CHƯƠNG 1503 Thư ký Đồng năm lấy vạt áo của mình, hít sâu một hơi để thêm dũng khí, hỏi: “Tôi yêu anh, yêu anh từ rất lâu rồi, thế nên… thế nên anh có thể cho tôi một cơ hội hay không? Tôi…” “Không được!” Lục Khởi thốt ra hai chữ mà không hề do dự. Sắc mặt của thư ký Đồng lập tức tái nhợt. Anh ta còn không thèm suy nghĩ chút nào đã dứt khoát từ chối cô ta rồi. Anh ta thật sự không cho cô ta bất cứ cơ hội nào hết. “Tôi không yêu cô, vì thế sẽ không cho cô cơ hội, đó cũng vì muốn tốt cho cô. Nếu như chúng ta đến với nhau mà trong lòng tôi lại có người khác, vậy cũng đâu công bằng với cô đúng không?” Lục Khởi nghiêng đầu nhìn cô ta. Thư ký Đồng mấp máy miệng, trả lời bằng giọng đắng chát: “Tôi biết, nhưng tôi bằng lòng chịu đựng, tôi có thể đợi anh quên cô ấy” “Vậy cũng không được, tôi không chấp nhận.” Nói xong câu đó, Lục Khởi bước thẳng vào thang máy và rời đi. Thư ký Đồng nhìn cửa thang máy đang từ từ khép lại, thầm rơi nước mắt. Cách đó không xa, Bạch Dương đứng ở cửa phòng nhìn cảnh tượng này, bèn lắc đầu thở dài. Tuy khoảng cách hơi xa, cô không nghe rõ họ đang nói gì cả, nhưng nhìn dáng vẻ của thư ký Đồng, cô có thể đoán được kha khá. Chắc là thư ký Đồng tỏ tình rồi bị A Khởi từ chối. Bạch Dương thở dài bước đến: “Thư ký Đồng” Thư ký Đồng nghe thấy tiếng của cô thì vội vàng luống cuống giơ tay lên, lấy mắt kính ra và xoa mắt, tới khi xác định trong mắt không còn nước mắt, cô ta mới đeo kính lên và xoay người lại: “Tổng giám đốc Bạch” Bạch Dương lấy một bịch khăn giấy từ trong túi ra, đưa cho cô ta: ‘Lấy cái này lau đi, lau bằng tay có vi khuẩn đấy” “..” Thư ký Đồng nhìn khăn giấy trước mặt, sau khi im lặng một lúc, cô ta mới vươn tay nhận lấy: ‘Cảm ơn tổng giám đốc Bạch.” “Không có gì.’ Bạch Dương cười cười, sau đó đánh mắt nhìn thang máy: “Cô vừa tỏ tình với A Khởi đúng không?” Động tác lau mắt của thư ký Đồng bỗng khựng lại, sau đó mới khẽ đáp: “Bị từ chối rồi. “Không sao.” Bạch Dương vỗ vai cô ta: “Lần này bị từ chối thì lần sau tiếp tục, tôi tin một ngày nào đó, cô có thể làm A Khởi rung động. Có một số chuyện cần phải kiên trì mới thành công.” Thư ký Đồng ngước đôi mắt đỏ bừng lên nhìn Bạch Dương: “Nhưng tổng giám đốc Bạch, tổng giám đốc Lục yêu cô nhiều năm như thế, chẳng phải cũng thất bại đó sao? Tôi kiên trì thì sẽ thành công thật ư?” Cô ta không quá tin tưởng. Bạch Dương cúi mắt xuống, cười một tiếng: “Không thử thì sao biết được? Hơn nữa cô nói sai một câu rồi, đúng là A Khởi yêu tôi rất nhiều năm, nhưng anh ấy chưa từng thổ lộ với tôi dù chỉ một chút. Anh ấy yêu tôi nhưng tới bây giờ tôi vẫn không biết đến tình cảm đó, anh ấy cũng chưa từng †ỏ tình với tôi, vì thế anh ấy mới thất bại. Nhưng cô thì khác, cô đã thổ lộ với anh ấy, thật lòng theo đuổi, có lẽ anh ấy sẽ thật sự động lòng vì cô.”