Thương Thiên

chương 694: đại thế chi dũng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên Đăng Thiên Thai, Lý Nhạc Phàm và Đạm Thai Trung đứng đối diện nhau, một bên không có biểu tình gì, một bên cười lạnh lùng tàn nhẫn.

Diệu Âm Tử nhìn hai người, không để ý tới Đạm Thai Trung, quay sang phía Nhạc Phàm nói:

- Lý Nhạc Phàm, ngươi đã quyết định chưa? Một khi ký kết sinh tử bảng, kết quả chỉ có không chết không thôi, cho dù là Vô Danh Đại Tôn cũng không thể nhúng tay vào.

Nhạc Phàm nhàn nhạt gật đầu, không đem lời của đối phương để trong lòng.

Diệu Âm Tử nhíu mày:

- Lý Nhạc Phàm, ngươi hành sự quá đà, ngươi đã từng nghĩ tới hậu quả chưa? Kỳ thực ngươi không cần phải làm như vậy?

Thấy Nhạc Phàm vẫn không nói, Diệu Âm Tử không còn lời nào để nói.

- Nếu nhị vị không có lời gì để nói, vậy thì ký tên mình trên sinh tử bảng đi...

Nói xong, Diệu Âm Tử khẽ phất tay, hai khối ngọc bài xuất hiện trước mặt Nhạc Phàm và Đạm Thai Trung, tâm niệm hai người khẽ động, danh tự của mình đều xuất hiện trên mặt ngọc bài.

Do dự mãi, cuối cùng Đạm Thai chí quyết định để cô cô của hắn, cũng chính là tam trưởng lão của Đạm Thai gia Đạm Thai Tư Tư lên đài.

Từ khi bắt đầu quyết đấu tới lúc kết thúc chưa đến một khắc, chưa đầy hai tức Đạm Thai Trung đã ngã xuống. Nhạc Phàm chỉ điểm một quyền đã đem một vị cao thủ Thiên Đạo thượng cảnh bát phẩm đánh chết, không hề nhíu mày đến một cái.

Diệu Âm Tử phất tay kéo ngọc bài trở về, đánh vào trên huyền thụ, tên của Lý Nhạc Phàm và Đạm Thai Trung lập tức hiện lên.

Đây là chiến báo thắng lợi, là một khởi đầu tốt, kế tiếp Nhạc Phàm chỉ cần bảo trì cỗ sức mạnh này, đem cao thủ của Đạm Thai gia gắt gao áp chế, cho dù Đạm Thai thị có uy tín như thế nào. Cuối cùng, chỉ cần Lý Nhạc Phàm có thể diệt trừ đỉnh phong cường giả của Đạm Thai gia, Đạm Thai gia nhất định sẽ bị loạn trận truyến. Đến lúc đó, tin rằng rất nhiều thế lực sẽ không bỏ qua cơ hội ném đá xuống giếng này.

- Lý Nhạc Phàm, ngươi dám khiêu chiến Đạm Thai gia chúng ta, quả thực là không biết sống chết.

Oanh!

- Sư phụ, hay lắm! Sư phụ, cố lên.

Lực lượng của Lý Nhạc Phàm quả thực khiến cho người ta run sợ.

Trong nháy mắt, Đạm Thai Trung bị đánh văng ra khỏi đài cao, giống như một đống bùn nhão rơi xuống mặt đất, sinh cơ đoạn tuyệt.

Khi nắm tay của Nhạc Phàm chậm rãi đánh vào đỉnh đầu Đạm Thai Trung, thanh âm xương cốt vỡ vụn có thể nghe thấy một cách rõ ràng. Trong khoảnh khắc Đạm Thai Trung nhắm mắt lại, trong đầu hắn hiện lên một tia ý niệm cuối cùng:

- Hóa ra có một loại đau nhức khiến cho bản thân mình không thể thừa nhận được.

Cách đó không xa, Nhạc Phàm khoanh tay đứng đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn Đạm Thai Trung. Lần này quyết đấu khác với khi trước, đối phương chính là thị tộc ngàn năm, thế lực khổng lồ, nếu muốn tạo thành đả kích trầm trọng với đối phương thì nhất định phải thi triển thủ đoạn sấm sét, hung hăng đánh chết, đánh cho tàn phế, đánh cho bọn hắn không kịp thở.

Thiết Huyết và đám người Khấu Phỉ nhìn nhau, khuôn mặt vừa bất đắc dĩ lại có chút vui sướng.

Ong!

Phụt!!!

Quyền ý tới gần, Đạm Thai Trung đột nhiên biến sắc, hắn kinh hãi phát hiện ra, dưới cỗ quyền ý sắc bén này, bản thân mình lại không có sức lực phản kháng, giống như oai thiên địa, toàn bộ lực lượng thế giới đều đặt trên một người.

Nhớ tới Tiểu Băng Nhi, khí tức trên người Nhạc Phàm tức thì tăng vọt, một đầu tóc bạc tung bay, phảng phất như Cửu U Ma Thần hàng lâm.

Sợ hãi vô tận bao phủ linh hồn Đạm Thai Trung, tất cả những thứ trước mắt hắn đều chậm lại, bao gồm cả nắm tay của Nhạc Phàm.

Một nắm tay cực lớn, theo tiếng gió bay tới, mang theo sát ý vô biên, đánh thẳng vào Đạm Thai Trung.

Không sai, Đạm Thai Chí hận Lý Nhạc Phàm tới tận xương tủy, hầu như tới trạng thái điên cuồng, thế nhưng cũng không có nghĩa là hắn mất đi lý trí. Lúc đầu, Đạm Thai Chí còn cho rằng bản thân Lý Nhạc Phàm bị trọng thương cho nên mới dự định để Đạm Thai Trung đi thăm dò hư thực thực lực của hắn, sau đó bản thân hắn tự mình xuất mã, báo thù rửa hận cho nhi tử, ai ngờ lại có kết quả như thế này.

Lập tức, hai người trực tiếp bay về phía tòa Tinh Thần thai bên trái.

Ở phía khác, Thập đại thị tộc biểu tình âm trầm, khuôn mặt không có chút cảm xúc.

Đạm Thai Chí lúc này tuy rằng kinh sợ, thế nhưng ánh mắt âm ngoan vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Nhạc Phàm trên Tinh Thần Thai, trong đầu hiện lên vô số ý niệm.

Nhưng mà, Đạm Thai Trung chỉ có thể trơ mắt nhìn nắm tay của Lý Nhạc Phàm tới gần, ngay cả dũng khí nắm tay mình cũng không có.

Không sai! Nhạc Phàm quả thực đang nổi giận, bị lời nói của Đạm Thai Trung chọc giận, vì vậy hắn bước từng bước đi tới.

Thấy đối phương không có động tĩnh gì, Đạm Thai Trung lại cảm thấy thất vọng, chỉ là ngoài miệng vẫn cười nhạt không thôi:

- Lý Nhạc Phàm, tuy rằng ngươi là người truyền thừa của Vô Danh Đại Tôn, nhưng lần này ngươi chết chắc rồi, trên sinh tử bảng, không ai có thể cứu được ngươi, Vô Danh Đại Tôn cũng không cứu được, chờ sau khi thu thập ngươi, chúng ta sẽ đem nữ nhi và đám bằng hữu bên cạnh ngươi theo, cho các người đoàn tụ dưới âm tào địa phủ.

Phía Thiên Đạo liên minh, Long Tuấn và Đình Nghị hò reo, khiến cho những tu sĩ phía sau rùng mình... Càn rỡ! Thiên Đạo liên minh hôm nay quả thực là quá càn rỡ a.

Lúc này, Đạm Thai Chí lại càng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể phái một người khác lên ứng chiến.

Thanh âm lạnh nhạt của Nhạc Phàm truyền vào tai mọi người, giống như tiếng của Ma thần đòi mạng, khiến cho mọi người không rét mà run.

Cao thủ một phương a, cứ như vậy bị một quyền đánh chết, ngay cả thực lực của mình cũng không xuất ra được, thực sự đáng buồn.

Thiên Đạo bát phẩm là cái khái niệm gì, những tu sĩ tới cảnh giới này đã sở hữu ý cảnh của riêng mình, nhấc tay nhấc chân đều có uy thế lớn lao, trong Tu Hành Giới được coi là cao thủ một phương.

So với những thị tộc khác, Đạm Thai gia vô cùng phẫn nộ, lại thêm vài phần bất an và sợ hãi. Thực lực của Đạm Thai Trung không ai rõ ràng hơn bọn hắn, thế nhưng ngay cả một quyền của Lý Nhạc Phàm cũng không đỡ được, vậy thì những kẻ khác sẽ làm sao đây?

Huynh đệ Long Tuấn hét to khiến cho những thị tộc khác bất mãn, mặc dù Thập đại thị tộc lục đục, thế nhưng vô luận như thế nào, thập đại thị tộc cũng đồng khí tương liên, hai tên tiểu tử các ngươi, há mồm là muốn diệt tộc người ta, mặt mũi của Thập đại thị tộc vứt đi đâu a?

- Sư phụ lợi hại, diệt Đạm Thai gia a.

Đạm Thai Tư Tư tập trung tinh thần đề phòng, cũng không có ý định động thủ. Mặc dù khi trước Lý Nhạc Phàm bị thương, hiện tại hẳn là chưa có khôi phục, thế nhưng kinh nghiệm nhiều năm cho hắn biết, lão hổ bị thương vẫn có thể cắn chết người, bởi vậy hắn phải cẩn thận, thậm chí hi vọng dựa vào lời nói có thể làm cho đối phương tức giận, lộ ra sơ hở.

- Không sai! Diệt Đạm Thai gia!

Tất cả mọi người đều kinh sợ, mặc dù đại đa số mọi người sớm chuẩn bị tâm lý, cho rằng trận này Lý Nhạc Phàm sẽ thắng, thế nhưng ai cũng không ngờ hắn lại thắng dễ dàng như vậy. Thế như gió lốc, không để cho đối phương một cơ hội nào.

"Tại sao lại có thể như vậy? Tại sao lại có thể như vậy? Lý Nhạc Phàm rõ ràng đã bị Thánh Ngôn Đại Tôn đánh trọng thương, tuyệt đối không thể khôi phục nhanh như vậy, Vô Danh Đại Tôn nguyên thọ sắp hết, căn bản không thể chữa thương cho hắn... Không thích hợp! Lý Nhạc Phàm nhất định đang bị thương, ta có cảm giác, hắn nhất định đang một ăn cả ngã về không, muốn Đạm Thai gia ta biết khó mà lui... Đúng! Nhất định là như vậy, ta tuyệt không thể rút lui."

Nhìn Lý Nhạc Phàm đi tới, thấy mưu kế của mình thực hiện được khiến cho Đạm Thai Tư Tư không khỏi đắc ý. Chỉ là để đề phòng đối phương liều mạng với mình, Đạm Thai Tư Tư vội vã đem chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, đem thanh "Quỷ Phong đao" ngũ phẩm kỳ bảo chắn trước người, chuẩn bị chịu lửa giận của Lý Nhạc Phàm.

Muốn chết! Chính ngươi muốn chết!

Thế của quyền này dường như Nhạc Phàm đã đem ý chí võ đạo của bản thân đều dung nhập vào trong một quyền này, xé rách trời cao.

- Hắc hắc, Lý Nhạc Phàm này cũng không có gì hơn người, tới hay, ta phải thử xem ngươi có bao nhiêu bảo lĩnh.

Đạm Thai Tư Tư cũng không phải người lợi hại nhất trong các trưởng lão, thế nhưng nàng am hiểu phòng thủ, khi trước, thế lực chi tranh nàng bài danh thứ mười tám, còn trên Đạm Thai Chí.

Trên Tinh Thần Thai, Đạm Thai Tư Tư một thân hắc y, mặc trang phục thiếu phụ, diễm lệ như hoa, nhìn qua so với đám người Đạm Thai Chí còn trẻ hơn một chút.

Đối với Lý Nhạc Phàm này, Đạm Thai Tư Tư phát hiện ra bản thân mình căn bản không tìm được một ít tin tức hữu dụng nào, ngoại trừ đánh một trận cùng Ma Kiếm lão nhân ra thì chính là chống lại một chưởng của Thánh Ngôn Đại Tôn. Truyện Sắc Hiệp -

Thông qua phân tích của bản thân, Đạm Thai Tư Tư nghĩ thân thể Lý Nhạc Phàm có lực lượng phi thường cường đại, hẳn là tu luyện một môn thượng cổ luyện thể thuật, hơn nữa cảnh giới cực cao, nếu như bị hắn áp sát tới gần, bản thân nàng rất khó chống lại, kết quả của Đạm Thai Trung là minh chứng rõ ràng nhất.

- Lý Nhạc Phàm, ngươi và tiểu tiện nhân Mặc gia kia hợp mưu giết chết Hạo nhi, ngày hôm nay Đạm Thai gia chúng ta sẽ bắt ngươi nợ máu phải trả bằng máu.

Đạm Thai Tư Tư lạnh lùng quan sát đối phương, lập tức lấy ra kỳ bảo hộ thân.

