Thuần Hóa Kêu Thú Tiểu Thê Quá Manh Hủ

quyển 1 chương 28: tài khoản bê đê

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc Triển Dương về ký túc xá, Tống Thiển đã nằm xem tạp chí. Tuy rằng là sinh viên năm , nhưng bởi vì là đội bóng rổ của trường, đãi ngộ của bọn họ tương đối tốt, ở ký túc xá là một tòa nhà chuyên môn, hai người một phòng cùng loại với nghiên cứu sinh này.

“Không phải luyện ném rổ sao, như thế nào một bộ biểu tình bị ngược.” Tống Thiển không chút để ý nhìn anh ta một cái, tiếp tục lật sách.

Triển Dương vừa nghe càng tức, bị huấn luyện viên phê tính toán tức giận phấn đấu chính mình luyện thêm, ai biết sẽ gặp được thằng nhóc vẻ mặt thành khẩn nhiệt tình mà lôi kéo làm quen với mình chọc giận như vậy, sau đó từng tiếng tuỳ tùng của thần tượng kích thích người.

“Gặp được fan của cậu, bị cuốn lấy.” Triển Dương uể oải ỉu xìu, cầm quần áo chuẩn bị đi tắm.

Tống Thiển nâng mí mắt, miệng hơi cong lên một chút độ cung mỉa mai: “Không phải nói fan đều đối xử bình đẳng đều phải nhiệt tình đối đãi sao?”

“Tớ là nói con gái.” Đặc biệt là mỹ nữ. Triển Dương bên ngoài phòng cởi áo thun, lộ ra một thân cơ bắp khỏe mạnh, tức giận bất bình. “Tớ mới vừa nhìn thấy ngày hôm qua kêu cậu thần tượng nhỏ, đối với cậu si mê đó.”

Tống Thiển nhíu mày lại, lật sang trang, không có hứng thú nghe mấy cái này.

Nhưng mà đồng chí Triển Dương lảm nhảm đã đến hình thức toái toái niệm. “Lúc chơi bóng cảm thấy nó giống, đã kêu một tiếng. Cậu biết nó gọi tớ là tuỳ tùng của thần tượng gì đó. Tớ tốt xấu cũng là ngôi sao số của đội bóng, được rồi, số tốt cậu nói.”

Thanh âm mãi cho đến WC, đến xối vòi phun mở ra, còn cuồn cuộn không ngừng truyền đến. Tống Thiển không chút do dự từ mép giường kéo qua tai nghe đeo vào. Đến nỗi fan trẻ tuổi ngu ngốc nhiều đến là.

Má Triển toái toái niệm mãi cho đến anh ta tắm rửa xong ra tới còn đang tiếp tục, nhưng mà trên đường không biết cái phân đoạn đề tài nào đã thay đổi. Anh ta không chút nào tị hiềm trần truồng đi ra, vừa xoa giọt nước trên người vừa tiếp tục nói chuyện phiếm với Tống Thiển. “Aizz, anh Thiển, em gái cậu không phải cũng thi đậu vào trường mình sao, như thế nào cũng không có tới gặp các anh trai.”

Tống Thiển lấy sách che mặt mình đỡ phải nhìn thấy cái không nên nhìn bị mọc thẹo, không chút để ý trả lời: “Học quốc phòng nên xin nghỉ, học xong lại đến đi học.”

“Aizz, tớ nói cậu như vậy không đúng nha, tuy rằng nói tiểu công chúa nhà cậu tình huống đặc thù phải bảo hộ thật tốt, nhưng đóa hoa trong nhà ấm...”

Tống Thiển vặn âm lượng lớn hơn một chút.

Triển Dương vừa nhìn liền biết bạn tốt lại hoa lệ lệ xem nhẹ mình, chưa từ bỏ ý định mà trèo lên đầu giường, đẩy ra sách của Tống Thiển: “Li Li nhất định rất nhớ tớ, chờ khai giảng, nói với em ấy anh Triển mời em ấy ăn cơm.”

“Ít đánh chủ ý lên em gái tôi.”

“Mợ nó, tớ có cái gì không tốt, tớ anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, dịu dàng chuyên tình như vậy.”

“Cậu nói quá nhiều.” Tống Thiển lấy sách đập ở trên mặt Triển Dương.

Hạ Lệ trở lại ký túc xá, được đến các nam sinh nhiệt liệt hoan nghênh. Tám nam sinh vừa rồi tham dự quan hệ hữu nghị, sôi nổi xác định ở trước mắt duy nhất “anh em cột chèo” hiến ân cần lớn, thuận tiện thám thính một chút ấn tượng và tiếng gió của các nữ sinh.

Lệ Lệ đại bảo bối nhi hai tay nhún vai: “Tao cũng giống như tụi bây thôi, hôm nay cũng là lần đầu tiên gặp mặt mà. Nhưng mà tao có thể giúp tụi bây nói tốt vài câu.”

Thật vất vả tiễn đi một đám con trai xuân tâm nhộn nhạo, Hạ Lệ mặt liền treo xuống dưới.

Trương Bân buồn cười mà nhìn mặt khổ qua của cậu, ôn hòa mà cười: “Cảm giác làm bà mối thế nào?”

“Chẳng ra gì, tớ vốn là muốn giải quyết chuyện lớn đời người cho các cậu.” Hạ Lệ từ trên người cha cậu Hạ Phi Hàn di truyền đến đặc thù lộ rõ nhất là bênh vực người mình. Tuy rằng đều là bạn học đều là anh em, cũng có phân ra là thân hay không thân.

