CHƯƠNG 1484 Phó Kình Hiên khẽ lắc đầu: “Không sao, có em ở đây, tôi tin em sẽ không để tôi xảy ra chuyện đâu, đúng không? Giống như tôi cũng sẽ không để em xảy ra chuyện.” Nghe anh nói thế, Bạch Dương gật đầu không chút do dự: “Phải, tôi sẽ không để anh gặp chuyện, tôi cũng sẽ dốc toàn lực bảo vệ anh.” Anh giúp cô nhiều đến thế, cứu cô nhiều lần đến vậy. Đương nhiên cô cũng phải cố gắng bảo vệ anh. Khóe môi của Phó Kình Hiên khẽ rướn lên: “Tôi vui lắm” “Tổng giám đốc Phó, xe lăn tới rồi.” Lúc này, trợ lý Trương đẩy xe lăn đi tới. Sắc mặt của Phó Kình Hiên lập tức sa sầm. Người này không thấy bọn họ đang nói chuyện đến đúng tầm à, thế mà lại bước tới. Khi nào về trừ tiên thưởng của anh ta! Nghĩ thế, ánh mắt lạnh lùng của Phó Kình Hiên lườm trợ lý Trương một cái. Trợ lý Trương ngẩn người. Chuyện gì vậy? Anh ta vừa làm gì à? Tại sao tổng giám đốc Phó lại nhìn anh ta như thế? Hành động của hai người không thoát khỏi mắt của Bạch Dương, cô không khỏi cảm thấy buồn cười. Cô biết lý do tại sao Phó Kình Hiên lại lườm trợ lý Trương. Chẳng phải là vì trợ lý Trương ngắt cuộc nói chuyện giữa bọn họ chứ sao nữa. Bạch Dương cười bước tới: “Trợ lý Trương, để tôi đẩy tổng giám đốc Phó cho.” “Ừ, vậy giao cho cô Bạch nhé.” Nếu cô Bạch chủ động tiếp xúc với tổng giám đốc Phó, đương nhiên anh ta sẽ vui vẻ đồng ý. Anh ta mà không chịu thì không cần làm việc cho Tổng giám đốc Phó nữa. Trông thấy trợ lý Trương nhường vị trí, lúc này sắc mặt của Phó Kình Hiên mới dễ chịu hơn nhiều. Mặc dù hiện tại người trợ lý này vẫn còn có mắt nhìn nhưng tiền thưởng trừ vẫn hoàn trừ, không tăng trở lại. Dẫu sao cuộc nói chuyện bị gián đoạn cũng không thể quay lại được. “Đi thôi.” Phó Kình Hiên dưới sự giúp sức của trợ lý Trương mà thuận lợi ngồi lên xe lăn. Bạch Dương cầm hai bên tay đẩy xe lăn, đẩy anh về phía trước. Trợ lý Trương thảnh thơi đi đằng sau, đảm nhiệm vị trí vệ sĩ theo sau hai người. Ba người đi vào trong bệnh viện. Vừa hay Lâm Diệc Hàng cũng ở đại sảnh bệnh viện, đang trò chuyện cùng một bác sĩ mặc áo blouse trắng. Nhác thấy bọn họ, anh ta lập tức dừng cuộc trò chuyện với vị bác sĩ kia lại, đẩy mắt kính rồi bước về phía ba người họ. “Sao cô lại theo cậu ta tới đây?” Tâm mắt của Lâm Diệc Hàng dừng trên mặt Bạch Dương: “Đừng bảo là cô đi theo cậu ta đấy nhé?” Anh ta chỉ vào Phó Kình Hiên.