A Thi tiến lên đứng trước ghế quý phi ,đưa cao bộ y phục lên trước mặt Vân Phượng.
"Chủ tử.Người thấy như thế nào? "
Vân Phượng nhìn bộ y phục một chút.
Là một bộ hoàng y xen chút màu lục ,thiết kế vô cùng tinh tế.
Diễm lệ nhưng không mất phần tao nhã.
Sờ một chút..ừm~ Mềm mại là tơ tằm thượng hạng.
" Màu này,nhìn có chút...rực rỡ thì phải? "
"Màu này nhất định sẽ rất hợp với người. Người phải tin tưởng vào mắt nhìn của A Linh chứ." A Linh đang lựa trang sức bên kia nghe vậy liền chạy qua nói.
Kiểu áo này còn là hoàng y nếu người khác mặc thì chắc chắn sẽ không hợp.
Nhưng chủ tử lại khác.
Khuôn mặt chủ tử chính là đẹp một cách diễm lệ, là vẻ đẹp kiêu sa. Vẻ đẹp ấy cùng bộ y phục này ghép lại với nhau thì chính là tuyệt phối.
Trong lần cung yến này, nếu có ai xinh đẹp hơn chủ tử nàng thề sẽ cắn lưỡi a~
"Thật ra các ngươi chỉ cần chọn một bộ y phục đơn giản chút là được. Không cần phải quá cầu kì như vậy. Ta còn định mặc quan phục tướng quân nửa ấy. "
Cung yến kiểu này chắc chắn sau này sẽ phải đi rất nhiều. Nếu lần nào cũng chuẩn bị như vầy không phải sẽ phiền lắm sao.
"Tuyệt đối không được. Đây là lần đầu tiên người xuất hiện nhất định phải thật hoành tráng, thật xinh đẹp .Nếu mặc quan phục vào mấy dịp này thì thật khó coi." Đối với việc ăn mặc của chủ tử nhà A Linh tuyệt đối cố chấp.
Vừa đi đến bàn tiếp tục lựa chọn trang sức vừa lầm bầm trong miệng
" Nghe nói các quan lại từ ngũ phẩm trở lên sẽ dẫn theo nữ quyến.
Cái người được xưng là đệ nhất mỹ nhân kia là nữ nhi của thượng thư chắc chắn cũng sẽ đến .Nhất định chủ tử sẽ đẹp hơn nàng ta ."
Giọng nói như mũi kêu không biết tại sao vẫn lọt vào tai Vân Phượng. Nàng bật cười ánh mắt đều híp cả lại.
"Thì ra A Linh sợ chủ tử của mình xấu hơn người khác a~"
A Linh dẫu môi không phản bác.
" Chủ tử sẽ không xấu hơn nàng ta ." A Thi khẩu khí chắc chắn nói. Từ từ đi lại phía Vân Phượng trên tay là một lọ gớm nhỏ cùng một cái cọ.
"Chủ tử người đưa tay "
Vân Phượng cũng không hỏi làm gì. Thuận theo đặt tay lên bàn tay đang đưa ra của A Thi.
Cọ vừa quét qua ,móng tay hồng hồng đáng yêu lập tức trở thành màu đỏ kiều diễm .
"Bàn tay chủ tử có vết chai rồi " A Thi nhìn lòng bàn tay nàng nói.
Vết chai rất nhỏ chỉ những khi nhìn kỹ mới thấy được.
"Ha~ Ta muốn gươm múa giáo suốt ngày. Không có vết chai mới là lạ " Nếu không phải bàn tay nàng được ba người bọn họ bảo dưỡng vô cùng tốt thì làm sao mềm mại như bây giờ.
Chắc chắn đã trở thành tay của một nam nhân.
A Thi không nói gì nữa chuyên tâm vẽ móng tay cho nàng. Nhìn vào đôi mắt đang rũ xuống của A Thi ,Vân Phượng thấy được sự đau lòng nồng đậm.
.............
.............
.............
.............
.............
.............
"Chủ tử canh giờ không còn sớm, thay y phục thôi "A Linh lên tiếng nhắc nhở.
"Ừm" Từ trên ghế tróng tay đứng dậy.
Nhiệm vụ của nàng chỉ cần giang hai tay ra là được. Từng lớp từng lớp y phục được mặc lên người nàng.
"A Linh thối ,định siết chết ta sao?!!!" Vân Phượng giật mình la lên.
"Ai nha...chủ tử của ta ơi. Mặc ôm eo mới đẹp. Không thể mặc rộng thùng thình như hằng ngày được. "Nói xong tay siết thắt lưng vào thêm một chút... Chậc... Eo chủ tử thật thon.Nhất định sau này phải cho may thật nhiều y phục kiểu này cho chủ tử.
Cuối cùng cũng xong ,Vân Phượng thở phào nhẹ nhõm. Ngồi vào bàn trang điểm để A Thi trang điểm cho mình, A Linh thì bới tóc đằng sau.
" A Thi sẽ trang điểm hai bên mắt chủ tử đậm một chút như vậy mới hợp. "
"Hảo ~"
"Chủ tử người thấy bộ trang sức này thế nào? " Vô cùng tự tin đưa bộ trang phỉ thúy mình chọn cho chủ tử xem.
"Hảo thật đẹp, rất tao nhã " Vân Phượng nhìn cái mũi của A Linh sắp nhếch lên trời, thật đáng yêu.
..........
..........
Qua một lúc liền xong.Vân Phượng đứng dậy để A Linh đeo túi thơm cùng ngọc bội lên thắt lưng mình.
Vuốt nhẹ lên ngọc bội hình bán nguyệt .Thật nhẵn bóng. Trước giờ nàng chỉ mang ngọc bội này.
Nó thật ra nó là một cặp. Một cái màu đỏ thẫm, một cái màu trắng ngà.
Cái nàng đang mang là màu đỏ thẫm.
Màu đỏ để mang trên người
Còn màu trắng là để ......tặng đi.
"Chủ tử để hai chúng ta nhìn ngắm một chút " A Linh lên tiếng.
Nhìn vào chủ tử hai người giống như bị hút mất hồn.
Mái tóc bới một nửa được cố định bằng trâm cái......
[Tg : Người ta tả kém lắm T∆T.Mọi người thông cảm nhìn hình ở phía trên nha.]
Tóm lại chỉ có hai từ tuyệt diễm.
Nàng như một vị thần đang đi lạc ở trần giang vậy.Một vẻ đẹp không ai dám khinh nhờn.
"Được rồi hai nữ nhân háo sắc. Mau đi thôi "
"Vâng ạ" A Linh theo chủ tử đi trước.
A Thi cằm theo một ấm lô bằng bạc cùng một cái áo choàng lông tuyết hồ rồi mới cất bước theo sau.
_______________Hết ________________
P/s Nam chính sắp xuất hiện rồi đây. Có ai hóng hơm???
Tới chương hai mươi mới cho con trai mình xuất. Là một mẫu thân _Ta tự cảm thấy mình thật thất đức a~