Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

chương 137: phía sau phiên điều trần

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bộ giáp Iron Man của Tony Stark không phải là một siêu năng lực có được do ngẫu nhiên đột biến gen mà có, cũng không phải là một dự án siêu chiến binh thí nghiệm suốt sáu mươi năm chỉ tạo ra được Hulk và Abomination mà không hề có thành công nào khác, đây hoàn toàn là một kỹ thuật khoa học có thể nhìn thấy được chạm vào được.

Bộ giáp Iron Man này nói trắng ra chính là một loại người máy thế hệ mới, được lắp ráp từ kim loại, dây diện, mạch điện và các loại lõi, chỉ cần có được kỹ thuật lắp ráp chính xác và một nguồn vốn đầy đủ thì về mặt lí thuyết, bất kỳ ai cũng có thể chế tạo ra được nó.

Thế nên cho dù là chính phủ hay quân đội, hoặc thậm chí là Hydra đang ẩn nấp cũng đều cực kỳ quan tâm và ham muốn có được kỹ thuật của bộ giáp này.

“Phiên điều trần? Vào đúng lúc này sao?” Evanson tuy biết do các nguyên nhân trên nên một phiên điều trần diễn ra là điều tất nhiên nhưng anh không ngờ nó lại xảy ra nhanh đến thế, bởi vì: “Tôi nhớ trận chiến giữa Hulk và Abomination mới vừa qua chưa được một tháng mà? Bọn họ hiện giờ lại làm thế, có phải là có hơi…”

Có phải là có hơi thế nào? Có hơi không đúng lúc chứ còn gì nữa. Đáng lẽ cần phải âm thầm hành động, phái bốn năm mươi người cao to lực lưỡng, nhân lúc Tony không để ý thì lao đến đè anh ta ra giường, à, không đúng, là đè anh ta ra đất, oái, cũng không đúng, dù gì thì cũng cứ lao đến bắt anh ta, trói lại tra khảo, ép anh ta phải giao kỹ thuật ra. Chỉ cần không bị phát hiện thì muốn ra tay lúc nào cũng không ai biết.

Nhưng hiện giờ họ lại tỏ vẻ cao thượng, tỏ vẻ quang minh chính đại, phải làm mọi việc đúng theo pháp luật và trình tự, lấy danh nghĩa quốc gia để ép Tony phải giao kỹ thuật ra, thế thì nhất định phải chú ý đến ảnh hưởng và thể diện.

Trận phong ba do Abomination và Hulk tạo ra còn chưa hoàn toàn được dẹp yên, thậm chí còn tạo ra rất nhiều hậu quả liên lụy, thế nên chính phủ vẫn cứ liên tục dây dưa, chưa đưa ra được một ý kiến xử lí chắc chắn. Thế mà lúc này họ lại mở ra một phiên điều trần rầm rộ mà lại chẳng liên quan chút nào đến Hulk và Abomination, lẽ nào họ không quan tâm đến việc dân chúng sẽ nghĩ gì sao?

“Như thế không phải rất hay sao?” Nick Fury tỏ vẻ cao thâm: “Cần phải nhìn về tương lai, không nên cứ chìm đắm trong quá khứ, cậu hiểu ý tôi chứ?”

“Hừ, đương nhiên là hiểu.” Evanson lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó bĩu môi nói: “Làm thế nào để mau chóng dập tắt một đám cháy? Đó là phải tạo ra một đám cháy to hơn để đốt hết không khí. Việc làm này rất hợp với tác phong của chính phủ Mỹ.”

Nếu đã hết cách để mau chóng dẹp được trận phong ba do Hulk và Abomination gây ra, thế thì hãy tạo ra một trận phong ba khác để thu hút sự chú ý của công chúng. Bộ giáp Iron Man siêu anh hùng, thiếu gia ăn chơi thiên tài Tony Stark, rõ ràng những dòng tít thế này hoàn toàn có thể tạo ra sự chú ý lớn lên những người không bị ảnh hưởng trong vụ tai nạn lần trước.

Còn đối với những người bị thiệt hại nặng thì chính phủ vẫn có thể nói rằng, chúng tôi làm thế này là để đề phòng cho tương lai, giả dụ lần sau lại có quái vật đến gây rối thì chúng tôi sẽ có thể dùng món vũ khí mới này để đánh đuổi hoặc tiêu diệt quái vật, cứu nguy cho sinh mạng và tài sản của công dân.

Vừa có thể làm được một việc hiện giờ mình đang rất muốn làm, lại vừa giải quyết được rắc rối lần trước, chuyện này đúng là… một mũi tên bắn trúng hai con nhạn mà.

“Cậu có vẻ không quan tâm chút nào đến kết quả của phiên điều trần nhỉ?” Nick Fury cảm thấy hơi kỳ lạ, bởi Evanson ngoài việc lúc đầu có hơi bất ngờ khi biết đột nhiên có phiên điều trần ra thì hoàn toàn không hỏi han gì về chi tiết và kết quả của phiên điều trần, có vẻ hoàn toàn không hề quan tâm gì cả: “Cậu ta giờ cũng có thể xem như là một trong những ông chủ của cậu, cậu không sợ tiền lương của mình bay mất sao?”

“Với hiểu biết của ông về Tony thì có thấy anh ta là người dễ bị khuất phục không?” Evanson thong dong nhìn ra cửa sổ rồi quay lại nói với Nick Fury: “Huống hồ tôi chỉ là cố vấn sức khỏe của anh ta, cho dù bộ giáp Iron Man có làm sao đi nữa thì anh ta vẫn phải trả lương cho tôi.”

Lần trước, khi Evanson và Nick Fury đến tìm Tony thì thái độ của Tony đã rất rõ ràng, anh ta tuyệt đối sẽ không vì bị chính phủ bức ép mà khai ra kỹ thuật của bộ giáp, hơn nữa với thân phận và năng lực của anh ta thì thật sự có thể làm được việc này.

“Nhưng đám chính khách ấy sẽ không dễ bỏ cuộc đâu.” Nick Fury đương nhiên biết rõ năng lực và thái độ của Tony, thế nên ông không hề lo lắng Tony sẽ không chịu nổi áp lực, có điều: “Mấy lão cáo già cả đời lăn lộn trên chính trường ấy có rất nhiều chiêu trò, lần này bọn họ đã nhờ một người trợ giúp.”

“Người trợ giúp? Là ai thế?” Evanson hỏi, nhưng Nick Fury chưa kịp trả lời thì anh đã nói tiếp: “Để tôi đoán thử xem, à… Justin Hammer?”

“Đúng là cái tên ấy.” Nick Fury hoàn toàn không bất ngờ khi thấy Evanson đoán ra Justin Hammer, vì lần trước ông đã từng nói việc này rồi: “Cậu ta sẽ dùng thân phận chuyên gia vũ khí và nhà kinh doanh quân đội hợp tác với bộ quốc phòng để làm chủ tọa phiên điều trần này.”

“Anh ta sao?” Evanson rõ ràng vẫn nhớ cái tên hống hách ấy, lần trước vì chuyện chiếc xe mà họ đã từng xảy ra một chút… va chạm.

Cũng vì đã từng có sự tiếp xúc nên Evanson cảm thấy cái tên này thật sự không phải người có thể làm chuyện lớn. Chính phủ, nhất là quân đội lẽ ra phải tìm một lãnh đạo kinh doanh vũ khí có danh tiếng và tài năng hơn mới phải, sao lại nhất định phải là cái tên oắt con hạng bét này?

“Chỉ có thể là cậu ta thôi.” Nick Fury có vẻ cũng không ưa kẻ giúp quân đội thực hiện giao dịch đen này. Nói thật lòng, nếu không nhờ có chính phủ dùng nhiều lí do để che chở cho anh ta thì Nick Fury đã tống anh ta vào nhà giam từ lâu rồi. “Những người lãnh đạo kinh doanh vũ khí đa phần đều cảm thấy ngại, không muốn tham gia vào việc này, chỉ có cái tên đó là không ngại gì cả, mà cũng không cần phải ngại.”

Nghe cách nói có hơi né tránh của Nick Fury, Evanson cũng hiểu ra ít nhiều, không phải là do chính phủ và quân đội không tìm được một lãnh đạo kinh doanh vũ khí, mà là những lãnh đạo ấy đều có suy nghĩ của riêng mình, hoàn toàn không muốn tham gia vào việc này.

Theo lí mà nói, việc Công Nghiệp Stark độc chiếm việc kinh doanh vũ khí suốt bao năm nay chắc chắn đã khiến nhiều kẻ phải ghen tức, lần này khó khăn lắm mới có sự ra mặt của chính phủ và quân đội để tạo áp lực cho Stark, thế nên những lãnh đạo công ty khác đáng lẽ phải vui mừng chen chân vào mới phải, bởi chỉ cần Công Nghiệp Stark sụp đổ thì lợi ích mà họ nhận được sẽ cao hơn rất nhiều so với Công Nghiệp Hammer của Justin Hammer.

Nhưng ngược lại, bọn họ lại không hề hào hứng với việc này, thậm chí còn có người “âm thầm” thể hiện sự phản đối nữa.

Bởi vì những nhà lãnh đạo kinh doanh trong những tập đoàn gia tộc ấy đều không phải những kẻ đầu óc thiển cận chỉ biết quan tâm lợi ích trước mắt.

Bọn họ có thể nhận thấy rõ, việc đối đầu với một người đã tuyên bố rút lui khỏi ngành buôn bán vũ khí, sắp không còn là đối thủ cạnh tranh của họ nữa sẽ khiến họ phải trả một cái giá còn cao hơn cả lợi ích nhận được nếu tham gia vào chuyện này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio