CHƯƠNG 1476 Bạch Dương nhìn vẻ mặt ảm đạm của Lục Khởi, không khỏi thở dài: “Xin lỗi A Khởi, em cũng biết tối qua là em không suy nghĩ chu đáo, chưa nghĩ kỹ càng đã nói với anh những lời đó. Nhưng em không cho rằng mình làm như vậy là sai. A Khởi, anh thích em đúng không?” Lục Khởi trợn tròn mắt, không dám tin nhìn cô: “Sao em… biết?” Anh ta thích cô đã hơn mười năm, kể từ giây phút bắt đầu hiểu chuyện, anh ta đã đặt cô trong lòng. Rất nhiều lần anh ta muốn tỏ tình với cô, nhưng vì thiếu dũng khí nên đành chôn giấu tình cảm của mình hết lần này đến lần khác. Nhưng không ngờ, cô lại tự phát hiện ra. Bạch Dương cụp mắt: “Thật ra em cũng không biết, nhưng sau khi anh nói ra những lời kia với em thì em đã biết. Nếu không, anh sẽ không phản ứng lớn như vậy. Cho nên em mới nói, em không hề làm sai. Bởi vì em không thích anh, cũng không có cách nào đáp lại tình cảm của anh. Thế nên, điều em có thể làm là từ chối tình cảm này của anh, để anh đừng tiếp tục bị đắm chìm. Nếu không sẽ ngày càng lún sâu, sau này người bị tổn thương sẽ là anh, còn em thì là người áy náy. “Sẽ không…” “Có đấy!” Bạch Dương ngắt lời anh ta: ‘Em không biết anh thích em từ lúc nào, nhưng em có thể chắc chắn rằng đã rất lâu rồi. Nếu đã lâu như thế rồi mà anh vẫn chưa thể buông bỏ phần tình cảm này. Vậy điều đó đủ để chứng minh, anh rất coi trọng nó, dần dà, anh sẽ chỉ càng không buông bỏ được thôi. Đến cuối cùng sẽ khiến cả người chằng chịt vết thương. A Khởi, em không muốn thấy anh như vậy, anh là người bạn tốt nhất của em. Người duy nhất em không muốn làm tổn thương chính là anh. Cho nên em thật sự mong rằng anh có thể từ bỏ tình cảm anh dành cho em, bắt đầu từ việc xưng hô.” Cô không để cho anh ta gọi cô là cục cưng, đủ để tỏ rõ quyết tâm của cô với anh ta. Hai người họ không thể bên nhau được. Vì thế, cô mong Lục khởi có thể hiểu rõ điều này, sau đó từ bỏ, mau chóng ngăn lại phần tình cảm đã định sẵn không có kết quả này. Dĩ nhiên là Lục Khởi nghe ra ý Bạch Dương muốn bày tỏ. Anh ta siết chặt tay, nhìn cô với đôi mắt đỏ hoe: “Thế nên, em đang cảnh cáo anh, bắt anh ngoài việc đừng xưng hô mập mờ với em ra thì đừng tiếp tục có những hành động thân mật với em, càng không cần có suy nghĩ viển vông với em hả?” Bạch Dương lắc đầu: “Đây không phải cảnh cáo, em sẽ không cảnh cáo bạn bè của mình. Em chỉ đang khuyên anh thôi. Vì em không yêu anh, em chỉ coi anh là bạn bè, em không thể nào đáp lại anh được, cho nên em mới nói rõ mọi chuyện với anh, để anh hiểu được hai chúng ta sẽ không có kết quả, như thế anh mới không tiếp tục lún sâu.” Tuy cô nói những điều này hơi tổn thương người ta một chút. Nhưng vì có thể làm anh ta mau chóng tỉnh ngộ, buông bỏ phần tình cảm này. Cô cũng chỉ có thể thẳng thừng, mà cũng nhất định phải làm như vậy. Lục Khởi nghe thấy câu nói quyết tuyệt này của Bạch Dương, trái tim như thể bị dao cắt, đau đến mức nghẹt thở: “Vì vậy em muốn làm căng với anh à?” “Trước giờ em chưa từng có ý này. Chỉ vì em thích giữa chúng ta chỉ có mối quan hệ bạn bè thật sự, chứ không trộn lẫn tình cảm khác.” Bạch Dương trả lời. Lục Khởi cúi đầu, cười khổ: “Anh hiểu ý của em, em mong hai ta chỉ làm bạn, mà không hy vọng anh sẽ có tình cảm nam nữ với em.” “Đúng thế.” Bạch Dương gật đầu.