Chương 1473 Nhưng không ngờ, chiều hôm đó anh lại gặp cô ở trung tâm thương mại. Lúc ấy cô đang đứng ở một cửa hàng †rang sức chọn nhẫn, thứ cô chọn khi đó chính là đôi nhẫn cưới anh đang cầm trong tay lúc này. . Có điều lúc ấy có vẻ cô quá đắm chìm trong niềm vui kết hôn nên không hỏi giá nhãn, cứ thế bảo nhân viên gói lại. Đôi nhẫn này lúc đó có giá hơn sáu tỷ, mà lúc ấy nhà họ Bạch đã phá sản, trên người cô chắc chắn không có sáu tỷ. Thế nên cái giá này, cô không thể trả nổi. Đúng lúc đó anh đã ra mặt, tới phòng nghỉ phía sau cửa hàng trang sức thanh toán gần 4 tỷ, còn bảo cửa hàng thêm biểu tượng của nhà họ Phó vào trong đó. Thật ra lúc ấy anh cũng không biết mình bị làm sao, tại sao lại muốn làm như vậy. Không phải anh nên chán ghét cô mới đúng sao? Mãi tới khi không bị thôi miên nữa, anh lại yêu cô lần nữa thì anh mới hiểu ra, dù anh bị thôi miên nhưng trong lòng anh vẫn luôn nhớ đến cô, chỉ là không rõ ràng lắm mà thôi. Thế nên cuối cùng Bạch Dương chỉ tốn 1⁄2 số tiền đã mua được cặp nhẫn này. Thế nên từ đầu đến cuối cô đều không biết, nhẫn là anh mua. Nghĩ như vậy, Phó Kình Hiên chậm rãi đeo chiếc nhẫn cưới nam vào ngón áp út bên trái của mình. Sau khi đeo lên, anh lại nhìn về phía chiếc nhẫn nữ thuộc về Bạch Dương trong hộp, lẩm bẩm nói: “Sắp rồi, mày đợi thêm chút nữa, chủ nhân của mày sắp về rồi.” Dứt lời, anh đóng hộp lại, cất vào trong ngăn kéo, sau đó đẩy xe lăn, xoay người đi ra ngoài. Hôm sau. Bạch Dương tới Thiên Thịnh. Thư ký Đồng đợi cô trước cửa văn phòng như thường lệ: “Tổng giám đốc Bạch.” “Những người tham gia họp đều tới rồi chứ?” Bạch Dương vừa mở cửa vừa hỏi. Thư ký Đồng gật đầu: “Đến gần hết rồi.” “Vậy A Khởi tới chưa?” Bạch Dương đẩy cửa ra. Thư ký Đồng trả lời: “Tổng giám đốc Lục cũng tới, có điều… “Có điều sao?” Thư ký Đồng khẽ đẩy gọng kính, ánh mắt sau kính thoáng hiện vẻ lo lắng: “Tâm trạng của tổng giám đốc Lục có chút kỳ lạ, hình như không được tốt cho lắm.” Nghe vậy, bước chân Bạch Dương khựng lại. Thư ký Đồng chú ý tới sự khác thường của cô, lại nói: “Tổng giám đốc Bạch, có phải cô biết vì sao tâm trạng tổng giám đốc Lục không tốt không?” Bạch Dương cụp mắt: “Ừ, cũng gần như vậy. Cô không ngờ, qua một đêm rồi mà A Khởi vẫn còn khó chịu. Cũng phải thôi. Nếu như dễ dàng thoải mái như vậy thì chuyện tình cảm trên đời đều không đáng để nhắc tới. “Tổng giám đốc Bạch, rốt cuộc tổng giám đốc Lục làm sao vậy?” Thư ký Đồng thấy Bạch Dương thật sự biết tình hình, nắm . chặt tay vội vàng hỏi. Bạch Dương biết cô ta thích Lục Khởi, cũng không úp úp mở mở, cô nói: “Tôi và A Khởi có chút mâu thuẫn.” “Hóa ra là vậy.” Ánh mắt thư ký Đồng trở nên ảm đạm. Cũng phải, con người tổng giám đốc Lục luôn tùy ý, vô tư không để ý gì, rất ít khi không vui, cũng rất ít người có thể khiến anh ta không vui.