“Ai bảo anh em hình thể không biết cố gắng, theo tao thì, các mỹ nữ đều sẽ không xem ánh mắt đầu tiên, cơ hội để tao bày ra một mặt nội tâm đẹp trai.” Anh Dũng vừa gác chân bắt chéo chơi game, vừa thở ngắn than dài. “Tao vẫn là ở trong game tìm vợ thôi, nói không chừng còn có thể từ online phát triển đến offline.”

“Thôi đi, biết chơi game có bao nhiêu là con gái đâu, đừng nhìn những tài khoản nữ đó một đám gọi mày là anh trai, phỏng chừng đều là bê đê thì sao.” Uyển Tử Vinh nằm đả kích anh Dũng.

“% cơ hội luôn có đi, tao câu một trăm em gái luôn có một cái là thật chứ.” Anh Dũng không phục mà cãi cọ, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, lập tức tiếp đón Hạ Lệ: “Aizz, Hạ Lệ, đừng nói anh mày không che chở cho mày, nè, mày không phải không thích thăng cấp sao, hôm nay anh mày tìm cho mày tài khoản mãn cấp, tên đều vô cùng hợp với mày, tên là Mao hạt dẻ.”

Hạ Lệ vừa rồi còn quyết định về sau không chơi game, bây giờ vừa nghe, tức khắc lại cảm thấy hứng thú với tài khoản “mãn cấp” này, vui vẻ hài lòng mà kêu một tiếng: “Cảm ơn anh Dũng.” Nhận lấy tờ giấy, liền gấp không chờ nổi mở ra notebook của mình.

Triệu Dũng là người địa phương, vẫn luôn chơi game online gọi là Tam giới, ở bên trong bản địa cái server này xem như người chơi rất nổi danh, còn tạo một cái bang phái xếp hạng trung đẳng trên trời, sau khi khai giảng việc nhân đức không nhường ai liền mang theo mấy anh trai trong khoa tiếp tục xung phong.

Hạ Lệ vừa mới bắt đầu còn cảm thấy rất mới lạ, xoát xoát phó bản làm nhiệm vụ gia nhạp bang phái tán gẫu tâm sự. Nhưng mà sau lại cảm giác mới mẻ này qua đi, sau đó lại phát hiện tài khoản của mình trên hai mươi cấp, thăng cấp quá con mẹ nó lâu lắc, muốn tham dự được những PVP đó thuộc về càng cao cấp, đối chiến còn không biết ngày tháng năm nào.

Bây giờ anh Dũng cho cậu một tài khoản cấp mãn cấp, cậu không thể bảo đảm về sau còn sẽ liên tục có loại nhiệt tình này của anh Dũng, nhưng ít nhất giờ phút này, đối với thế giới “cao cấp” không biết, vẫn là rất cảm thấy hứng thú.

Mao hạt dẻ vừa bước lục, nhảy ra cư nhiên là một cái thiếu nữ Linh tộc. Tam giới Tam giới, nói trắng ra chính là Tam giới người-yêu-linh, Yêu tộc trọng lực lượng, nhân vật có chiến sĩ và đao khách; Nhân tộc giả thiết uyển chuyển nhẹ nhàng mưu lợi, nhân vật có kiếm khách và cung tiễn thủ; Linh tộc thì hoàn toàn thuộc về chức năng phụ trợ, một nhân vật tư tế nữ tính, một nhân vật pháp sư nam tính, không có lực công kích gì nhưng gánh vác trị liệu và thêm vào trọng trách của toàn đội, địa vị cao lớn không thể thiếu sót, nhưng mà giống nhau hormone giống đực phân bố tương đối nhiều. Con trai đương nhiên lựa chọn nhân vật khí phách xông vào tuyến đầu, ai sẽ chọn thiên sứ áo trắng này co đầu rút cổ ở sau tạo thành. Lựa chọn Linh tộc cơ bản là người chơi nữ tính, cùng với một bộ phận người mang thú vị ác thích chơi tài khoản bê đê.

Tư tế Linh tộc làm nữ tính duy nhất toàn trò chơi, luôn luôn là đối tượng được chú ý, bởi vì nếu không có nó, trò chơi Tam giới này là nhân vật nam nữ có thể kết hôn tỉ lệ : không quan tâm bạn là chiến sĩ, đao khách, kiếm khách hay cung tiễn thủ, muốn cưới vợ phải cưới nữ tư tế.

A, vì cái gì không nói pháp sư hai kẻ nhược kê tài khoản trị liệu ở bên nhau, có tiền đồ sao?

Hạ Lệ nhìn hình tượng thiếu nữ quần áo nhưng lại thắt hai cái bím tóc nhỏ đáng yêu trong hình, hơi có chút ớn lạnh. Tuy rằng cậu thích những thứ xinh đẹp tốt đẹp, nhưng đường đường thân là nam nhi lấy hướng vẫn là rất đàn ông, lúc trước tài khoản của mình chính là não bổ tinh linh hình tượng vương tử, chọn một cung tiễn thủ, ngẫm lại cái loại thiện xạ tiêu sái mười bước giết một người không mảnh lá dính thân này, chậc chậc, hơn nữa công kích từ xa còn không dễ dàng hẻo đâu.

Hạ Lệ khó xử mà do dự mà nhìn màn hình điều khiển, mà lúc này, cửa chính trong ký túc xá của Tống Thiển bỗng nhiên bị gõ cửa lớn tiếng, một anh chàng cao lớn thô tráng ôm notebook liền vọt lại đây, gào thét: “Anh Thiển, Đại Mao online rồi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio