[][]
Thứ , lại một ngày mới với bao hứa hẹn bắt đầu. Hôm nay, tôi sẽ được nếm thử cái cảm giác ngồi gác chân lên bàn, người dựa vào thành ghế sofa mà đếm từ bọc tiền mới cứng thơm phưng phức. Mới mường tượng thôi mà cũng ko kìm lòng nổi chảy nước dãi. Âu đó cũng là cái giá thích đáng cho một đêm thức ắng ngồi mòn ghế rửa ảnh của tôi, cũng ủi được phần nào.
Dẹp cơn buồn ngủ đg len lói g từng thở thịt, tôi lồm cồm bò dậy khỏi tổ ấm thân yêu, phi thẳng đến phòng tắm làm vệ sinh cá nhân ước khi đồng hồ điểm giờ sáng. Với thói quen vô tư ko biết gì của mình, tôi sẵn sàng cho những người đến sau chiêm ngưỡng khuôn mặt thảm họa với bộ tóc rồi mù của mình cùng vùng miệng đầy bọt kem đánh răng ắng xóa, ngầm bảo hỗ này có người rồi, đi chỗ khác cho". Mấy lần đầu xem ra hiệu quả thấy rõ những càng về sau lại càng giảm và cuối cùng ắng tay, đến một chỗ rửa mặt cũng bị giặc ngoại xâm chiếm đống. Tất cả chỉ tại Hạ Kì Thiên mà ra, sau khi thấy tôi g bộ dạng cảnh báo đó, h ta ko những ko quay ngựa rút êm mà còn dám ương bộ mặt ơ ẽn của mấy tên yêu râu xh chuyên đi dụ dỗ c gái nhà lành, tiến sát vào thành tôi ấn thủ, nói lời ng tiếng ngọt:
-Di Di muội muội, hay hai ta cùng nhau đánh răng em nhé, vừa vui lại vừa có thêm cơ hội thặt chặt tình cảm, lỡ một ngày nào đó em có nhu cầu tiến xa với h hơn thì sao. Ngại ngùng sẽ làm em mất đi cơ hội được ở bên người c ai lịch lãm tuyệt vời như h đấy.
Tất nhiên tôi ko thể nói được gì, chỉ biết dồn hết sức mạnh đạp vào cái chân yêu quý của h ta, cho h ta một vé ở về thời ần uồng nhảy lò cò với chúng bạn. Vì nể Kì Như nên tôi mới hạ thủ lưu tình đó, chứ như mấy tên khác thử xem, chỉ còn nước vào bệnh viện húp cháo ắng thôi. Nói thì nói thế nhưng cuối cùng tôi vẫn bị đuổi đi thẳng cổ qua ận giao chiến ko gươm giáo với Lăng Tử Thần
-Cậu cứ làm việc của mình, đừng để ý đến tôi là được_Lăng Tử Thần nhìn tôi đg ợn mắt nhô gai lên như nhím nhìn thấy kẻ thù, hắn liền lẳng lặng nói một câu rồi ko ai bảo hồn nhiên với cây cỏ đi vào g Washingt City, quay lưng lại cởi áo, kh khog tấm lưng rắn chắc của mình cho tôi ngắm.
Mặc dù một lòng ko muốn, ăm lần ko phục nhưng tôi vẫn ko tự chủ được mà nhỏ nước dãi bởi dù sao, đây cũng là lần đầu tiên thiếu nữ g ắng tận mắt thấy một mĩ nam chủ động nude phần ên ước mắt mình với khoảng cách gần hơn lần ước, điều kiện hưởng nguyệt" đương nhiên có phần ưu ái hơn. Đương lúc ko tự chủ được ơ mắt đắm đuối, Lăng Tử Thần quay đầu lại nhìn tôi khinh giễu:
-Bộ muốn ngắm tôi tắm luôn hả?
-Hả?_Toàn thân giật mình, tôi bừng tỉnh thoát khỏi cơn mê m ngu xuẩn, chân cẳng vọt lẹ ra ngoài với đống bọt kem rửa mắt vẫn chưa rửa sạch, bần thần nhớ lại mà đau đớn, hối hận ko đè hắn xuống nhìn cho rõ, rõ ngốc.
Chuông đồng hồ điểm giờ kêu chí chóe, g phút chốc, mọi thành viên club đều có mặt đầy đủ ước sân nhà tôi, mỗi người một phương tiện di chuyển thẳng hướng đến công viên ung tâm, chiếm ọn căn cứ địa W Wld to thách thức g huyết thư để tập luyện chuẩn bị cho cuộc chiến sinh tử sắp tới
-Được rồi! Lâm Chấn và Việt Văn, người xuống đạp thử đi_Chỉ vào c vịt nhựa ắng đg nổi lềnh đềnh ên mặt nước gần bờ, Hạ Kì Thiên lấy uy đội ưởng ra lệnh cho đội viên.
-Gì chứ? Sao cậu ko đạp ước mà bắt bọn này đi thử?_Hai người kia lên tiếng kêu ca với giọng ngái ngủ, mặt mũi nhăn tít lại khó chịu. Quả đúng là đội ưởng của một nhóm ô hợp nhiều tính cách, mưu mô hơn người y hết tôi, đẩy người ta đi ước chết ước, rồi mình mới mò mò to sau rút kinh nghiệm.
-Nếu ko phải xử lí nhiều việc thì tôi cũng đi ước làm gương rồi, mọi người đều bận việc, mỗi hai cậu rảnh rg thì nên cống hiến chút gì đó._Đưa tay vuốt vầng án giọt mồ hôi cũng ko có, Hạ Kì Thiên tỏ vẻ mệt mọi như thể vừa lao động khổ sai xg, mắt liếc nhìn ẩn ý._Lăng Tử Thần và Hàn Gia Minh thì đi xem địa hình để đặt bẫy, Nguyễn Thành Vũ và Lương Tuấn VĨnh bận hăm sóc" tay quản lí của W Wld, Liễu Giai Tuyền lại bị tào tháo rượt do ăn đồ ko rõ nguồn góc còn tôi thì mớ giấy tờ vẫn chưa giải quyết xg, sao nào?
-Hãy cảm ơn tài ăn nói của cậu đi_Lâm Chấn chắp hai tay lạy lạy Hạ Kì Thiên tỏ rõ sự bái phục rồi lôi Vũ Việt Văn xuống c vịt nhựa, khổ sở leo vào g rồi ra sức đạp
Đường đường là hoàng tử tuấn mĩ ánh hào qug lấp lánh, bao pn làm chao đảo lòng g ruột mật của nhiều cô gái vậy mà giờ đây lại còng lưng đưa chân thư thái ngồi đạp vịt g qug cảnh mây nước hữu tình thế này. Cô nàng nào f của Yaoy hay Shoun còn lấy làm mừng nhưng với số còn lại sẽ thực sự sốc toàn tập cho xem, mộng thiếu nữ cứ vỡ tùm lum như quả bóng òn lấy kim đâm thủng vậy. Nhưng cái làm tôi ko hiểu chính là tại sao lại phải đạp vịt, to vốn hiểu biết sâu rộng của Hàn Tử Di tôi, bên thách chiến là bên đưa ra địa điểm còn bên nhận lời thách chiến lại đưa ra cách thức chiến, nhưng chẳng lẽ, vì địa điểm lần này thực sự đặc biệt-W Wld-mà mọi người mới nổi khủng chơi ò đạp vịt phân thắng bại thay vì đổ mồ hôi bơi dưới nước? Nếu là vậy thì thật thất vọng, thua là cái chắc bởi mấy tên "yếu liễu đào tơ" nào mà chơi ò đó thì, dám cá chưa đầy phút đã le lưỡi kêu mệt cho coi.
-Sao phải đạp vịt mà ko chơi cái khác ạ, bộ các h lần đầu đến W Wld nên thử một lần cho biết?_Nhịn ko nổi với những câu hỏi đg bủa vây g mình, tôi thắc mắc với Hạ Kì Thiên, mg h ta sẽ ko nói rằng đó là cách thức thi đấu, nếu ko tôi sẽ ê mặt với club này mất.
-Vì đấy là cách thức thì của chúng ta, ít nhất nên làm quen với nó một chút ước khi đấu ánh bỡ ngỡ_Đưa mắt nhìn c vịt ắng chậm chạp ôi vô định ở giữa xg, Hạ Kì Thiên thở dài ả lời, xem ra h ta cũng biết mức độ nghiêm ọng của việc chọn cách thức khác người này rồi.
-Chẳng nhẽ mọi người định chơi đạp vịt để cá cược sinh tử sao?_Tôi ợn òn mắt, ko ngờ đấy lại là sự thật, chắc điên mất thôi. Nếu đạp vịt để đua tốc độ với nhau xem ai đến đích ước thì thật là một lựa chọn sai lầm.
-Tất nhiên! Đó là cách thức ng thì dễ nhưng chơi lại khó. Với địa điểm là W Wld, lợi thế bóng rổ của chúng ta sẽ ko thể iển khai được vì bọn h ko rảnh vừa bơi vừa cướp bóng g tay kẻ thù cũng như lộn một vòng như cá o để đưa bóng vào rổ đâu, rất khó ăn điểm và mất nhiều thời gi di chuyển. Do đó, tốt nhất nên dùng mấy c vịt xinh đẹp đó làm phương tiện di chuyển
-Chơi kiểu nào?
-Mỗi club cử ra người đại diện, chia thành nhóm sử dụng c vịt di chuyển ên nước từ điểm xuất phát bên này đến cột eo rổ ở bờ bên kia. Chỉ cần đội nào đến ước và ném bóng vào rổ, đội đó thắng
-Nhưng sác xuất chiến thắng của chúng ta chỉ đến % mà thôi, hơn nữa phương tiện này ko nhh ko chậm, vận tốc của nó thường dao động tùy to lực cản của nước hay lực đẩy của gió, rất khó để dành chiến thắng. Như vậy chẳng phải liều mạng đâm đầu vào chỗ chết sao?_Hạ Kì Như xuất thần như quỷ, từ đâu chui ra xen vào cuộc ò chuyện của tôi và h nó nhưng nếu ý kiến thì cực hợp với ý tôi, ko phụ tôi làm bạn tâm giao với nó bấy năm nay.
-Vì thế mới cần đến thủ đoạn để giành chiến thắng_Mỉm cười nhìn tôi và Kì Như, Hạ Kì Thiên tự tin vào sự lựa chọn của chính mình đáp ả. Nếu nói ko bị h ta thuyết phục thì nói suông nhưng nếu nói bị h ta thuyết phục thì lại thấy mình ngốc. Đường nào cũng chết thôi thì đặt cược mọi thứ vào Hạ Kì Thiên vậy, dù sao nếu có thua, cũng đâu phải chỉ mình tôi lọt vào dh sách đen chứ, còn có cả tá người đằng sau nữa.
-Kho đã, bộ h dùng thủ đoạn thì bọn người kia cũng ko ngốc tới mức chơi đẹp đâu_Tôi bĩu môi
-Yên tâm đi nhóc, tất cả đều nằm g lòng bàn tay của h_Ỷ thế cao hơn tôi xoa đầu nhẹ, Hạ Kì Thiên hứa hẹn, g những lúc thế này, g h ta thật đẹp, quyết tâm làm một điều gì đó, ko để nó thất bại, đó luôn là lúc người ta tỏa sáng nhất. Hạ Kì Thiên, xin h đừng làm tôi thất vọng
-Được thôi, tạm thời tin h_Tôi mỉm cười đáp lại, một nụ cười cực chân thành nhé
-Ko cần, giờ mấy nhóc nên giải quyết chuyện của mình đi, iệu đấy, hạn chót là vào giờ đêm nay, ko có các em liệu mà bán thân ả nợ_Vừa mới có chút ấn tượng tốt với Hạ Kì Thiên thì đã bị h ta thổi bay mất, h làm tôi thất vọng rồi đấy
Rời khỏi W Wld, tôi và Kì Như được đặc cách cho nghỉ, đến ường học tập to thường lệ mặc dù tôi và nó chẳng khiến h ta làm cái chuyện thừa hơi đó. Sau tiết học mệt nhoài, cuối cùng thời khắc mg đợi nhất cũng đã đến. Mg to chiếc ba lô đựng đầy xấp ảnh hôm qua tôi mới chụp được đến căngn ường-nơi tụ tập nhiều học sinh nhất sau mõi tiết học, chuẩn bị đồ nghề thực hiện cuộc tuyên uyền tích góp iệu.
-Chút nữa người cứ giới thiệu cái bài văn sến đặc vừa soạn đi nhé, còn lại giao cho ta, đảm bảo sẽ có iệu g vòng phút nghỉ giải lao_Tôi tự tin phân công nhiệm vụ cho Kì Như, ko cần nhìn cũng biết mặt nó nghệch ra cỡ nào
-Sao thế được chứ?
-Tất nhiên phải có gì đó ta mới dám chắc như vậy_Ẩn ý, tôi lôi xấp ảnh được phân loại rõ ràng của cách thành viên to nhiều tư thế, to từng người và tò club cho Kì Như xem, dám cá nó sẽ cung phụng tôi như Gia Cát Lượng phiên bản nữ cho xem
-Sao...sao ngươi có cái này?_Há hốc mồm rõ to, Kì Như ngạc nhiên nhìn tôi hâm mộ, miệng cười t như úng số
-Công sức thức ắng một đem của ta đó_Tôi vỗ ngực, kể công, mặt vênh lên kiêu căng
-Tuyệt!
Nài nỉ mãi mới mượn được bộ loa của nhà ường, Kì Như nốc nguyên ngụm nước đá, lấy hơi ước khi đọc diễn văn kêu gọi sự ủng hộ của f hâm mộ.
-Các bạn! Tôi là Hạ Kì Như, em gái hết mực thân yêu của Hạ Kì Thiên-đội ưởng club bóng rổ b C lừng lẫy tiếng tăm, sau năm hoạt động, nhờ sự chăm chỉ và kiên nhẫn, h tôi cùng đàn em đã gặt hái được rất nhiều thành tích đem về cho club, đồng thời nâng đẳng cấp của tổ ấm thứ hai lên một cấp bậc mới và giờ đây chiếm vị í thứ g bảng vàng. Những tưởng sẽ được tiếp tục cống hiến nhiều thêm cho b C, cho nhà ường, nhưng ko may, một cơn sóng ồ ạt cùng lớp bọt ắng xóa đã đổ ập lên club chúng tôi. Huyết Thư, kẻ sĩ gig hồ mai dh ẩn tích cuối cùng cũng xuất hiện, đem đến cho club chúng tôi một lời thách chiến, một nỗi bất ngờ, một bờ hog mg, một máng đau khổ. Bất ngờ vì một club nhỏ bé như c chim sẽ chúng tôi cũng có ngày ở thành cái gai g mắt cần phải nhổ đi của ai đó. Hog mg bởi các thành viên còn quá ẻ dại và chưa kịp thích ứng được với sự thách chiến một mất một còn này. Đau khổ, chẳng ai biết rồi chuyện gì sẽ xảy ra cả, nếu thắng, chúng tôi sẽ được ở bên các bạn, và nếu thua, sẽ ko còn nữa những tháng ngày đổ mồ hôi sôi nước mắt đống góp phần nhiệt huyết và sức ẻ của mình cho mọi người. Nếu đây là lần cuối cùng ên cương vị thành viên của club mà các bạn yêu quý, tôi xin cúi lạy cầu xin các bạn hãy tiếp thêm sức mạnh cho các thành viên của club chúng tôi, để họ vững tâm ra đi chiến đâu vì mái ấm thứ hai này. Xin hãy đóng góp chút tiền bạc để tôi có thể bồi bổ cho họ dinh dưỡng tốt nhất cần thiết, để họ được khỏe mạnh g cuộc chiến ngày mai. Bên kia, nơi có cái hòm thủy tinh g khiết đó, tôi mg các bạn, dù ít hay nhiều xin hãy ủng hộ chúng tôi, ko phải vì tôi mà vì những thần tượng g lòng các bạn. Sau khi các bạn đóng góp xg có thể qua bên này, chúng tôi đã ghi lại những khoảnh khắc đẹp đẽ nhất của các thành viên g đội qua những bức ảnh này, bạn nào có nhu cầu có thể mua ở chỗ của quản lí Tử Di. Nên nhớ, chúng tôi sẽ kết thúc chương ình sau phút nữa, nên các bạn hãy nhh tay nhh mắt cho. Xin chân thành cảm ơn._Kì như cúi rạp người tỏ lòng kính cẩn rồi nhìn tôi nháy mắt
Quả như phỏng đoán, mọi người đều đổ xô ồ ạt về phía tôi h giành nhau mua ảnh như hội khiến tôi mệt rã hơi vì nhắc nhở. Ôi, mùi tiền nồng nặc phg tỏa g mũi thật tuyệt. Đây chính là thiên đường ần gi đấy.
[SIZE][FT]
[]
Kiếm tiền quả ko dễ chút nào, sau ngày lê lết hầu khắp hành lg của các b như dân bụi đời, chạy bở hơi tai ánh lưỡi hái tử thần của thầy giám thị hay phải vặn hết volu để dẹp ật tự ước đám f cuồng nồng nhiệt của club, chúng tôi cũng đã thu về cho mình một món tiền nhiều hơn so với dự kiến iệu. Qua quá ình bàn bác kĩ lưỡng, tôi và Kì Như đã quyết định giữ lại iệu tiền thừa để bồi bổ cho lượng dinh dưỡng cũng như mấy lớp mỡ vừa vơi đi ên cơ thể, còn lại nộp hết cho quản lí ngân khố.
Những tưởng hôm nay sẽ được nghỉ ngơi g mái ấm bình yên của mình, nhưng ngoài dự kiến, các thành viên nhiệt huyết của club tôi đã tiến hành ở lại nhà tôi thêm một hôm với lí do cực đơn giản và vô lí: tăng thêm tình đoàn kết giữa các thành viên cho cuộc đấu sinh tử ngày mai. Cái tin khủng bố đó, thêm một lần nữa, dập tắt mơ tưởng được đóng cửa lại ngồi một mình, ông căn phòng thân thương, vừa đếm vừa ngửi mùi hương ngào ngạt từ những tờ tiền poli mới cóng quyến rũ.
-Đưa đây!_Vừa thấy thân hình tàn tạ như xác chết đội mồ sống dậy của tôi và Kì Như, lời hỏi thăm cũng ko có, quản lí ngân khố với khả năng moi tiền cực rh mãnh và ko có nhân tính-Lương Tuẫn Vĩnh-đã chìa bàn tay hơi sạm của mình về phía chúng tôi kèm to một lời chú thích ngắn gọn, súc tích, và dễ hiểu.
-Ít nhất h cũng phải cho bọn em hít thở chút ko khí đã chứ?_Kì Như căn nhằn bởi g chúng tôi, người mệt nhất là nó-kẻ suốt buổi hôm nay chạy nhử thầy giám thị lúc hành động buôn bán phi pháp của bọn tôi bị phát giác
-Đưa tiền đây rồi thở_Tỉnh bơ như tờ k, quản lí Lương ko chịu nể mắt quản lí Di tôi, thẳng thừng siết cổ đòi tiền
-Bọn em sẽ đưa mà_Tôi lê lết đến tủ lạnh, to lấy chai nước lạnh hồi sáng đã để vào để uống, nào ngờ đã bị Kì Như nhh tay cướp mất rồi nốc sạch ko để lại cho tôi một giọt cầm hơi, chỉ biết ơ mắt ếch nhìn nó từ từ lấy lại sức sống g khi bản thân mình đg chết dần chết mòn
-Cái này, uống cho đỡ khản cổ_Đương lúc tôi sắp nổi điên to bỏ lên phòng lấy quần áo đống đu ở Washingt City tắm cho đã đời, cốc nước chh lạnh từ tay Lăng Tử Thần chìa ra, nghiễm nhiên lọt vào mắt xh của tôi
-Cậu ko bỏ thuốc xổ đấy chứ?_Rất muốn uống nhưng mà ước tiên cần phải đề phòng cái đã, người như hắn ko dễ làm mấy cái việc tốt ời lông đất lở này đâu, nhất định phải có âm mưu nào đó. Lỡ khi tôi uống rồi từ đóng đô thành kí túc ở Washingt City luôn thì sao? Lúc đó với sự mất tích của chủ nhân, tổ ấm của tôi sẽ bị phá t tành như lúc Gia Minh ở tuổi học ăn học phá vậy. Tôi ko muốn vừa nuốt nước mắt vừa sắp xếp cái tổ quạ lại đâu
-..._Lẳng lặng, Lăng Tử Thần ko xin phép, uống một ngụm ước sự chứng kiến của tôi như muốn chứng minh ko có cái gì khả nghi g đó rồi lại đưa về phía tôi, đe dọa_Ko uống tôi đổ đi đấy
-Uống thì uống_Thấy hắn vẫn bình vô sự, tôi yên tâm đón cốc nước ên tay hắn, nhiệt tình nốc vào
-Phụt!! Sao chua vậy!_Tôi nhăn mặt nhìn toàn bộ clo ít ỏi cùng hỗn hợp nước chh ko chút chần chừ phi thẳng ra ngoài rồi ném ánh mắt hình viên đạn về phía cái tên độc ác kia, tưởng hắn tốt bụng pha nước chh cho tôi uống ai ngờ lại là một âm mưu thâm hiểm
- quả chứ đâu phải ít_Ko ý thức được việc mình vừa làm, Lăng Tử Thần ơ ẽn đáp lại, lời xin lỗi cũng chẳng có
-Hả? quả? Cậu có bị điên ko đấy!_Tôi hét lớn mắng mỏ, vô ý nhắc đến cái từ dễ làm mình nổi khùng mỗi khi ai đó nhác đến liên qu đến mình_Muốn hại tôi sao ko nói thẳng ra luôn đi, đừng có ngụy biện rằng cậu chưa pha nước chh cho ai bao giờ nhé
-Đây là lần đâu_Giật lại cốc nước chh ên tay tôi, hắn quay ngươi đi về phía bồn rửa, đổ đi rồi bỏ lên phòng với mọi người, để lại tôi với chút hối hận và bối rối nhìn to bóng hắn. Có lẽ tôi đã nói hơi quá thì phải nhưng ai bảo hắn muốn hại tôi làm gì. Đáng lắm
-Ngươi may thật đấy, có người tận tâm pha nước chh cho còn mắng người ta, đồ máu lạnh_Kì Như liếc nhìn tôi mỉa mai, cũng may cái tên Lăng Tử Thần đó ko có ý tốt, nếu ko đảm bảo nó sẽ nghĩ tôi ko chung thủy với h nó cho coi, chi chi cũng viết thư tuyệt giao dg dài dai dẳng đàn áp tinh thần tôi nếu bất quá làm liều
-Thôi đi! Ta đi tắm, ngươi muốn nghĩ gì thì nghĩ_Chán nói mỉa thâm ý dìm hàng nhau với Kì Như, tôi bỏ lên phòng, thoáng buồn một chút khi thấy Gia Minh đến gần và mỉm cười với nó, chợt thấy mình đúng là một người chị bao dung.
Khó khăn lớp mới đi hết mấy chục bậc cầu thg, tôi to tự kỉ g phòng thì màng nhĩ bắt được âm thh o hò từ phòng ga tạt ra. Hiếu kì, tôi cho phép mình ghé thăm, xem xét một chút, dù sao cũng nên đề phòng, ko nên tin người quá nhiều khi lại hóa tự hại mình.
Đẩy cửa hé c mắt nhìn vào g, tôi bàng hoàng khi thấy bọn người ơ ẽn cũng club đg ngồi ăn lẩu khói bay nghi ngút và nồng nặc mùi bia. Rón rén tìm cây chổi, định bụng sẽ cho bọn này một ận nên thân vì dám tổ chức ăn uống khi chưa có sự cho phép của tôi, đã vậy còn ko mời mọc tôi một tiếng. Bọn tham ăn tục uống
Rầm! Tôi hùng dũng xô cửa vào như một tay cảnh sát cô độc một thân một mình phá t ổ nghiện, tay nắm chặt cán chổi, mặt hằn lên sự tức giận.
-Di Di về rồi à?_Người đàn ông ngồi xoay lưng về phía tôi từ từ quay mặt ra sau, nhìn tôi nở nụ cười hiền, khiến cơ thể tôi run lên bần bật
-Ba....ba_Như nhìn thấy ma, tôi bần thần, cưng đơ toàn thân. Người đàn ông tôi mg ước, cầu nguyện cho ông ta ở về cuối cùng cũng vượt biển to ý nguyện của tôi, nhưng, thay vì tức giận quát mắng đám lố lăng ồn ào này, ông ấy lại cạn ly với họ, nốc nguyên cốc bia lạnh
-C gái, lại đây ăn nào, mọi người chờ c nãy giờ đó_Mẹ tôi khoát tay, bảo tôi lại phía bà ấy, nói là đợi, vậy mà mấy đĩa thức ăn đã vơi đi một nửa, nếu đợi kiểu này tôi cũng đợi được.
Nén giận, tôi hùng hằng đi vào g, yên í vừa ăn vừa thỏa thích nốc mấy l nước ngọt, nhìn mấy người đó nói chuyện cũng vui phết, tạm thời tha cho bọn họ lần này.
Chủ nhật, ngày quyết định sự sinh tồn hay biến mất của một club đã đến. Từ sáng sớm, công viên ung tâm đã àn ngập cả một biền người từ hầu khắp thành phố Hà Nội đổ xô về to dõi ận quyết đấu lịch sử này, tất nhiên g đó có gần một nữa là f của club chúng tôi với những khẩu ngữ cực sến và đầy sự ái mộ. Hồi hộp ko kèm phần những c người ngồi ên khán đài, tôi và Kì Như cứ chạy hết chỗ này sg chỗ khác lo phần kiểm a g phục, mấy c vịt nhựa với lại mấy cái đồ chơi để chuẩn bị cho cuộc đấu, lòng vẫn còn ấm ức chuyện bị quản lí ngần khố chọc tức lúc nửa đêm để lấy tiền, đã thế còn moi cha iệu tôi và Kì Như đã giấu đi chỉ vì tội dám lấy ảnh thành viên ra mua bán ái phép sinh lợi.
Sau khi ngốn xg bát chè đậu đỏ mẹ tôi dậy sớm nấu ăn cho hên, các chàng ai làm đảo lộn biết bao ái tim n nớt của các cô gái khởi động chân tay, làm nóng cơ thể ước khi phá vỡ hình tượng bằng cách cồng lưng đạp vịt.
Lắng ng tuyên bố lí do và khai mạc cuộc đấu, tôi lo lắng nhìn mọi người mặt mũi đều tươi cười, cảm thấy có gì đó bất cứ dâng ào g cổ họng, đắng nghét kì lạ. Cũng phải, cuộc đấu này, bọn họ dường như đều rất chủ qu, có lẽ vì đối thủ to tương uyền khá yếu nên thế, nhưng mà, tốt nhất nên chuẩn bị tâm lí sẵn, để khi thua ko phải khóc. Nghĩ thế, ko có nghĩa tôi ko đặt niềm tin vào họ, ko mg muốn họ giành chiến thắng, chỉ là, nếu lỡ lời nói của Lăng Tử Thần biến thành sự thật lub nào mà nhận cô làm thành viên, đảm bảo tuần sau đeo túi nải t rã" thì dù nhỏ nhoi, tôi cũng muốn làm chỗ dựa tinh thần cho họ, lo xa nhiều khi ko xấu như người ta nói.
-Chúng ta sẽ thắng_Lăng Tử Thần lấy chiếc súng nước từ tay tôi, cứ như biết tôi đg nghĩ gì mà ủi, đôi mắt đen sâu giờ ko lạnh chút nào
-Chính sự chủ qu của các cậu tôi mới lo đấy_Bĩu môi, tôi nói thật lòng mình, đôi lúc những câu nói bâng quơ lại khiến người khác hiểu hơn là thành ý muốn giải thích cho họ thấy, đó là bản chất của c người
-Thay vì lo hãy cầu nguyện cho chúng tôi_Cời bỏ chiếc dây đeo có thập tự giá khỏi cổ, Lăng Tử Thần đưa nó cho tôi, mỉm cười rồi tiến lại gần vị í xuất phát, giá như lúc nào cũng thế thì tôi còn có thiện cảm với hắn một chút đấy_Giúp tôi xin sự phù hộ của chúa
-Được thôi_Cúi đầu nhìn ngắm cây thánh giá bằng bạc, tôi tự cho mình quyền đeo nó vào cổ, ánh làm mất rồi hắn lại xiết nợ thì khổ, vô thức mỉm cười đáp ả dù hắn ko nhìn thấy. Liệu người như hắn, chúa có phù hộ ko nhỉ, tôi bắt đầu thấy lo rồi đấy. Có khi chúa ghét hắn rồi ghét luôn cả club cũng nên á.
-Di Di, h ôm em cái nhá_Tiếp sau sự ở chứng thất thường của Lăng Tử Thần là sự thân mật đến sởn cả da vượn của Hạ Kì Thiên, làm tôi ko kịp thích nghi được, đứng hình cho h ta muốn ôm kiểu nào thì ôm_
-ánh ra đi_ phút ôi qua cho Hạ Kì Thiên lợi dụng, tôi nhh chóng lấy lại sự tỉnh táo, vũ phu đẩy hắn ra
-Em vũ phu quá, ít nhất cũng cho h một chút động lực chứ_Hạ Kì Thiên cười, ôi ời cái nụ cười thánh thiện đáng ghét, nó làm tôi đỏ mặt
-Được rồi, đi đi
-h sẽ ko để cho em ra đi khi chưa thành người của h_Ko ng lời tôi, Hạ Kì Thiên tự tiện đặp hai tay lên vai tôi, vừa cúi đầu vừa thì thầm, đâu đó ên khuôn mặt ấy, sự nghiêm túc đến tuyệt đối
-Ý của h là gì?_Tôi khó hỉu thắc mắc, câu h ta vừa nói là một từ khá nhiều nghĩa đấy, nếu ko hỏi kĩ chắc tôi sẽ nghĩ bậy cho coi
-Chờ h nhé, nhóc c_Cười thêm một cái mà ko sái miệng, Hạ Kì Thiên cúi đầu hơn nữa hôn lên má tôi rồi vẫy tay tạm biệt chạy đến hàng ngũ của mình
Còn tôi, đầu óc quay cuồng đỏ thói nhìn h ta như muốn ăn tươi nuốt sống, tất nhiên đám f cuồng kia cũng có hành ý" đó với tôi, có chuồn cũng ko ánh nổi cái ngày bị đánh hội đồng[SIZE][FT]