"Này, hai đứa đã ngủ cả buổi chiều rồi, dậy đi cho tỉnh táo, ăn chút trái cây, một tiếng nữa đến giờ cơm tối, đừng ngủ nữa." Dì Lục bưng dĩa trái cây đi vào phòng, nhìn hai thiếu niên nằm trên giường rồi nói.
Thiếu niên với làn da trắng trẻo nằm trên giường đáp "Dạ", nhưng vẫn không đứng dậy, dì Lục thấy thế, tiếp tục lải nhải: "Dậy rồi thì đừng ngủ lại, con nhìn bàn học của mình đi, Khanh Khanh tới đây giúp con làm bài tập, vậy mà con cũng không biết dọn dẹp nhà cửa một chút."
Thấy mẹ đưa lưng về phía mình, Lục Thiệu lợi dụng chăn bông đang đắp trên người, giữ eo thiếu niên nằm kề trước, khẽ khàng đẩy hông nhấp vào lỗ nhỏ mềm mại vì bị chịch cả buổi.
Từ Khanh cắn chặt góc chăn, cố gắng nuốt tiếng rên rỉ sắp bật ra khỏi miệng, bởi vì sợ bị phát hiện cho nên thít chặt lỗ hậu, nhưng lại càng làm thiếu niên phía sau thoải mái, càng đút sâu hơn.
Dì Lục vẫn đang tiếp tục quở trách Lục Thiệu, Từ Khanh đưa tay ra phía sau muốn đẩy Lục Thiệu ra, nào ngờ Lục Thiệu bắt lấy cổ tay cậu rồi kéo mạnh vào trong lồng ngực của mình, thúc hông càng hăng hái hơn.
Dì Lục dọn dẹp một lúc rồi quay người nói với thiếu niên đang lười biếng nằm trên giường, "Đừng có ngủ lại, lát nữa xuống nhà ăn cơm." Sau đó đóng cửa rời đi.
Thấy mẹ đã đi ra ngoài, Lục Thiệu xốc chăn lên, đặt Từ Khanh nằm trong tư thế vểnh mông lên cao, tiếp tục chịch từ phía sau, động tác không còn dè dặt nữa.
"Ưm...!a...!đừng chịch nữa...!làm ơn đi mà...!cậu đã chịch cả buổi chiều rồi...!hưm...!a...!đừng...!sắp...!sắp không chịu nổi nữa...!a ha..." Lục Thiệu nghe những lời van xin của người dưới thân mà chẳng hề dao động, tiếp tục thúc hông.
Gần nửa tiếng sau, với những tiếng rên rỉ đê mê của Từ Khanh, hắn mới xuất tinh vô cùng thoả mãn, sau khi xuất tinh, hắn cũng không vội rút dương vt ra, bóp nhẹ cặp mông đầy đặn, nhìn hai cánh mông dần dần sưng đỏ, nghe tiếng nức nở khe khẽ của người dưới thân, dương vt vốn đã xìu xuống lại từ từ cương cứng.
Người dưới thân cũng nhận ra điều đó, có hơi hoảng sợ bò về phía trước, "Đừng...!đừng chịch nữa...!lát dì lên sẽ phát hiện mất..." Lục Thiệu nghe vậy cũng không làm bừa nữa, rút dương vt ra khỏi lỗ nhỏ của đối phương.
Quay người ôm cậu vào trong lòng, cắn mút ngực của đối phương, rồi hài lòng nhìn những dấu răng mình để lại.
Hôn môi cậu, chơi đùa một lúc, sau đó dỗ dành hỏi: "Tuần sau nhà tôi không có ai ở nhà, tới nhà tôi ở được không?"
"Không được...!cậu...!tớ sắp bị cậu chơi nát rồi."
"Không sao đâu, tôi sẽ nhẹ thôi, nghe lời em hết, hửm? Tới chứ, được không?"
"Vậy...!dì đồng ý thì tớ tới."
"Bé ngoan."
Trong lúc ăn cơm tối, Lục Thiệu nói ý định muốn Từ Khanh đến ở với mình vào tuần sau.
Dì Lục nghe xong lập tức tỏ ý ủng hộ, "Khanh Khanh cứ ở đây thoải mái, có con ở cùng thì dì mới yên tâm được.
Nếu thằng nhóc Lục Thiệu này bắt nạt con, con cứ mách dì, dì sẽ dạy dỗ nó."
"Mẹ, sao con có thể bắt nạt Khanh Khanh được chứ, đúng không Khanh Khanh?" Từ Khanh đỏ mặt gật gật đầu, dì Lục cho rằng Từ Khanh đang xấu hổ, nhưng bà không biết Lục Thiệu đang vuốt ve đùi Từ Khanh dưới bàn.
Từ Khanh kẹp chặt đùi không cho Lục Thiệu tiếp tục chạm vào mình, Lục Thiệu thấy vậy cũng không làm nữa, cười cười liếc nhìn Từ Khanh một cái rồi nói chuyện phiếm với dì Lục.
Dù sao thì tuần sau có nhiều thời gian, đến lúc đó, mình muốn chơi thế nào thì chơi, không vội.
_________
Quí dzị đọc truyện thì hãy cmt để tui biết vẫn đang có người thích và đợi truyện nhennnn....!mãi iuuuuu.