Sinh ý của cửa hàng thực vật Bách Thảo ngày càng tốt, khế thực trong điếm phần lớn đều giống với các cửa hàng khác, thế nhưng phần nhỏ khác biệt các Khế Ước Sư có thể cảm nhận được rõ ràng, huống chi khế thực ở cửa hàng thực vật Bách Thảo dễ khế ước và khống chế hơn. Tả Khâu Tự là Khế Ước Sư cấp bốn, trên lý thuyết có thể khế ước được khế thực, thế nhưng ngoại trừ Cương đằng và Hỏa Huỳnh diệp cậu còn có thể khế ước được Phiêu Hồ thảo mà Đường Tiểu Trì cho.
Tả Phán Sơn tận mắt chứng kiến đứa em họ ở trong cửa hàng thực vật Bách Thảo, chỉ tốn mười phút để khế ước Phiêu Hồ thảo, khống chế thuận lợi như cánh tay.
Tả Phán Sơn dụi dụi con mắt, đây chính là khế thực trung cấp, ngay cả khế thực sơ cấp khế ước cũng không nhẹ nhõm, tùy ý như thế này. Phiêu Hồ thảo rất sinh động, luôn luôn trôi nổi xung quanh Tả Khâu Tự, Tả Phán Sơn sượt tới trước mặt Đường Tiểu Trì, không ngừng quan sát sung quanh xem có ai chú ý tới nơi này không, sau đó nói nhỏ: "Tiểu lão bản, cậu có còn khế thực như thế không?"
Đường Tiểu Trì cũng bị lây nhiễm, âm thanh nho nhỏ hồi đáp: "Tất cả khế thực trong điếm đều như vậy a, cậu là muốn loại nào?"
Tả Phán Sơn trợn mắt lên không dám tin tưởng.
Mặc dù bọn họ thường xuyên đến cửa hàng thực vật Bách Thảo báo danh nhưng rất ít khi mua khế thực, bọn họ chỉ mua một ít thực vật quý hiếm biến dị để lấy lòng trưởng bối, cho dù có mua khế thực cũng không phải là dùng cho bản thân.
Thực vật khế ước của bọn họ đều là gia tộc đặc biệt đào tạo, hoặc là từ cửa hàng thực vật tín nhiệm mua, cửa hàng thực vật Bách Thảo tuy rằng thực lực không kém, thế nhưng không ai dám khẳng định khế thực ở đây có chất lượng hay không.
Mỗi khế thực của Khế Ước Sư đều thập phần quan trọng, chỉ cần không phải là đường cùng không còn sự lựa chọn, không ai nguyện ý lãng phí vị trí của khế thực còn trống. Chỉ có Tả Khâu Tự không thèm để ý những thứ này, thấy Đường Tiểu Trì cho khế thực liền trực tiếp khế ước.
Tả Phán Sơn cho rằng Đường Tiểu Trì không rõ ý tứ của hắn, lại giống như ăn trộm nhìn xung quanh một vòng, sau đó nói: "Ý tôi là chủng loại giống với Phiêu Hồ thảo ý!"
Tả Phán Sơn chớp chớp mắt, nhận định rằng Phiêu Hồ thảo mà Đường Tiểu Trì đưa cho Tiểu Tự khác với khế thực bình thường.
Tiểu lão bản quả nhiên không đơn giản. Cùng một đẳng cấp, người ta có thể khế ước được hai cây, còn khế thực của tiểu lão bản lại có thể khế ước được ba cây thậm chí là nhiều hơn, cho dù thực lực có kém hơn một chút cũng có thể vững vàng vượt qua Khế Ước Sư cùng đẳng cấp a.
Tả Phán Sơn hỏi câu này, không hoàn toàn là vì bản thân, nếu như tiểu lão bản có thực lực như vậy, đây chính là toàn bộ cơ hội của Tả gia. Đường Tiểu Trì nghi hoặc nháy mắt mấy cái, "Tất cả đều giống nhau a! Bất quá chỉ là thuộc tính của Tiểu Tự và Phiêu Hồ thảo đặc biệt phù hợp, mới dễ dàng khế ước như vậy."
Tả Phán Sơn nghiêm mật tử tế quan sát biểu tình của Đường Tiểu Trì, chậm rãi gật đầu nói: "Vậy tiểu lão bản, cậu xem một chút thuộc tính của tôi phù hợp với khế thực nào?"
Đường Tiểu Trì tay nhấc lên được một nửa lại đột nhiên thả xuống, cười hì hì nhìn về phía Tả Phán Sơn, "Phiêu Hồ thảo là ta cho Tiểu Tự nên không lấy điểm tín dụng, nếu như cậu muốn ta tư vấn, giá tiền sẽ hơi đắt nha."
Tả Phán Sơn còn lâu mới đem mấy cái điểm tín dụng này để trong lòng, vội vã gật đầu một cái, hy vọng Đường Tiểu Trì sẽ tìm cho hắn một loại thực vật chiến đấu uy vũ.
Đường Tiểu Trì nghiêng đầu nheo mắt nhìn sắc mặt Tả Phán Sơn, chậm rãi nói: "A, có cây hoa Hồng Diễm nè... Tiểu Nham diệp cũng được, còn có Thấp đằng, cùng Ngũ Lương nguyệt."
Tả Phán Sơn từ kinh hỉ đến kinh ngạc cuối cùng biến thành bất đắc dĩ, dở khóc dở cười hướng về Đường Tiểu Trì cầu xin tha thứ: "Tiểu lão bản, cầu cậu nói cho tôi biết đến cùng là cây nào mới thích hợp a, cậu yên tâm, điểm tín dụng tuyệt đối không thiếu một đồng!"
Tả Khâu Tự và Phiêu Hồ thảo đã trở nên quen thuộc, thấy anh họ luôn vây quanh Tiểu Trì, cũng hiếu kì hướng đầu đến thăm dò.
"Hai người ở nói cái chuyện vậy?"
Đường Tiểu Trì chắp tay sau lưng nghiêm mặt nói: "pháp luật tinh tế quy định khách hàng có quyền được biết, tôi không có lừa bịp cậu."
Thực vật bên trong nhiều nhất là có thuộc tính Mộc, còn lại là một số ít thực vật có thuộc tính đặc biệt khác nhau.
Tỷ như sinh trưởng ở nơi có khí hậu nóng bức, có hoa Hồng Diễm thuộc tính Hỏa sống ở miệng núi lửa, thích hợp với hoàn cảnh sa mạc là Tiểu Nham diệp tràn đầy hai năng lượng thổ, kim .
Đường Tiểu Trì không thể dùng dụng cụ kiểm tra linh căn để kiểm tra, chỉ có thể căn cứ vào đặc trưng riêng của từng loài thực vật để phán đoán, Tả Khâu Tự lần đầu tiên nhìn thấy Phiêu Hồ thảo liền rất yêu thích, vì vậy nhất định có Phong linh căn, còn các linh căn khác đều rất nhỏ yếu, không thể so được Phong linh căn.
Mà Tả Phán Sơn so với Tả Khâu Tự kém hơn một chút, ít nhất là Hỏa Kim Thổ Tam linh căn, mà ba linh căn đều đều nhau, khác biệt không lớn.
Đường Tiểu Trì ôm Tiểu Nham diệp đến, Tả Phán Sơn có chút chần chờ tiếp nhận.
Mối liên hệ giữa Khế Ước Giả và Khế Thực được thành lập trong lúc Khế Ước Sư khế ước với thực vật. Khế thực sơ cấp chưa có ý thức, dễ dàng khế ước nhất, Khế thực trung cấp muốn khế ước, phải tốn nhiều tinh lực hơn, còn có khả năng khế ước thất bại.
Tả Phán Sơn không biết là do thực vật hay bởi vì đây là Khế Thực mà tiểu lão bản chọn, khế ước với Tiểu Nham diệp quả thực là thoải mái thư thích nhất từ trước đến giờ.
Tiểu Nham diệp ánh sáng lóe lên, hóa thành một hình xăm lá cây màu vàng óng hiện lên ở trên cánh tay phải của Tả Phán Sơn.
Tả Phán Sơn mặt đỏ chót, hắn có thể cảm nhận được khi khống chế Tiểu Nham diệp không cần tiêu hao nhiều tinh lực, càng trọng yếu hơn là hắn so với Khế Ước Sư đồng cấp nhiều hơn một cây Khế Thực, điều này tương đương với nhiều thêm một lá bài tẩy, ở thời khắc nguy cơ liền có nhiều thêm một tia hy vọng.
Tả Phán Sơn thẳng thắn thanh toán giá tiền gấp ba mua lại Tiểu Nham diệp, còn Hồng diễm hoa, Thấp đằng cùng Ngũ lương nguyệt cũng mua lại dự định mang về bồi dưỡng cảm tình, sau đó liền lôi kéo em họ lưu luyến không rời đuổi về nhà.
Ngoại trừ hắn, cũng không có thiếu người mua khế thực ở cửa hàng thực vật Bách Thảo, hắn mua khế thực để lôi kéo Khế Ước Sư mà gia tộc bồi dưỡng, còn những người khác thì không biết.
Qua thời gian lâu như vậy mà cửa hàng thực vật Bách Thảo không dẫn đến chú ý của những gia tộc, chỉ sợ là những người này hiểu ngầm với nhau bảo trụ bí mật này.
Bất quá là bí mật thì sẽ bị tiết lộ. Việc hắn có thể làm bây giờ là tranh thủ giành càng nhiều lợi ích cho gia tộc tin tức chưa truyền khắp tinh cầu Tangol, tốt nhất là có thể bảo trì quan hệ tốt với tiểu lão bản, Tả Phán Sơn liếc mắt nhìn Tả Khâu Tự vẫn còn rầu rĩ không vui, thầm nghĩ là ngốc nhân có ngốc phúc, không chừng Tả gia quật khởi là nhờ vào tiểu tử ngốc này đây.
Đường Tiểu Trì đã quen với việc đối với việc tới đi vội vàng của hai anh em nhà họ Tả. Trong cửa hàng càng ngày càng bận rộn, bất quá có Lý thúc hỗ trợ, Đường Tiểu Trì liền nhàn rỗi, nghịch nghịch chậu hoa một lúc, mắt lại không kiềm được chuyển hướng về chiếc ghế mà Kiều Tu nằm, thở dài, lấy tay nâng cằm hai mắt vô thần gục xuống bàn, Lý thúc mỉm cười đưa lên một chén trà nóng, lặng lẽ lui ra, chỉ chừa lại Đường Tiểu Trì một người bưng mặt ngẩn người.
So với cửa hàng thực vật Bách Thảoi, cửa hàng thực vật Tự Nhiên vắng vẻ hơn nhiều. Từ khi Ban tiếp nhận mệnh lệnh của Bá tước Layton tìm ra người bán thực vật, ngoại trừ việc nâng cao giá thu mua thực vật, còn tìm hiểu tình huống của các cửa hàng thực vật khác trên đường Trọng Thị, cả con đường đều là người cạnh tranh, không thể không đề cao cảnh giác.
Đáng tiếc vẫn là không có tiến triển. Bá tước đại nhân vẫn còn chú ý tình huống ở bên này, thời điểm báo cáo tình huống với bá tước, Ban cảm giác được áp lực càng lúc càng lớn.
Việc chú ý đến cửa hàng thực vật Bách Thảo là do nguyên nhân ngẫu nhiên.
Bắt đầu toàn bộ cửa hàng trên đường Trọng Thị không thèm để cửa hàng mới này vào trong mắt. Sau lưng các cửa hàng thực vật ở đây đều là do các gia tộc lớn ở tinh cầu Tangol bồi dưỡng, chỉ có cửa hàng thực vật Bách Thảo đột nhiên nhô ra này, nhìn như không chỗ nương tựa, kinh doanh cũng chỉ là một ít thực vật quý hiếm, rất biết điều mà không cạnh tranh cùng bọn họ.
Đại bộ phận nhóm chủ quán chú ý một thời gian liền từ bỏ, Ban cũng là sau khi thực sự không tìm được mối liên hệ nào với Đào Tạo sư đã bán ra các thực vật kia, bất đắc dĩ mới bắt đầu cường điệu điều tra bối cảnh của từng cửa hàng.
Sau một khoảng thời gian, mỗi gia tộc sau lưng điều khiển các cửa hàng đều bị ban điều tra rõ rõ ràng ràng, ngoại trừ cửa hàng thực vật Bách Thảo.
Ban bắt đầu nghi hoặc. Y không cho rằng một cửa hoàn toàn không có bối cảnh có thể thuận lợi tồn tại ở đường Trọng Thị như thế. Ban hoàn toàn rõ ràng lợi nhuận của một cửa hàng thực vật có bao nhiêu lớn, vốn là khối lợi ích này đều bị mấy gia tộc lớn ở trên tinh cầu Tangol chia cắt, cho dù là cửa hàng tư nhân cũng sẽ trải qua một ít "Tiểu khúc chiết, tiểu hiểu lầm", sau đó nhận mệnh tiếp thu sự "che chở" của Quý tộc.
Mà cửa hàng thực vật Bách Thảo, chỉ có thể tra được nguyên bản của cửa hàng là do Tiền gia khống chế, sau khi chuyển nhượng liền mất dấu. Ở trên Tangol tinh ở, ngoại trừ Bá tước Layton, còn có ai có thể có năng lực lớn như vậy?
Ban không kiềm chế nổi tự mình đi cửa hàng thực vật Bách Thảo một chuyến, chủ quán Đường Tiểu Trì là cô nhi được Đường gia bồi dưỡng, sau khi rời khỏi Đường gia vậy mà mở được cửa hàng thực vật.
Bởi vì có tâm tìm hiểu, bí mật của cửa hàng thực vật Bách Thảo sẽ không ẩn không giấu được, con số trên máy khảo nghiệm không hề chi tiết cụ thể, tinh lực cần thiết để điều khiển thực vật còn thiếu nhiều lắm.
Ban trong lòng có chút trầm trọng. Điều khiển thực vật khế ước không cách nào thông qua máy để kiểm tra. Khế ước sư thiên phú càng cao, càng dễ dàng chỉ huy Khế thực, khế thực của của hàng thực vật Bách Thảo trong tay Khế Ước Sư trong tay, có thể ở bình quân trên cơ sở khế ước hai cây thậm chí là ba cây.
Ban không dám chần chờ, đem phát hiện trên báo cho Bá tước Layton.
Đường Tiểu Trì còn không biết mình đã bị Bá tước cùng Tả gia đồng thời theo dõi. Cậu thân có Mộc hệ Thiên linh căn, thiên tính được thực vật thân cận, cũng đã đạt Trúc cơ, linh lực dồi dào, điều khiển thực vật liền nhẹ nhõm quen thuộc giống như trước, tự nhiên sẽ không cảm giác được các Khế Ước Giả khác ở thời điểm Khế ước thực vật gian nan như thế nào, cũng không biết có thể dùng ôn thuần linh khí đào tạo Khế thực, đối với Khế Ước Sư là kinh hỉ thậm chí điên cuồng thế nào.
May là phía sau lưng Đường Tiểu Trì còn có "Dựa sơn" làm người tra không ra. Cho dù Tả Phán Sơn một cường điệu bản lĩnh Đường Tiểu Trì đến đâu, các Trưởng lão của Tả gia không tin tưởng hải tử chưa trưởng thành còn bị Đường vứt bỏ xuất chúng chỗ nào, Bá tước Layton càng là trực tiếp điều tra đến liên bang cũng điều không tra ra được nhân vật thần bí đó.
Mặc dù Kiều Tu đã rời khỏi tinh cầu Tangol, nhưng Lý bá vẫn lập tức phát hiện được hành động hai nhà này.
Phía trước cũng luôn luôn có người đến điều tra cửa hàng thực vật Bách Thảo, bất quá đều chỉ là chút trò đùa trẻ con, lần này hai nhà tựa hồ không có dự định giấu giấu diếm diếm, hành động càng lúc càng lớn.
Tả gia mặc dù điều tra, nhưng không có ác ý, thậm chí còn biểu lộ ra ý tứ hợp tác.
Mà Phủ bá tước bên kia, hoàn toàn là có ý tứ khác.
Bá tước Layton chiếm giữ tinh cầu Tangol nhiều năm, mặc dù còn có Tả, Phạm, Đổng tam gia cùng tồn tại, thế nhưng ba nhà liên thủ mới có thể chống đỡ được Phủ bá tước. Bá tước Layton sớm đã quen nói một không nói hai.
Mặc dù lần này điều tra cửa hàng thực vật Bách Thảo là Ban, vì để tìm ra được người đã bán ra Khế thực, một phần thế lực của Phủ bá tước cũng dựa theo dặn dò hỗ trợ Ban điều tra.
Ngay cả như vậy cũng không thể tra được thế lực sau lưng cửa hàng thực vật Bách Thảo, điều này làm cho Bá tước Layton cảm thấy được khiêu khích.
------------
-Zen-
--