Thương Thiên Phách Huyết

chương 342: quyết chiến(3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi bọn kỵ sĩ của Hắc Kỳ quân dùng tốc độ sét đánh phá xuyên phong tỏa của A Ngõa Hạn, lại dùng tốc độ nhanh như thiểm điện chạy vọt vào trong chiến cuộc đang vô cùng hỗn loạn.

Hết thảy đều hoàn toàn thay đổi, thế công kích của Hung Nô nhân đánh lên thiết giáp trên lưng ngựa, phát ra một loạt tiếng đinh đương.

Nhưng không hề tạo ra thương tổn gì cho Hắc Kỳ quân.

Bọn họ phải đối mặt, là một đám quái vật đánh không chết.

Thiết bổng cực đại ở trong tay bọn họ sĩ giơ lên thật nhẹ nhàng, màu sắc đen nhánh lóe lên không trung nhấc lên từng trận gợn sóng.

Đội ngũ Hắc Kỳ quân vẫn bảo trì tốc độ cực cao lao tới, bọn họ đem uy lực của trọng giả bộ kỵ sĩ phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Bọn họ tung hoành khắp cả chiến trường, bất kể là Hung Nô nhân, hay là tư quân của Trình gia, chỉ cần vật gì chắn ngay trước mặt bọn họ, đều bị vô tình đập nát, giẫm nát.

Khoảng cách giữa kỵ sĩ cùng kỵ sĩ chẳng qua chỉ mấy thước, mười danh kỵ sĩ bày thành đội liệt, giống như cơn sóng thủy triều cuồn cuộn, từng cơn sóng nối tiếp từng cơn sóng, tầng tầng mà lên.

Vô luận là Trình gia, hay là Hung Nô nhân, trước khi hội chiến, cũng không hề nghĩ qua bọn họ lại phải đối mặt với một đối thủ như thế.

Thẳng đến khi phải chân chính giao thủ, bọn họ mới có thể nhận thức được sự kinh khủng của chi bộ đội này.

Lực lượng cường đại lại được trang bị binh khí trầm trọng hướng hết thảy sinh vật ngăn cản phía trước hung hăng ném tới.

Khi mười lang nha bổng bày thành một hàng, ở giữa không trung hướng thẳng, cảnh tượng này thật sự hào mại kích tình, đại khí hùng vĩ nói không nên lời.

Không ai hoặc thứ gì có thể ngăn cản được bọn họ trong chốc lát.

Những địa phương bọn họ bước qua, lập tức biến thành một mảnh giải đất trống trải.

Mười kỵ tiếp mười kỵ tiến công, phảng phất vĩnh viễn không dừng lại, hết thảy che phía trước đều bị vó sắt của liệt mã đạp thành phấn vụn.

" Hắc…Kỳ…"

Nhận được sự ám chỉ của Hứa Hải Phong, năm ngàn người đồng thời há mồm hét lên.

Đôi mắt bọn họ phảng phất như lóe lên một tầng linh quang.

Mã đội chợt tản ra, bọn họ chia làm vô số tiểu tổ, hướng Hung Nô nhân khắp bốn phương tám hướng phóng đi.

Sống…Đúng vậy, trong nháy mắt này Hắc Kỳ quân như đang sống.

Bọn họ không hề cứng nhắc xông trận dọc theo một đường thẳng, mà là đem cả chiến trường biến thành từng khối khối vuông.

Mỗi một khối vuông, đều có mấy trăm người qua lại bôn ba, bọn họ giống như là vô số bàn chải, một lần lại một lần chải qua chiến trường.

" Sưu…sưu…sưu…"

Tiếng mũi tên xé gió không ngừng vang lên giữa không trung.

" A…"

Quân đội Trình gia đã sớm rơi vào hỗn loạn, không người nào biết nên làm thế nào cho phải.

Đột nhiên một mũi tên bay đến, Từ Hùng Phi tai mắt lanh lẹ, liều mạng nghiêng người tránh né, tránh thoát một mũi tên nhanh như thiểm điện.

Nhưng thân thể đang nghiêng của hắn còn chưa đứng thẳng lên, lại một mũi tên khác xỏ xuyên qua ngực hắn.

Mở to đôi mắt không cam lòng, hai chân Từ Hùng Phi vô lực thoát khỏi bàn đạp, thân thể của hắn nặng nề té lăn trên đất.

Trên chiến trường, binh hoang mã loạn, cũng không ai biết mũi tên kia xuất ra từ tay người nào.

Hộ vệ bên người hắn còn đang quay đầu tìm kiếm, phương hướng mũi tên bắn ra đã rậm rạp một mảnh, cũng không còn cách nào tra ra dấu vết.

Mã đội Hắc Kỳ quân lại tiếp tục bôn ba trên chiến trường.

Bên trong có một đội ngũ mấy trăm người, đang dọc theo một con đường cực kỳ cổ quái vọt tới.

Bọn họ ở trên chiến trường đông nhiễu tây chuyển, một khi nhìn thấy đại đội Hung Nô nhân vây công Trình gia quân đội, lập tức tiến lên khu trục.

Lực chiến đấu cường đại khiến cho bọn họ không gì không xuyên qua nổi, chỉ cần là địa phương bọn hắn trải qua, ưu thế của Hung Nô nhân nhất định biến mất không còn.

Nhưng quân đội Trình gia cũng không còn cách nào tổ chức lại, phát động ra phản kích hữu hiệu.

Bởi vì phàm là địa phương bọn hắn trải qua, đều sẽ có một mũi tên lặng yên từ trong mã đội phóng ra, đem tướng lãnh chủ yếu của Trình gia bắn chết tại chỗ.

Chỉ là nơi này là chiến trường, tiếng vang của dây cung bật lên cũng chỉ là chuyện rất bình thường.

Không người nào có thể chú ý tới loại tình huống này, không người nào phát giác ra lúc họ công kích Hung Nô nhân, bọn họ cũng đang thu thập tính mạng của tướng lãnh cao cấp thuộc Trình gia.

Người thứ hai, người thứ ba…

Tướng lãnh cao cấp của Trình gia, đây là do Trình Huyền Phong hao phí gần bốn mươi năm mới bồi dưỡng ra, các tướng lãnh trung tâm cảnh cảnh đều té ngã xuống đất.

Ở trong loạn quân, mưa tên bay đầy trời phảng phất không nơi nào không có.

Trung quân Trình gia lập tức lâm vào khủng hoảng tuyệt đối, mất đi những chỉ huy hữu hiệu, các tướng sĩ mờ mịt chiến đấu, bọn họ không biết luyện ngục thảm trạng trước mắt còn phải tiến hành bao lâu, nhưng bọn họ đã vô lực thay đổi hết thảy cảnh tượng này.

&&&&

" Sưu…"

Theo tiếng gào thét truyền đến, Kim Lang quân đại kỳ cao cao thẳng đứng chậm rãi sụp đổ, một mũi tên không rõ lai lịch xuyên qua cổ họng binh lính đang thủ cờ.

Thậm chí thanh âm kêu cứu của hắn cũng không cách nào kêu ra khỏi miệng.

Binh lính hộ kỳ thứ hai bất chấp thân thể đồng bạn, hắn lập tức giành bước lên trước, đỡ đại kỳ lung lay muốn ngã.

Nhưng lại một mũi tên đồng dạng mau lẹ cùng quỷ dị lại xỏ xuyên qua cổ họng của hắn.

Một tên lính lại một tên lính tiếp bước nâng lên đại kỳ màu vàng, bọn họ dùng chính thân hình của mình chắn ngay trước đại kỳ, vô luận như thế nào cũng không cho nó rơi xuống mặt đất.

Bọn kỵ sĩ Hắc Kỳ quân tựa hồ chú ý tới sự dị thường nơi này, mấy trăm kỵ có thứ tự hướng nơi này dồn tới, bọn họ giơ cao lang nha bổng trong tay, phát động sự trùng kích hung mãnh.

" Hộ kỳ…"

Một tiếng hống phát ra từ đan điền vang to, phát ra từ trong miệng Quát Bạt Ưng, thanh âm như tiếng sấm nổ, xa xa truyền ra.

Vô số Hung Nô nhân như đột nhiên tìm được mục tiêu, bọn họ bỏ qua hết thảy, hướng nơi này phóng tới như điên.

Ở trong mắt bọn họ, chỉ còn lại lá đại kỳ đang lung lay muốn ngã, đại kỳ màu vàng đại biểu mấy trăm năm vinh dự của Kim Lang quân.

Không ngừng có người từ mặt bên cố gắng ngăn chặn chiến mã công kích, bọn họ dùng thân thể của mình, dùng chính chiến mã của mình làm thành vách tường thịt, nghĩ muốn đem đội ngũ hung hãn màu đen kia ngăn cản xuống tới…

Năng lực trùng kích của huyết tửu chiến mã tuyệt đối là thiên hạ vô song, vô luận chắn trước mặt chúng là đại hình cự thuẫn, hay là trường thương, đều bị chúng không lưu tình hất văng ra.

Nhưng lúc này chúng lại dừng bước, cũng không trùng được nữa.

Vô số Hung Nô nhân rậm rạp phóng ngựa tới nơi này, hướng mấy trăm kỵ liều mạng phát động công kích.

Bọn họ cũng không phải cầu mong giết được kẻ địch, bọn họ chỉ là muốn kéo dài thời gian tiến công của đám diêm vương kia.

Chính diện va chạm vào nhau, chiến mã Hung Nô nhân té ngã xuống đất.

Nhưng kỵ sĩ trên ngựa cũng lập tức liều mình lao tới, bọn họ gắt gao ôm lấy móng ngựa bọc hắc giáp, tùy ý cho lang nha bổng từ trên đỉnh đầu đập xuống làm thân thể họ vỡ tan nát, cũng nhất quyết không buông tay.

Lang nha bổng của bọn kỵ sĩ dính đầy máu thịt, nhưng địch nhân trước mặt cũng không ai lui ra sau nửa bước.

Các dũng sĩ Kim Lang quân dùng chính thân thể của mình cùng những quái vật sắt thép kia chiến đấu, bọn họ không thèm để ý đến tính mạng của chính mình, bởi vì ở trên tính mạng, còn có một thứ đáng giá hơn cho họ thủ hộ. Truyện được copy tại Truyện FULL

Đó chính là lá đại kỳ màu vàng thiên hạ vô địch vươn cao suốt mấy trăm năm.

" Dùng thi thể, ngăn trở bọn họ…"

Quát Bạt Ưng quát lớn, gương mặt của hắn cực kỳ sắc bén, nhìn qua có mấy phần dữ tợn.

Thi thể của người, thi thể của ngựa, bị Hung Nô nhân lôi tới chung quanh đại kỳ.

Bất kể là Hung Nô nhân, tư quân Trình gia, chỉ cần là đã chết, hoặc không thể động đậy, đều bị Hung Nô nhân xem là bao cát chất đầy trước đại kỳ.

Ở chung quanh, hình thành một tầng kết giới quỷ dị mà thê thảm bằng thi thể người đã chết.

Bọn kỵ sĩ của Hắc Kỳ quân dừng lại, huyết tửu chiến mã tuy vô cùng cường hãn, nhưng mang theo sức nặng trầm trọng như thế, vô luận thế nào cũng không cách lao lên, bước qua lớp kết giới bằng thịt người này.

Ánh mắt Quát Bạt Ưng gắt gao coi chừng chiến trường, nghĩ muốn tìm ra nhược điểm của Hắc Kỳ quân.

Đột nhiên, hắn như đã phát hiện điều gì, lớn tiếng quát: " Con mắt, ôm lấy bọn họ, đâm vào trong mắt."

Một Hung Nô nhân từ lưng ngựa phi thân lên, cao cao nhảy lên, từ phía sau ôm chặt ngang eo một binh sĩ Hắc Kỳ quân.

Trùng lực cường đại khiến cho bọn họ lăn tròn xuống ngựa.

Kỵ sĩ trở tay vung lên, lang nha bổng hung hăng đánh vào trên đầu tên Hung Nô nhân kia, lập tức não tương vỡ nát, máu chảy đầy đất.

Nhưng vào lúc này, vài tên binh lính đồng thời ra sức lao tới, bọn họ vững vàng giữ chặt thân thể của kỵ sĩ kia, một thanh đao nhọn xỏ xuyên qua mắt kỵ sĩ đó.

Sau thời gian dài giao đấu, Hung Nô nhân cũng đã tìm được nhược điểm trí mạng của Hắc Kỳ quân.

Đôi mắt cùng cổ họng, đây là hai nhược điểm trí mạng không cách nào che giấu.

Nếu kỵ sĩ Hắc Kỳ quân cùng trùng kích lên, bọn họ tự nhiên không có cơ hội.

Nhưng thi thể người ngựa đã tích cao như núi trên mặt đất, bọn kỵ sĩ cũng không còn khả năng khu mã phát động công kích, lang nha bổng tuy có uy lực cực mạnh, nhưng dưới loại tình huống này cũng không cách nào phát huy công hiệu lớn nhất.

Mất đi lực lượng cơ động mau lẹ, bọn kỵ sĩ Hắc Kỳ quân có số lượng ít hơn Hung Nô nhân lại bị họ liều mạng công kích, rốt cục xuất hiện thương vong, hơn nữa ngày càng nhiều.

Đồng dạng, những thi thể cũng càng ngày càng nhiều, chiến mã, ở nơi này căn bản là sự vướng víu.

Nhưng vào lúc này, xa xa, có người cảm ứng được dị biến nơi này.

Một đạo ba động kỳ dị từ phương xa truyền đến, rất ít người có thể cảm nhận được sự biến hóa ly kỳ trong không gian.

Trình Anh Đào đứng trên tháp cao kinh dị bất định, hắn không biết luồng khí tức trong không khí hỗn loạn kia từ nơi nào mà đến.

Càng không biết hắn có cảm ứng sai lầm hay không.

Đột nhiên thấy hoa mắt, một vị lão nhân râu tóc bạc trắng đã đứng ngay trước mặt, ngăn lại tầm mắt của hắn.

Phảng phất đã được năng lực kỳ dị chỉ dẫn, bọn kỵ sĩ Hắc Kỳ quân trong bất tri bất giác từ từ hướng nơi này tụ tập.

Xuống ngựa, bỏ côn, đổi đao.

Khi bọn hắn lại bày thành đội ngũ, trong tay đã là mạch đao lóe sáng hàn quang.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio