận giải phẫu này thập phần thành công. Tại điều kiện đơn sơ như vậy Triệu Thanh Hà phi thường vừa lòng: ” Ân, trước mắt hết thảy bình thường, trong thời gian này chú ý một chút, nếu không có chuyện gì mới xem như chân chính vượt qua cửa ải khó khăn.”

Chung lão đại phu bên kia cũng đã đem tiểu mã câu cứu sống, tuy là suy yếu nhưng không nguy hiểm tính mạng.

Quản sự rốt cục nhịn không được xụi lơ trên đất: ” Sống, đều sống! Ha ha ha _____”

Chúng nhân không khỏi sôi nổi ghé mắt, mặc dù cảm thấy bộ dáng quản sự hết sức buồn cười nhưng cũng không dám cười nhạo. Dù sao gặp mấy sự tình này cũng có vài người khó mà tỉnh táo, vinh hoa phú quý cùng với xui xẻo xuống ngựa cũng chỉ là một đường.

Ngoài bệnh mã giam cũng rất nhanh được tin tức, lại khiến thêm một mảnh sôi trào.

” Cái gì? Mổ bụng phá bụng cũng có thể sống? Thiệt hay giả?”

” Này gia súc chăn nuôi mổ bụng phá bụng đều chết, người này có thể thành công a?”

Đầu năm nay phụ nhân khó sanh mà chết không phải chuyện hiếm thấy, nếu người cũng có thể như vậy, về sau sẽ không có sự kiện bi thảm một xác hai mạng xảy ra!

” Người là người, gia súc chăn nuôi là gia súc chăn nuôi, tại sao có thể lẫn lộn được.”

” Ngươi là không hiểu đi, không ít thuốc thang là cả người lẫn vật xài chung đâu…”

Triệu Thanh Hà không biết bên ngoài hiện tại có người vì đề tài phẩu phúc sản náo nhiệt lên, đối mặt với mọi người vẻ mặt kích động đến quên hết tất cả, hắn không có thoải mái như vậy. ” Mọi người đừng cao hứng vội, đây chỉ là bước đầu thành công, phía sau cần phải dốc lòng chăm sóc, quan trọng nhất là phòng ngừa vết thương nhiễm trùng. Nếu không cẩn thận nhiễm trùng, chỉ sợ là thất bại trong gang tấc.”

Mấy người than dự giải phẫu đanh kích động nhất thời tỉnh táo lại, ngày thường Triệu Thanh Hà giảng giải nhiều nhất chính là vấn đề hậu phẫu. Cho nên hiểu rõ việc chưa kết thúc, mà là công việc mới bắt đầu.

Chu Lộ vỗ vỗ ngực, ” Nhiều ngày tới ta sẽ ở bênh mã giam, tuỳ thời quan sát.”

Nguỵ Viễn Chí cũng nói: ” Ta và ngươi cắt lượt.”

Hầu ca nhi cũng muốn nói cái gì đó, nhưng trình độ bản thân không đủ tự mình đảm đang, nếu có tình huống nào xảy ra hắn căn bản không biết đối phó như thế nào. Nghĩ nghĩ mới nói: ” Ta hỗ trợ nấu thuốc thay thuốc.”

Triệu Thanh Hà gật gật đầu, hộ lý hậu phẫu hắn càng cố ý cho bọn họ thực hiện, cứ rèn luyện như vậy sẽ bồi dưỡng bọn họ tự tin với năng lực ứng biến, cũng có thể quan sát ghi chép cho phép tham khảo hậu phẫu sau này.

” Nhiều ngày tới các ngươi cần vất vả chăm sóc, bình thường cho ăn chút cỏ khô mềm mại tốt cho dịch tiêu hoá, thuốc không cần đổi quá nhiều. Hiện tại giúp ta đem con ngựa này đỡ đứng thẳng lên trước, nhất đinhh phải chậm rãi, không để cho nó ngã sấp xuống, cũng không để nó hoảng hốt. Chút nữa nó thanh tỉnh thì dắt nó đi dạo thong thả, chú ý miệng vết thương.”

Lời này rơi xuống mọi người đều ngây ngẩn, Hầu ca nhi kinh ngạc nói: ” Trên bụng vừa mới khâu xong đã phải đứng lên rồi? Vết thương sẽ không xé rách sao? Hơn nữa vừa sinh sản xong, không phải cần nghỉ ngơi cho tốt sao?”