Vật này có tên là Huyền Quang Kính, lục phẩm kỳ bảo thuộc tính phòng ngự, khiến cho lực lượng tiếp xúc với nó biến thành vô hình. Loại kỳ bảo phòng ngự bậc này, coi như là kỳ bảo công kích hạng nhất cũng khó có thể phá vỡ phòng ngự, mà Đạm Thai Tư Tư chính là dựa vào vật ấy, dưới thế tiến công của đỉnh phong cường giả mà kiên trì không ít thời gian.

Nhìn thi thể Đạm Thai Tư Tư ở trên đài, sắc mặt Đạm Thai Chí biến thành màu đen, toàn thân run lên nhè nhẹ, không biết là phẫn nộ hay e ngại.

Một quyền đánh ra, quang mang dao động, dường như yếu đi vài phần.

- Hắn... Hắn còn là người sao?

Phía dưới tức thì tĩnh lặng, mọi người chìm đắm trong quyền uy của Lý Nhạc Phàm. Tu vi Thiên Đạo thượng cảnh cửu phẩm, không ngờ lại không đỡ được quá ba quyền của hắn. Dũng mãnh như vậy quả thực xứng với bốn chữ, cái thế vô song.

Một công một phòng, Đạm Thai Tư Tư còn lo lắng, đem Bách Hoa Châm giấu trong ống tay áo, để phòng ngừa vạn nhất.

Thấy một quyền của Lý Nhạc Phàm đến, Đạm Thai Tư Tư vội vã khởi động Huyền Quang Kính, một tầng quang mang lập tức bao phủ lấy nàng.

Oanh!

Trong lòng Bộ Vũ Tình có chút không cam lòng, thế nhưng cũng chỉ có thể thống khổ nhắm lại hai mắt.

Một màn như vậy khiến cho những tu sĩ đứng xem sợ hãi than, một động tác đơn giản như vậy, thời gian, lực lượng, kỹ xảo đều vô cùng ảo diệu.

- Tình nhi, hiện tại cừu nhân của ngươi đang ở trước mặt, ngươi đã nghĩ tới nhân quả khi đó chưa?

Quyền thứ hai tiếp tục được đánh ra, uy thế so với quyền thứ nhất còn mạnh mẽ, cường liệt hơn nhiều, trực tiếp đánh tan vòng bảo hộ Huyền Quang Kính.

Sau khi vòng bảo hộ tan vỡ, Đạm Thai Tư Tư dùng tâm thần ngự kiếm vọt về phía Lý Nhạc Phàm.

Kiếm như sợi tóc, vô thanh vô tức, không có vết tích.

Vừa ra tay đã xuất tuyệt chiêu, Đạm Thai Tư Tư này quả nhiên là hạng người tàn nhẫn.

Trong quang mang chói mắt, Nhạc Phàm bỗng nhắm hai mắt lại, đem tinh thần ý chí của mình dung nhập vào bên trong quyền kình.

Ba!

Đạm Thai Tư Tư chiến bại, bị quyền kình đánh chết, kỳ bảo không cứu được nàng, thần thông không cứu được nàng.

Xuy!

- Còn ai ra nữa?

Sau khi lấy Huyền Quang Kính, Đạm Tham Tư Tư lại lấy ra một thanh kiếm, thân kiếm như sợi tóc, trơn tuột như ngọc, cũng là môt kiện kỳ bảo lục phẩm, tên là Thanh Ti kiếm, công kích dị thường sắc bén.

Lực phá vạn quân! Thế nhưng dưới lực lượng cường đại, lại bị nghiền nát, trên mặt Huyền Quang Kính xuất hiện từng vết nứt.

Phía Thánh Vực, một đạo ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Lý Nhạc Phàm, vừa mang theo sự cừu hận lại thêm vài phần sợ hãi.

Bồng!

Thế nhưng, cho dù xuất ra hai kiện kỳ bảo Đạm Thai Tư Tư vẫn bất an, nàng giơ hai tay lên bấm bí quyết, từng đạo lưu quang bạch sắc bắn vào trên mặt Huyền Quang Kính, phát ra quang hoa chói mắt.

Lực lượng xuyên thấu phòng ngự, nắm tay Nhạc Phàm rốt cuộc đánh vào trên người Đạm Thai Tư Tư, đánh xuyên qua ngực của nàng.

Vẻ mặt Đạm Thai Tư Tư không thể tưởng tượng được nhìn vào cánh tay phải của Lý Nhạc Phàm, không phải là vì đối phương tiếp được công kích của mình, mà là bởi vì đối phương không ngờ lại lấy thân thể kiếm lấy kiếm của nàng.

Viêm Long bay lượn, hỏa thế xung thiên khiến cho mọi người phía dưới ngây ngốc.

