CHƯƠNG 1481 Cô áp chặt điện thoại ngay vị trí tim mình, bấy giờ cô mới bước nhanh về văn phòng, dọn túi xách rồi xuống lầu. Chẳng mấy chốc, Bạch Dương đã đến trước xe của Phó Kình Hiên. Vừa định gõ cửa thì cửa sổ xe đã được hạ xuống. Gương mặt đẹp trai trời cho của Phó Kình Hiên xuất hiện trong tâm mắt, anh nghiêng đầu mỉm cười với cô: “Lên xe đi.” “Ừm”” Bạch Dương gật đầu, sau đó vòng qua đầu bên kia rồi lên xe. Đợi cô ngồi đàng hoàng xong, trợ lý Trương mới khởi động xe. Bạch Dương cúi đầu nhìn chân của Phó Kình Hiên, muốn xem thử rốt cuộc hiện giờ †ình trạng chân anh thế nào. Thế nhưng đôi chân đã bị ống quần và đôi †ất che khuất, cô hoàn toàn không thấy rõ. Thôi, đợi lát đến bệnh viện rồi nói sau. Nghĩ vậy, Bạch Dương dần ngồi ngay ngắn. Bấy giờ, Phó Kình Hiên bắt đầu kể chuyện Cố Tử Yên với cô. Khi nghe được việc Cố Tử Yên được những người khác hỗ trợ sau lưng, cặp chân mày thanh tú trên đôi mắt xinh đẹp của Bạch Dương nhăn lại: “Xem ra chúng ta vẫn chưa hiểu rõ Cố Tử Yên.” Nếu không thì không thể có chuyện chẳng biết sau lưng Cố Tử Yên còn có người khác giúp đỡ. Phó Kình Hiên không nói gì về chuyện này: “Nhưng em yên tâm, tôi sẽ bắt được cô ta. “Tôi biết.” Bạch Dương gật đầu. Cố Tử Yên muốn anh chết thì cớ gì anh lại dễ dàng buông tha cho cô ta. Thế nên cô hoàn toàn không nghi ngờ quyết tâm bắt được Cố Tử Yên của anh. Dẫu sao hiện giờ hai người cũng là kẻ thù một sống một còn, nếu không bắt được Cố Tử Yên, cô ta cũng không buông tha cho anh. “Nghe nói hai ngày qua em đã đến mấy công ty bảo vệ đúng không?” Phó Kình Hiên bất chợt mở miệng hỏi. Trong mắt Bạch Dương ánh lên vẻ ngạc nhiên: “Làm sao anh biết?” “Dưới trướng Phó Thị có mấy công ty bảo vệ, đồng thời vệ sĩ ở đó hơn phân nửa là lính đặc chủng xuất ngũ từ quân đội, cho nên các công ty bảo vệ thuộc Hải Thành đều thích mượn người ở Phó Thị làm huấn luyện viên. Hôm qua lúc em đến công ty bảo vệ kia, vừa hay bị một vệ sĩ công ty tôi bắt gặp, người đó nhận ra em nên nói với tôi. Phó Kình Hiên giải thích. Bạch Dương giật mình giương cằm: “Hóa ra là thế. Đúng vậy, đúng là tôi đến mấy công ty bảo vệ” “Em muốn thuê vệ sĩ à?” Phó Kình Hiên nhìn cô. Bạch Dương ừ một tiếng: ‘Đúng vậy. Bởi vì Cố Tử Yên đang ở bên ngoài, vẫn chưa biết trốn ở đâu, tôi lo cô ta nhân lúc tôi sơ suất mà nhảy ra, cho tôi một kích chí mạng nên tôi nghĩ đến việc tìm hai vệ sĩ, như vậy tôi cũng an toàn hơn. Nhưng mà đi xem mấy công ty nhưng vẫn chưa chọn được người thích hợp.” “Wì sao không tìm tôi?” Phó Kình Hiên mím môi. Bạch Dương cúi đầu: “Tôi đã làm phiền anh nhiều lắm rồi, điều đơn giản thế chẳng lẽ cũng phiền anh nữa sao?” Ngoại trừ việc đó ra, cô cũng cho rằng bản thân sẽ không thể ở bên cạnh anh.