Ở thời này kiến thức phổ biến của mọi người đều cho rằng sinh sản xong chỉ được phép nằm, súc sinh cũng không cần chiều chuộng như vậy, cho nên phần lớn không có chú ý, nhưng con ngựa mẹ vô cùng đắt tiền. Triệu Thanh Hà cười nói: ” Cẩn thận một chút đó là dĩ nhiên, sinh sản xong cần phải đi lại thích hợp mới xúc tiến thân thể hồi phục.”

Tất cả mọi người có chút kinh ngạc, cái đó và nhận biết của bọn họ bất đồng, nhưng không hoài nghi lời nói Triệu Thanh Hà. Dù sao ai có thể bị động dao mổ bụng phá bụng vẫn không chết, thực lực quyết định hết thảy, Triệu Thanh Hà nói vậy tất nhiên là có đạp lý của hắn.

Vài người tuổi trẻ lực lớn đem con ngựa chậm rãi đứng lên, con ngựa mẹ gần muốn khôi phục tri giác, tuy là đau đớn khó chịu nhưng không phát cuồng, được mã đồng trấn an cũng không cử động gây ra thương tổn.

Triệu Thanh Hà tẩy trừ xong, giúp con ngựa viết phương thức chống ẩm, chỉ ở giải nhiệt, giảm nhiệt, lợi tiểu, giảm đau cùng tan máu bầm. Nơi này không có chất kháng sinh, chỉ có thể trông cậy vào thuốc có chút tác dụng.

Chung lão đại phu đi lên trước coi con ngựa mẹ, thấy nó có chút suy yếu nhưng không có trở ngại gì, nếu không tận mắt chứng kiến làm sao có thể tin mổ bụng không gây nguy hiểm tính mạng chỉ có thể xảy ra trong truyền thuyết!

Vẻ mặt Chung lão đại phu kích động, hướng tới bái thật sâu Triệu Thanh Hà: ” Thật đúng là thần kỹ thế gian, ta có thể tận mắt chúng kiến không khỏi uổng phí cuộc đời này. Từ xưa anh hùng xuất thiếu niên, Triệu đại phu khiến người khác tâm phục khẩu phục.”

Triệu Thanh Hà vội vàng hành lễ đáp lại: ” Chung lão đại phu không cần như vậy.”

Chung lão đại phu khoát tay, ” Triệu đại phu không cần khiêm tốn, ngươi không chỉ tuổi trẻ y thuật cao minh còn nguyện ý chỉ dạy người khác, có thể nói là may mắn của Đại Hữu.”

Biểu hiện Chu Lộ cùng Nguỵ Viễn Chí mọi người xem ở trong mắt, mặc dù không tính là bái sư nhưng có thể trợ giúp Triệu Thanh Hà như vậy có thề tưởng tượng ngày thường hắn dạy dỗ như thế nào.

Triệu Thanh Hà bị khen đến ngượng ngùng, từ trước chữa khỏi không ít súc vật cũng chưa được ai khen như vậy, bị người mắng hắn còn đáp lại, bị người khen thì tay chân lại có chút lúng túng. Mấy người Chu đại phu còn vô giúp vui, hành lễ cảm tạ, làm cho hắn cảm giác không tự nhiên.

Chu đại phu với Nguỵ đại phu nhận thấy bản thân hết sức sáng suốt rồi, sớm đã đầu nhập môn hạ ở Triệu Thanh Hà, về sau bọn họ cũng có thể học tài nghệ cao siêu như này! Khi nãy biểu hiện Chu Lộ cùng Nguỵ Viễn Chí mọi người đã chứng kiến, nếu bình thường không có Triệu Thanh Hà dạy thì bọn họ sao có ngày hôm nay. Mà ngày hôm nay phẩu phúc sản truyền ra ngoài, không biết có bao nhiêu người muốn bái ở danh nghĩa Triệu Thanh Hà, nếu bọn họ không xuống tay mau, làm sao bọn họ có cơ hội!

Triệu Thanh Hà chỉ có thể đùa vui nói: ” Tốt lắm, đều đừng cảm tạ, các ngươi còn vuốt mông ngựa nữa thì về sau ta vẫn cứ nghiêm khắc yêu cầu, chớ mong có nhàn hạ.”

Mọi người đều nhất thời nở nụ cười, không khí một mảnh thoải mái.

Đang vui vẻ thì có người xông tới phá hư, một đám bộ khoái vọt tiến vào ồn ào: ” Là ai ngược đãi ngựa mang thai, làm cho một xác hai mạng, còn không mau đưa tay chịu trói.”

Thời này nếu ngược đãi súc vật cũng là phạm tội, nhất là con ngựa có khi so vớ mạng người còn tinh quý hơn.

Đám người nghe nói như thế đều ngây ngẩn cả người, quản sự bệnh mã giam lúc này không vây quanh con ngựa mẹ nữa, đi ra ngoài hỏi: ” Hình bộ đầu sao lại nói như vậy? Bệnh mã giam ta là nơi trị liệu mã, như thế nào lại ngược đãi ngựa mang thai?”

Bệnh mã giam dù sao cũng là quan lập, hình bộ đầu cũng không dám quá kiêu ngạo, giải thích: ” Có người đi báo, nói là có người muốn chứng minh h thuật bản thân vô địch, cố ý đối với ngựa mang thai muốn phá bụng mổ bụng lấy thai nhi, kết quả làm hại một xác hai mạng. > Đại Hữu có viết, người chẩn trị không được còn cố ý làm chết, một đầu tính bốn mươi gậy. Chúng ta tuân theo lại đây phá án, quản sự thỉnh chớ để khó xử.”

Quản sự lại khó hiểu, ” Đây là nghe ở đâu a? Triệu đại phu của chúng ta quả thực mới thực thi phẩu phúc [mổ bụng] lấy ra thai nhi từ bụng ngựa, nhưng mẫu tử bình an. Bởi vì con ngựa kia là khó sinh, nếu không làm như vậy sẽ chết đi, làm như thế còn có một đường sống, cho dù thú ý trên kinh cũng sẽ làm như thế, tại sao lại trong miệng ngươi thành ra như vậy?”

Hình bộ đầu giật mình: ” Lời này là thật?”

Quản sự quan mã tràng cũng đã đi tới: ” Ta có thể chứng minh những câu này là thật, lúc ấy ta còn cam đoan nếu xảy ra chuyện một mình ta gánh vác, không quan hệ đến Triệu đại phu.”

Quản sự bệnh mã giam cũng không nhiều lời, trực tiếp đem hình bộ đầu kéo đến hậu viện, chỉ vào trong viện một lớn một nhỏ đang đứng thẳng nói: ” Nhìn, đây là con ngựa mẹ cùng tiểu mã câu mới sinh. Vừa nãy do Triệu đại phu cùng mấy vị đại phu khác cứu trị, mới có thể một lớn một nhỏ bình an. Hình bộ đầu cũng là người yêu ngựa, ngươi nhìn cái đầu tiểu mã câu mới sinh cũng biết so với bình thường lớn hơn không ít. Bởi vì bộ dáng rất lớn, thai vị còn không thuận thiếu chút nữa làm hại nó với ngựa mẹ đều mất mạng.”

Hình bộ đầu nhìn thấy ngựa rõ ràng như thế làm sao còn có thể nói, con ngựa mẹ còn băng bó, nghĩ đến đúng là giống như quản sự nói không khỏi tò mò lại gần xem xét. Con ngựa mẹ có chút suy yếu, không có gì khác thường. Chậc chậc cảm thán: ” Thế gian lại có thần kỹ như vậy!”

” Cũng không phải sao, có thể tận mắt chứng kiến thần kỹ đều là trời cao ưu ái, rốt cuộc là ai không thích nhìn người yên lành muốn nói xấu Triệu đại phu!” Quản sự nói xong liền nổi giận, may mắn là mọi chuyện đại cát, nếu có gì sơ xuất chẳng phải Triệu Thanh Hà gặp tai ương! Loại sự tình này không nói cho rõ ra, dù cuối cùng vô sự, đi vào nha môn thẩm vấn một phen cũng lột xuống một tầng da.

Thế gian này ai dám nói mình có thể cải tử hoàn sinh, nếu là Triệu Thanh Hà vì chuyện này bị phạt chỉ sợ tất cả thầy thuốc đều bất an, mà người phía sau Triệu Thanh Hà sẽ không bỏ qua cho hắn.

Hình bộ đầu cũng hiểu vô cùng quẫn bách, đem thần y nói thành lang băm, buồn bực nói: ” Là một gia hoả tên Tào Khoan, nói là học đồ thú y viện các ngươi, cho nên ta mới tin hắn.”

Người ngoài không biết nói hưu nói vượn hình bộ đầu có thể hoài nghi, hắn cũng biết đôi khi thời điểm thầy thuốc chữa bệnh, thủ thuật làm người ta nhìn khó hiểu. Nhưng đây là người bên trong nói thì lại khác, tất phải có việc như vậy mới có thể báo cáo. Quản sự làm sao còn nhịn được, trực tiếp rít gào quát to: ” Tào Khoan! Tào Khoan! Lăn ra đây cho ta!”

Tào Khoan thấy tình thế không ổn đang muốn trốn thì bị người bắt đi ra, ném tới trước mặt quản sự. Tào Khoan té, ” Quản sự, việc này không liên quan đến ta, là có người nói với ta con ngựa này bị trị chết.”

Quản sự hừ lạnh: ” Ngươi cho là ta ngốc, toàn bộ Tân Hồ huyện truyền khắp nơi phẫu thuật thành công, làm sao có người nói cho ngươi con ngựa này bị trị chết? Là ngươi nhìn không được Triệu đại phu tốt, cố ý thiết kế hãm hại!”

Hình bộ đầu cũng híp mắt nói: ” Vu cáo cũng bị phát giống vậy, theo ta đi nha môn đi.”

Tào Khoan nhất thời bị hoảng sợ, nếu đi vào hắn còn mạng sao! Nguyên bản phải đánh roi trên người Triệu Thanh Hà lại rơi xuống trên người hắn.

” Quản sự, hình bộ đầu, việc này không liên quan ta a! Đây là thúc thúc ta bảo ta làm như vậy, hắn nói nếu Triệu Thanh Hà trị chết khiến ta đi cáo trạng…”

Ánh mắt mọi người liền hướng về phía Tào đại phu, trong mắt lộ vẻ trào phúng. Thật sự là đáng giận đến cực điểm, bản thân không làm được cũng không muốn nhìn người khác tốt. Đang ngồi đây đều là đại phu tương lai, sợ nhất chính là đồng bạn đáng khinh, nếu bên người có người bại hoại như thế, về sau như thế nào an tâm nghiên cứu y thuật?

Tào đại phu nóng nảy, vội vàng phân rõ quan hệ: ” Ta, ta khi nào sai khiến ngươi đi cáo trạng, huống hồ ta luôn ở trong bệnh mã giam sao lại không biết con ngựa này trị rất tốt không có chết, để ngươi đi truyền cáo tin tức giả.”

Tào Khoan trợn tròn mắt: ” Thúc thúc, ngươi cũng không thể như vậy a, rõ ràng ngươi nhìn không được Triệu Thanh Hà, cho nên mới cố ý làm khó dễ hắn. Còn nói việc này tất cả mọi người không muốn chịu tiếng xấu thay cho người khác, đến lúc đó khẳng định chơi xấu trên người Triệu Thanh Hà, ngươi nói như thế nào trở mặt liền trở mặt a!”

Tào đại phu bạo phát, nếu liên luỵ đến trên người hắn, về sau hắn có thể ở bệnh mã giam sao, thậm chí không thể làm thú y! Nhưng hình bộ đầu không cho hắn cơ hội để nói chuyện, nói thẳng: ” Hừ, ồn ào cái gì, muốn nói gì thì trở lại nha môn nói đi.”

Nói xong liền sai người đem hai người muốn cắn nhau mang về nha môn, bệnh mã giam lúc này mới yên tĩnh trở lại.

Hầu ca nhi hướng tới hai người kia nhổ một ngụm: ” Cái gì vậy! Tốt nhất nhốt lại cả đời trong đại lạo không thả ra.”

Các đại phu khác đều sôi nổi lắc đầu, Tào đại phu ngày thường thích nhất luồn cúi tâm mắt lại nhỏ, nhưng trăm triệu không nghĩ tới làm ra loại chuyện này không hại người lại hại mình. Thừa nhận năng lực người khác hơn mình có khó như vậy sao?

Triệu Thanh Hà cũng nghi hoặc, Tào Khoan sao có thể nhận được tin tức giả? Phải biết là bọn họ giải phẫu không có bí mật, động tĩnh nhỏ xíu bên ngoài cũng rõ ràng hết. Tào Khoan không có hay ho như vậy chứ, đến việc này cũng đi nghe lầm?

Mãi đến khi Triệu Thanh Hà trở lại biệt viện, nhìn thấy Thường Đình Chiêu mang một bộ dáng ‘ mau cảm tạ ta đi’, nhất thời hiểu được rõ ràng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio