Chương 1375 Đúng là rất hợp. Nghe Phó Kình Hiên khen mình, Bạch Dương hơi cúi đầu, lỗ tai càng lúc càng đỏ: “Cũng….. cũng tạm thôi. Chủ yếu là vì bộ váy anh đưa khá ổn, à đúng rồi, anh chuẩn bị bộ lễ phục này từ khi nào thế?” “Từ rất lâu rồi.” Phó Kình Hiên trả lời. Bạch Dương hơi bất ngời: “Từ rất lâu rồi? Tại sao?” “Vì tôi muốn tặng em thứ tốt đẹp nhất.” Phó Kình Hiên nói. Môi Bạch Dương run lên. Muốn tặng cô thứ tốt đẹp nhất nên mới chuẩn bị cho cô bộ váy này. Nhưng tại sao sau đó anh lại buông tay, còn bảo cô đừng xuất hiện trước mặt mình nữa? Bạch Dương nhìn khuôn mặt tuấn tú của Phó Kình Hiên. Anh đã gầy đi không ít. Mắt cô hơi đỏ lên, cô muốn hỏi anh hai câu hỏi này. Nhưng cuối cùng vẫn kìm lại không hỏi. Cô cúi đầu nắm lấy chiếc váy: “Sau khi bữa tiệc kết thúc, anh gửi giá của chiếc váy cho tôi đi, tôi trả lại tiền cho anh.” Nghe thế, sắc mặt Phó Kình Hiên liền tối sầm lại. Rõ ràng anh hơi tức giận vì cô muốn rạch rõ ranh giới với anh như thế, vì cô không muốn thiếu nợ anh bất cứ thứ gì. Nhưng cuối cùng, anh vẫn đè nén cơn giận trong lòng xuống. Vì anh biết mình không có tư cách gì để nổi giận với cô. Thái độ bây giờ của cô là do chính anh gây ra. Là anh đã đẩy cô ra xa. “Nói sau đi, chúng ta quay lại trước đã. Tôi dẫn em đi giới thiệu với vài người có thể giúp ích cho sự phát triển của Thiên Thịnh.” Phó Kình Hiên đưa tay về phía cô. Bạch Dương nhìn một lúc rồi đưa tay lên: “Cảm ơn.” Cô thật sự không thể từ chối. Vì cô cần một người trung gian giới thiệu đưa cô đi gặp mặt mấy vị đại lão kia. Nếu không có người trung gian mà tự đi tiếp xúc thì bọn họ căn bản sẽ không thèm để ý đến cô. Phó Kình Hiên đưa Bạch Dương quay về đại sảnh. Hai người chào bà cụ một tiếng rồi mới bắt đầu đi chào hỏi mấy nhân vật quan trọng. Bà cụ ngồi trên sofa ở khu vực nghỉ ngơi, vừa nhìn hai người vừa cười haha.