Mắt thấy độc châm bay ra, Nhạc Phàm không còn tránh kịp, thân thể run lên, đem kình khí hóa thành viêm long, dùng hỏa vân lực bảo vệ thân thể.

Đường đường là lục phẩm kỳ bảo, cứ như vậy bị người ta bắt lấy trong tay, không có tạo thành nửa điểm thương tổn nào. Đạm Thai Tư Tư thậm chí còn đang hoài nghi có phải mình hoa mắt hay không, không ai hiểu sự sắc bén của Thanh Ti kiếm hơn nàng, cũng khó trách nàng lại sợ hãi như vậy.

Còn đây là thần thông Thiên Quang thuật, cùng bộ với Huyền Quang Kính. Hai thứ kết hợp diễn biến ra ngàn vạn quang mang, hình thành phòng ngự cường đại, hỗ trợ lẫn nhau, được gọi là vạn pháp không phá.

Thế nhưng từ đầu tới cuối, biểu tình trên mặt Nhạc Phàm không có bất luận biến hóa gì.

Trầm mặc một lát, sự lo lắng bao phủ toàn bộ Đạm Thai gia.

Tử vong! Tử vong! Tử vong!

Trong khoảng thời gian ngắn, cả tòa Tinh Thần Thai được bao phủ bằng quang mang vạn trượng.

Trước khi hai đạo quyền kình tan đi, quyền thứ ba của Nhạc Phàm lại tới, mang theo thiên uy cuồn cuộn, như thần tới trợ, bắn thẳng về phía Đạm Thai Tư Tư.

Dừng lại một chút, Thiều Tĩnh Từ lại nói:

- Đại ca ngươi giết người vô tội, phụ thân ngươi giáo dục con không tốt, bao che dung túng, bọn họ đều bị nhân quả cuốn thân, không thể trách được người khác. Ngươi trước đây tuy rằng ngang ngược kiêu ngạo, lại cũng không có làm gì sai, vì vậy ngươi mới có thể tránh được một kiếp, nếu như ngươi vẫn khăng khăng tiếp tục chọn cách trả thù, thì sẽ chịu cảnh diệt vong.

Oanh!

Thiều Tĩnh Từ nhìn đồ đệ của mình, trong lòng cũng không ngừng cảm khái.

....

Một đạo hàn mang hiện lên, bắn thẳng về phía mi tâm Nhạc Phàm.

Ngay trong nháy mắt nắm tay Nhạc Phàm hạ xuống, Bách Hoa châm trong tay áo của Đạm Thai Tư Tư thình lình bắn ra, phát ra hơn ngàn độc châm.

Thấy Đạm Thai Tư Tư cẩn thận như vậy, người của Đạm Thai gia không khỏi thở phào nhẹ nhõm, đối với lực phòng ngự của nàng, bọn họ dường như rất tự tin.

Đạm Thai Tư Tư chưa bao giờ cảm thấy sự sợ hãi bao trùm như bây giờ, nàng cũng chưa bao giờ nghĩ tới bản thân mình lại có một ngày như vậy. Thế nhưng khác với Đạm Thai Trung, trong hai mắt sợ hãi của Đạm Thai Tư Tư lại hiện lên vẻ điên cuồng.

- Đệ tử hiểu rõ.

..

Ý niệm trong đầu mọi người chợt lóe, tức thì rùng mình. Quả nhiên là độc phụ, ngay cả khi chết cũng phải cắn người khác một ngụm.

...

Đồng quy vu tận! Đạm Thai Tư Tư muốn đồng quy vô tận.

Thân thể Bộ Vũ Tình run nhè nhẹ, khom người cúi đầu nói:

- Ta... Đệ tử không phải là đối thủ của hắn.

Thiều Tĩnh Từ gật đầu nói:

- Ngươi có thể tự biết mình như vậy cũng tốt. Ngươi không phải là đối thủ của Lý Nhạc Phàm, Cao Đình cũng không phải... Ngay cả đám người chúng ta cũng không có một người nào là đối thủ của hắn.

...

Một tiếng vang nhỏ vang lên, dường như có một vật gì đó bị Nhạc Phàm nắm trong tay, mọi người định thần nhìn lên, hóa ra đó chính là Thanh Ti kiếm của Đạm Thai Tư Tư.

Oanh!

- Thanh Ti Kiếm.

Nguy hiểm kéo tới, Nhạc Phàm không thể không tránh, dưới ánh mắt kinh dị của mọi người, hắn chậm rãi giơ tay phải lên...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio