Chương 1027 Cứ tưởng Lý Thất khúm núm phục tùng, nhát gan yêu đuối, trông rất dễ khống chế nhưng ai ngờ những thứ đó đều là giả. Cô và Trình Minh Viễn mù mắt dẫn sói vào nhà! Chạm vào băng vải trên đầu, lại chớp đôi mắt đã mất đi ánh sáng, đáy mắt Bạch Dương lóe lên một tia sắc lạnh. Sai lầm cũng đã mắc, vậy thì dừng lại kịp thời thôi. Con người như Lý Thất không thể giữ lại nữa. “A Khởi, anh nhìn chằm chằm Lý Thất. Đừng để cô ta phát hiện ra chúng ta đã biết cô ta là kẻ đầu sỏ. Đợi ngày mốt em về Hải Thành rồi xử lý.” Bạch Dương híp mắt lạnh lùng nói. Lục Khởi gật đầu: “Được, anh biết rồi, yên tâm đi.” Bạch Dương: “Ừm, buổi trình diễn bên em bắt đầu rồi, em cúp trước nhé A Khởi.” Bạch Dương đưa điện thoại cho Trần Thi Hàm đang ở bên cạnh. Trần Thi Hàm nhìn cô: “Có chuyện gì vậy tổng giám đốc Dung?” “Không có chuyện gì.” Bạch Dương lắc đầu: “Xem buổi trình diễn đi đã.” Trần Thi Hàm thấy cô không nói cũng không ép cô, cô ấy đưa mắt nhìn về phía sàn chữ T. Ở lan can lầu hai, Phó Kình Hiên nhìn Bạch Dương cúp máy, ánh mắt hơi trầm xuống. Trợ lý Trương tò mò hỏi: “Tổng giám đốc Phó, anh nghĩ cô Dung sẽ làm gì Lý Thất đó?” Phó Kình Hiên bĩu môi: “Bây giờ vẫn chưa biết được, cứ chờ xem đã” Nói xong xoay người đi vào phòng nghỉ phía sau. Thấy vậy, trợ lý Trương hỏi: “Tổng giám đốc Phó, anh không xem à?” “Một đám đàn ông trình diễn trên sàn catwalk, có gì hay ho mà xem, chẳng lẽ tôi xấu hơn bọn họ à?” Phó Kình Hiên lạnh lùng liếc anh ta. Trợ lý Trương ho nhẹ một tiếng: “Cũng đúng.” Thành thật mà nói, so về chiều cao và hình thể, tổng giám đốc Phó không hề thua kém mấy siêu mẫu nam đó. Còn so về dung nhan thì những siêu mẫu nam đó càng không thể sánh bằng anh, thậm chí đại đa số sao nam trong làng giải trí cũng không thể sánh với tổng giám đốc Phó. Ngoài ra thì Lương Triết có thể tạm chấp nhận nhưng tính cách không được chín chắn như tổng giám đốc Phó. Tóm lại xét về ngoại hình, tổng giám đốc Phó thắng. Nghe thấy lời của trợ lý Trương, Phó Kình Hiên nâng cằm hài lòng, bước vào phòng nghỉ. Bên dưới, sàn catwalk đã trình diễn trôi qua một nửa. Trần Thi Hàm nhìn bảng phân công trong tay, hai mắt sáng lên: “Tổng giám đốc Dung, tiếp theo chính là Lương Triết đó. Nghe vậy, Bạch Dương cũng lên tinh thần: “Tốt quá, cuối cùng cũng tới rồi.” “Để tôi bật chế độ quay video nếu không sẽ muộn mất.” Trần Thi Hàm cúi đầu mở điện thoại của cô rồi hướng về sàn chữ T.