Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn

chương 221: 221: nhưng anh không quay đầu lại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bước chân của Bạc Minh Thành dừng lại một lát, anh không quay đầu lại để phân biệt xem câu nói này của Phó Ngọc Hải là thật hay là giả.

Anh và Phó Ngọc Hải làm đối thủ nhiều năm như vậy, rốt cuộc lời này của Phó Ngọc Hải là thật hay chỉ là vì kích thích anh, chỉ cần anh quay đầu lại nhìn biểu cảm của Phó Ngọc Hải, Bạc Minh Thành sẽ biết ngay.

Nhưng anh không quay đầu.

Bạc Minh Thành cũng không biết tại sao mình không quay đầu lại, không những anh không quay đầu mà thậm chí còn bước nhanh hơn để rời khỏi khách sạn.

Nam Thành dưới bóng đêm có ánh đèn rực rỡ, tựa như đâu đâu cũng có người.

Lúc xe dừng lại, Bạc Minh Thành mới phát hiện mình đã lái xe đến khu vực ngoại thành trong vô thức.

Vùng ngoại thành rất yên tĩnh, ngoài tiếng xe đi ngang qua đường, anh không nghe thấy những âm thanh khác.

Bạc Minh Thành dứt khoát lái xe đến chỗ đất trống trước cửa một quán cơm nhỏ ở bên cạnh rồi dừng lại, hạ cửa kính xe xuống, cúi đầu đốt một điếu thuốc.

Giữa khói mù quẩn quanh, những lời mà ngày đó Thẩm Thanh Ngọc nói và lời của Phó Ngọc Hải đan xen vào nhau, đột nhiên Bạc Minh Thành nảy sinh một loại bối rối trước nay chưa từng có.

Nhưng sự bối rối cũng chỉ là một thoáng chốc, đến khi anh hút xong một điếu thuốc thì tất cả lại khôi phục như lúc ban đầu.

Lo sợ không đâu là chuyện ngu xuẩn nhất.

Bạc Minh Thành dụi tắt điếu thuốc, một lần nữa khởi động xe lái về nội thành.

Tuy rằng hot search niềm vui mới của Phó Ngọc Hải đã bị gỡ bỏ nhưng cũng đã lan truyền trong giới rồi, dù sao chuyện lúc trước Phó Ngọc Hải muốn theo đuổi Thẩm Thanh Ngọc còn dấy lên một hồi bàn tán sôi nổi nho nhỏ, mặc dù sau đó Phó Ngọc Hải không còn lộ liễu như lúc đầu, nhưng người có mắt đều nhìn ra được Phó Ngọc Hải không từ bỏ việc theo đuổi Thẩm Thanh Ngọc.

Thế mà bây giờ Phó Ngọc Hải lại có niềm vui mới.

Vậy thì thú vị rồi đó.

Khi ông cụ Bạc biết chuyện này cũng vô thức nghĩ đến Thẩm Thanh Ngọc, lúc trước ông ta có ý kiến rất lớn với Thẩm Thanh Ngọc, không muốn để cho Thẩm Thanh Ngọc bước vào cửa nhà họ Bạc chút nào, sau khi ly hôn với Bạc Minh Thành, Thẩm Thanh Ngọc còn gây ra nhiều chuyện như vậy, đương nhiên là ông ta không thích Thẩm Thanh Ngọc.

Nhưng bây giờ Lâm Mai Chi xuất hiện, so ra thì Thẩm Thanh Ngọc cũng không tốt hơn Lâm Mai Chi là bao.

Huống hồ, vì để Lâm Mai Chi làm tay sai cho Bạc Minh Tâm ở trên mạng, ông cụ Bạc còn đồng ý với yêu cầu "Sinh con trai sẽ được làm vợ Bạc Minh Thành" của Lâm Mai Chi.

Hai chị em Lâm Mai Chi và Lâm Mai Phương đều không phải người tốt lành gì, loại gia đình nhỏ như nhà họ Lâm, ngay từ đầu ông cụ Bạc đã chướng mắt, bây giờ càng chướng mắt hơn.

Gần đây hình như hai người Lâm Mai Chi và Lâm Mai Phương đã dừng tay, nhưng trong lòng Bạc Vĩnh Cơ vẫn lo lắng, ai mà biết Lâm Mai Chi này lại đang nghĩ trò gì.

Nhằm ổn định mọi chuyện, Bạc Vĩnh Cơ cảm thấy vẫn nên mau chóng để hai người Bạc Minh Thành và Thẩm Thanh Ngọc tái hôn mới thỏa đáng.

Bây giờ chuyện niềm vui mới của Phó Ngọc Hải xuất hiện, Bạc Vĩnh Cơ cảm thấy vẫn có thể xem là một cơ hội tốt.

Nghĩ tới đây, ông cụ Bạc liếc mắt nhìn Bách Gia Tính ở bên cạnh: "Gọi điện thoại cho Minh Thành, bảo nó hôm nay về nhà ăn cơm tối."

Bách Gia Tính khẽ gật đầu, quay người đi gọi điện thoại cho thư ký của Bạc Minh Thành.

Sau khi thư ký của Bạc Minh Thành cúp điện thoại thì nói chuyện này với Bạc Minh Thành, trước bàn làm việc, Bạc Minh Thành nhìn Lâm Nam Vũ, trong đôi mắt đen có vẻ được không vui cho lắm: "Biết rồi."

Lâm Nam Vũ khẽ gật đầu rồi biết điều lui ra ngoài.

Hơn sáu giờ chiều, Bạc Minh Thành lái xe thẳng về nhà họ Bạc.

Mỗi lần anh về nhà họ Bạc đều không có chuyện gì tốt, lần trước là mấy người Bạc Minh Tâm tố cáo với anh rằng Thẩm Thanh Ngọc đã làm những "chuyện xấu" gì ở nhà họ Bạc, bây giờ Thẩm Thanh Ngọc và anh đã ly hôn rồi, cũng không biết lần này sẽ là chuyện gì.

Bạc Minh Thành chán nản nhếch khóe miệng lên một chút, nghe thấy quản gia gọi anh, anh mới lái xe vào trong biệt thự..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio