Chương 1292 Nói xong, anh trực tiếp cúp máy. “…” Trợ lý Trương cầm ống nghe, nhìn một đống văn kiện đang cần anh ta xử lý gấp, khóe miệng không khỏi giật giật. Được rồi, xem ra tối nay lại phải tăng ca rồi. Đặt ống nghe vào lại điện thoại bàn, trợ lý Trương cười khổ vỗ mặt, sau đó đứng dậy, rời khỏi phòng làm việc. Khoảng một tiếng sau, trợ lý Trương xách một hộp giữ nhiệt, đi đến tập đoàn Thiên Thịnh. Bạch Dương đang họp ở trong phòng họp, thư ký Đồng đẩy cửa đi vào: “Bạch tổng.” “Sao vậy?” Bạch Dương đè tay, ra hiệu cuộc họp tạm ngừng, sau đó nhìn thư ký Đồng hỏi. Thư ký Đồng nhìn tất cả mọi người trong phòng họp, sau đó đi đến bên cạnh cô, nghé sát vào tai cô nói: “Trợ lý Trương đến” “Anh ta đến làm gì?” Bạch Dương nhướng mày. Thư ký Đồng lắc đầu: “Tôi không rõ, nhưng theo như lễ tân nói, anh ta cầm theo một hộp giữ nhiệt.” Khóe miệng Bạch Dương cong lên, nở một nụ cười. Cô biết rồi. Có lẽ là Phó Kình Hiên bảo trợ lý Trương đến trả hộp giữ nhiệt. “Cô bảo anh ta đến phòng làm việc của tôi đợi tôi, ở đây sắp kết thúc rồi.” Bạch Dương chỉ vào máy tính xách tay của mình nói. Thư ký Đồng trả lời một tiếng, quay người rời đi. Bạch Dương thu lại biểu cảm trên mặt, ánh mắt lại chuyển về phía tất cả mọi người ở bên dưới, khẽ nói: ‘Được rồi, cuộc họp tiếp HUIG5 Trong phòng họp lại một lần nữa khôi phục lại bầu không khí nghiêm túc. Sau khoảng mười mấy phút, cuộc họp kết thúc. Bạch Dương gập máy tính lại, đi ra khỏi phòng họp trước. Trở lại phòng làm việc, Bạch Dương đẩy cửa đi vào, trợ lý Trương lập tức đứng dậy, lạnh lùng, xa cách chào hỏi: “Cô Bạch.” “Trợ lý Trương, xin chào.” Bạch Dương khẽ gật đầu, đi đến bàn làm việc của mình. Lúc đi đến nơi, cô nhìn thấy chiếc hộp giữ nhiệt trên bàn làm việc của mình, đang định nói gì đó. Trợ lý Trương đã giành nói trước: “Cô Bạch, đây là canh cô nấu cho Phó tổng nhà chúng tôi, Phó tổng bảo tôi trả lại cho cô.” Nghe thấy câu nói này, khuôn mặt Bạch Dương cứng đờ. Cái gì mà canh cô nấu cho Phó Kình Hiên, Phó Kình Hiên bảo anh ta đưa lại cho cô. Lễ nào…. Đôi môi đỏ của Bạch Dương mím lại, đưa †ay ra cầm lấy quai xách của hộp giữ nhiệt, sau đó nhấc hộp giữ nhiệt lên. Hộp giữ nhiệt rất nặng, trọng lượng giống hệt như sáng nay cô cầm, sau khi đã đựng canh. Nói cách khác, Phó Kình Hiên không ăn canh cô nấu.